Bất an khi bạn trai thường liên lạc với tình cũ
Gần đây phát hiện anh thường nhắn tin liên lạc với người yêu cũ, tôi rất hoang mang, lo sợ. Anh bảo chỉ là hỏi thăm bình thường thôi.
Ảnh minh họa
Tôi 20 tuổi, sinh viên năm hai của một trường đại học ở Sài Gòn. Mọi người nhận xét tôi có ngoại hình dễ thương, da trắng, tính tình hiền lành, ít nói, được nhiều người theo đuổi. Tôi đã trải qua hai mối tình.
Mối tình đầu là thầy giáo dạy cấp ba ở trường tôi theo học, hơn tôi 5 tuổi, yêu nhau sau khi tôi thi đại học. Lên Sài Gòn học, chúng tôi vẫn liên lạc thường xuyên bằng Facebook, điện thoại. Đến cuối năm nhất, anh ít liên lạc, tỏ thái độ lạnh nhạt, có khi cả tuần tôi không gọi thì anh cũng im lặng luôn. Tôi nhận thấy có gì đó bất ổn ở anh nhưng vì còn tình cảm và không muốn đánh mất mối tình đầu nên ra sức níu giữ. Đến hè, tôi phát hiện anh nhắn tin yêu thương với cô bạn thân của tôi. Tôi còn biết anh đang công khai hẹn hò với một cô giáo trong trường. Hóa ra cô bạn thân tôi cũng chỉ là một trong số những nữ sinh vô tội của trường bị anh lừa gạt. Ngay lập tức tôi nói lời chia tay anh, chấm dứt mối tình đầu của mình tại đây.
Tôi đau lòng bởi bao nhiêu tình cảm đầu đời, niềm tin đặt vào anh, mong muốn cùng anh đi hết con đường đời này đã tan vỡ. Tôi không còn tin ai và nghi ngại khi có người nào đó đối xử tốt với mình. Chắc nó sẽ ám ảnh tôi đến suốt cuộc đời. Sau đó ít lâu tôi gặp mối tình thứ hai. Anh hơn tôi 5 tuổi, tốt nghiệp thạc sĩ, làm tại công ty dầu khí cùng quê tôi. Lần này tôi lại tiếp tục yêu xa.
Anh quan tâm tôi từng chút một, khác hẳn với người trước. Sáng anh nhắn tin đánh thức tôi, nhắc nhở ăn sáng, hết giờ làm việc anh lại gọi điện nói chuyện, tâm sự. Cuối tuần anh lên Sài Gòn thăm và đi chơi với tôi. Anh là người yêu tuyệt vời mà các cô gái hay mơ ước.
Video đang HOT
Thật sự chuyện tình cảm rất khó nói. Tôi nhận ra chỉ có anh yêu mình, còn bản thân không hề yêu anh. Tôi chấp nhận tình yêu này vì anh đã khỏa lấp sự cô đơn khi tôi vừa chia tay mối tình đầu. Tôi không thoải mái trong tình yêu, ngày càng lạnh nhạt với anh, cuối cùng quyết định nói lời chia tay vì không muốn tự gạt mình và gạt cả anh nữa. Nếu tôi cứ tiếp tục ở bên anh thì thấy mình quá ích kỷ, không công bằng cho anh. Anh xứng đáng được ở bên cạnh người con gái tốt hơn.
Anh buồn rất nhiều, tôi thấy những giọt nước mắt đau khổ của anh. Anh cố gắng làm mọi thứ để níu kéo. Tôi cắt đứt mọi liên lạc, không trả lời tin nhắn, không nhận điện thoại trong khi anh vẫn nhắn tin, gọi điện cứu vãn mối quan hệ này. Tôi không muốn làm anh đau lòng nhưng quyết tâm dứt khoát vì nếu tiếp tục yêu nhau sẽ làm anh càng đau khổ. Tôi có lỗi với anh rất nhiều, lúc nào cũng mong anh sớm tìm được người phù hợp và yêu thương anh thật lòng.
Tết vừa rồi, tôi gặp một người bạn của chị dâu, anh hơn 11 tuổi, cùng quê, đang là nhân viên ngân hàng, làm việc tại Sài Gòn. Anh trải qua nhiều mối tình, chia tay mối tình gần nhất ít tháng thì gặp tôi. Anh chững chạc, lịch thiệp, nói chuyện có duyên, hài hước. Tôi và anh đều có cảm tình, đi chơi với nhau nhiều lần. Anh đã gặp bạn bè tôi và nhiệt tình mời tôi tham dự chung những buổi đi chơi với bạn bè anh. Tôi tin tưởng anh.
Gần đây tôi phát hiện anh thường nhắn tin liên lạc với người yêu cũ, tôi rất hoang mang, lo sợ. Anh bảo chỉ là hỏi thăm bình thường thôi. Tôi cho qua không nhắc tới nữa nhưng thật sự trong lòng vô cùng bất an. Liệu có phải anh đang giấu giếm tôi điều gì? Tôi rất sợ nếu thật sự như vậy, bởi cho tới lúc này bản thân biết mình đã trao cho anh quá nhiều tình cảm, không dám tưởng tượng nếu mất anh tôi sẽ chênh vênh thế nào. Niềm tin bị mất sau mối tình đầu là nỗi ám ảnh quá lớn trong tôi, tôi sợ lần này lặp lại sẽ gục ngã.
Tôi phải làm sao để biết anh có thực sự yêu mình? Mối quan hệ giữa anh và người yêu cũ giờ là thế nào? Có phải tôi đang nhận quả báo mình đã gieo trong mối tình thứ hai không?
