Bạn trai vô tâm không tặng quà, có phải đã hết yêu?
Anh lúc nào cũng bình thản, thờ ơ với mọi chuyện còn em lại muốn một tình yêu đúng nghĩa là được quan tâm.
Những ngày 20/10, 8/3 hay Valentine với anh cũng chỉ như ngày bình thường, không quà cũng chẳng hoa (Ảnh minh họa)
Bạn bè em nhận xét anh là người khá lạnh lùng, thật thà. Ban đầu em nghĩ rằng do hoàn cảnh khó khăn, vất vả từ nhỏ nên anh làm gì cũng thận trọng và kiệm lời để tránh sai sót. Nhưng càng quen anh thì em càng thấy đúng như vậy.
Trước khi gặp anh, em cũng có thích một vài bạn nam, nhưng với anh là tình cảm sâu đậm nhất. Em vẫn luôn hy vọng khi yêu nhau sẽ quan tâm và chia sẻ với nhau mọi thứ nhưng thực tế không bao giờ được như em tưởng tượng.
Anh lúc nào cũng bình thản và thờ ơ với mọi chuyện còn em lại muốn một tình yêu đúng nghĩa là được yêu thương, chăm sóc, hỏi han. Điều này khiến cho em có cảm giác dường như hai đứa không thể hòa nhịp với nhau.
Anh luôn lấy lý do nhiều việc để không phải nói chuyện, đưa em đi chơi. Cả ngày trời mà anh chỉ gửi cho em 1,2 tin nhắn, toàn những nội dung y hệt nhau như “em đi làm về chưa”, “chúc em ngủ ngon”.
Những lần muốn tâm sự chuyện này chuyện kia với anh, em cũng rất khó khăn để mở lời. Anh hiếm khi nói những lời ngọt ngào, động viên hay xin lỗi mỗi khi làm em buồn. Nhiều khi mệt mỏi, muốn được anh hỏi han vỗ về, anh lại chỉ hỏi qua loa cho xong chuyện. Khi em kêu ca phàn nàn không được anh quan tâm, anh lại mắng em không thương anh đi làm vất vả.
Video đang HOT
Anh không những lạnh lùng với em mà anh còn lạnh lùng với mọi thứ xảy ra xung quanh anh. Những ngày 20/10, 8/3 hay Valentine với anh cũng chỉ như ngày bình thường. Có khi anh còn không biết đấy là ngày gì trong khi những chàng trai khác thi nhau lấy lòng em, khiến em vô cùng tủi thân.
Hai năm yêu nhau anh làm em thấy cô đơn và khóc rất nhiều. Em có hỏi thì anh cũng chỉ bảo “Con người của anh xưa nay là như vậy”, “Em là người mà làm anh thay đổi nhiều nhất rồi”. Mỗi lần như vậy, em lại đòi chia tay, anh lại chỉ lặng em, nói em lắm chuyện, ngang ngạnh.
Năm nay em 24 t.uổi, bố mẹ ở quê cũng đã giục giã chuyện lấy chồng, có con. Dù anh ấy làm em buồn nhưng em vẫn thương và yêu anh rất nhiều. Có điều, cứ nghĩ đến việc lết hôn với người đàn ông thường xuyên bỏ rơi, không quan tâm đến mình em lại vô cùng sợ hãi.
Bạn bè vẫn nói với em rằng lúc yêu còn như vậy thì sau này kết hôn sẽ khó mà chung sống hòa thuận được. Nhiều người khuyên em đi xem mặt để gặp gỡ những người khác, em cũng đã thử, nhưng không hiểu sao họ không hề làm em rung động. Giờ em phải làm sao đây, phải chăng anh đã hết yêu em rồi? Xin mọi người hãy cho em lời khuyên!
Theo Thu Quyên /Giaothong
Tâm thư gửi vợ của anh chồng bị... "tranh chức"
Hôm qua đi làm về, nhìn thấy vợ đang loay hoay thay bóng điện, chân thì đứng trên bàn. Tự dưng anh thấy buồn thế, từ bao giờ vợ không còn cần anh giúp những việc như này nữa?
Vợ yêu quý,
Bỗng dưng anh chợt nghĩ ra, lâu lắm rồi anh không còn phải động tay vào những việc như sửa đường ống nước, nối lại dây điện bị đứt, hay móc lại cái dây phơi quần áo, tất cả vợ đều tự tay làm hết. Là anh vô tâm hay vợ bỗng nhiên trở nên mạnh mẽ?
Ảnh minh họa
Anh nhớ lại thuở anh và vợ mới yêu đương, hẹn hò, sao lúc đấy vợ yếu mềm, làm nũng anh nhiều thế. Mỗi lần anh làm hộ việc gì xong, vợ lại tỏ ra rất cảm kích: "May quá, nếu không có anh giúp, em thật chẳng biết làm sao". Nghe vợ nói thế, anh biết vợ đang nịnh anh thôi, nhưng vẫn cảm thấy rất vui. Cảm giác như mình vừa làm được việc gì to lớn lắm mà hạnh phúc dạt dào.
