Bao năm biết tôi lừa dối nhưng vợ vẫn im lặng cho đến một ngày…
Tôi vẫn chưa thể quên được ngày hôm đó, vợ tôi kéo va li rời đi và để lại cho tôi một cuốn nhật ký kèm theo 1 lá thư. Cô ấy dường như đã chuẩn bị tinh thần và bước đi nhẹ tênh, bình thản.
Tôi và vợ kết hôn đã được gần 20 năm, chúng tôi có với nhau hai người con, 1 trai một gái. Cả hai đều học hành giỏi giang và làm bố mẹ hài lòng. Vợ tôi là một người ít nói, đảm đang và rất hiền lành. Cô ấy cũng là một người có thành tích cao trong học tập lẫn công việc vì thế được rất nhiều người nể trọng.
Tôi yêu vợ mình, đã từng rất yêu nhưng khi chung sống với nhau chúng tôi đã có những lúc cãi vã và bất đồng quan điểm. Có lẽ cuộc hôn nhân nào cũng vậy, công việc tôi lại có đặc thù đi nhiều nơi và quen nhiều người chính vì vậy không tránh khỏi những cám dỗ.
Tôi đã qua lại với một người ngoài vợ mình, vì thú thực tôi và vợ sống bên nhau nhưng vấn đề chăn gối không được như ý. Cách đây 4 năm cô ấy dường như không còn ham muốn nữa, vì thế chúng tôi dường như ít sinh hoạt vợ chồng.
Tôi và người tình khá hợp nhau, cô ấy đã có một đời chồng và 1 cậu con trai. Chúng tôi hay chia sẻ với nhau mọi điều, có lẽ tôi là người đàn ông may mắn khi có được hai người phụ nữ tốt yêu thương như vậy.
Về nhà tôi vẫn đối xử tốt với vợ, tôi không chê bai gì vợ cả. Cô ấy biết lo toan và cũng rất xinh đẹp. Dù biết vậy nhưng giữa vợ chồng vẫn có những mảng tối khó chia sẻ với nhau. Tôi giấu vợ đi lại với người tình trong gần 3 năm liền. Tôi nghĩ là vợ không phát hiện ra rằng mình đang lừa dối cô ấy vì mỗi lần về nhà tôi đều tắt máy và cuối tuần vẫn dành thời gian cho gia đình.
Nhưng sau này tôi mới biết mình đã sai, phụ nữ vốn rất tinh tế. 3 năm qua cũng có những khi tôi thấy vợ buồn, cô ấy gầy đi và có vẻ suy nghĩ nhiều hơn. Tôi nghĩ chắc là do công việc quá tải. Thấy vợ như vậy tôi còn mua thuốc an thần và đồ ăn để khiến cho cô ấy dễ ngủ hơn nhưng có vẻ không có mấy tác dụng lắm.
Video đang HOT
Ngày con tôi nhận được học bổng đi Mỹ, cô ấy vui mừng đến phát khóc. Khóc vì hạnh phúc, khóc vì thương con, cuối cùng các con của tôi cũng đã ra nước ngoài du học hết. Vợ chồng tôi cho chúng tự chọn tương lai của mình. Từ ngày các con đi gia đình tôi trở nên trống trải hơn. Những ngày này vợ chăm sóc tôi khá chu đáo, còn tôi vẫn cố sắp xếp dành thời gian cho hai người đàn bà tôi yêu thương.
Rồi một ngày tôi đi làm sớm lúc về nhà đã không thấy vợ đâu. Tủ cũng trống trơn, tôi hốt hoảng khi thấy bức thư của cô ấy để lại trên bàn:
- Em đi đây, mấy ngày qua anh ở nhà ăn cơm như vậy em rất vui. Giờ con cái đã đạt được những điều chúng muốn, vậy nên em chẳng còn lý do gì để ở lại. Chúc anh và người đó hạnh phúc!
Tôi chết lặng khi đọc mấy dòng đó của vợ, thì ra mấy năm nay cô ấy biết tôi có người khác, biết tôi lừa dối. Nhưng vẫn im lặng vì muốn con tôi có thể tập trung học hành, hơn nữa cô ấy thấy mình không thể làm người vợ tốt trong chuyện chăn gối nên đành nhắm mắt làm ngơ.
Tôi bật khóc khi lật giở từng dòng nhật ký của vợ, 3 năm qua nỗi đau đã gặm nhấm dày vò cô ấy khiến vợ tôi mất ngủ và gầy đi. Vậy mà tôi cứ vô tâm không hay biết.
Vợ tôi tắt liên lạc, tôi tất bật đi tìm cô ấy nhưng giữa phố xá đông người chẳng thấy bóng dáng của vợ đâu. Chợt nhận ra cô ấy hi sinh cho tôi thật nhiều và cũng vì tôi mà chịu đựng thật nhiều. Lâu nay tôi cứ mải miết với công việc và cuộc vui ngoài kia mà lãng quên những buổi hẹn hò, nói chuyện của hai vợ chồng. Chính tôi đã tự đẩy vợ xa mình, tôi có lỗi với cả hai người phụ nữ. Chưa bao giờ tôi lại muốn gặp vợ và ôm lấy cô ấy như lúc này.
Theo Blogtamsu
Lạnh sống lưng với biểu hiện lạ của vợ sau ngày suýt đốt nhà nghỉ
Gương mặt bình thản của vợ khiến tôi lạnh sống lưng. Vợ tôi dường như trở thành một con người khác hoàn toàn. Lúc nào cô ấy cũng mỉm cười nhưng không nói một lời nào khác ngoài những câu chào hỏi xã giao.
