Bào chữa ngoạ.i tìn.h như cave kể chuyện
Có đứa cave nào tự nhận rằng mình lười lao động, mình ưa cuộc sống nhàn hạ, mình thèm se.x mà đi làm tiề.n đâu. Đều viện cớ cuộc sống mưu sinh xô bồ, gia đình éo le, mẹ già đau ốm, con cái tật nguyền.
ảnh minh họa
Bạn Nguyên ạ. Tôi đã đọc câu chuyện của bạn rồi. Quả thật quá đắng cay. Tôi là một người ngoài cuộc mà khi đọc xong những câu kết cuối cùng mà còn cảm thấy cổ họng nghẹn ngào. Không thể kìm nén được cảm xúc. Huống chi là một người trong cuộc như bạn thì chắc chắn sẽ đau lòng lắm. Chính vì vậy mà tôi mới viết lên đây vài dòng chia sẻ để gửi tới bạn mong rằng bạn hãy bình tĩnh mà từ từ tìm ra cho mình một quyết định đúng đắn nhất.
Theo quan điểm của tôi thì bạn phải xem xét lại từ những chi tiết, hoàn cảnh nhỏ nhất để phân tích, đán.h giá và từ đó mới có thể đưa ra quyết định được. Tôi nghĩ rằng thu nhập của vợ, chồng bạn kiếm được khoảng 7 triệu/ tháng trong khi phải nuôi con và chi tiêu nhiều thứ thì cũng hơi ít thật, nhưng đừng vì thế mà vợ bạn biện minh cho sự lăn.g loà.n của mình là không thể chấp nhận được. Trong tình cảnh kinh tế khó khăn như hiện nay, có việc làm với thu nhập đều như vợ chồng bạn cũng là một điều mà nhiều cặp vợ chồng trẻ muốn rồi.
Video đang HOT
Nếu biết chắt chiu, chi tiêu hợp lý thì cũng không đến nỗi nào đâu. Vẫn có thể cân đối, rau cháo nuôi nhau rồi cùng cố gắng, chịu khó kiếm thêm việc gì đó mà làm để lấy thêm tiề.n, từng bước cải thiện cuộc sống thì gia đình sẽ hạnh phúc thôi.Nhưng cuộc sống không ai biết được chữ “Ngờ”, vợ bạn không muốn như vậy, không muốn là một cô nhân viên bình thường mà muốn nhanh chóng lên chức, lên phó phòng nọ, trưởng phòng kia… nên mới xẩy ra cơ sự này.
Chức đâu chưa thấy, chỉ thấy gia đình tan nát, con cái bơ vơ mà thôi.Lý do cô ấy đưa ra là cuộc sống thiếu thốn vật chất, khiến cô ấy nghĩ quẩn theo tôi là không hợp lý chút nào đâu. Vì cuộc sống có bao giờ đủ được, lòng tham của con người có bao giờ dừng lại không? Bây giờ gia đình bạn mối nuôi một con nhỏ 2 tuổ.i thì thiếu như vậy. Đến một lúc nào đó vợ bạn có đứa con thứ 2, rồi chúng đi học, áp lực kiến tiề.n để mua xe hơi, mua đất làm nhà…thì thu nhập cả 100 triệu liệu có đủ không? Lúc đó lại cắm lên đầu bạn vài ba cái sừng à? Nên điều đó chỉ là cái cớ để vợ bạn biện minh cho sự hư hỏng, phản bội, vô liêm sỉ của cô ta mà thôi. Còn thực chất thì cô ta đã có tình ý với người tình của mình là ông sếp của cô ấy rồi.
Cũng chỉ là những lời biện hộ rẻ tiề.n, bỉ ổi mà thôi. Có đứa cave nào tự nhận, bào chữa rằng mình lười lao động, mình ưa cuộc sống nhàn hạ, mình thèm se.x…mà đi làm tiề.n đâu. Đều viện cớ cuộc sống mưu sinh xô bồ, gia đình éo le, mẹ già đau ốm, con cái tật nguyền…nên mới phải làm cái việc nhơ nhớp này nhưng trong lòng đâu có muốn. Thế đấy, vợ bạn chả hơn gì họ đâu, không công khai đứng đường, không tiếp ngày vài ba vị khách, nhưng cũng là gái đĩ mà thôi. Người ta nói “cưới đĩ làm vợ, chứ không ai cho vợ đi làm đĩ cả”.
Một người vợ như vậy, một người mẹ như thế thì sau này làm sao có thể dạy dỗ được con gái mình đây? Vì vậy mà theo quan điểm của tôi thì bạn phải cứng rắn lên, kiên cường, hiên ngang lên chứ không phải ngồi đó mà vò đầu, bứt tai, dày vò thân xác mình làm gì cho khổ. Trả ngay cô ta về nơi sản xuất, còn mình gà trống nuôi con một mình còn hơn là để con gái bạn có một người mẹ như thế.
Theo Người Đưa Tin
Kẻ vô liêm sỉ ơi, sao vẫn yêu đến thắt lòng?
