Bão vừa ngang qua một ngôi nhà
Tuần trước, trong giờ ăn trưa, thấy ông anh đồng nghiệp thân thiết buồn buồn, tôi lân la hỏi chuyện. Anh nói: “Biết nói thế nào nhỉ, cái cảm giác biết vợ mình từng “qua đêm” với một thằng đàn ông khác ấy, thật sự là quá tệ”.
Chuyện gì đang xảy ra thế, tôi thật không dám tin. Tôi quen anh bao nhiêu lâu thì biết vợ anh chừng ấy. Chị ấy xinh, nhẹ nhàng và khéo léo lắm. Anh cũng rất hay khen vợ, kiểu như vợ anh đảm đang, tốt bụng, biết điều. Mỗi khi ngồi với đồng nghiệp, bạn bè, chưa bao giờ anh không khen vợ khiến bọn đàn bà chúng tôingưỡng mộ pha lẫn ghen tỵ.
Hóa ra vợ anh không phải ngoại tình, mà chỉ là đơn thuần qua đêm với một người đàn ông khác. Trong một chuyến dã ngoại ba ngày hai đêm của công ty, trong đêm đốt lửa trại, vợ anh có uống chút rượu. Và có một gã đồng nghiệp đã giở trò, vợ anh vì có chút men đã không chống cự. Chuyện đã xảy ra khá lâu rồi, tất nhiên anh không hề biết.
Gần đây anh thấy vợ hay lo lắng, anh hỏi thì lảng tránh đi. Vợ anh vốn tính thật thà, có chuyện gì dù nhỏ dù to, dù vui hay buồn vẫn thường kể cho chồng nghe hết. Anh thấy lạ, nghĩ có gì không hay mới cố gặng hỏi. Vợ anh khóc kể lại chuyện đó.
Sỡ dĩ cô ấy lo lắng vì dạo gần đây gã kia lại giở trò lưu manh, nói hôm đó hắn đã ghi lại cảnh hai người nóng bỏng. Nếu chị không cùng hắn ta tiếp tục “hợp tác cả hai cùng có lợi” thì hắn sẽ gửi nó cho chồng chị. Chị đã xin hắn, nếu hắn cần tiền thì bao nhiêu chị cũng gắng thu xếp, còn trò ấy chị không làm được. Nhưng hắn ta lại không muốn tiền, hắn ta muốn có chị.
Anh nghe vợ nói xong, không kìm nỗi cay đắng, cho chị một bạt tai: “Cứ cho là hắn giở trò nhưng nếu em không cho phép hắn ta có thể làm ư? Anh thật sự quá thất vọng!”
Đã mấy hôm rồi nhà anh vô cùng ngột ngạt, vợ anh thấy anh đi về im lặng cũng không dám mở lời. Anh cũng biết vợ mình không có tính ham trai gái lăng nhăng, nhưng cứ nghĩ đến việc cô ấy uống rượu trong khi không biết uống rồi vì thế mà tạo cơ hội cho kẻ khác làm nhục mình, máu nóng trong anh bốc lên đỉnh đầu không thể hạ hỏa được.
Chuyện anh kể, tôi nghe xong rồi bận tâm mãi trong lòng. Dù chị không ngoại tình, dù không cố ý, nhưng cũng thật khó để anh không tức giận. Người ta nói “sai một li đi một dặm” là như thế. Cuộc đời có nhiều cạm bẫy mà đôi khi ta như một con mồi sa vào cái bẫy được người ta giăng ra trước, đến khi vùng vẫy thoát được ra thì cũng trầy da tróc vảy.
Video đang HOT
Chủ nhật vừa rồi, dắt con gái đi siêu thị, thật tình cờ tôi gặp gia đình anh. Vợ chồng anh vui vẻ cùng cậu con trai, y như là chưa hề có biến cố gì trước đó. Trong khi vợ anh đang đi chọn đồ, tôi với anh cho hai đứa nhỏ vào khu vui chơi. Tôi hỏi anh “Mọi thứ ổn rồi chứ?”, “Cảm ơn em, qua rồi em ạ. Coi như bão vừa quét qua nhưng nhà vững chãi”.