Tôi năm nay 37 tuổi, lấy vợ được 12 năm và có một cô con gái. Cuộc sống vợ chồng của chúng tôi luôn hạnh phúc cho đến khi gặp phải sóng gió.
Mọi sự bắt đầu khi tôi được lên chức trưởng phòng và có thêm nhiều mối quan hệ bên ngoài. Trong số đó, tôi đã rơi vào lưới tình với Uyên - một trong những khách hàng của công ty tôi. Uyên là một doanh nhân thành đạt nhưng lại không hạnh phúc trong hôn nhân. Chồng Uyên thường xuyên công tác nước ngoài và có nhiều mối tình ngoài luồng, anh ta cũng cho phép Uyên được ngoại tình, chỉ cần không có thai với người khác là được. Từ những buổi chuyện trò, tâm sự , chúng tôi lao vào nhau từ lúc nào không biết.
Vợ tôi phát hiện ra chuyện này sau 3 tháng. Ngày bắt quả tang tôi và Uyên, vợ tôi đã ghen tuông đến mức suýt thì đốt sạch cả cái nhà nghỉ ấy. Chúng tôi không nhìn mặt nhau suốt 3 ngày trời rồi vợ tôi đề nghị nói chuyện. Cô ấy hỏi tôi có muốn lấy Uyên làm vợ không. Đương nhiên tôi trả lời là không. Cô ấy nói vậy thì phải hứa không được qua lại với nhau nữa. Tôi đồng ý.
Thế nhưng, sự quyến rũ và khéo léo chiều chuộng của Uyên vẫn khiến tôi mủi lòng và tiếp tục lén lút vụng trộm. Lần này tôi cẩn thận hơn, tuyệt đối không để lại dấu vết nào khả nghi. Bù lại, tôi luôn nhẹ nhàng, ân cần với vợ, mua tặng nhiều đồ đắt tiền cho vợ.
Tôi hả hê với cách làm của mình được hơn một tháng thì bắt đầu thấy vợ tôi có những biểu hiện lạ. Trước đây, cô ấy thường dậy sớm quét dọn nhà cửa và nấu bữa sáng. Giờ đây sáng nào tôi cũng thấy vợ đi bơi, đi tập yoga từ sớm cho đến khi gần đi làm mới về.
Tôi hả hê với cách làm của mình được hơn một tháng thì bắt đầu thấy vợ tôi có những biểu hiện lạ (ảnh minh họa)
Lúc đầu tôi mặc kệ không quan tâm nhưng càng ngày tôi thấy cô ấy rất lạ. Giờ giấc sinh hoạt của cô ấy thay đổi hoàn toàn. Rảnh ra là vợ tôi đi mua sắm, đi spa, đi chơi cùng bạn bè. Cô ấy hay soi gương, chăm chút cho mình nhiều hơn, bàn trang điểm của cô ấy được phủ đầy bởi đồ dưỡng da và các thức uống bổ dưỡng cho cả thể. Nhưng điều khiến tôi kinh ngạc hơn nữa là thái độ của cô ấy với tôi.
Mỗi lần đi ngang qua, cô ấy chỉ mỉm cười và nói "Chào anh!" rồi đi, giống như hàng xóm hỏi thăm nhau vậy. Cô ấy tránh tôi hết mức, không bao giờ có động chạm, cũng không bao giờ chủ động hỏi han. Có những hôm tôi cố tình về thật muộn thì thấy cô ấy đã đi ngủ từ lúc nào. Quần áo của tôi cô ấy để riêng ra một chỗ, nếu tôi không nhớ ra mà bỏ vào máy giặt thì dù tôi có hết quần áo đi làm cô ấy cũng mặc kệ. Tôi cằn nhằn thì cô ấy xem như điếc, đi ra chỗ khác.
Tôi bèn chọc tức vợ bằng cách công khai gọi điện, nhắn tin cho Uyên thì cô ấy chẳng mảy may tỏ thái độ. Gương mặt bình thản của vợ khiến tôi lạnh sống lưng. Vợ tôi dường như trở thành một con người khác hoàn toàn. Lúc nào cô ấy cũng mỉm cười nhưng không nói một lời nào khác ngoài những câu chào hỏi xã giao.
Lúc nào cô ấy cũng mỉm cười nhưng không nói một lời nào khác ngoài những câu chào hỏi xã giao. (ảnh minh họa)
Tôi như thể bị ám ảnh bởi vợ, không thể dứt cô ấy ra khỏi tâm trí. Tôi nói về cô ấy nhiều đến mức Uyên phát cáu và chia tay tôi bởi: "Em không phải cái sọt rác cho anh than vãn về vợ. Anh tìm đến chuyên gia tư vấn hôn nhân mà nói đi!".
Có phải vợ cố tình tỏ ra thế để dạy cho tôi bài học? Thế nhưng 4 tháng nay tôi ngoan ngoãn ở nhà, làm chồng tốt của cô ấy mà cô ấy vẫn không thay đổi thái độ. Tôi cảm thấy cô ấy xem tôi như vô hình, có cũng được, không có cũng không sao vậy. Giờ tôi phải làm sao?
Theo Blogtamsu
Còn đớn đau là còn khó buông tay Tôi thường gặp những người bạn ấm áp, nhẹ tênh, nhưng tôi lại rất ghét phải biết phía sau đó là những gót chân asin "tim vỡ". Và những bước chân đầu tiên khi họ quyết định buông bỏ một điều gì đó, khi quá đỗi tuyệt vọng. Không nơi trú ngụ nào hơn sự đối diện Thời 20, anh là một chàng...