Yêu 4 năm, anh phụ bạc em chạy theo người con gái khác. Em khóc lóc va.n xi.n anh đừng bỏ em, em cứ hỏi anh tại sao lại như vậy?
Em đã tự nhủ lòng, phải yêu và cưới chồng. Nhưng cả khi anh đã có vợ con, con anh cũng đã lớn, em vẫn là người con gái cô đơn. (Ảnh minh họa)
Mình yêu nhau lắm cơ mà? Anh đã hứa dành trọn tình yêu, trái tim mình cho em và cả đời này sẽ là bờ vai vững chắc cho em? Nhưng anh lại ra đi thật bất ngờ, chỉ với lý do, không còn yêu em nữa?
Ngày ấy, em là cô bé mới biết yêu, tin tưởng vào tình yêu nên chỉ biết nghĩ, đã yêu thì cả đời nguyện thủy chung. Em đâu có hiểu, con người dễ thay lòng, có mới nới cũ. Có người con gái khác đẹp hơn em, anh sẽ không còn yêu em nữa. Cuộc sống phức tạp như vậy mà em lại nghĩ quá giản đơn. Lòng người khó lường như thế mà em lại cứ tin trên đời này đã yêu thì mãi mãi thuộc về nhau.
Trách em quá hiền lành, khi yêu anh chỉ biết vui thầm, khóc thầm, không dám biểu lộ tình cảm, không chủ động nắm tay anh. Thế nên, có người con gái khác, chủ động ôm anh, hôn anh, làm cho anh rụng rời. Thế là, anh biết, người đó là người con gái của cuộc đời anh.
Em trong sáng như pha lê vì yêu anh là mối tình đầu, em đâu có biết, ngoài tình yêu, con người còn phải gần gũi nhau về thể xác. Ngoài nói những lời ngọt ngào, phải thân mật ôm ấp nhau. Em nghĩ đơn giản lắm và luôn muốn giữ gìn cho anh đến tận ngày chúng mình cưới. Em dại dột, ngây thơ, nghĩ rằng anh thích em là một cô gái trong sáng. Ai ngờ, anh lại thích người từng trải, một cô gái có thể chiều anh, có thể dễ dàng trao thân cho anh khi chưa chính thức làm vợ chồng.
Em thất vọng về bản thân mình ít thì thất vọng về anh nhiều hơn. Hóa ra, anh không đứng đắn như em nghĩ. Anh luôn muốn gần gũi về thể xác, luôn đòi hỏi em, và khi em không chấp nhận, anh quay ngoắt khó chịu, không còn yêu em nữa. Tình yêu như vậy, chắc chắn không bền và người đàn ông như thế, cũng là người đàn ông không xứng đáng để em yêu.
Nói vậy mà không làm được vậy. Dù anh có phụ bạc em, hắt hủi em, em vẫn yêu anh đến thắt lòng. Em không biết tại sao lại như thế. Đã nhiều lần em nhủ phải quên anh đi, phải tìm cuộc sống mới, phải yêu người nào xứng đáng với mình, nhưng cứ có ý định với ai, em lại nhớ anh quay quắt. Em phải thừa nhận rằng, khi yêu em, anh đã chiều chuộng em hết mực. Tình đầu khó quên và cảm giác được yêu chiều ấy cũng mãi mãi không thể nào quên được. Và bao nhiêu năm rồi, em vẫn không tìm được cảm giác ấy ở những người đàn ông khác.
Em đã tự nhủ lòng, phải yêu và cưới chồng. Nhưng cả khi anh đã có vợ con, con anh cũng đã lớn, em vẫn là người con gái cô đơn. Em đi về lẻ bóng, hằng đêm vẫn nhớ về anh, đa.u đớ.n vô cùng. Có những ngày, em thật sự mệt mỏi. Đi qua những nơi cũ, những kỉ niệm quen, trái tim em lại thổn thức, đậ.p thật mạnh và nước mắt lại tuôn rơi.
Một kẻ vô liêm sỉ như anh, thật đáng để em nguyền rủa, chử.i bới nhưng tại sao em vẫn yêu đến thắt lòng? Em là ai, là một con bé ngu muội, ngốc nghếch, hay là kẻ quá si tình? Hãy trả lời em, làm sao để quên được anh đi, vĩnh viễn quên anh, để em có thể tìm được niềm vui, hạnh phúc mới? Làm sao đây, người đàn ông vô liêm sỉ mà em yêu đến thắt lòng?
Theo Eva
Nhờ một cái ôm, tôi biết chồng đang phản bội Chồng tôi từ lúc đó, cứ đứng ở trước cửa phòng nói với vào trong, gọi tôi, cầu xin tôi tha thứ, thật xó.t x.a... Mỗi ngày tôi đều nơm nớp lo sợ chồng mình có bồ. Không phải thế sao tự nhiên chồng thay đổi chóng mặt? Nếu là trước đây, anh chẳng bận tâm tới quần áo, đầu tóc vậy mà...