Bao nhiêu mối tình là bấy nhiêu lần tôi trót trao thân
Kể từ khi chia tay anh, tôi đã có hơn chục người tình… Đắm say trong mê lạc, cuống quýt bên tình nhân, trao thân trong chớp nhoáng…
Dưới ánh đèn mờ, tôi vẫn cảm nhận hơi thở của anh phảng phất đâu đây. Tiếng bước chân của anh vẫn vọng lại. Anh – người tình thứ mười mấy, tôi không nhớ nổi. Người đàn ông mấy tháng trước thề nguyền cùng tôi đi rồi, còn lại một mình trong căn phòng lạnh lẽo, giọt nước mắt lặng lẽ rơi tự khi nào không hay. Những giọt nước mắt băng giá của quá khứ và hiện tại đầy đắng chát.
Mối tình đầu đến khi tôi học năm thứ 3 đại học. Nhà tôi cách nhà anh một con đường nho nhỏ. Thời thơ ấu, tôi nhỏ xíu, thấp bé hơn các bạn nên hay bị bắt nạt. Mỗi lần như thế anh luôn là anh hùng giải cứu tôi. Như có duyên phận từ kiếp trước, tôi và anh cứ quấn lấy nhau như hình với bóng. Tôi thích anh từ ấy, nhưng không dám thổ lộ lòng mình. Khi tôi học năm thứ 3, anh tỏ tình với tôi. Tình yêu ngọt ngào đắm say đến với chúng tôi thật tự nhiên. Những nụ hôn, những cái ôm xiết chặt và cả sự hòa quyện đắm say giữa hai tâm hồn. Không lo sợ, không hối tiếc tôi trao cái quý giá nhất của mình cho anh.
Con đường hạnh phúc có dấu chân của thế xác.
Ra trường, tôi và anh đều làm việc ở cùng một tỉnh, xa nhà. Công việc của anh khá trôi chảy, còn tôi thì ngược lại. Tôi bắt đầu thấy chán nản và dường như hay than vãn hơn. Cứ ngỡ anh sẽ ở bên tôi để động viên thì… thời gian này anh hay đi nhậu với bạn bè đồng nghiệp, và rồi… Anh quen một cô gái khác và họ đã yêu nhau. Trời đất như sụp đổ dưới chân tôi, tôi gục ngã và dường như chỉ muốn tìm đến cái chết. Anh vẫn lo cho tôi, vẫn yêu tôi nhưng anh không thể bỏ cô ấy.
Hụt hẫng, đau khổ nhưng anh đã phản bội tôi… và tôi chấp nhận buông tay. Tôi lặng lẽ ra đi, còn họ yêu nhau được 2 tháng thì làm đám cưới. Ngày anh cưới vợ, cả xóm nhỏ tôi như mở hội. Chỉ riêng tôi lặng lẽ khóc sau rèm cửa. Tôi hận anh, hận người đàn ông bạc bẽo ấy…
Video đang HOT
Từ khi đó, tôi đã đánh rơi mất nụ cười ở đâu tôi chẳng nhớ. Nỗi đau đớn trong tim lặng lẽ cắn xé tâm hồn tôi. Nỗi cô đơn, chán chường đã đẩy tôi vào vòng tay của những người đàn ông mới với khát khao được yêu, với háo hức, với sự cuồng nhiệt của tuổi mới lớn.
Cuộc tình mới đến, tôi lao vào tình yêu như con thiêu thân để đánh đuổi hết những mơ hồ về anh. Chính tôi đã lôi cuốn anh vào những phút giây ân ái mặn nồng chỉ sau một tháng yêu nhau. Tôi quá dễ dãi? Nhưng dường như trái tim người mới không xua tan hết giá lạnh trong trái tim tôi, nỗi nhớ anh vẫn còn quá lớn. Dù muốn hay không tôi vẫn thầm so sánh họ với anh. Và cái cảm giác người không thuộc về tôi, người sẽ rời xa tôi một ngày nào đó cứ bám xiết lấy tôi. Cũng chỉ vài tháng sau tôi mối tình kết thúc. Người rời xa tôi.
