Bao nhiêu sóng gió cũng đến lúc đủ để buông tay…
Đi một vòng, nhìn lại bên cạnh cô cũng chỉ có anh sẵn sàng vì cô mà làm tất cả… cô sẽ không che ô cho một người dưng nữa, cô sẽ cầm ô đi về phía anh, không để anh ướt vì cô nữa.
Tôi đã từng xem ở đâu đó một bức tranh, có một cô gái đi sau, lo lắng che ô cho người con trai cô thương đang bước đi phía trước trong đêm mưa lạnh, quên cả bản thân mình cũng đang ướt mưa. Nhưng chàng trai ấy chẳng ngoái đầu lại nhìn cô một lần, buồn hơn, trông anh ấy cứ dửng dưng như chẳng hề bận tâm. Rồi tôi lại thấy phía sau cô gái ấy, một chàng trai khác buồn bã, lặng thầm che ô cho cô. Anh ấy ướt hết cả.
Phải chi, cô gái ấy quay lại một lần nhìn chàng trai phía sau, để thấy anh ấy vì cô mà ướt lạnh đến thế nào, để đau lòng khi nhìn thấy đôi mắt buồn của anh ấy, để cả cô và anh đều được yêu thương. Nhưng cuộc sống này nhiều nghịch lý lắm, cô chọn một lối rất chông chênh, chọn thương người chẳng chút bận tâm về mình.
Tôi nhìn bức tranh lại thấy đâu đó loáng thoáng hình ảnh của một người con gái như trong tranh. Cô cũng yêu một người con trai sâu đậm, luôn bên cạnh che chở động viên cho anh ấy, khóc vì tức vì cãi nhau vì ấm ức rồi lại khóc vì xót vì thương, vì người cô thương sẵn sàng bỏ luôn cả một công việc tốt, bỏ thời gian của bản thân ở lại để mang cái tiếng hỗ trợ anh trong công việc… bao nhiêu nước mắt bao nhiêu yêu thương bao nhiêu chuyện đã làm cái kết vẫn là con số 0.
Nhưng có lẽ có một câu nói luôn đúng với cô ” Có người làm bạn khóc thì sẽ có người làm bạn cười”. Bao nhiêu nước mắt cô rơi vì người dưng, thì anh – người con trai yêu thương cô lại đau xót đến mấy. Anh yêu cô, cô biết điều đó, có lẽ anh quá yêu cô nên anh luôn tôn trọng mọi quyết định của cô, anh biết cô từng bị tổn thương vì người con trai đầu tiên cô yêu, anh là người đã ở bên cô suốt thời gian dài để cô an yên trở lại, nhưng cuối cùng vì một người con trai khác cô lại làm tổn thương anh.
Bao nhiêu chuyện về anh ta, cô kể với anh một cách vô tư, có lần cô thấy nước mắt a rưng rưng vì cô kể chuyện ngốc nghếch mà cô đã làm vì họ khiến bản thân cô trở nên xấu xí, không phải một mà là hai là ba lần… ở gần anh cô vô tư đến mức không che giấu anh bất cứ chuyện gì… tối nào cũng vậy cũng kể với anh một mớ chuyện linh tinh trong công việc của cô… có một lần anh hỏi cô một câu rất đỗi nhẹ nhàng: ” Em có bao giờ thương anh không?”
Video đang HOT
Đi qua chừng ấy thời gian câu trả lời cô vẫn không thể mở miệng nói được chỉ đơn giản cười nhẹ rồi nói qua một chuyện khác.. cô biết lúc đó anh buồn, buồn nhiều, anh đã cho phép cô làm tổn thương anh nhiều đến mức như vậy… Có một lần anh thủ thỉ vào tai cô: ” bây giờ em muốn làm gì thì làm, muốn khóc muốn buồn vì ai cũng được, đau đến mức không chịu được thì về với anh”.
