Bánh mỳ cháy và câu chuyện về sự cảm thông giữa hai vợ chồng
Vợ chồng dù yêu nhau đến đâu mà thiếu sự cảm thông cho những thiếu sót và khuyết điểm thì khó mà có được 1 gia đình bền vững.
“Khi tôi lên 8 hay 9 tuổ.i gì đó, tôi nhớ thỉnh thoảng mẹ tôi vẫn nướng bánh mì cháy khét.
Một tối nọ, mẹ tôi về nhà sau một ngày làm việc dài và bà làm bữa tối cho cha con tôi. Bà dọn ra bàn vài lát bánh mì nướng cháy, không phải cháy xém bình thường mà cháy đen như than.
Tôi ngồi nhìn những lát bánh mì và đợi xem có ai nhận ra điều bất thường của chúng và lên tiếng hay không. Nhưng cha tôi chỉ ăn miếng bánh của ông và hỏi tôi về bài tập cũng như những việc ở trường học như mọi hôm. Tôi không còn nhớ tôi đã nói gì với ông hôm đó, nhưng tôi nhớ đã nghe mẹ tôi xin lỗi ông vì đã làm cháy bánh mì. Và tôi không bao giờ quên được những gì cha tôi nói với mẹ tôi:
“Em à, anh thích bánh mì cháy mà.”
Video đang HOT
Đêm đó, tôi đến bên chúc cha tôi ngủ ngon và hỏi có phải thực sự ông thích bánh mì cháy. Cha tôi khoác tay qua vai tôi và nói:
“Mẹ con đã làm việc rất vất vả cả ngày và mẹ rất mệt. Một lát bánh mì cháy chẳng thể làm hại ai con ạ, nhưng con biết điều gì thực sự gây tổn thương cho người khác không? Những lời ch.ê ba.i trách móc cay nghiệt đấy.”
Rồi ông nói tiếp:
“Con biết đó, cuộc đời đầy rẫy những thứ không hoàn hảo và những con người không toàn vẹn. Cha cũng khá tệ trong rất nhiều việc, chẳng hạn như cha chẳng thể nhớ được sinh nhật hay ngày kỷ niệm như một số người khác. Điều mà cha học được qua nhiều năm tháng, đó là học cách chấp nhận sai sót của người khác và chọn cách ủng hộ những khác biệt của họ. Đó là chìa khoá quan trọng nhất để tạo nên một mối quan hệ lành mạnh, trưởng thành và bền vững con ạ. Cuộc đời rất ngắn ngủ để thức dậy với những hối tiếc và khó chịu. Hãy yêu quý những người cư xử tốt với con, và hãy cảm thông với những người chưa làm được điều đó.”
Theo Blogtamsu
Giá như có ai đó bên cạnh em...
Giá như có ai đó luôn bên cạnh em, cảm thông với những nỗi buồn của em, dù là vu vơ, dù là nhỏ nhặt... Em muốn có ai đó cuống quýt với giọt nước mắt của em, ai đó sợ em buồn mà luôn cố gắng yêu thương em...
Kể từ ngày chúng mình chia tay, em vẫn bơ vơ ôm hình bóng anh, một mình... Một mình trong những đớ.n đa.u và kỉ niệm xưa cũ. Em chẳng cần người yêu em phải là anh, nhất nhất cứ là anh, chỉ cần người đó mang lại cho em những cảm giác như anh đã từng... Nhưng dường như thế giới thì rộng lớn mà chẳng có người thứ hai... Vậy nên, em vẫn cô đơn...
Hôm nay, khi tình cờ em nghe lại bài hát "Cần lắm" của Trà My: "Càng tránh né nỗi đau, nỗi đau càng khắc sâu...", em chợt nghĩ về chính bản thân em. Có lẽ vậy, thời gian qua em đã quá yếu đuối và không dám đối diện với sự thật, em càng yếu đuối, càng cố tự lừa dối bản thân thì dường như nỗi đau ấy càng khắc sâu hơn vào trong lòng. Em nghĩ, em nên buông những giấc mơ không có thật và ngừng hi vọng về những điều sẽ chẳng bao giờ xảy ra.
Giá như có người nào đó bên cạnh em, hỏi han em mỗi ngày, nhắc nhở em đi ngủ sớm, lắng nghe em chia sẻ những lúc em hụt hẫng thì tốt biết mấy. Bấy lâu nay, em đã quá mệt mỏi khi cứ phải cố tỏ ra mạnh mẽ và kiên cường. Ngay lúc này đây, em cũng vậy! Em chẳng nói với ai đó rằng em khao khát muốn được yêu thương đến nhường nào.
Giá như có ai đó chịu ân cần với em, chịu ngồi lại hàng giờ để trò chuyện cùng em, để em kể lể ngày hôm nay em đã làm được gì, ngày mai em sẽ làm gì và những ngày kia "ai đó" vẫn ở bên cạnh em như ngày hôm nay, như một thói quen khó bỏ... Em thực sự rất cô đơn. Dù em hay cười đến mấy, dù em vô tư đến mấy, em cũng chỉ mong ai đó có thể hiểu rằng, em yếu mềm lắm chứ em chẳng giống như vẻ bề ngoài...
Giá như có ai đó luôn bên cạnh em, cảm thông với những nỗi buồn của em, dù là vu vơ, dù là nhỏ nhặt... Em muốn có ai đó cuống quýt với giọt nước mắt của em, ai đó sợ em buồn mà luôn cố gắng yêu thương em hơn ngày hôm qua. Có ai đó ở đây không? Quanh không gian này, dường như chỉ có nỗi cô đơn vây kín, ai thấu hiểu một tiếng thở dài là khi em đã quá mệt mỏi...
Giá như có ai đó đến bên em, yêu thương em và chẳng khi nào lừa dối em. "Ai đó" luôn hết lòng với em, có thể vì em mà lắc đầu với những bóng hồng ngoài kia, đôi mắt "ai đó" chỉ để ngắm nhìn mình em, vòng tay và những cử chỉ ấm nồng chỉ dành cho riêng em thì tốt biết mấy. Chỉ tiếc là cuộc đời quá đông đúc, dường như ai cũng bận rộn với hạnh phúc của riêng mình mà quên đi em. Giống như anh vậy!
Theo Blogtamsu
Đàn bà muốn được...chồng thương Để trả lời cho câu hỏi "Đàn bà muốn gì" có lẽ có vô số đáp án, bởi đàn bà vốn phức tạp, mong muốn thì vô biên. Nhưng cứ xét từ những điều tủn mụn, vụn vặt "rất đàn bà", có khi, mong muốn ấy lại đơn giản vô cùng: muốn được chồng thương. ảnh minh họa Vì thân thuộc quá nên...