Bạn trai nghĩ khác về tôi khi tôi không thể giúp anh 100 triệu
Tôi không muốn mất anh nhưng số tiền đó lớn quá, tôi lực bất tòng tâm rồi.
Hình ảnh minh họa
Tôi và anh quen nhau trong một chuyến đi du lịch, định mệnh như an bài khi cho chúng tôi gặp nhau. Hai đứa yêu nhau như chưa từng được gắn bó, tôi có thể cảm nhận được tình yêu mãnh liệt anh dành cho tôi. Anh là người nước ngoài gốc Việt, anh nói thế và tôi hoàn toàn tin ở anh. Chúng tôi kết bạn trên mạng xã hội nhưng điều tôi trăn trở đó là tôi không thể tìm kiếm bất kỳ thông tin gì về anh. Sau khi đi du lịch, anh quay về Hà Nội, hứa sẽ về thăm bố mẹ tôi nhưng lại không về vì nghe lời bạn. Tôi đau khổ tột cùng vì anh nghĩ tôi lợi dụng tiền bạc của anh.
Sau sự việc đó chúng tôi làm lành và lại yêu nhau. Rồi anh kể chuyện chúng tôi cho mẹ anh nghe, mẹ anh phản đối kịch liệt. Anh định quay trở về nước ngoài nhưng vì quá yêu tôi nên quyết định cãi lời ba mẹ mà ở lại. Sóng gió ập đến bắt đầu từ đây, anh bị mẹ thu hộ chiếu và khoá mọi tài khoản. Anh trắng tay khi ở bên tôi và chúng tôi chấp nhận điều đó. Anh cần tiền để thuê nhà và mua xe, tôi đã đưa anh tất cả số tiền dành dụm được, còn vay cả bạn bè tiền để đưa anh làm lại hộ chiếu và giấy tờ bị mất. Anh lao vào làm việc như con thiêu thân, làm ngày làm đêm. Vì tôi mà anh chấp nhận cuộc sống vất vả, khổ cực khi ở Việt Nam. Tôi hiểu điều đó.
Video đang HOT
Giờ anh muốn đầu tư làm ăn và cần 100 triệu, thật sự với khoản tiền lớn như vậy tôi lực bất tòng tâm. Tôi nhận thấy anh như nghĩ khác về tôi, nghĩ rằng tôi không muốn giúp anh. Tôi không muốn mất anh nhưng số tiền đó lớn quá, biết phải làm sao đây?
Hà
Theo vnexpress.net
Chẳng cần tình yêu mãnh liệt, tôi mong gặp bạn trai không quan trọng tiểu tiết
Tôi có người yêu cũ, anh từng nói rằng anh không muốn tiếp tục mối quan hệ mà không có tương lai. Giờ tôi thấy điều anh nói là đúng và hiện tại bản thân tôi cũng nghĩ vậy.
Tôi sinh năm 1991, tại miền Trung khô cằn, giờ đang sống tại khu vực Tây Nguyên. Ở độ tuổi như tôi, cũng chẳng cần có một tình yêu mãnh liệt hay đòi hỏi đối phương phải hoàn hảo, cũng chẳng mơ mộng về màu hồng của tình yêu nữa. Điều tôi cần là sự thông cảm, thấu hiểu, sống không quan trọng tiểu tiết.
Tôi sống ở miền Trung từ nhỏ, nơi mà khi còn bé bố mẹ đã dạy lễ giáo, coi trọng từ những điều nhỏ trong sinh hoạt hằng ngày (ăn cơm phải mời, phải gắp thức ăn cho người lớn, vợ phải chờ chồng ăn xong mới được đứng dậy...). Từ khi ra trường đi làm, tới những miền đất mới, tôi cảm thấy những điều đó không cần thiết trong cuộc sống gia đình.
Tôi mong muốn tìm bạn trai quê gốc Bắc, Trung đang sinh sống tại khu vực miền Nam, Tây Nguyên để có thể thuận tiện cho việc tìm hiểu.
Tôi xin mạn phép mượn bài thơ "Em có ước gì đâu" của tác giả Scarletvn Thụy Vi để nói lên suy nghĩ của mình:
Em có ước gì đâu
Một ngôi nhà. Bão dừng sau cánh cửa
Những ưu tư muộn phiền tạm thời bỏ lại
Bên trong, chỉ có ấm áp, và anh.
Em có ước gì đâu
Một tách cà phê. Một buổi sáng yên lành
Ta tất bật đón chào ngày mới
Hôm qua là điều đã lùi xa
Những điều to tát như yêu thương, hờn giận, thứ tha
Hãy để dành cho chú chim đang hót bên ngoài cửa sổ
Đang chờ em là rau đầy một rổ
Bó hoa đang chờ cắm
Và một ngày bận rộn
Của em
Em già rồi
Nên sẽ không thích kiêng khem
Ăn uống ngon, mặc đẹp, đọc những quyển sách hay
Đi lang thang đó đây. Vùi đầu vào việc làm
Hát khi tắm, xem phim khi đang nằm, cuộn tròn khi ngủ
Và yêu anh khi em muốn
Em có ước gì đâu
Anh ạ!
Cuộc đời này, là phức hợp của những điều giản dị
Ta cứ sống, thở, cầu nguyện và yêu thôi
Mọi thứ, hoặc chỉ là bản thân nó
Hoặc vốn dĩ đã là một phép màu .
Theo VNE
Nhà anh chấp nhận điều kiện cưới nhưng không ưng tôi như trước Tôi và bạn trai chuẩn bị đi tới hôn nhân. Với tôi, anh là người tốt, đáng tin tưởng để kết hôn. Vấn đề khiến tôi mệt mỏi ở đây là gia đình anh. Theo tục cưới hỏi ở nhà tôi, khi cưới vợ về cho con trai thì đa số nhà trai sẽ lo hết, về áo váy, trang điểm, xe đưa...