Anh kể mấy hôm trước mẹ anh đến chơi. Dù vợ anh cố tình xởi lởi nói cười nhưng với linh cảm của một người mẹ, bà nhận ra có gì đó không ổn. Bà xưa nay rất thương con dâu, bởi chị với nhà chồng cũng chân thành và hiếu thảo không khác gì ruột thịt. Bà lân la hỏi chuyện và chị không giấu bà chuyện đó.
Tối, trong lúc chị cho thằng nhỏ đi ngủ, mẹ anh ngồi nói chuyện với anh. Bà đưa cho anh một tờ giấy trắng, giữa tờ giấy có một vệt mực nhỏ. Bà hỏi “con nhìn thấy gì trên tờ giấy ấy?”. Anh chẳng hiểu mẹ mình có ý gì nhưng vẫn trả lời:
- Một vết bẩn chứ có gì đâu mẹ
- Con nhìn lại một lần nữa cho kĩ xem
- Con chẳng thấy gì khác ngoài vệt mực đó
- Con chỉ nhìn thấy một vết bẩn nhỏ, trong khi cả tờ giấy trắng thì con không thấy. Cũng như bây giờ, con chỉ để ý đến cái sai của vợ con mà quên rằng vợ con là người tốt, chu đáo và tận tâm với gia đình như thế nào. Vợ con cũng giống như tờ giấy này, bị người khác bôi bẩn lên làm cho nó xấu xí đi. Con không thể chỉ vì thế mà quên hết đi những gì tốt đẹp của nó. Vợ con xưa nay chưa bao giờ làm gì đáng xấu hổ. Trong chuyện này nó cũng là người bị hại.
Mẹ nói cho con biết, nếu nó không tốt, nếu nó sợ lộ chuyện, nó đã bị người ta khống chế và con sẽ mất vợ luôn rồi. Chuyện xảy ra như vậy, nó là người khổ tâm nhất. Nó có đủ dũng khí để nói thật với con, lẽ nào con là chồng lại không có đủ dũng khí để bỏ qua cho nó.
Anh bảo tôi, sau khi nghe mẹ nói xong, anh cũng tự thấy mình hẹp hòi. Tối đó anh ôm vợ ngủ, nói rằng “chuyện qua rồi thôi quên luôn đi nhé”. Vợ anh biết anh không còn giận, tủi thân càng khóc to hơn.
Hẳn là chị vẫn còn may, vì chị có một người mẹ chồng tuyệt vời và một người chồng hiểu chuyện. Nhưng nếu bản thân chị không tốt, thì những lúc khó khăn này liệu có được gia đình mở rộng vòng tay. Cho nên tôi vẫn tin rằng, sống cứ cho đi rồi sẽ có phần nhận lại. Ai rồi cũng sẽ có lúc vô tình mà sai hoặc biết sai mà vẫn để mình sai. Những sai lầm trong hôn nhân giống như cơn bão quét ngang qua, chẳng để lại gì ngoài những ngôi nhà vững chãi.
Vợ chồng sống với nhau, chung gối chung chăn, má kề tay ấp. Thương nhau nhiều khi thấy người kia đau mình muốn đau thay, cần nhau đến nỗi nghĩ đến cảnh nếu thiếu nhau trong đời chắc không sống nổi. Vậy mà chỉ cần một sai lầm bỗng quay ra xem nhau như chưa từng yêu thương trân trọng, rồi dày vò nhau, hành hạ nhau, rồi nói lời chia tay lạnh lùng như chưa từng nồng đượm. Gia đình bao năm dày công vun vén, chỉ một phút thiếu thông cảm bao dung coi như đạp đổ tan tành. Nghĩ mà xót xa lắm chứ.
Tôi nhìn hai đứa nhỏ đang tung những quả bóng nhỏ đủ sắc màu trong nhà bóng vui cười nắc nẻ. Trẻ con thật đáng yêu, chúng có thể vô tư mà cười, mà sống, mà lớn lên chính là nhờ người lớn biết bao dung cho nhau từ những lỗi lầm. Nhiều người cứ cho rằng tha thứ cho người mình yêu là việc gì đó to tát và khó khăn lắm. Thực ra thì khi ta tha thứ cho bạn đời, cũng chỉ đơn giản là vì ta muốn người đó ở bên cạnh mình. Mãi mãi.
