Bạn trai lặng lẽ biến mất khi biết tôi không còn ‘cái ngàn vàng’
Tôi viết ra những dòng này không phải để trách móc anh mà để tự vấn chính mình. Vì thời gian không thể quay lại, tôi cũng không thể làm lại mọi thứ một lần nữa…
Anh là một người con trai tốt, hiền lành và chăm chỉ, đang học năm cuối đại học với thành tích cao và phía trước là một tương lai sáng. Tôi và anh học cùng trường nhưng khác khoa, cũng khác khóa, tôi thua anh hai tuổi. Ngay từ những lần tiếp xúc đầu tiên tôi đã rất quý anh vì bản tính trầm trầm, ít nói và nhưng lại rất biết cách quan tâm. Tiếp xúc một thời gian, tôi thấy anh đúng y như những gì thể hiện ra bên ngoài, rất lương thiện và chu đáo.
Sau những lần gặp nhau khi lên thư viện học, chúng tôi bắt đầu có cảm tình và hẹn hò với nhau. Tình yêu với anh là điều tuyệt vời nhất mà tôi từng có được. Được anh chăm sóc và nâng niu, tôi thực sự hạnh phúc đến mức quên hết mọi thứ. Thế nhưng tình cảm càng lớn, hạnh phúc càng nhiều, tôi lại càng cảm thấy lo lắng.
Anh là mẫu con trai hơi hoài cổ, giữ gìn những giá trị truyền thống, tôi nghĩ thế vì dù chúng tôi đã rất thân thiết nhưng anh không bao giờ có ý “tiến xa hơn”. Chúng tôi chỉ dừng lại ở những nụ hôn, có lúc anh mất kiểm soát một chút nhưng rồi cũng tự kiềm chế mình được. Giữa chúng tôi không xảy ra những chuyện quá gần gũi nhưng anh vẫn yêu thương, chăm sóc tôi và không hề đòi hỏi, chính vì vậy tôi càng ngày càng yêu anh nhiều hơn.
Ảnh minh họa
Cứ mỗi ngày tình yêu một lớn lên, sự lo lắng trong lòng tôi cũng theo đó lớn lên một chút. Anh không phải tình đầu của tôi, trước anh, tôi cũng từng yêu say đắm một người và trao hết cho người ấy. Người truyền thống như anh, tôi nghĩ sẽ đòi hỏi bạn gái của mình còn “nguyên vẹn”, cho nên có lẽ khó mà chấp nhận tôi. Anh quá tốt để tôi sợ mất, cũng quá tốt để tôi không thể giấu diếm. Nhiều đêm sau khi thủ thỉ lời yêu thương với nhau qua điện thoại, tôi đã không ngủ được vì trằn trọc, vì hối hận đã không còn trinh tiết, đau khổ khi phải giấu anh chuyện đó và tôi sợ mất một người yêu tốt như anh. Nhưng cuối cùng, tôi quyết định nói cho anh biết vì chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ phải nói ra. Dù sao tôi cũng hy vọng sự thành thật của mình sẽ làm anh suy nghĩ lại.
Hôm đó tôi hẹn anh tới nơi chúng tôi vẫn hay hẹn hò. Anh vẫn ân cần với tôi như thường lệ còn tâm trạng tôi như tử tù sắp bị hành hình, cảm giác thấp thỏm và hoang mang. Hít một hơi thật dài, tôi bắt mình phải đối mặt. Rồi tôi từ từ cho anh kể về mối tình đầu, và thú nhận tôi không còn trinh trắng. Tôi từng nói cho anh biết rằng anh không phải là tình đầu của tôi nhưng tôi chưa từng tiết lộ điều này với anh. Nó quá khó để nói ra. Và phản ứng của anh càng khiến tim tôi quặn đau hơn. Anh cười nhạt và chỉ bảo một câu: “Em nói thật với anh là được rồi”. Đôi mắt hiền từ của anh bỗng dưng thay đổi, một chút uất hận, giằng xé đau đớn nhưng anh không biểu lộ sự tức giận ra ngoài. Trên quãng đường về hôm ấy, anh chẳng nói với tôi câu nào và tôi cũng vậy. Khi về tới cổng, anh có nắm chặt tay tôi và hôn nhẹ lên má. Rồi anh ra về.
Tôi đứng trước cổng nhìn bóng lưng anh xa dần trên chiếc xe máy, lòng dâng lên một cảm giác chua xót. Vào giây phút anh rời đi, tôi biết mình sẽ không còn được gặp anh nữa. Đúng như những gì tôi đoán, anh đã không liên lạc và xuất hiện trước mặt tôi nữa. Tôi nhắn tin anh không trả lời, gọi điện anh không nghe máy, anh khóa luôn facebook. Tôi biết mình có thể tìm anh ở lớp học, nhưng tôi không dám. Tôi rất nhớ anh, và khóc nhiều lắm nhưng tôi tôn trọng suy nghĩ của anh. Tôi quyết định để anh ra đi, lựa chọn tương lai của mình, chỉ mong sao anh sẽ luôn hạnh phúc.