Cô biết anh đau lắm khi nói câu đó, cô tự trách bản thân tại sao không thể yêu anh? tại sao hạnh phúc gần thế mà không biết giữ, cứ chạy theo những cái thị phi ngoài kia.. Hay là tại anh đã khiến cô có cảm giác an toàn đến mức không sợ mất… Nước mắt của cô chưa một lần rơi vì anh… Mỗi lúc cô buồn nhiều anh lại ôm chặt cô, xoa xoa lên đầu cô rồi bảo: ” Lại đau rồi đúng không?” ” Uhm, em đau, em đau vì một người dưng”, ” Một lần cuối thôi nhé, đừng đau nữa”.
Chị bạn cô lấy chồng vì 2 chữ ” người ơn”, cô biết nó ý nghĩa sâu sắc đến mức nào, “chị sẽ yêu anh như anh yêu chị”… chị đã từng nói với cô như vậy… Nhưng chị à ” yêu” và ” thương” nó khác xa nhau nhiều lắm. Chị đừng nói chị yêu anh mà chị hãy thương anh như chị vẫn thường bảo là anh thương chị. Chị hay bảo với cô.. ” Bạn em tốt đó em à”… ” vì em làm biết bao nhiêu chuyện, em đau một nó đau mười, em khóc nó cũng có vui bao giờ, nó biết cách đau cho em đó nhỏ à…” ” Đừng để mất rồi hối hận nhé em gái”…Trước ngày chị lấy chồng chị đã bảo cô như thế!
Đi một vòng rồi lại lạc giữa thành phố, nhìn lại bên cạnh cô cũng chỉ có anh sẵn sàng vì cô mà làm tất cả… cô sẽ không che ô cho một người dưng nữa, cô sẽ cầm ô mà quay về phía anh, không để anh ướt vì cô nữa.. Bao nhiêu đó là quá nhiều rồi… bản thân cô cũng đủ đau để buông bỏ những gì nên buông rồi… cô sẽ quay về phía anh sẽ thương anh như anh thương cô… a sẽ không để cô khóc.. sẽ không để cô buồn sẽ là người ôm chặt cô và hay xoa xoa vào đầu cô cái hành động quen thuộc đến thân thương.. nhẹ nhàng và bình dị…Bao nhiêu sóng gió cũng đủ để cô gái quay người lại rồi…
Cô thầm cảm ơn ông trời đã mang anh đến bên cô, cảm ơn anh dù sao bao nhiêu chuyện anh cũng không bỏ cô mà đi, vẫn ở đó luôn bên cô, cô cũng sẽ như chị cô sẽ hạnh phúc với tình yêu của anh dành cho cô. Cô gái ngốc à… chúc mừng cô… buông được rồi đó…
Theo Phununews
Khi yêu, đừng quá tin vào những lời hứa...
Khi yêu ai cũng biết hứa nhưng có làm được hay không lại là điều khó nói. Mà phụ nữ luôn tin vào lời hứa của đàn ông để rồi khi sự thay đổi xảy ra bản thân lại hụt hẫng và đau xót. Khi yêu đừng quá tin, phải biết giữ lại một chút cho mình và tự bảo vệ trái tim mình, bởi phụ nữ rất dễ mềm lòng.
Lúc anh yêu tôi, tôi không hề yêu anh, tôi lúc ấy còn cảm giác sợ yêu sau hai lần phản bội, tôi không hiểu được vì sao tôi lại bị phản bội dù chúng tôi yêu nhau rất lâu và có thể nói là thấu hiểu nhau.
Anh lúc ấy xuất hiện, khi trái tim tôi đã đóng cửa, tôi đã từng nghĩ dù cho ai có gõ cửa thế nào thì trái tim tôi sẽ không mở cửa một cách dễ dàng. Anh bảo anh yêu tôi từ lần gặp đầu tiên, tôi chỉ cười không để tâm, bởi lẽ tôi đã qua cái thời mà mặt đỏ tim đập khi người tỏ tình, tôi từ chối.
Dù anh có làm bao nhiêu cách, có nói bao nhiêu lời, tôi vẫn từ chối. Anh rất kiên trì, như một định luật muôn thuở "mưa dầm thấm lâu", tôi cảm động. Tôi chấp nhận anh, nhưng tôi không yêu anh.
