Bao lâu rồi, người chồng vô tâm chưa tặng quà bạn?
Có câu “Tình chỉ đẹp khi còn dở dang”. Quả không sai, khi chưa cưới, đàn ông mỗi tuần đều đặn mua quà tặng người thương, kể cả món tế nhị. Ấy vậy, kết hôn rồi, được chồng tặng quà, có lẽ là giấc mơ xa xỉ của nhiều chị em.
Có lẽ câu chuyện dưới đây sẽ khiến nhiều chị em và đặc biệt, là cánh mày râu phải suy ngẫm. Đã bao lâu chưa lời hỏi han, động viên hay chỉ là câu “anh/em yêu anh/em”. Đừng để sự vô tâm làm hỏng đi mối quan hệ tốt đẹp!
Chiều muộn, người đàn ông ấy ghé vào shop giày của tôi, dáng vẻ vội vã: “Em chọn giúp anh đôi giày nào đi êm êm chân chút…”. Nhìn vẻ lịch lãm của người đàn ông ấy, tôi nghĩ chắc anh mua tặng bạn gái, có thể là nhân tình.
Tôi chọn cho anh một đôi giày đúng tiêu chí vừa đẹp vừa êm. Anh loay hoay ngắm, rồi cẩn thận dí dí ngón tay kiểm chứng. Không yên tâm anh lại hỏi: “Có chắc không đau chân không em?”. “Chắc chắn anh à, em bán hàng nên em biết, đôi này giá mắc xíu nhưng tiền nào của đó anh ơi”.
“Ờ anh chỉ quan tâm có đau chân không thôi”. Người khách nở nụ cười hiền. Tôi đùa: “Anh mua tặng bồ hay sao mà kỹ vậy?”. “Anh mua tặng vợ đó. Dạo này cô ấy chuyển sang cơ quan mới, công việc phải di chuyển nhiều, tối nào về cũng than đau chân…”. Trời ơi, tôi đứng hình mất mấy giây, trên thế gian này còn mấy người đàn ông để ý tới cả những tiểu tiết của vợ mình? Tôi xấu hổ với ý nghĩ ban đầu rằng người đàn ông ấy mua tặng nhân tình…
Video đang HOT
Tôi mở shop giày nữ này đã lâu năm. Khách ghé cửa hàng tôi khá đông, nhưng chủ yếu là nữ. Có khi các chị em đi một nhóm ba bốn người, vào chọn chọn lựa lựa cười nói râm ran, tư vấn cho nhau thật nhiệt tình. Có người đi một mình, vội vã chọn nhanh để trở về với công việc. Hiếm lắm mới thấy một người đàn ông đi cùng vợ hoặc bạn gái. Và thường nếu có, các anh chủ yếu ngồi phía ngoài, chúi mặt vào điện thoại.
Đến khi vợ hoặc bạn gái mang một đôi giày tới hỏi “được không” thì các anh cũng chỉ ừ hữ “được”, kiểu trả lời cho xong. Có anh thậm chí còn cáu bẳn, giục giã… Muôn hình vạn trạng thái độ. Người đàn ông lịch lãm trên đường đi làm về ghé một tiệm giày và nhất mực phải lựa một đôi thật êm chân cho vợ… thì đúng là rất hiếm thấy.
Tự nhiên tôi thấy ganh tị với người vợ của anh khách hàng. Đời còn biết bao thứ tin yêu như thế. Nó chỉ bắt đầu từ những cử chỉ nhỏ, những lời nói giản dị, cũng đâu có tốn kém vật chất và thời gian gì, nhưng chắc chắn người vợ nào cũng thấy mình hạnh phúc hơn hàng vạn phụ nữ khác.
Chiều muộn, nhìn bóng dáng người đàn ông xách đôi giày mua tặng vợ lẫn vào dòng người trên phố, lòng tôi ấm áp vô cùng. Tối nay, hẳn sẽ có một người đàn bà nụ cười rạng rỡ trên môi…
Chúng ta thấy đấy, trong cuộc sống bộn bề, chỉ là vài dòng tin nhắn hỏi han, đối phương cũng cảm thấy ấm lòng. Cảm giác dù đang làm gì người đó cũng nhớ tới bạn. Thật ra, đâu phải cứ tặng quà đắt tiền là hạnh phúc. Như anh tặng tôi chiếc túi xách 1000 đô cũng không khiến tôi hạnh phúc như đôi giày ít tiền nhưng chứa đựng sự quan tâm khi thấy tôi phải đi bộ mỗi ngày.
