Bàng hoàng phát hiện “bí mật đen tối” của nhà chồng sau ngày cưới
Tôi đã bị nhà anh lừa từ đầu tới cuối: Căn nhà to đẹp ấy hóa ra là của người họ hàng cho nhà anh ở nhở; em trai anh hóa ra là kẻ nghiện và bị HIV…
ảnh minh họa
Tôi đã không chọn chồng bằng trái tim mà chủ yếu là bằng lý trí. Bởi anh không phải là người tôi yêu, đơn giản chỉ là quý và một chút thiện cảm. Nhưng cái thời này, không còn là thời một mái nhà tranh, hai trái tim vàng nữa. Tình cảm có thể dần dần phát triển và gây dựng, chứ cứ đi thuê nhà với mức lương 10 triệu/2 đứa thì bao giờ mới mua được cái chung cư thường thường ở cái thành phố đắt đỏ với giá nhà đắt khủng khiếp này?
Nhà anh giàu có lắm, ấy là tôi nhìn thấy vậy. Căn nhà khá to ở quận chính, dù là trong ngõ thì vẫn danh giá, dù sao cũng chẳng buôn bán gì, toàn người làm công ăn lương, ở trong ngõ cho yên tĩnh. Hơn nữa, ngõ này khá rộng, ô tô 7 chỗ vẫn ra vào được. Mà không phải nhà anh chỉ được mỗi cái xác nhà không, đồ đạc trong nhà cũng rất đẹp, tiện nghi. Anh lại yêu và theo đuổi tôi đã lâu. Bố mẹ anh cũng ưng tôi lắm. Tôi đã bỏ người đàn ông tôi thực lòng yêu để chọn lấy một tương lai sáng sủa hơn.
Đám cưới, tôi cứ ngỡ sẽ được tổ chức ở một khách sạn hạng sang, nhưng cuối cùng bên nhà anh lại bàn bạc chỉ tổ chức ở một nhà hàng mà thôi. Lý do đưa ra là do họ hàng ở quê đông, nếu ở khách sạn lớn quá, họ lại ngại phải mừng tiền nhiều mà không đi thì đám cưới mất vui. Bố mẹ tôi cũng dễ tính nên đồng ý luôn. Tôi cũng cho là phải, dù sao thì có họ có hàng mới vui.
Video đang HOT
Sau khi cưới, chúng tôi đi trăng mật một tuần ở Đà Lạt, tức là đến một tuần sau tôi mới chính thức làm dâu. Hôm đầu tiên dọn dẹp nhà cửa, tôi quyết tâm dọn từ tầng 4 dọn xuống. Nhà tôi không có người giúp việc, dẫu sao cũng không cần thiết vì cũng chẳng có gì bận bịu. Mẹ chồng tôi lại không muốn cho người lạ vào nhà. Mẹ có dặn tôi không cần dọn phòng em anh. Nhưng là chị dâu mới, cũng muốn tỏ ra chăm chỉ và gây chút thiện cảm nên tôi quyết định quét dọn hết.