Theo Dân trí
Từ mặt bạn thân vì bị bạn thẳng tay vạch mặt ngoại tình
Từ khi San bị vợ ly thân, phải về ở với bố mẹ, Tuấn thường xuyên đến thăm vợ và con San khiến anh càng nghi ngờ động cơ của Tuấn.
Yêu nhau từ thời sinh viên, ra trường có việc làm ổn định cái là San cưới Linh luôn vì anh chỉ sợ mất cô. Linh không chỉ xuất thân gia giáo, học hành giỏi giang mà còn là hoa khôi của trường. Không hiểu sao giữa bao nhiêu thiếu gia con nhà giàu theo đuổi, Linh lại chọn anh, một chàng trai rụt rè đúng nghĩa. San học cũng khá giỏi nhưng anh lại hay mắc cỡ, trước mặt bạn khác giới thường anh chẳng biết nói chuyện gì, phải dũng cảm lắm San mới dám tỏ tình với Linh và chưa bao giờ nghĩ cô sẽ đồng ý. Bố mẹ San cũng rất ưng ý Linh, bởi thế cả nhà San chỉ mong hai con sớm ra trường, đi làm để tổ chức đám cưới.
Ngày cưới, San là chú rể hạnh phúc nhất thế gian khi chứng kiến bao nhiêu ánh mắt ghen tỵ của bạn bè. Kể cả lúc đã cưới nhau 5 năm, có với nhau một đứa con trai, San vẫn khiến nhiều bạn bè cùng lứa ghen tỵ bởi vợ San vẫn xinh đẹp như ngày nào, không hề béo xổ ra như các bà vợ khác, lại còn biết cách thu vén gia đình. Chưa bao giờ Linh để San ra ngoài mà ăn mặc không tươm tất, cô chăm lo quần áo cho chồng đúng mốt khiến San trông lúc nào cũng trẻ hơn tuổi.
Có được vợ đẹp, con xinh, San cảm thấy mình quá mỹ mãn, không thể đòi hỏi gì thêm nữa. Thế nhưng, thói đời cái gì quá đủ đầy thường khiến họ nhàm và muốn tìm thứ mới lạ để thử. San chưa bao giờ nghĩ mình sẽ ngoại tình, thế nhưng không có nghĩa anh sẽ không bị "tấn công". Công việc ổn định, ngoại hình bảnh bao khiến anh lọt vào mắt xanh của Lụa, một cô gái xinh xắn kém San 10 tuổi ở trung tâm Masage có tiếng.
Đang cảm thấy nhàm chán nên San không cưỡng lại được sự tấn công của Lụa. Anh nhanh chóng có cuộc phiêu lưu tình ái với Lụa. Tuy ăn nằm với Lụa, chu cấp cho Lụa nhiều thứ nhưng San chưa bao giờ nghĩ sẽ bỏ vợ. Cũng không phải San hết yêu Linh, chỉ là anh muốn tìm sự mới mẻ trong đời sống tình dục mà thôi. Suy nghĩ vậy nên sự áy náy vì phản bội vợ của San giảm đi nhiều.
Ảnh minh họa
Thế nhưng Linh cũng không phải là mẫu phụ nữ kém nhạy cảm. Sự thay đổi dù là nhỏ của San khiến cô để ý. Dù vẫn rất yêu chiều vợ con nhưng San thường xuyên ngáp ngủ mệt mỏi. Tuy San giải thích là do công việc dạo này nhiều lên nhưng Linh vẫn cảm thấy có gì đó sai sai. Chưa kể, chi phí chi tiêu trong nhà San cũng đưa cho vợ ít đi vì công ty làm ăn thua lỗ, chuyện chăn gối San cũng chẳng mặn mà lắm. Nghi ngờ là vậy nhưng Linh vẫn để trong lòng chứ không nói ra bởi không có bằng chứng gì khác.