Không cần món quà đắt tiền chỉ cần sự ấm áp chân thành, thiết thực cũng khiến chị em phụ nữ rung động. Phụ nữ là để yêu thương, các anh chồng đừng vô tâm mà quên đi những người thân yêu xung quanh mình.
Theo Khoevadep
Người mẹ khóc khi bắt gặp con gái 17 tuổi và bạn trai yêu nhau trong phòng
Cả con gái và người yêu của con đã xin lỗi, hứa không tái phạm nữa nhưng tôi không yên tâm một chút nào.
Tôi là mẹ đơn thân nuôi con. Hiện tôi và con gái (học lớp 11) ở cùng mẹ tôi. Tôi đi làm cả ngày. Mọi việc ăn uống, sinh hoạt của con gái một tay mẹ tôi lo.
Tôi và chồng thôi nhau lúc con gái 6 tuổi. Tôi ở vậy nuôi con. Ba cháu lấy vợ mới, kinh tế khó khăn nên ít có thời gian cho con. Dù vậy, tôi luôn kể tốt về anh ấy cho con. Khi quyết định việc gì liên quan đến con, tôi đều tham khảo ý kiến chồng cũ.
Nghỉ hè này, con gái tôi đòi đi làm thêm ở quán cà phê gần nhà. Con nói, muốn đi làm để học nhiều điều và tự lập hơn. Tôi không muốn con bươn chải sớm. Tôi muốn con đi học thêm kiến thức phổ thông, anh văn, vi tính để chuẩn bị tốt cho kỳ thi tốt nghiệp THPT vào năm tới. Nhưng con ra sức nài nỉ mẹ đồng ý bằng được.
Ảnh: T.A.
Sau khi tham khảo ý kiến ba bé, tôi đồng ý cho con đi làm. Từ lúc đi làm, con không còn ngủ nướng, biết phụ bà ngoại việc nhà. Lãnh lương tuần đầu tiên, con mua cho ngoại và mẹ mỗi người một đôi dép. Nhìn con hào hứng lúc tặng quà cho bà và mẹ, tôi vui và thương con. Nhưng nếu chuyện chỉ có vậy thì không có gì phải bàn.
Mục đích đi làm của con là được gặp bạn trai nhiều hơn. Cậu bạn con quen đang học đại học năm hai, cũng đang phục vụ tại quán. Biết chuyện, tôi không ngăn con yêu. Tuy nhiên, tôi nói với con yêu để cùng nhau cố gắng, cùng giúp đỡ nhau học tập. Con vâng dạ với mẹ.
Hôm rồi, tôi được đi làm về sớm. Vừa mở cửa căn phòng của hai mẹ con, tôi thấy con và bạn trai đang hôn nhau. Tay cậu bạn kia đang cởi chiếc áo ngực của con. Tôi đã đóng sầm cửa lại rồi xuống bếp ngồi khóc.
Biết ý, cậu bạn kia đi xuống, vòng hai tay lại xin lỗi, hứa không làm như vậy nữa. Cậu ấy cũng mong tôi đừng mắng con gái và cho hai đứa tiếp tục quen nhau. Tôi quay mặt đi, nói dối đang chuẩn bị nấu cơm, thực ra, tim tôi lúc đó cứ thắt lại.
18 tuổi, tôi cũng một lần lầm lỡ với mối tình đầu. Tôi đã đi phá thai. Phải khó khăn lắm tôi mới sinh được con gái bây giờ. Tôi không muốn con gái đi theo vết xe đổ của mẹ.
Tuổi của con gái tôi bây giờ rất bướng và thích làm theo ý mình, nếu mình cứ cấm con sẽ không tốt. Nhưng tôi không muốn con lầm lỡ. Mẹ tôi nói, đưa con đi đặt vòng tránh thai cho an toàn. Dù gì cũng không để con nhận hậu quả. Liệu cách đó có ổn không. Mong mọi người cho tôi lời khuyên và cách giải quyết phù hợp nhất.
Theo H.N/Vietnamnet
Trong hôn nhân, thứ chỉ đứng sau tình yêu đó là "nhẫn" Chẳng thế mà người ta gọi là nhẫn, trao nhẫn, đeo nhẫn với ý nghĩa, chúng ta có thể kiên nhẫn lắng nghe người bạn đời của mình dù có những bất đồng nhưng sẽ là người đồng cam cộng khổ với chúng ta trong quãng đời còn lại. Hai tháng trước, tôi dự lễ Hằng thuận - lễ cưới tập thể tại...