Một, hai, ba,… tôi không đếm được nữa. Tôi không muốn nhớ, say đắm rồi cũng qua nhanh, ngọt ngào rồi cũng phai nhạt, kỉ niệm rồi trở thành nỗi ám ảnh. Đã năm năm kể từ mối tình đầu ấy đến giờ tôi đã có hơn chục người tình. Đến giờ tôi vẫn không hiểu mình, những cuộc tình chóng vánh, không thực dụng nhưng cũng không chân thành. Giờ đây tôi không tìm nổi cho mình một tri kỷ, chỉ kịp khoác lên bộ mặt lạnh lùng giữ lại sau cùng cho mình.
Cảm giác chờ đón ngày mới thật dài, và nặng nề. Tôi khát khao cảm giác được là kẻ chung tình. Được làm vợ làm mẹ, được yêu thương người đàn ông của riêng mình cả cuộc đời này.
Người đàn ông mà tôi mong chờ bao giờ mới xuất hiện?
Theo Phunutoday
Người yêu cười khinh miệt hỏi tôi "Em đã ngủ với nó chưa?"
Người yêu mỉm cười khinh miệt rồi hỏi tôi "Em ngủ với nó chưa?" Tôi lắc đầu. Anh liền xoa đầu tôi và cười "Ngoan lắm. Nếu em ngủ với nó thì đừng bao giờ đến tìm anh nữa".
Năm 20 tuổi, tôi gặp và yêu anh. Anh hơn tôi 1 giáp, làm việc trong một công ty nước ngoài. Ngoại hình của anh bình thường nhưng phong cách nói chuyện rất có sức hút. Vì thế mà lần đầu tiếp xúc với anh ở đêm Tất Niên của công ty anh, tôi đã bị anh gây ấn tượng mạnh, rồi suốt ngày thầm mơ tưởng tới anh. Sau 2 tháng tôi "cầm cưa" cuối cùng anh cũng đổ. Nhưng trái với sự cuồng nhiệt của tôi, người yêu rất lạnh lùng, dửng dưng.
Đi chơi được 2 lần, anh nói với tôi anh không có thời gian để yêu đương trẻ con như thế này. Tôi hỏi anh "Vậy anh muốn yêu như thế nào?" Anh nói "Con nít như em thì không hiểu đâu". Tôi biết anh khích bác tôi. Tôi khăng khăng với anh rằng tôi sẽ chứng minh cho anh thấy tôi đủ tiêu chuẩn làm bạn gái của anh. Anh bảo tôi, anh là đàn ông, anh có sinh lý. Đối với anh, bạn gái ngoài việc yêu đương chia sẻ tình cảm ra thì còn là chia sẻ cảm xúc tình dục. Nếu tôi cảm thấy không đáp ứng nổi anh thì chia tay. Còn nếu tôi quyết tâm yêu anh thì phải hiểu điều anh muốn.
Tôi mất một đêm suy nghĩ về việc đó và đã quyết định "trao thân" cho người yêu. Sau hôm đó, quả thực anh giành cho tôi thời gian nhiều hơn. Nhưng chủ yếu ở trong một căn phòng khách sạn nhà nghỉ nào đó và trên giường. Chúng tôi chưa từng đi uống cà phê hay đi xem phim với nhau như những cặp đôi khác. Anh nói, anh bận rộn không có thời gian để làm những việc vô bổ đó, và cũng vì tuổi của anh mà chui đến rạp chiếu phim thì cũng không hợp chút nào.
Tôi không thể ngừng sốc...
Anh cũng rất keo kiệt trong khoản nhắn tin gọi điện cho tôi. Tôi nhắn đến cho anh, anh thường trả lời lại ngay nhưng chỉ toàn câu trả lời một từ: có, không, ừ, được... Thỉnh thoảng anh lại cho tôi tiền bảo tôi đi mua thứ gì thích. Tôi hỏi anh sao không mua quà cho tôi, một bông hồng cũng được. Anh nói, anh không có thời gian, với lại anh có phải thanh niên choai choai đâu mà chơi trò đoán tâm lý con gái rồi đi lòng vòng chọn quà. Người yêu bảo tôi thích gì thì cứ mua, thiếu thì nhắn cho anh số tài khoản và số tiền. Hóa ra, đến gặp mặt đưa tiền cho tôi anh cũng ngại không có thời gian.