Thế mà từ hồi cưới nhau xong, nhất là khi vợ sinh xong cu Tôm, vợ khác hẳn hồi còn con gái. Người con gái yếu mềm ngày trước bỗng dưng biến thành một người phụ nữ mạnh mẽ, việc gì vợ cũng tự ôm đồm làm hết.
Xe máy hỏng, anh ngỏ ý muốn sửa cho chị, vợ gạt phăng, bảo không cần phải thế, vợ tiện đường đi làm, vợ dắt ra đó sửa luôn. Rồi có hôm dây nồi cơm điện hỏng, anh bảo lát nữa anh mang ra hiệu sửa cho, chưa kịp mang đi thì thấy vợ ngồi kỳ cạch cắt ra nối lại, bên cạnh nào là ni lông, nào là bật lửa, vợ bảo vừa nhanh vừa tiện, đi đâu làm gì cho mất công lại tốn kém ra.
Ngày xưa yêu nhau, cứ mỗi lần trời mưa gió sấm sét, vợ lại sợ hãi nép vào anh. Có khi buổi tối, 2 vợ chồng ở xa nhau, vợ bắt anh gọi điện cho vợ để vợ đỡ sợ. Nhưng gọi điện thoại lúc mưa to sấm sét cũng chẳng an toàn, thế là anh phải dỗ mãi, vợ mới chui vào chăn, thỉnh thoảng anh nhắn cho vợ 1 tin, để vợ thấy rằng anh vẫn đang thức cùng. Lúc đó anh thấy sao vợ bé bỏng thế, chỉ muốn được bảo vệ, chở che cho vợ suốt cả cuộc đời này.
Thế mà lúc lấy nhau về, vợ chẳng còn sợ nữa. Đêm hôm mưa gió bão bùng, vợ tung chăn bật dậy, đi đóng cửa, đi thu quần áo, rồi soi xét xem có chỗ nào ngấm nước không. Anh thức dậy theo, vợ đẩy anh vào bảo: "Anh cứ ngủ đi, dậy làm gì, vợ vào ngay giờ ấy". Nhìn dáng vợ bé nhỏ đi ra, anh thấy vừa thương vừa giận.
Ảnh minh họa
Hồi mới yêu nhau, vợ nhỏ nhẹ, bẽn lẽn bao nhiêu thì giờ cưới nhau về, vợ mạnh dạn bấy nhiêu. Ăn nói cũng chẳng còn nhu mì như trước, nhiều lúc anh cảm tưởng, người anh yêu và người anh lấy là 2 người phụ nữ hoàn toàn khác nhau.
Thời còn sinh viên, vợ thích đọc sách, tiểu thuyết hơn bất cứ thứ gì, có lần vợ bảo anh, nếu muốn tặng quà cho em, chỉ cần tặng sách là vợ thấy thích nhất rồi. Thế là 4 năm yêu nhau, món quà anh tặng vợ luôn là những cuốn sách hay anh chọn lựa. Giá sách của vợ cứ đầy lên theo từng năm tháng.
Thế mà cưới nhau về, có lần anh đi hội chợ, tha về cho vợ mấy túi xách nặng tay. Vợ nhìn một thoáng rồi cau mày: "Anh mua lắm thế, vợ có thời gian đâu mà đọc, thà để mua sữa cho con còn hơn". Anh chưng hửng.
Nhiều khi, anh chỉ ước, giá mà vợ vẫn cứ là vợ như hồi 2 người yêu nhau thì tốt biết mấy. Anh rất muốn được thể hiện mình là người đàn ông mạnh mẽ, có thể giúp vợ làm hết những việc đáng ra một người đàn ông phải làm trong gia đình. Vậy mà vợ lại vô tình không hiểu. Anh biết, là do vợ thương anh đi làm vất vả, nên mới tranh làm hết mọi việc, nhưng vợ làm như thế, lại khiến anh thấy vai trò của anh trong gia đình ngày một thấp đi.
Anh viết thư gửi vợ và tự hỏi mình sai gì khi chẳng thể hiện được vai trò của mình, hay vợ sai khi cứ cướp việc của chồng như thế? Nhưng dù sao, từ giờ trở đi, anh sẽ cố gắng làm tốt vai trò của mình hơn, sẽ giúp đỡ, chia sẻ công việc với vợ nhiều hơn nữa. Để vợ có thể chuyên tâm làm một người vợ dịu dàng, chứ không phải gồng mình lên làm phụ nữ hy sinh, đảm đang như thế.
Yêu vợ!
Theo thanhphong/Afamily
Ngày 20/10, quà tôi tặng chồng sẽ là một chiếc váy hoa? Tôi đang âm thầm dự định, ngày 20/10 tới đây, tôi sẽ "phá lệ" mua quà tặng chồng. Và quà tặng của tôi sẽ là một chiếc váy hoa thật đẹp. Chào các bạn! Chỉ còn vài ngày nữa là đến ngày 20/10. Ngay từ lúc này, các đồng nghiệp quanh tôi đã nói khá rôm rả về ngày này. Nào là họ...