Bao giờ anh mới hết yêu chị ấy?
Anh à, 5 năm qua, thật sự anh không thể dành cho em chút chân thành, sự bao dung hay sao?
5 năm rồi, anh à, thời gian ấy với anh có thể không dài, vì anh luôn mang trong lòng hình bóng khác. Nhưng với em, đó là quãng thời gian quá dài, quãng thời gian mà em đã dùng cả tuổi thanh xuân để đánh đổi. Anh à, 5 năm qua, thật sự anh không thể dành cho em chút chân thành, sự bao dung hay sao?
Em biết mình là kẻ đến sau, cũng là người đã xen ngang vào cuộc tình này. Nhưng đó không phải lỗi của em, vì ngày đó, anh đã đón nhận em. Nếu anh không đón nhận em thì anh đã không đồng ý cưới em, em không thể nào ép anh lấy em được. Chính anh là người đã quyết định làm chuyện đó, vì khi ấy, có thể anh coi em là người lấp chỗ trống, là người khiến cho trái tim anh sống lại và anh bồng bột quyết định lấy em.
Em yêu anh, hết lòng hết dạ. Em thật sự ích kỉ khi vui mừng lúc anh chia tay người con gái đó. Nhưng vì em quá yêu anh, em muốn được ở bên cạnh anh nên chỉ mong ngày nào em được là vợ của anh. Ngày đó, chính em là người đã nâng anh dậy, là người đã dìu anh đi những bước đi khó khăn trong cuộc sống khi người yêu của anh bỏ anh đi mất. Em không nghĩ, một người đàn ông lại có thể si tình như vậy. Trước giờ em chỉ biết, con gái thất tình thì vô cùng đau khổ, chứ không thể ngờ được, đàn ông thất tình cũng kiệt quệ như thế. Anh suy sụp, đau khổ, anh không đứng vững được khi không có em. Chính em là người đã nâng anh dậy. Anh à, em không tin là anh lại là người đa sầu đa cảm như thế.
Anh sống với em có trách nhiệm, đúng với cương vị của người làm chồng nhưng không hề có tình cảm lãng mạn, ngọt ngào. (ảnh minh họa)
Em động viên anh suốt thời gian dài, và cuối cùng, anh cũng cảm kích trước tình cảm của em. Anh đã ngỏ lời yêu em sau hơn 2 năm, khi mọi thứ đã ổn định và quá khứ đã là dĩ vãng. Anh nói rằng, anh cảm ơn em đã ở bên anh, đã giúp đỡ anh suốt thời gian qua. Anh đồng ý kết hôn với em.
Vậy là 5 năm rồi anh nhỉ, chúng mình đã có với nhau cô con gái xinh xắn, dễ thương. Vậy mà, hằng đêm, em vẫn nghe anh gọi tên người con gái đó. Đó là người con gái dĩ vãng, quá khứ, đã từng yêu anh nhưng cũng đã từng phản bội anh. Còn người trước mắt, người bên anh, nâng khăn sửa túi cho anh, anh lại không coi trọng, anh luôn nghĩ về những gì đã qua.
Video đang HOT
Anh sống với em có trách nhiệm, đúng với cương vị của người làm chồng nhưng không hề có tình cảm lãng mạn, ngọt ngào. Những lời anh nói với em khuôn sáo và khách khí, anh kính cẩn tôn trọng em hơn là gần gũi, thân mật với người là vợ anh đây!
Con gái quấn anh nhưng dường như, anh chỉ làm tròn trách nhiệm của người cha, anh không tình cảm, cưng nựng con. Anh có cảm giác, anh thật sự vẫn còn quá yêu người cũ. Trái tim anh vẫn hướng về người đó. Đôi lúc, anh cảm thấy ngột ngạt khi ở bên em đúng không anh? Hằng đêm anh thở dài, tiếng thở dài xé nát trái tim em. Em biết nhưng anh không thể cảm nhận được nỗi đau của em đâu!
Thế đó anh ạ, em cũng giống như người phụ nữ đó. Em cảm thấy mệt mỏi lắm, em chán nản lắm và không muốn tiếp tục cuộc sống thế này. (ảnh minh họa)
Em đã chịu đựng, đã cố gắng suốt 5 năm qua, đã sinh cho anh một đứa con gái ngoan ngoãn. Em hi vọng con sẽ là cầu nối để chúng ta vui vẻ, hạnh phúc hơn. Vậy mà anh đã khiến em đau khổ thế này. Sống bên người chồng mà suốt ngày không biết đùa, chỉ biết trách nhiệm và nghĩa vụ, một người chồng cứng nhắc đến khó chịu, một người chồng chỉ biết kính cẩn với vợ, liệu có hạnh phúc hay không?
