Bạn trai tôi là kẻ ‘ăn bám’
Tôi thường xuyên phải đưa tiền cho anh xài. Bạn bè khuyên tôi nên chấm dứt với anh vì anh cũng giống như bố và anh trai của anh, chuyên sống dựa vào phụ nữ. Tôi cũng cảm thấy quá mệt mỏi rồi.
Chúng tôi quen nhau từ khi cấp ba, đến nay đã được gần 4 năm. Hoàn cảnh gia đình anh khi đó cũng tương đối nhưng so với gia đình tôi thì có lẽ không bằng. Tuy nhiên, tôi quan niệm giàu nghèo không quan trọng, chủ yếu là bản chất con người. Quen một thời gian, tôi mới biết nhà anh có một khoản nợ ngân hàng, phải cầm cố căn nhà anh đang ở để chữa bệnh cho mẹ nhưng mẹ anh đã mất. Tôi không biết khoản nợ đó đã trả xong chưa.
Ba anh bây giờ không có việc làm và quan hệ với một phụ nữ, nhận sự giúp đỡ về tài chính. Anh có một người anh trai 30 tuổi rồi, không lo làm ăn mà tìm quen những cô gái Việt kiều trên mạng với hy vọng đổi đời. Hai chị gái anh thì đã lập gia đình nhưng cũng không giúp đỡ được gì. Và sau này, ba anh có mượn tiền một người bạn để làm giấy tờ hôn nhân giả đi nước ngoài nhưng không thành công, tổng cộng tiền nợ là 200 triệu, khi học xong đại học, anh phải trả.
Tước đây, khi mới quen nhau, vì còn là học sinh nên những lần đi chơi, ăn uống, chúng tôi thường chia nhau, bữa anh trả, bữa tôi trả. Nhưng dần dần, tôi chủ động trả những bữa ăn đắt tiền, còn anh thì trả những bữa rẻ. Và cho đến bây giờ, tôi phải trả hoàn toàn các bữa ăn. Mỗi khi rủ anh ăn uống hay đi chơi, anh đều hỏi một câu: “Ai trả tiền, em có tiền không? Anh hết tiền rồi”. Tôi còn biết anh không bao giờ xin tiền gia đình mà ba anh cho thì lấy, không thì thôi. Vì vậy, khi túng thiếu, anh thường xài tiền của tôi, thậm chí cả nạp tiền điện thoại.
Tôi vẫn sống đựa vào tài chính của bố mẹ, giờ còn “gánh” thêm anh nữa nên tôi cảm thấy vô cùng chán ngán và mệt mỏi. Nhìn bạn bè được người yêu tặng món quà này nọ, tôi thấy buồn và ghen tị. Tôi có tâm sự với anh, không cần đồ đắt tiền, vì tôi không thiếu thứ gì, chỉ cần tấm lòng. Lúc đầu, anh còn tặng cái cột tóc hay cành hoa này kia nhưng sau đó, anh lại than thở hết tiền, cuối cùng tôi lại phải cho anh tiền xài còn hơn cả món quà.
Video đang HOT
Đỉnh điểm là 14/2, anh mượn tiền bạn mua hoa tặng tôi rồi không trả, người ta đòi thì tôi phải đưa tiền cho anh trả. Anh thường bảo gia đình anh gặp khó khăn, không có tiền, anh mượn tiền tôi và “im” luôn không trả. Trước đây, anh có mượn nhưng cũng không trả đủ hoặc không trả. Tôi nhắc anh thì anh tự ái, cáu gắt. Gần đây, bố mẹ cho tôi tiền để mua máy chụp hình, cộng với khoản tiền tôi tiết kiệm được là 10 triệu. Cuối cùng, tôi không mua và bàn với anh gửi ngân hàng, anh bảo tôi đừng gửi, để đó có chuyện thì xài. Nhưng tôi âm thầm đem gửi, vài ngày sau anh nói cho anh mượn 6 triệu đóng tiền học.
Bạn bè nói với tôi rằng anh “dẻo miệng” và quen tôi chỉ để đào mỏ, bám vào là không dứt ra, giống ba anh và anh trai anh, sống bám vào phụ nữ, không chịu lao động, ăn xài phung phí. Bạn bè khuyên tôi nên chấm dứt ngay. Thật sự tôi cũng thấy mệt mỏi. Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Đàn bà... "nước lọc"
Những người đàn bà như họ bị gọi là "nước lọc". Bề ngoài, họ không xấu nhưng không đẹp, không ăn bám cũng chẳng kiếm bộn tiền, không đần độn nhưng chẳng thể gọi là sắc sảo, cắm cúi làm vợ, cặm cụi đẻ con...
Những người đàn bà như họ bị gọi là "nước lọc". Bề ngoài, họ không xấu nhưng không đẹp, không ăn bám cũng chẳng kiếm bộn tiền, không đần độn nhưng chẳng thể gọi là sắc sảo, cắm cúi làm vợ, cặm cụi đẻ con và vật lộn với đủ loại kế hoạch và mối quan tâm xoay quanh căn bếp, vườn nhà và lũ nhóc.