Gõ cửa hai lần không ai mở cửa, tôi nghĩ chú ấy không có nhà nên đẩy cửa bước vào. Đập vào mắt tôi là cảnh con nghiện đang phê thuốc, đôi mắt vô hồn, trống rỗng, cơ thể mềm lả và bên cạnh là cái bật lửa với mẩu giấy bạc còn sót lại. Tôi sốc nặng, vội lao ra khỏi phòng, đóng sầm cửa lại. Mẹ chồng chạy vội lên…
Đằng nào tôi cũng biết nên bà nói thẳng luôn rằng chú ấy đã bị nghiện 3 năm rồi, chẳng công ăn việc làm gì. Trước đây mọi người nói làm nghề nọ nghề kia tôi cũng tin ngay, không để ý nhiều. Mẹ chồng tôi bảo chú ấy nghiện rồi bị cả H.I.V nữa, nên tôi nên cẩn thận trong tiếp xúc. Bà cũng cho biết bao nhiêu tiền của nhà chồng tôi đã ra đi vì cậu ấy, vừa cho cậu ấy vừa bị cậu ấy lấy cắp. Bà cũng dặn tôi có của nã thỉ nên giữ cẩn thận, kẻo đến lúc bị mất thì bà cũng không giải quyết được. Bà còn khuyên hai vợ chồng tôi nên cân nhắc trong chuyện sinh con, có tích lũy rồi hãy đẻ chứ ông bà không thể trợ giúp gì. Tôi lặng người…
Chỉ một con nghiện trong nhà thôi đã đủ khiến tôi sợ hãi lắm rồi, đằng này cậu ta lại còn bị H.I.V. Ai bảo tôi phân biệt đối xử cũng được, nhưng thật sự tôi vẫn không sao bình thường được với những người mang thứ virus chết người ấy. Cứ bảo chỉ lây qua ba đường, nhưng tôi cứ chờn chợn, chỉ một chút thôi là vô phương cứu chữa. Giấc mộng êm ấm của đời tôi thế là tan tành. Nhưng tôi băn khoăn lắm, nhà có người nghiện mà sao vẫn giàu có, vương giả thế?
Sau khi biết sự thật đó, mối quan hệ giữa hai vợ chồng tôi khá tệ hại. Tôi không ngừng trách anh giấu giếm tôi, cả nhà anh lừa tôi. Anh không giải thích nhiều. Tối, tôi ngủ trên giường anh ngủ ghế. Lòng tôi như phát điên mà không thể chia sẻ với ai, sợ họ khinh và cô lập mình. Ở trong nhà tôi như cái bóng, bố mẹ chồng cũng không biết phải nói sao nên im lặng. Không khí ngột ngạt đến phát điên.
Ấy vậy mà chưa hết, trong ngôi nhà ấy còn nhiều bí mật quá đến mức tôi bây giờ tưởng như có thể phát điên thật. Hôm qua, tôi cầm điện thoại lên để gọi cho bố mẹ đẻ. Vì là nội hạt nên tôi dùng điện thoại bàn. Cầm lên hóa ra máy bận, mẹ chồng đang nói chuyện đường dài với bác ở bên Đức. Nghe bác thông báo rằng hai bác đã quyết định về Việt Nam dưỡng già, mùa hè này sẽ về tới nên sẽ đòi nhà, bảo bố mẹ tôi lo liệu để đòi lại căn nhà đang cho thuê bên Gia Lâm mà ở, kẻo lại không có chỗ.
Ôi chao, thế ra căn nhà này không phải của nhà tôi, mà là của bác, chúng tôi chỉ ở nhờ mà thôi. Căn nhà bên Gia Lâm thì tôi biết rồi, nhà xấu, chẳng có gì, đất trong làng mà thôi. Đấy mới là nhà thực của chúng tôi cơ. Tôi hỏi chồng, anh cũng đã thừa nhận. Tôi nghe anh nói mà muốn ngã quị, bởi tất cả những gì tôi mong muốn khi hỏi là sự phủ nhận của anh mà thôi, ấy vậy mà anh thừa nhận hết tất cả. Suốt một ngày trời tôi vẫn không sao bình tĩnh được.
Tôi đã bị nhà anh lừa từ đầu tới cuối. Nhưng giờ hối hận thì đã muộn rồi. Chẳng nhẽ lại bỏ chồng? Ai cho tôi lời khuyên với? Tôi phải làm sao để vượt qua được những cú sốc dồn dập này, tôi mới lấy chồng được hơn hai tháng…
Theo Afamily
Bàng hoàng phát hiện chồng mình lập "quỹ đen"
Câu chuyện này cho đến giờ mình mới phát hiện ra. Mình không biết nguyên nhân vì sao nữa, vì sao chồng lại giấu giếm mình như vậy. Thật tình, mình rất buồn.
Vì mới sinh con nên mình có nhiều thời gian rảnh rỗi, mình cũng hay tìm lên các trang mạng để đọc các diễn đàn. Có nhiều người trong diễn đàn muốn xin áo ấm cũ mặc nên mình đã tìm tủ đồ của chồng. Trong đó, có một chiếc áo lông, mình tìm chiếc áo ấy và một số chiếc áo khác để cho người ta, nếu như có thể, vì ở Sài Gòn, tiết trời cũng không lạnh lắm.