Con cái của chúng ta đã lớn cũng không thể làm anh thay đổi tình cảm của mình hay sao? Anh à, có một câu chuyện thế này, cũng có một người chồng như anh, cứ nhớ nhung người cũ, trong khi người cũ đã có chồng con. Đó là một mối tình không có kết quả gì vì ai cũng đã yên bề gia thất. Nhưng, người chồng cứ ôm mộng, cứ mang mãi trong lòng mối tình đó và thờ ơ, lạnh lùng với vợ con của mình. Sau bao thời gian nhẫn nhịn, người vợ cũng không thể nào chịu đựng được, đã quyết định từ bỏ gia đình này. Vì cái cảm giác sống bên một người mình yêu mà không được đáp lại thật sự khó chịu vô cùng. Không tức giận được, không quát tháo được mà chỉ biết nhịn trong lòng, thật sự rất tồi tệ.
Thế đó anh ạ, em cũng giống như người phụ nữ đó. Em cảm thấy mệt mỏi lắm, em chán nản lắm và không muốn tiếp tục cuộc sống thế này. Em là kẻ đến sau nhưng 5 năm rồi, chẳng lẽ anh không thể thay đổi? Anh nên sống với thực tại của mình, nên biết bằng lòng với những gì mình đang có. Em tự nhận mình là người vợ, người mẹ tốt, em không làm gì khiến anh và con phật lòng cả. Vậy thì sao anh lại đối xử với em như thế?
Em rất yêu anh, nhưng nếu anh cứ thế này, không biết rồi em có thể tiếp tục cuộc hôn nhân này không anh? Hãy để quá khứ ngủ yên, hãy để em thành người phụ nữ của anh, là người vợ tốt, là người mẹ tốt và để con chúng ta có một gia đình hạnh phúc, nhé anh! Đừng làm em đau lòng thêm nữa, vì em đã sắp quá sức chịu đựng rồi!
Theo VNE
Nằm bên vợ là chồng gọi tên người cũ
Lấy nhau tới 4 năm nay rồi mà gần như hình bóng của người cũ trong anh vẫn còn, anh không quên được người ta, người con gái đã cứa nhát dao vào trái tim anh.
Người ta bảo, niềm vui thì dễ quên, nỗi buồn thì không thể. Thế nên, vì quá đau khổ mà anh coi người đó như kẻ thù, vừa yêu vừa hận. Anh lấy tôi có lẽ cũng là sự lựa chọn tốt nhất khi bị người yêu phản bội trắng trợn.
Tôi, cô gái chưa từng yêu ai đã si mê anh ngay cả khi biết anh có bạn gái. Tôi cứ âm thầm dõi theo anh, yêu anh mà không hay biết thật tình anh có yêu mình hay không. Anh dành tình cảm cho người ta quá lớn nhưng chẳng lẽ anh lại không rung động trước tôi tí nào sao? Tôi cũng xinh đẹp, cũng duyên dáng lại hiền lành, ai cũng bảo vậy nhưng thật buồn cười, anh không mảy may để ý tôi. Vì anh quá yêu người con gái đó, anh là một gã đàn ông si tình, chung thủy. Vì thế, tôi lại càng yêu anh hơn.
Chúng tôi cứ làm bạn của nhau suốt mấy năm trời. Ngay cả khi anh đã nói tới chuyện kết hôn với người ta, tôi vẫn hi vọng vào anh. Nhưng anh đã gặp phải một chuyện mà ngay cả một người đàn ông bản lĩnh cũng không thể nào chấp nhận được. Anh đã yêu như vậy, đã xác định tương lai như vậy mà cô ấy đã phản bội anh. Cô ta đã đưa người đàn ông khác về phòng ngủ ngay trong đêm, sau khi hẹn hò với anh. Bởi anh đã muốn gây bất ngờ cho cô ta và đến nhà cô ta trong khi đã muộn và hai người đã có một buổi tối hẹn hò lãng mạn. Nghĩ người yêu không quay lại nữa nên cô ta đã gọi anh chàng khác.
Từ ngày đó, anh sống như kẻ mất hồn, không còn tin vào ai nữa. Chỉ có tôi làm bạn của anh, vì tôi vốn là người bên anh mọi lúc anh vui, anh buồn. (ảnh minh họa)
Sự thật trớ trêu, anh chính mắt trông thấy cảnh họ ngủ chung giường nhưng anh lại không làm gì được. Người con gái đó không hề sợ sệt, không hề cảm thấy lo lắng mà còn cãi trắng. Anh thất vọng về một con người, một người đàn bà đã phản bội anh, lừa dối anh, lợi dụng tình cảm của anh.
