Ban trai từng làm cô gái khác tự tử
Anh từng sống thử, làm cô gái ấy có bầu rồi phụ bạc khiến cô ấy tự tử. Giờ tôi có nên chấp nhận anh?
Quen anh hơn 9 tháng tôi mới quyết định nhận lời yêu anh. Tôi đã cân nhắc, đắn đo rất nhiều trước khi quyết định tiến tới tình yêu. Vì với tôi, yêu là xác định lâu dài chứ không phải chuyện qua đường nên tôi rất cẩn trọng. Vậy mà tôi có ngờ đâu, có những sự thật vẫn được giấu kín mà giờ tôi không biết phải làm cách nào để thoát ra.
Tôi là một người con gái thận trọng trong chuyện tình cảm. Tôi đã từng yêu một người nhưng sau này vì tính cách không hợp nhau nên chúng tôi đã chia tay. Kể từ khi chia tay người đó, tôi luôn tự nhủ với mình rằng sẽ tìm một người tử tế để yêu thương và lấy làm chồng chứ không yêu đương lăng nhăng nữa. Có nhiều người đến với tôi, đặt vấn đề nghiêm túc nhưng tôi không yêu vì trái tim không rung động. Một số khác thì vì điều kiện của họ không phù hợp với tôi nên tôi không nhận lời. Chỉ tới khi gặp anh tôi mới quyết định yêu thêm một lần nữa và cũng hi vọng tình yêu này sẽ đi tới cùng hạnh phúc.
Tôi thử thách tình cảm của anh 9 tháng rồi mới nhận lời. Cho tới giờ, chúng tôi đã yêu nhau được 3 năm rồi. Tôi cũng đã đến tuổi phải lập gia đình. Hai bên bố mẹ đều biết chuyện tình cảm của chúng tôi và ủng hộ. Nhìn chung chỉ còn đợi ngày cưới nữa tôi. Tôi cảm thấy hài lòng về anh và đã sẵn sàng bước vào cuộc hôn nhân với anh.
Gặp người con gái khác tốt hơn, anh phụ bạc cô gái đã từng sống thử và mang thai vì mình (Ảnh minh họa)
Nhưng cách đây khoảng 2 tuần. Tôi tình cờ gặp một người quen. Khi người đó biết tôi yêu anh, họ đã khuyên tôi nên dừng lại. Tôi rất bất ngờ khi nghe họ nói vậy và rồi tôi còn sốc hơn nữa khi họ cho tôi biết về quá khứ của anh. Thì ra, anh không phải lập nghiệp sẵn ở đây từ khi học xong. Trước kia, anh sống và làm việc ở quê. Anh yêu một cô gái gần nhà và đã quan hệ với cô ấy. Ngày đó anh sống như vợ chồng với cô gái ấy cả 2 năm trời. Cô gái đó ngây thơ nên cứ chờ đợi anh hết năm này qua năm khác để làm đám cưới. Nhưng rồi anh bắt đầu chán cô gái ấy khi gặp một người khác có học vấn, tiền đồ hơn.
Cô gái mà anh sống cùng là một cô thôn nữ hiền lành, ngoan ngoãn nhưng chỉ học xong cấp 3 là đi làm công nhân may. Ban đầu anh yêu cô ấy vì thấy xinh xắn nhưng rồi sau khi đã “no xôi chán chè”, anh thấy cô ấy không xứng làm vợ anh nên anh có ý tách ra. Cho tới khi gặp một cô gái khác giỏi giang hơn anh đã “tính bài chuồn”. Lúc ấy, cô gái ở với anh đang mang thai 2 tháng. Đó không phải là lần đầu cô ấy mang thai với anh mà đã là lần thứ 3. Nhưng anh tàn nhẫn vẫn kiên quyết bắt cô gái ấy bỏ thai bằng không thì cô ấy tự đi mà chịu trách nhiệm. Sau đó anh bỏ lên thành phố tìm việc mới. Vì không chịu được cú sốc bị người yêu bỏ, cô gái ở cùng anh đã tự tử. Cả cô gái và đứa bé trong bụng đều ra đi.
Video đang HOT
Tôi yêu anh nhưng quả thực là sự thật này khó chấp nhận quá. Anh không phải chỉ là một kẻ phụ tình, ruồng rẫy bạn gái mà còn là một kẻ nhẫn tâm khi vất bỏ đứa con của mình. (Ảnh minh họa)
Anh bỏ lên thành phố sống hẳn từ đó vì không còn mặt mũi nào về quê, sợ mọi người xung quanh chửi bới. Cô gái mà anh mới quen thời điểm đó cũng bỏ anh vì không chấp nhận được sự thật về con người anh như vậy. Cho tới khi yêu tôi, anh vẫn giấu kín mọi chuyện nên tôi không hề hay biết.
Tôi hỏi anh và anh thừa nhận đó là sự thật. Anh khóc lóc cầu xin tôi cho anh một cơ hội vì đó là khi anh còn trẻ, còn nông nổi nên mới như vậy. Tôi yêu anh nhưng quả thực là sự thật này khó chấp nhận quá. Anh không phải chỉ là một kẻ phụ tình, ruồng rẫy bạn gái mà còn là một kẻ nhẫn tâm khi vất bỏ đứa con của mình. Chỉ nghĩ tới điều đó thôi tôi đã rùng mình ớn lạnh. Làm sao tôi có thể tha thứ cho anh đây? Giờ tôi nên làm gì, tha thứ hay buông tay anh?
Theo VNE
Anh hết yêu em rồi đúng không?