Yêu đương được một năm, chúng tôi gặp đều đặn tuần một buổi trưa thứ tư để anh giải quyết nhu cầu và một đêm ngày thứ bảy thì tôi tới căn hộ của anh ở qua đêm. Chủ nhật anh vẫn làm báo cáo trong phòng, kệ một mình tôi quanh quẩn chán trong phòng thì tự đi siêu thị mua thức ăn về nấu nướng. Những ngày tôi thi, không đến ở chỗ anh thì anh nhắn tin bảo tôi tới gặp anh một hai tiếng thôi cũng được.
Thời gian đầu yêu anh điên cuồng thì tôi đến, về sau tôi cảm thấy thất vọng về cuộc tình này thì tôi cũng bướng bỉnh cãi lời không tới nữa. Thế là anh đe dọa sẽ tìm người khác ngoan ngoãn nghe lời hơn tôi. Nghe anh nói thế tôi đã khóc nấc lên. Tôi lại lẽo đẽo bắt xe tới chỗ hẹn chỉ để lên giường với anh. Những lần như thế anh trừng phạt tôi ghê gớm hơn, bằng những hành động vượt qua cả sức tưởng tượng của tôi. Tôi xin anh tha cho thì anh nói "Để em nhớ kỹ, lần sau đừng cãi lời anh".
Yêu anh được hai năm thì tôi chán nản vì cảm thấy anh đối xử với tôi không khác gì một con rối chỉ có duy nhất một tác dụng. Vì thế mà khi một cậu bạn cùng trường tỏ tình với tôi, tôi đã không ngần ngại gật đầu. Tôi đồng ý làm bạn gái của cậu ấy chẳng qua vì tôi cô đơn, tôi giận anh. Chúng tôi yêu đương bình thường và trong sáng giống các bạn cùng tuổi. Cậu ấy cùng tôi làm tất cả những việc mà anh không làm với tôi như đi cà phê, xem phim, dạo qua hiệu sách, đạp xe chở tôi đi chơi khắp nơi... Nhưng chúng tôi không vượt rào thêm điều gì. Trong khi đó, tôi vẫn ngủ với người bạn trai lớn tuổi kia.
Có một lần, khi tôi thức giấc trong nhà anh thì phát hiện ra anh đang xemđiện thoại của tôi. Thấy rất nhiều ảnh của tôi và cậu ấy. Tôi cứ tưởng anh sẽ ghen, nhưng anh chỉ mỉm cười khinh miệt rồi hỏi tôi "Em ngủ với nó chưa?" Tôi lắc đầu. Anh liền xoa đầu tôi và cười "Ngoan lắm. Nếu em ngủ với nó thì đừng bao giờ đến tìm anh nữa".
Câu nói này chạm vào tự ái của tôi. Vì thế mà sau đó tôi không đến nhà anh, không theo ra khách sạn khi anh gọi điện nhắn tin nữa. Được hơn hai tuần thì anh bực tức đến tận cổng trường đại học tìm tôi. Anh hỏi "Sao em không nghe máy của anh?" Tôi trả lời, vì em ngủ với người khác rồi nên em không đến tìm anh nữa. Anh nói không tin, bảo tôi đừng bướng nữa. Mau ngoan ngoãn đi theo anh. Anh càng nói, tôi càng tức giận. Anh cho rằng tôi đang dỗi kiểu trẻ con, chưa bao giờ anh cho là tôi đã trưởng thành, xứng đáng làm bạn gái anh.
Hóa ra tình yêu mà tôi vốn tôn thờ đã bị người ta vứt xuống đất rồi giày xéo như con giun quằn. Tôi đã bỏ mặc anh và chạy vội về ký túc xá. Từ hôm đó đến nay tôi tắt máy, tôi muốn quên con người bạc tình đó nhưng sao khó quá! Đêm nào tôi cũng nằm khóc, anh chỉ quan tâm xem tôi đã ngủ với người khác ngoài anh chưa, chứ anh chẳng yêu tôi thật lòng như tôi mong muốn. Tôi đau khổ quá, tôi biết phải làm gì bây giờ?
Theo Afamily
Hạnh phúc của người đàn bà có 1 thời "ong bướm" Bao nhiêu kẻ muốn được &'hưởng nếm' thân xác của chị. Ừ, chị trao thân, đổi lại họ cho chị tiền tài. Chị là người con gái nổi tiếng trong giới làng chơi. Chị không nhớ nổi đã chung đụng với bao nhiêu gã đàn ông, cũng chẳng nhớ nổi biết bao lần chịu đựng những đòn ghen của các bà vợ. Hơn...