Tôi vẫn nghĩ tôi chỉ cần một người ở bên chia sẻ, che chở cho tôi mỗi lúc tôi cần và đặc biệt người đó yêu tôi. Anh hứa lúc tôi chấp nhận anh rằng anh sẽ không bao giờ bỏ rơi tôi như những người đàn ông tệ bạc trước, anh sẽ cùng tôi xây đắp những kỷ niệm đẹp nhẹ nhàng mà vững chắc.
Tôi không tin cũng không phản bác, tôi chỉ cười. Anh bảo tôi có thể không tin, nhưng cứ chờ vào những điều anh làm. Tôi đã có khoảng thời gian vui vẻ bên anh, anh ân cần, chăm sóc tôi, dù cho đôi lúc tôi như trẻ con ngang bướng, hay những lúc tôi khó chịu vô cớ, anh không một lời phàn nàn. Tôi dần tin vào điều anh nói, anh vẽ ra cho tôi bức tranh tương lai tươi đẹp, nơi có tôi và anh cùng hạnh phúc.
Tôi tin anh. Tôi đáp lại anh, tôi thay đổi sao cho phù hợp cùng anh, chăm sóc anh, bên cạnh anh mỗi khi anh gặp khó khăn. Thời gian trôi qua, dù có những lúc giận nhau, cãi vã nhưng chỉ một cái ôm nhẹ nhàng là có thể giải quyết tất cả. Tôi thấy hạnh phúc và tin tưởng anh. Tôi tin chúng tôi sẽ cùng nhau đi được đến cuối đoạn đường.
Vậy mà... Một sáng tôi nhận được tin nhắn chia tay, anh bảo xin lỗi tôi vì không thực hiện được lời hứa với tôi. Tôi hụt hẫng, đau xót xen lẫn cảm giác không thể tin, nghẹn ngào. Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, tôi làm sai chuyện gì, tôi không biết cũng không thể nào nghĩ được ngay lúc đó, mọi thứ như trống rỗng. Thậm chí, tôi còn nghĩ đó chỉ là trò đùa của anh, anh chỉ nói lúc giận hờn thế thôi, khi hết giận mọi thứ sẽ tốt lên. Tôi không buông bỏ, tôi hẹn gặp anh, tôi nghĩ tôi phải giữ lấy anh, ít nhiều gì thì tôi cũng phải biết được lý do vì sao anh làm vậy.
Sau nhiều lần tránh mặt, anh gặp tôi. Tôi cứ nghĩ anh đã hết giận rồi, nhưng... Anh bảo tôi đừng liên lạc với anh nữa, chúng tôi không thể nào quay lại, anh đã thương người con gái khác. Tôi chết lặng, không biết nên khóc hay cười. Tôi quay đi, im lặng mà tất cả như vỡ nát. Tôi không biết do tôi đã sai bước nào mà những người bước qua khỏi cuộc đời tôi chỉ theo cùng một công thức.
Tôi nghĩ mình thật ngốc khi một sự việc lặp lại nhiều lần mà tôi vẫn tin vào lời hứa của đàn ông. Tôi cảm thấy hoang mang cho chính bản thân mình, phải chăng tôi chỉ sẽ gặp được những người như vậy trong đời? Tôi thiết nghĩ, phải chăng tôi đừng quá tin vào lời hứa đó thì giờ sự việc xảy ra tôi vẫn có thể chấp nhận và bớt đau khổ hơn?
Khi yêu đừng quá tin, phải biết giữ lại một chút cho mình và tự bảo vệ trái tim mình, bởi phụ nữ rất dễ mềm lòng.
Theo Emdep
Chẳng ai sống cả một đời mà chưa từng buồn đến phát khóc... Nôi buôn co kha năng khiên phu nư xâu xi, gia nua đi rât nhanh. Tuy nhiên, trong cuôc sông không ai co thê tranh đươc nhưng chuyên không vưa long. Vây phu nư nên đôi diên vơi nôi buôn như thê nao đê luôn tươi tre, vui ve? Đan ba âm ương, trơi mưa cung buôn đươc, cai nhau vơi chông lai...