Bạn trai rời xa trong khi tôi áp lực chuyện lấy chồng
Tôi, một cô gái 28 tuổi, được nhận xét là khá xinh xắn, hòa đồng, công việc ổn định trong môi trường khá nhiều nam giới.
Từ trước tôi đã đặt ra nguyên tắc khi đang yêu ai sẽ toàn tâm với người đó nên thường lạnh lùng (có khi chảnh) với các bạn nam. Tôi đến với bạn ấy khá ngẫu nhiên, khi làm chung dự án với một chị thân của bạn ấy.
Sau một năm nói chuyện, tôi nhận thấy bạn cực kỳ tâm lý và quan tâm tôi hơn hẳn người bạn trai lúc đó. Bạn chia sẻ mọi nỗi buồn niềm vui và nhớ cả những chi tiết về sở thích của tôi. Quan trọng hơn là tôi cảm giác gia đình bạn quá giống gia đình tôi: con cái yêu thương và quan tâm đến gia đình (ngày nào cũng gọi nói chuyện với cha mẹ), bố mẹ thương yêu và bao bọc con cái. Tôi bị cuốn hút vào bạn và bị kéo ra khỏi mối tình nhạt nhòa trước đó.
Khi ấy, bố mẹ một mực ngăn cản, phần do bạn nhỏ hơn tôi một tuổi, phần do bố mẹ nhận thấy một người con trai bị ảnh hưởng bởi gia đình quá nhiều sẽ thiếu bản lĩnh. Khi đó, bạn càng quyết tâm theo đuổi tôi, hàng ngày trò chuyện như tri kỷ. Tôi ngoan cố, khóc lóc ỉ ôi với bố mẹ để quen bạn bằng được. Trước đây, tôi luôn quan niệm sẽ giữ điều thiêng liêng cho đêm tân hôn, rồi những sóng gió đến, tôi quyết định sẽ đi đến cuối con đường với bạn và trao cho bạn tất cả.
Sau đó, những câu chuyện xa dần, sự quan tâm mất dần, đổi lại là sự áp đặt và bạn bộc lộ việc luôn đặt gia đình lên trên hết. Gần Tết, bạn rất hời hợt, tôi không hỏi thăm thì bạn cũng im lặng. Cuối tuần tôi không chủ động đề xuất đi chơi là bạn cũng không có ý định gặp gỡ. Phải chăng tôi đã làm tổn thương người trước nên giờ phải nhận sự tổn thương từ những quyết định của mình? Ông nội bạn mất năm ngoái, theo luật gia đình sẽ phải để tang ít nhất một năm. Tôi là cô gái gần già, áp lực chuyện kết hôn, bạn quyết định im lặng và rời xa. Cả thời gian sau tôi vẫn hy vọng bạn sẽ lại quan tâm, cuối cùng là sự thờ ơ.
Video đang HOT
Valentine tôi đã hy vọng sẽ nhận được một dòng tin nhắn, vậy mà lại vô tình thấy bạn vẫn cười vui với mọi người như lúc trước khi quen tôi. Tôi chợt nhận ra có chăng chỉ là sự đổ vỡ của riêng tôi, sự xuất hiện của tình yêu này chỉ là gánh nặng cho bạn. Tôi quyết định buông tay sau tất thảy niềm hy vọng. Chia tay, chấm dứt một cuộc tình đầy nước mắt của riêng tôi. Đổi lại tôi có thêm một bài học về cách nhìn người, về lời khuyên từ bố mẹ và về niềm tin. Tôi sẽ vẫn trân trọng cuộc tình ấy nhưng hiện tại cảm giác căm ghét và hận bạn trong tôi vẫn âm ỉ từng ngày. Tôi biết mình sẽ thật mạnh mẽ vượt qua giai đoạn khó chịu này để bố mẹ không quá lo lắng.
Rồi đây, không biết sẽ có ai chấp nhận một cô gái không còn trong trắng và lu mờ như tôi không, nhưng tôi sẽ vẫn tin vào tình yêu vì ít nhất đã tránh được một cuộc hôn nhân thất bại. Nhân đây, tôi muốn nhắn nhủ các bạn gái: “Các bạn phải thực sự sáng suốt khi lựa chọn người trao thân gửi phận. Ai cũng chỉ có một lần, hãy tìm người xứng đáng để trao”.
Theo vnexpress.net
Hai lần con dâu bị sảy thai vì mẹ chồng
Cả hai lần mình bị dây chằng thấp, bác sĩ đã khuyến cáo đi lại thật nhẹ nhàng và ít vận động mới có khả năng giữ được.
Dù khi siêu âm thai về, mình đều thông báo với cả nhà nhưng cả nhà chồng cũng chẳng ai ý kiến. Mẹ chồng còn xuề xòa rằng: "Gớm, các bác sĩ lúc nào cũng nói quá lên. Mà con cũng chỉ làm mấy việc nhà, có làm gì nặng nhọc đâu mà lo".
Thời gian gần đây, thấy nhiều chị em và anh em tâm sự về chuyện vô sinh, hiếm muộn và sảy thai mà mình buồn lắm. Cũng là một người mẹ, mình mong tất cả những vợ chồng có con yêu chưa về thì may mắn sớm có con. Mong cho những ai hay bị sảy thai như mình cũng sẽ mang bầu khỏe mạnh cho đến ngày mẹ tròn con vuông.
Mình về nhà chồng tính đến nay đã gần 2 năm. Hai năm với 2 lần mình may mắn thụ thai thế nhưng kết cục đều không giữ được em bé ở tháng thứ 3-4. Chuyện là nhà chồng mình có 6-7 người lớn sống chung dưới một mái nhà, nhưng tục lệ ở nhà mình là, làm dâu thì phải hầu hạ nhà chồng từ A-Z.
