Bạn trai xin ở rể với điều kiện hằng tháng được gửi tiền cho bố mẹ đẻ
Những gì bạn trai nói càng khiến tôi đắn đo hơn về chuyện cưới hỏi. Sống chung với bố mẹ vợ, tôi sợ ban đầu Đăng sẽ thấy bất tiện, ngột ngạt lâu ngày sẽ chán nản.
Ảnh minh họa
Yêu nhau 2 năm nhưng tôi chưa bao giờ đến nhà Đăng, bạn trai mình chơi. Phần vì gia đình anh ấy ở quê, còn chúng tôi ở thành phố, công việc lại bận rộn nên tôi không thu xếp thời gian được. Phần vì bạn trai cũng chưa từng ngỏ lời mời tôi đến nhà anh. Anh cũng hiếm khi kể chuyện liên quan đến gia đình mình, nếu tôi có hỏi, anh cũng chỉ nói qua loa thôi.
Tháng trước, tôi phát hiện mình có thai. Báo tin cho bạn trai, anh ấy mừng rỡ đặt vấn đề hỏi cưới. Tôi cũng đồng ý chuyện tổ chức đám cưới bởi tôi đã gần 30 tuổi, cũng nên lập gia đình rồi. Tuần vừa rồi, Đăng dẫn tôi về nhà anh chơi, tiện thể ăn bữa cơm với bố mẹ, anh chị anh.
Video đang HOT
Đến nhà Đăng, tôi ngỡ ngàng khi nhìn thấy hoàn cảnh gia đình anh. Bố anh bị liệt sau một trận đột quỵ, nằm một chỗ gần 4 năm nay rồi. Mẹ anh cũng già yếu, thường đau bệnh và tốn kém tiền thuốc thang nhiều. Anh trai Đăng cưới vợ, sống chung với ông bà nhưng vợ chồng anh cũng làm nông, tiền bạc túng thiếu. Căn nhà đã xuống cấp mà không có tiền sửa sang, cũng không mua sắm gì nhiều. Đó là lý do mà tháng nào Đăng cũng phải gửi tiền về phụ giúp bố mẹ và anh chị.
Rời khỏi nhà bạn trai, tôi suy nghĩ rất nhiều về tương lai. Hiện tại, mức lương của Đăng là 22 triệu đồng, còn của tôi là 15 triệu. Nhưng tháng nào anh cũng gửi về cho gia đình 12 triệu. Vậy biết khi nào chúng tôi mới mua được nhà riêng, mới có cuộc sống đầy đủ như người ta. Rồi còn nuôi con cái tốn kém nhiều tiền, tôi sợ vợ chồng sẽ nảy sinh mâu thuẫn liên quan đến chuyện tiền nong.
Khi tôi nói những trăn trở này cho bạn trai nghe, anh ấy im lặng một lúc rồi nói sau khi cưới, anh ấy đồng ý ở rể, miễn là tôi cho anh giữ nguyên số tiền gửi về cho bố mẹ mình. Bởi anh ấy không nỡ lòng nhìn bố mẹ sống thiếu thốn, anh chị vất vả. Những gì bạn trai nói càng khiến tôi đắn đo hơn về chuyện cưới hỏi. Sống chung với bố mẹ vợ, tôi sợ ban đầu Đăng sẽ thấy bất tiện, ngột ngạt lâu ngày sẽ chán nản. Tôi cũng không thể ngăn cản chồng gửi tiền cho bố mẹ anh. Rồi cái thai đang lớn từng ngày. Tôi rối bời, không biết phải làm gì cho đúng đắn nữa?
Cảm phục khi nhìn đĩa cơm mẹ chồng tương lai cho người ăn xin
Tôi bưng đĩa cơm ra cho người ăn xin đang đứng co ro bên ngoài mà kinh ngạc vô cùng.