Phần San thì tự tin là đã qua mắt được vợ nên anh vẫn yên tâm qua lại với Lụa. Một hôm đang uống cà phê thì San bất ngờ gặp Tuấn, vốn là bạn thân từ thời đại học, lại làm gần chỗ nhau. Ngẫu hứng, San bật mí cho Tuấn về Lụa khiến Tuấn vô cùng ngạc nhiên. Sau khi Lụa về đi làm, để lại Tuấn và San thì Tuấn mới khuyên ngăn San dừng mối quan hệ này lại. San cười ậm ừ với Tuấn cho qua chuyện, nhưng thực ra trong tâm tưởng thì không hề có ý nghĩ ấy.
San vẫn sống như thế, để vợ chăm lo con cái, nhà cửa, còn mình thì sáng đi làm, trưa rảnh rang thì vào nhà nghỉ với bồ, tối lại quay về nhà ngủ. Có những hôm muốn đổi gió, San còn chở Lụa ra chỗ vắng làm "chuyện ấy" trên xe ô tô cho tới hơn nửa đêm mới mò về nhà. Cho đến một ngày, khi San và Lụa đang trần như nhộng quấn lấy nhau trong nhà nghỉ thì cánh cửa phòng bỗng nhiên bật tung, trước cửa là Linh, bố mẹ San và vài người là anh em đằng vợ.
Chứng kiến cảnh tượng xấu hổ, bố mẹ San chỉ muốn độn thổ xuống đất vì hành động của con trai mình, còn Linh chỉ để lại một câu "Chúng ta ly dị" rồi quay xuống về nhà. Còn San thì bị mấy cậu em vợ nóng tính đấm cho mấy phát vào mặt rồi họ mới bỏ đi. Dù bị đánh đau nhưng San vẫn nhận thức được việc gì đã xảy ra, anh nhanh chóng mặc quần áo chạy về nhà xin vợ tha thứ. Nhưng đập vào mặt San là tờ đơn ly hôn Linh đã soạn sẵn từ bao giờ. San cầu xin Linh: "Anh không muốn ly hôn và chưa bao giờ nghĩ sẽ ly hôn em chỉ vì đứa con gái kia". Nhưng Linh không bao giờ đồng ý nữa, cô tuyên bố nếu San không dọn ra khỏi nhà thì cô và con sẽ đi. Không còn lựa chọn nào khác, San lầm lũi kéo vali quần áo ra khỏi ngôi nhà từng là mơ ước của bao người.
Tuy ly thân nhưng San vẫn thường xuyên qua nhà thăm con rồi hỏi han hàng xóm về Linh mới biết là từ khi San dọn đi có một người đàn ông thường xuyên qua thăm nom mẹ con Linh. Rình rập mấy bận, San mới biết đó là Tuấn. Hóa ra chính Tuấn là người đã mách cho Linh biết chuyện San ngoại tình. Biết được sự thật San đã từ mặt đứa bạn thân mà anh cho là phản phúc. Ngẫm đi ngẫm lại, San mới nghi ngờ động cơ của Tuấn, bởi hồi đại học, Tuấn cũng từng theo đuổi Linh nhưng không được. Nhân nhà San xảy ra chuyện, Tuấn lại quay lại chăm sóc Linh. Nhưng bây giờ dù có suy đoán gì chăng nữa thì cũng đã muộn rồi vì ngày mai San và Linh sẽ ra tòa ly hôn.
Theo Báo gia đình
Có những chuyến tàu đi một lần và về một chốn, có những chuyến tàu tình yêu chỉ đi mà không đến, và ta mãi là kẻ lữ hành cô độc Có những chuyến tàu đi một lần và về một chốn, bình yên mãi mãi. Nhưng cũng có những chuyến tàu tình yêu chỉ đi mà không đến, và ta mãi mãi là kẻ lữ hành cô độc khi chẳng thể tìm nổi một chốn về... Cuộc đời anh có hai người phụ nữ. Chị là người đến trước. Chị xinh đẹp, giỏi...