Vẫn biết tình yêu đến và đi là điều tự nhiên và sự xa mặt rồi sẽ làm nảy sinh cách lòng nhưng sao em vẫn không quen với sự thật này.
Giữa cái nắng chiều đỏ quạnh, bóng anh lẫn vào giữa dòng người nhưng bằng một linh cảm mạnh mẽ em vẫn có thể nhận ra. Anh bước vào quán cà phê, chọn một chiếc bàn bên ô cửa kính và chờ đợi. Đứng cách anh một đoạn, em hít một hơi thật sâu để lấy bình tĩnh rồi lặng lẽ tiến lại gần quán cà phê đó. Đã hơn 3 năm rồi, em đã chờ đợi ngày này quá lâu:
- "Chào em! Em đến rồi đấy ư?"
Anh chào em bằng một câu không thể khách sáo hơn. Anh đứng dậy và làm việc của một người đàn ông lịch sự nên làm với phụ nữ là kéo chiếc ghế. Em gần như ngây dại trong vài giây đầu tiên ấy. Em đã chờ đợi điều gì trong 3 năm qua? Không, dứt khoát không phải là một cuộc gặp gỡ vô hồn đến như thế nào. Em đã nghĩ anh sẽ chạy tới và ôm em mặc cho giữa căn phòng đó mọi người nhìn chúng ta. Nhưng thực tế thì anh vừa chào em giống như chào một cô hàng xóm lâu rồi không gặp? Em phải hiểu điều đó ra sao...người yêu của em?
Em đã chờ đợi một ngày đoàn viên tràn ngập tình yêu nhưng...anh đâu còn yêu em nữa (Ảnh minh họa)
Cảnh tượng này không phải là điều mà hơn 3 năm qua em đánh đổi bằng biết bao giọt nước mắt, biết bao sự nhớ nhung đến thắt lòng, thắt dạ. Nghị lực để em cố gắng những năm tháng qua khi không có anh bên cạnh chính là đợi chờ ngày đoàn viên hôm nay. Vậy mà sự lạnh lùng trong đôi mắt anh làm em sụp đổ. Anh dường như đã không còn là người con trai em yêu năm nào. Trước mặt em lúc này là một người thật quá xa xôi.
Những gì anh làm khiến em không còn có thể chạy tới bên anh mà ôm mà khóc như điều mà con tim em đang mách bảo. Em có cảm giác anh như một ảo ảnh mà em đưa tay chạm vào sẽ vỡ vụn. Cứ thế, em ngồi xuống đối diện anh. Cuộc gặp gỡ của hai người yêu nhau sau 3 năm xa cách là như thế này sao anh?
- "Anh thấy rằng em vẫn khỏe và còn xinh đẹp nữa. Còn anh thì có phần già đi phải không?"
Vẫn không phải, đó vẫn không phải là những gì em chờ đợi từ miệng người đàn ông mình yêu đã xa cách hơn 3 năm. Không phải anh, là một ai khác, lạ lắm.
Em chỉ im lặng. Điều duy nhất em có thể làm là nhìn sâu vào đôi mắt anh và cố giữ cho mình không khóc. Một cảm giác uất nghẹn chạy dọc tim em. Em có một linh cảm nhưng em không dám thừa nhận nó. Lẽ nào, lẽ nào...anh đã... Không, nhất định là không phải!
- "Anh muốn nói với em chuyện này. Tình cảm giữa hai đứa mình có lẽ không thể như xưa được nữa. Anh đã không..."
Nhưng em sẽ không gọi anh là kẻ phản bội. Tình yêu lớn lao mà em dành cho anh đủ để bao dung, đủ để không oán hận anh về lần phụ bạc này. (Ảnh minh họa)
- "Anh không cần phải nói nữa. Em hiểu. Mọi chuyện là quá khứ rồi mà. Cũng đừng dằn vặt về việc này nữa...Phải chăng là, anh đã có người khác?"
Em lấy hết can đảm để hỏi anh điều mà em tò mò dù em biết câu trả lời của anh sẽ chấm hết mọi hi vọng trong em. Nhưng anh chỉ im lặng và cúi gằm mặt. Em cố tin rằng đó là cách mà anh đang cố làm để em không bị tổn thương nhiều nhất...
Em ra về với một tâm hồn nặng trĩu những ưu tư. Em không khóc nổi vì 3 năm qua em đã khóc quá nhiều. Vẫn biết tình yêu đến và đi là điều tự nhiên và sự xa mặt rồi sẽ làm nảy sinh cách lòng nhưng sao em vẫn không quen với sự thật này. Anh trở về là một nỗi đau quá lớn với em...
Nhưng em sẽ không gọi anh là kẻ phản bội. Tình yêu lớn lao mà em dành cho anh đủ để bao dung, đủ để không oán hận anh về lần phụ bạc này. Em sẽ không khóc. Nước mắt là dành cho những người mình yêu thương. Với anh, sự yêu thương đó đã đủ rồi, giờ phải khép lại thôi...
Theo VNE
Em lừa dối tôi sau 4 năm sống thử, 2 lần phá thai Em còn trơ trẽn thách thức tôi nói chuyện này cho chồng sắp cưới của em biết, tôi đau khổ tột cùng. Chị Thanh Bình thân mến! Tôi bị người yêu phản bội sau 4 năm gắn bó, tôi mong chị hãy cho tôi một lời khuyên. Tôi quen em lúc em mới vào nhập học. Tôi yêu em ngay cái nhìn đầu...