Từ ngày đó, anh sống như kẻ mất hồn, không còn tin vào ai nữa. Chỉ có tôi làm bạn của anh, vì tôi vốn là người bên anh mọi lúc anh vui, anh buồn. Anh hiểu những gì tôi dành cho anh nhưng khi đó, anh không thể mở lòng với tôi. Anh đã nói, anh hận người kia vì anh quá yêu cô ta nên anh không thể làm tôi tổn thương, không thể yêu tôi khiến tôi chịu thiệt thòi được. Tôi mặc anh nói gì, tôi vẫn bên anh, vẫn yêu anh và tin tưởng rằng, một ngày nào đó anh sẽ dành tình cảm trọn vẹn cho tôi.
Tình yêu của chúng tôi cứ tiến triển dần, chỉ từ cái nắm tay cho đến những tin nhắn điện thoại và cái ôm hạnh phúc khi có chuyện gì vui. Ngay trong những ngày tôi hạnh phúc nhất, tôi cũng chỉ biết gọi cho anh, nói với anh. Khi tôi buồn, tôi tìm đến anh, dựa vào anh mà khóc. Chúng tôi yêu nhau nhẹ nhàng như vậy, tôi vẫn tin, khi cưới nhau rồi, anh sẽ là người chồng mẫu mực. Quá khứ rồi cũng sẽ quên đi, mọi thứ rồi cũng sẽ chìm vào dĩ vãng.
Chúng tôi trở về với nhau, là một gia đình như vậy mà bây giờ, một ngày để cảm nhận được tình yêu của chồng, tôi cũng không rõ nữa. (ảnh minh họa)
Anh cưới tôi, cuối cùng thì tôi cũng được làm cô dâu của anh sau khi chờ đợi anh quên tình cũ, chờ đợi những 3 năm trời. Nhưng dường như anh vẫn cho rằng, lấy tôi chỉ là một sự thương hại hay vì anh coi tôi như một thói quen. Sự tồn tại của tôi ở bên cạnh anh là một động lực khiến anh vượt qua được nỗi đau mất mát người yêu ấy. Tôi biết, tôi yêu anh thì phải chấp nhận những giây phút anh tương tư về người cũ, nhưng chẳng thể ngờ ngay trong ngày cưới, anh cũng đã khóc. Phải chăng anh vẫn nghĩ mình sai khi đi lấy vợ, phải chăng anh vẫn nghĩ, người con gái đó chưa có chồng, bỏ anh vì anh phát hiện cô ta phản bội nhưng anh lại làm cái chuyện lập gia đình trước là anh phụ cô ta? Anh luôn nghĩ như vậy đấy, tôi hiểu trong lòng anh nghĩ gì, tôi không biết anh thế nào, ra sao nhưng thật sự, lòng tôi đau đớn lắm. Tôi không muốn anh phải mệt mỏi thế này.
Cưới nhau đã lâu rồi nhưng tình cảm anh dành cho tôi giống như trách nhiệm và sự trả ơn. Tình yêu ấy thật nhạt nhòa, tôi yêu cầu gì thì anh làm theo, tôi không nói gì thì anh cũng lẳng lặng như vậy. Vợ chồng với nhau mà sống như hai người bạn, khách sáo và cầu kì, câu nệ. Nhiều khi tôi có hỏi thì anh bảo, tôi nghĩ linh tinh. Nhưng làm sao tôi không nghĩ được khi hằng đêm anh hay mơ nói linh tinh, hay gọi tên người con gái kia. Tôi biết, chỉ là tôi cho qua mà thôi!
Chúng tôi trở về với nhau, là một gia đình như vậy mà bây giờ, một ngày để cảm nhận được tình yêu của chồng, tôi cũng không rõ nữa. Tôi không biết anh có yêu tôi thật lòng hay không, hay chỉ là trách nhiệm của một người làm chồng, làm cha. 3 năm qua, anh vẫn gọi tên người ta từng giấc ngủ, nhưng anh tỉnh dậy thì là một người khác bên cạnh, có lẽ anh thất vọng lắm. Không hiểu, anh có biết chuyện mình mê sảng hay không. Lòng tôi đau khổ lắm, tôi phải làm sao để giải tỏa chuyện này đây?Phụ nữ yêu hết lòng như tôi lại bất hạnh vậy sao, chẳng lẽ, đến cuối đời tôi cũng không được hạnh phúc?
Theo VNE
Người yêu cũ của anh tên Tường Vi Tường vi từng là loài hoa em ghét nhất. Rất đơn giản bởi nó là tên một người con gái anh từng yêu. Anh nhìn cái lưng lom khom trên những luống hoa, bất giác mỉm cười. Em đó sao? Em đang làm cái điều mà cách nay chưa lâu, anh không hề dám nghĩ tới. Đó là trồng những cụm hoa tường...