Khổ nỗi, những người đàn bà "nước lọc" lại hay vớ được các chàng "rượu mạnh"- hay ho, vững chãi và giỏi kiếm tiền. Các chàng đủ khôn ngoan để hiểu rằng cái giống nước lọc ấy tuy nhạt nhưng lành và mát: tưới vào cây- cây tốt, đổ vào gạo- gạo thành cơm, pha trà, uống thuốc đều cần tới cả. Cái giống nước lọc, đựng vào đâu cũng được, dùng gì cũng tiện, lại chẳng phân biệt sang hèn, dễ xin dễ kiếm, dễ dùng, dễ bỏ, không đòi hỏi, cũng chẳng cầu kỳ.
Các chàng cũng hiểu, những nàng thông minh thường khó lường, những nàng tài hoa thường ẩm ương, những cô chân dài thường yêu đồ hiệu - ghét việc nhà, còn những người đàn bà vừa ngoan hiền chịu khó, vừa xinh đẹp quyến rũ, vừa giỏi giang thông minh, vừa nọ... lại vừa kia thì... vô cùng hiếm. Mà đã hiếm, thì khó tìm, và dù đã tìm được, chắc gì có được, dù đã có được, chắc gì giữ được trong tay. Thế nên, các chàng rượu mạnh quyến rũ, mạnh mẽ ấy thường chọn yêu đương và chung sống với một "nước lọc" biết an phận, biết xây tổ và chăm con cho mình.
Khổ nỗi, vẫn biết nước thì tinh khiết, vừa mát lại vừa lành, nhưng mà uống độc vị cả đời thì cũng chán. Thế nên các chàng thi thoảng vẫn lén lút rủ nhau chuyện này chuyện nọ. Nhẹ thì la cà cà phê, chè lá, phởn phơ thì bia hơi, hăng tiết thì vào bar uống cocktail hay về quê chơi quốc lủi.
Các chàng nghĩ bụng, mấy bà "nước lọc" có biết thì cũng chỉ sôi lên sùng sục như canh quá lửa rồi lại nguội dần, cùng lắm thì đá đổ bình trà, đập tan hũ mật, hấm chỗ này, hứ chỗ nọ, chứ còn lâu mới dám đụng tới rượu quý của mình. Mà các bà "nước lọc" cũng chẳng có gan "ông ăn chả, bà ăn nem" vì sợ bị tóm và cũng chẳng dám đánh ghen vì sợ "xấu chàng hổ ai".
Các chàng biết là nước đã ở trong chum thì sợ bị san ra vại, đã ở dưới suối thì sợ chảy vào mương biết là nước có sôi tung tóe thì rồi sẽ nguội, nên họ cứ hết trà lại rượu, hết cà phê lại mật ong.
Chớ có lầm
Hơn nửa những người bị các chàng rượu mạnh hào hoa và các nàng "cocktail" sành điệu gọi là "nước lọc", thực ra là vodka loại nặng, hoặc chí ít cũng là quốc lủi mẻ đầu. Họ chọn phận "nước non" chỉ vì một chữ "tình". Vì họ yêu cái người đàn ông họ lấy, vì họ biết rõ nếu họ cũng sóng sánh lóng lánh như các em "cocktail" xinh đẹp giỏi ỡm ờ, thì ai chăm cha mẹ già, ai nâng niu con dại, ai giữ bếp lửa hồng, ai lên- ai xuống cùng ai nếu họ cũng bon chen trồi trổ vì tiền vì danh, cũng lồng lộn áo xống với tình nhân, thì ai trồng cây vun luống, ai che nắng, ai hứng mưa.
Các chàng cứ tưởng mấy bà thì chả biết gì về xã hội, chẳng rành gì những trò hoa lá của đàn ông, và chẳng bao giờ dám buông tay thả vỡ những gì mình nâng hứng. Họ không biết, đa phần những người đã có bản lĩnh sống ngoài vòng bon chen thì đều là những người bon chen rất giỏi. Những người đã hết mình gìn giữ hạnh phúc, thì sẽ không bao giờ tiếc nuối khi phải buông tay. Những người đàn bà không màu mè, xanh đỏ, lại thường đằm thắm ấm áp. Họ chọn sống cuộc đời "nước lọc" vì họ biết rõ họ muốn gì và được gì từ đó, chứ không phải vì họ đần đụt hay kém cỏi mà không sống được đời"cocktail".
Họ quên mất rằng, mỗi lần sôi sùng sục, bắn tung tóe, là một lần nước bị làm đục, bẩn hay biến chất. Nước không còn tinh khiết nữa, mà có vị ngang ngang. Nước không còn mát lành nữa, mà có mùi thạch tín.
Thế nên, muốn "nước lọc" luôn mát lành, thì rượu mạnh ơi, xin đừng sóng sánh!!!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em không muốn làm một cái bóng Anh! Thật đau đớn khi con tim thổn thức yêu thương mà lý trí lại bắt phải dừng lại. Những ngày qua, em như con thiêu thân chạy trốn anh, chạy trốn chính mình, tìm quên vào những cuộc vui vô bổ. Để rồi khi tàn canh, chỉ còn lại một mình, em lại phải đối diện với cõi lòng rối tan nát....