Theo VNE
Đàn ông có sợ phụ nữ 'nhiều chữ'?
28 tuổi, tốt nghiệp 2 trường đại học và có một bằng thạc sĩ, Hoa cũng đang làm phó phòng của một trung tâm nghiên cứu khoa học. Tuy nhiên, đến giờ cô vẫn chưa có một "mảnh tình vắt vai"...
Ảnh minh họa
Bây giờ Hoa đã có nhiều thứ. Bằng cấp vài tấm, công ăn việc làm khá ổn. Nhưng nỗi buồn lớn nhất của cô hiện nay là gia đình liên tục nhắc nhở chuyện chồng con. Cô thường nói với những người bạn, người thân trong gia đình rằng: "Lấy chồng làm gì cho khổ, một mình làm, một mình ăn cho sướng!"
Nói vậy nhưng trong bụng Hoa cũng khát khao có một mái ấm gia đình. Song hình như điều ấy đối với cô trở nên xa vời.
Đầu năm ngoái, sau nhiều đắn đo, cân nhắc Hoa dũng cảm đến đăng ký tham gia một câu lạc bộ kết bạn. Trong phiếu khai yêu cầu, Hoa đề nghị câu lạc bộ chú ý giới thiệu cho cô những bạn trai tuổi khoảng ba mươi, có công ăn việc làm ổn định, có nhà cửa đàng hoàng, lịch sự, ga lăng, có học vị thạc sĩ trở lên. Đặc biệt Hoa không muốn làm dâu, nghĩa là cô chỉ muốn yêu và lấy những anh nào sống độc thân, hoặc nếu có thì bố mẹ ở xa.
Một tuần sau câu lạc bộ giới thiệu cho Hoa một người con trai có gần đủ các tiêu chuẩn như cô mong muốn, nhưng cô chê anh ta vì lần đầu tiên hẹn gặp, anh ta không đi giày mà lại đi xăng-đan, trông quê quê.
Lần thứ hai, Hoa từ chối gặp một anh là tiến sĩ ở một Viện nghiên cứu, có căn hộ chung cư, thu nhập tàm tạm, nhưng mỗi tội nói ngọng. Buổi gặp đầu tiên Hoa đã cười phá lên khi anh ấy hỏi: "Đợt nũ nụt vừa rồi, nhà em có bị sao không?".
Mấy lần sau, câu lạc bộ chú ý giới thiệu cho Hoa những người Hà Nội gốc, kinh tế khá giả, tác phong lịch sự, dáng cao ráo, mặt mũi sáng sủa, nhưng cô chê họ là dân buôn bán, không cùng đẳng cấp với cô.
Nhiều lần giới thiệu bạn trai cho Hoa không thành công, người của câu lạc bộ trở nên ngao ngán mỗi khi thấy Hoa đến. Có lần họ đã nói khéo rằng: "Chỗ các chị chỉ có những đối tượng chán lắm, không phù hợp với em. Hay là em cứ nghỉ một thời gian, khi nào có anh kha khá, bọn chị sẽ nhắn cho em!".
Hoa không muốn nghỉ, mà xin hạ tiêu chuẩn xuống, không yêu cầu bằng cấp, miễn là trông tàm tạm là được. Nhưng rồi một năm sau cô cũng chưa chọn được anh nào.
Một lần cô làm một người đàn ông bẽ mặt vì đang ngồi bên nhau, cô buột miệng hỏi: "Anh có hay đọc sách không?". Lần thì cô làm cho một người đàn ông khác giận tím mặt, chỉ vì khi nói chuyện với anh, cô luôn luôn đệm vài từ tiếng Anh. Có lần một người đàn ông đã bỏ cô ở một quán ăn, chỉ vì cô cứ tranh trả tiền ăn với anh ta, đôi bên giằng co khiến khách trong quán tưởng hai người cãi nhau. Cô thản nhiên nói với chủ quán rằng: "Đừng lấy tiền của anh ấy, để tôi trả. Còn anh, không cần phải sĩ diện đâu!".
Hiện tại, Hoa vẫn là người lẻ bóng. Cô không nản chí, thỉnh thoảng đến câu lạc bộ để xem có đối tượng mới không. Khi rỗi rãi, cô ngồi trò chuyện với các cán bộ câu lạc bộ, lôi hết chuyện gặp anh này đến anh khác ra kể. Cô liên tục kết luận: "Đàn ông nó thấy chị nhiều chữ, nó sợ, nó chạy".
Là một người gần hai chục năm làm cái nghề "Alô, tôi xin nghe", đã gặp hàng ngàn lượt khách hàng tư vấn về tâm lý, tôi dám khẳng định rằng cái sự "lắm chữ" phải nâng cao con người lên, khiến cho người ấy trở thành người khéo léo, hấp dẫn, tế nhị, mang lại cảm giác dễ chịu cho người khác khi nói chuyện với mình... mới đáng kính trọng. Còn những người tự nhận mình là lắm chữ, nhưng gặp ai người ta cũng bỏ chạy, cần phải xem lại bản thân mình. Thật ra, đàn ông không sợ phụ nữ lắm chữ, họ chỉ sợ những người "ngộ chữ" mà thôi.
Theo VNE
Cưới chồng vẫn không quên người yêu cũ Tôi không biết mình có nên tiếp tục để trong lòng những tình cảm của tuổi trẻ nữa không. Cuộc sống của tôi đang rất yên ổn và được mọi người ước ao, bởi họ nghĩ gia đình tôi rất hạnh phúc, nhưng tôi biết đó chỉ là cái vỏ mà ai cũng nhìn thấy mà thôi. Tôi biết mình đang làm gì...