Nhiều lần, không chịu được sự bất công này, mình đã đề nghị với chồng ra ngoài thuê nhà ở riêng. Thế nhưng chồng mình còn chưa nghe. Anh nói rằng, khi còn son thì ở cùng bố mẹ đỡ đần ông bà chút. Khi nào đã có con cái thì riêng nhà riêng cửa, lúc ấy không ai trách cứ được. Vì thế chuyện ở riêng để từ từ mai tính.
Song chính vì cái khái niệm để từ từ mai tính của anh mà dẫn tới hậu quả mình đã bị sảy thai 2 lần. Nói mọi người không tin và cho rằng mình đổ vấy cho mẹ chồng mọi hậu quả. Nhưng thật sự, vì bị mẹ hành hạ làm nặng nhọc lại phải luôn chân luôn tay không được nghỉ ngơi mỗi khi đi làm về đã khiến mình ra nông nỗi đó.
Cứ 8h đi làm ở công ty không sao. Đây là quãng thời gian mình được yên thân cống hiến cho công việc nhất. Nhưng hễ cứ về đến nhà, dù bụng mang dạ chửa, dù mình ốm hay đau thì về nhà vẫn cứ ngần ấy việc cho tới khi đi ngủ đã gần 12h đêm. Ngày nào mình cũng dậy từ 5h sáng quét nhà quét sân, chuẩn bị cơm canh tươm tất cho cả nhà dậy ăn đi làm. Tối về thì lau nhà, cơm nước, dọn dẹp, giặt giũ.
Trong khi mình mang bầu có khỏe gì cho cam. Cả hai lần mình bị dây chằng thấp, bác sĩ đã khuyến cáo đi lại thật nhẹ nhàng và ít vận động mới có khả năng giữ được. Dù khi siêu âm thai về, mình đều thông báo với cả nhà nhưng cả nhà chồng cũng chẳng ai ý kiến. Mẹ chồng còn xuề xòa rằng: "Gớm, các bác sĩ lúc nào cũng nói quá lên. Mà con cũng chỉ làm mấy việc nhà, có làm gì nặng nhọc đâu mà lo".
Kết quả, mình vẫn cứ chạy theo mọi việc dù rằng rất mệt mỏi. Cho tới một ngày, mang bầu đến tháng thứ 3 thì cô phát hiện thai bị chết lưu. Còn lần mang thai thứ 2 thì thai vừa được 8 tuần, cô đã bị ra máu và sảy.
Cả nhà ngoại nhà mình ai cũng thương con gái song chẳng biết phải nói với thông gia thế nào. Vì thế, bà ngoại chỉ biết xin phép đón con gái sang chơi 1 tháng để bà tẩm bổ và tạo điều kiện cho mình dưỡng sức và nghỉ ngơi. Tuy nhiên sau đó, mình vẫn phải về lại nhà chồng.
Khi đưa mình về lại nhà chồng, mẹ mình có ngồi thủ thỉ với thông gia rằng, đưa mình đi khám, bác sĩ dặn nếu lần sau có bầu mà để tình trạng sảy thai tương tự xảy ra thì sẽ rất khó để tiếp tục có thai lần tiếp theo. Vì thế, khi con có bầu, cả nhà nên tạo điều kiện cho con nghỉ ngơi hợp lý.
Nghe bà thông gia nói như vậy, mẹ chồng mình tức giận lắm. Mẹ chồng mình nói rằng, ngày xưa, thời của bà khi mang bầu cũng không chỉ có 3 bữa cơm đâu mà còn phải chổng mông đi cấy, đi gặt, gánh lúa. Thế sao vẫn đẻ bình thường. Như con dâu nhà hàng xóm nhà bà, hiện nay mang bầu vẫn đi làm thêm ngoài giờ về và cũng làm 100% công việc gia đình. Thế mà cô bé ấy vẫn đẻ bình thường đấy thôi.
Rồi bà lớn tiếng nói mẹ đẻ tôi rằng, nói như vậy có nghĩa là thông gia đang muốn đổ tiếng ác cho bà: Con dâu vô sinh do mẹ chồng. Nhưng thực tế, bà không ác cũng không quá khắt khe. Chỉ là do cơ địa của chính con dâu không tốt.
Rồi mẹ chồng mình cũng bảo, chính vì cơ địa con dâu không tốt nên dù có thể được nâng hứng hoa thì...vẫn hỏng như thường thôi.
Nghe mẹ chồng nói vậy mà mình căm ghét bà quá. Lẽ nào mình cũng là phụ nữ đi làm như ai về lại thành ô sin trong bếp và cave trong phòng ngủ như thế sao? Có phải, phận làm dâu thì phải cố tình chịu đựng làm việc nhà và phục vụ bố mẹ chồng dù cho mình có thể bị sảy thai hoặc không thể có em bé được?.
Theo Khỏe & Đẹp
Gã chồng phản bội sau 2 năm ly hôn đến quỵ lụy xin vợ cũ tha thứ, cô chỉ nói thế này mà gã xám xịt quay về, ai nghe xong cũng vỗ tay "quá đã" Theo lời Huế, gã chồng cũ phản bội của cô há miệng không nói được gì, đành xám xịt quay về. Tin rằng gã đã thấy nhục nhã nên chẳng dám bén mảng tới xin lỗi Huế lần nữa. Ly hôn là đau thương. Song nhiều khi ly hôn lại là sự giải thoát. Người trong cuộc sẽ không còn phải chịu đựng...