Khi mình cầm vào chiếc áo lông ấy, mình tình cờ phát hiện ra điều gì đó. Thấy có cái gì cồm cộm trong túi áo, mà lại cất rất kĩ, ở tận túi trong và kéo khóa lên. Mình mở ra thì thấy một khoản tiền khá lớn, có tầm hơn chục triệu ở trong đó. Mình đang không hiểu chồng nói gì, vì chưa bao giờ có gì cả.
Vợ chồng mình vẫn đang rất bình thường, vẫn vui vẻ và cũng lắm lúc cãi nhau vì bất đồng quan điểm như bao cặp vợ chồng khác.... Hàng tháng, khi lãnh lương về, chồng mình đều đưa hết cho vợ và căn dặn mình gửi ngân hàng, chừa lại một ít để chi tiêu trong tháng. Khoản tiền chồng cất giấu so với nhà mình thì không có phải là cao, vì lương chồng mình khá là cao.
Nhưng cái mình lo lắng là chồng mình lại giấu mình chuyện này! Mình đâu có phải là không cho chồng tiền xài, lúc nào mình cũng cho dư giả, và nếu chồng muốn mua gì, làm gì chỉ cần nói. Nếu hợp lý là mình ưng ngay chồng đi làm đã có xe công ty đưa rước, ăn uống ở công ty hay ở ngoài công ty đều thanh toán lại, còn ở nhà đã có mình lo! Mình cũng không hiểu số tiền đó ở đâu chồng có....giành dụm từng ngày? Hay là chồng mới lên lương mà giấu? Chồng giấu vợ cất tiền để làm gì? Bao nhiêu câu hỏi được đặt ra trong đầu mình mà không có câu trả lời thỏa đáng!
Nhưng cái mình lo lắng là chồng mình lại giấu mình chuyện này! Mình đâu có phải là không cho chồng tiền xài, lúc nào mình cũng cho dư giả, và nếu chồng muốn mua gì, làm gì chỉ cần nói. (ảnh minh họa)
Lúc cưới và quen nhau, đi bên cạnh chồng, lúc nào mình cũng bị lép vế vì chồng đẹp trai, cao to. Đi đâu ai cũng khen chồng, còn mình, đi kế bên cảm giác như con vịt xấu xí đứng bên "bạch mã hoàng tử" mặc dù mình nhỏ hơn chồng cả chục tuổi. Và so với đám bạn, mình cũng ở hàng khá! Nhưng có lẽ, cái sự trẻ trung của chồng vẫn ăn đứt tuổi trẻ của mình! Bây giờ là người phụ nữ nội trợ rồi xuề xòa, xấu xí,... Còn chồng thì vẫn phơi phới, khiến mình lo lắng quá. Chồng không phải người trăng hoa, chồng vẫn chiều chuộng mình, vẫn đi làm và về nhà đúng giờ! Nhưng nếu ở công ty hay bên ngoài có cô em xinh tươi nào lả lơi với chồng thì sao? Cỡ như chồng, gái bu theo chắc đầy chồng có vì vậy mà chê bà vợ xấu xí lôi thôi ở nhà?!
Cái khoảng thời gian mình bầu bì rồi ở cữ về quê hơn 3 tháng chồng ở nhà một mình có khi nào đã có bồ rồi chăng? Mình lo lắng và buồn quá! Mình có bao giờ giấu chồng chuyện gì đâu, có khi nào mình đã tin chồng quá không?
Theo VNE
Em đang lừa dối bạn trai mình ở quê Em có quan hệ với người khác bị người yêu ở quê xa không biết, em cảm thấy rất day dứt lắm. Mỗi lần gặp anh, em đều cảm thấy vô cùng đau khổ khi mình đang lừa dối anh. Em không biết phải nói với anh điều này như thế nào, thậm chí cũng không biết có nên nói cho anh hay...