Ảnh minh họa
Nhà bạn trai tôi mở quán cơm bình dân, buôn bán rất đắt khách. Nhưng yêu nhau cả năm rồi, tôi vẫn chần chừ, chưa muốn ra mắt gia đình bạn trai. Bởi tôi nghĩ khi nào cả hai chúng tôi quyết định sẽ kết hôn thì mới cần ra mắt gia đình hai bên, tránh rối loạn lung tung.
Thú thật thì bố mẹ tôi cũng không hài lòng lắm về gia đình Tấn, bạn trai tôi. Bởi bố tôi luôn muốn tôi tìm một người chồng môn đăng hộ đối. Gia đình tôi khá giả. Bạn trai tôi dù tài giỏi nhưng khả năng kinh doanh không có, chỉ có thể làm nhân viên nhà nước với mức lương tầm trung. Bố mẹ sợ tôi lấy một người chồng không có khả năng làm giàu sẽ chịu khổ sở cả đời.
Bạn trai tôi không hề biết chuyện này, chỉ nghĩ do tôi chưa muốn cưới. Anh ấy thường năn nỉ tôi về nhà mình chơi nhưng tôi không đi.
Chủ nhật vừa rồi, tôi cố tình ghé qua quán cơm của gia đình bạn trai với tư cách là một người khách bình thường, vì mọi người trong nhà anh chưa biết mặt tôi. Quán cơm tuy nhỏ nhưng sạch sẽ, gọn gàng. Tôi ngồi một lúc mà thấy mẹ Tấn lau sàn nhà mấy lượt rồi nên sàn nhà lúc nào cũng sạch bóng.
Ăn xong, tôi tới tính tiền, tính tiền xong đang định rời đi thì bác gái nhờ tôi bưng hộ đĩa cơm cho người ăn xin ở bên ngoài. Nhìn đĩa cơm toàn thịt, rau mà tôi ngạc nhiên. Tôi bưng đĩa cơm đi trước, bà cầm bát canh và 200 nghìn đi sau. Bà ân cần mời người ăn xin ngồi xuống bàn ăn cho thoải mái mà không hề e ngại vẻ ngoài có phần bẩn thỉu của người đó. Thấy người đó lúng túng, bà còn động viên cứ ăn một bữa cho thật ngon và đưa người đó 200 nghìn.
Sự tôn trọng của mẹ Tấn dành cho người ăn xin khiến tôi rất kinh ngạc. Sau đó tôi tìm hiểu mới hay bác gái thường hay phát cơm từ thiện vào ngày mùng 1 hàng tháng và bất cứ ai nghèo khổ, bà đều cho thêm thức ăn miễn phí.
Trở về nhà, tôi kể hết mọi chuyện cho bố mẹ mình nghe và nói về chuyện cưới xin. Bố mẹ tôi gật đầu đồng ý vì một gia đình sống thiện lương chắc chắn sẽ có phúc đức về sau. Hơn nữa, mẹ chồng tương lai tốt bụng như vậy thì sẽ biết trân trọng và thương yêu con dâu.
Tôi gọi điện cho Tấn, bảo anh sắp xếp thời gian đưa tôi về ra mắt gia đình anh, bàn bạc chuyện cưới hỏi. Anh ấy mừng rỡ, đồng ý ngay. Tôi không biết khi tôi xuất hiện trước mặt mẹ Tấn, liệu bác có nghĩ gì không hay về tôi hay không, bởi tôi đã gặp mẹ anh ở quán cơm rồi nhưng lại vờ như không biết.
Choáng váng vì lời an ủi của mẹ chồng tương lai trong ngày đầu về ra mắt Dù buổi ra mắt thành công tốt đẹp, mẹ của bạn trai còn hối thúc chuyện cưới hỏi nhưng sao tôi vẫn thấy áy náy quá. Ảnh minh họa Hôm vừa rồi, bạn trai dẫn tôi về ra mắt bố mẹ anh. Biết Phong là con trai độc nhất, gia đình anh cũng gia giáo nên tôi lo lắng lắm. Tôi mua một...