Tôi viết ra những dòng này không phải để trách móc anh mà để tự vấn chính mình. Vì thời gian không thể quay lại, tôi cũng không thể làm lại mọi thứ một lần nữa, nên hy vọng rằng những cô gái như tôi khi đem lòng yêu say đắm một người hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi quyết định làm điều gì đó. Bởi chẳng ai dám chắc được rằng những người yêu nhau sẽ đến được với nhau.
Theo VNE
Muôn nẻo đường ghen
Ghen là phản ứng tự vệ có tính đề kháng của con người khi họ cảm thấy "vương quốc tình yêu" của mình có nguy cơ bị "xâm lăng".
Video đang HOT
Vì thế mục đích cao cả của hờn ghen chính là để bảo vệ tình yêu. Tuy nhiên nếu cứ tả xung hữu đột, bạn sẽ là kẻ phá hoại tình yêu, hạnh phúc của chính mình.
Đừng dữ như bà chằn
Một hiện tượng thường thấy là có những phụ nữ bình thường vốn hiền lành nhưng khi nổi cơn ghen thì trở nên hung dữ, thô bạo, thậm chí là hiểm độc. Khi đó họ rơi vào tình trạng mất kiểm soát.
Chị Thu Vân là một giáo viên, tính tình ôn hòa và có cuộc sống khá mẫu mực. Chồng chị là phó giám đốc một công ty xây dựng, anh thường xuyên xa nhà để đi theo những công trình xây dựng.
Chị vốn rất tự tin vào sắc đẹp của mình nên ít khi nghi ngờ chồng. Cho đến khi một số công nhân quen biết về mách với chị rằng ông chồng đang "quen" với một cô gái trẻ đẹp. Tức tốc, chị thuê một chiếc xe hơi cùng với một tài xế kiêm luôn nhiệm vụ cận vệ lẫn lính đánh thuê. Đến nơi, chị thuê khách sạn ở và hàng ngày sai tay tài xế làm "thám tử".
Biết được thỉnh thoảng vào buổi chiều chồng chị thường đưa người đẹp đến một quán ăn khá sang trọng bên bờ sông, chị và tay "cận vệ" nấp sẵn ở quán bên cạnh. Chờ đôi tình nhân vào cuộc, ăn uống say sưa bên nhau là chị nhào vô đánh ghen theo kiểu "xáp lá cà". Tình địch của chị quá bất ngờ nên khiếp hãi khi bị tấn công, chỉ biết bấu víu, cầu cứu người chồng của chị.
Người đàn ông trước cảnh "hỗn chiến" ấy thấy vợ mình quá hung dữ, hành xử theo kiểu côn đồ, còn người tình thì run rẩy, sợ sệt, yếu ớt nên bản tính đàn ông trỗi dậy, không cần suy nghĩ ông lao tới bảo vệ người tình, đưa lưng ra đỡ đòn, kéo cô ta khỏi quán, vẫy xe ôm đỡ cô leo lên trong khi bà vợ đứng chết sững.
Sau đó, không những không biết tội của mình mà ông còn không thèm nhìn mặt vợ, cho rằng bà đã "bôi tro trát trấu" vào mặt ông, làm ông mất uy tín với đồng nghiệp, bạn bè. Giá bà ghen khôn, ghen có văn hóa ông còn trở về, còn ghen dại, ghen dữ ông sẽ đi luôn.
Và ông làm thật, suốt mấy tháng sau đó ông không về nhà ở thành phố, có về cũng chỉ ở nhà mẹ rồi gọi con gái qua thăm. Mãi đến khi vợ xuống nước xin lỗi, người thân khuyên bảo ông mới về. Nhưng mỗi khi đến với vợ thì hình ảnh người đàn bà hung dữ, thô bạo ấy lại hiện lên khiến bao nhiêu thiện chí của ông cố dành cho vợ đều tiêu tan.
Người vợ không hiểu rằng những ấn tượng xấu về phụ nữ rất khó phai trong lòng người đàn ông, dù chỉ xuất hiện một lần với tư thế ấy nhưng các ông chồng thường nghĩ khi đó vợ họ mới "hiện nguyên hình". Để rồi thay vì ghen để dành lại tình yêu, hạnh phúc thì mất mát của người vợ lại càng to lớn hơn.
Cách đây ít lâu tại TP HCM có một vụ ghen đặc biệt được nhiều báo đưa tin, đó là trong cơn ghen, một người vợ đã cắt đứt "của quý" của chồng mình. Và dù sau đó "bảo vật" được nối lại thì người chồng cũng nhất quyết ly hôn vì không ai có thể sống chung với một phụ nữ dã tâm như thế.
Đừng ghen vặt
Có những người vợ có tật hay ghen vặt, tức ghen nhỏ nhặt, những chuyện không đáng ghen hay ghen bóng ghen gió. Ghen như thế trước hết là hạ thấp giá trị bản thân, như một sự thú nhận rằng mình kém cỏi, thiếu hấp dẫn và sau đó là thiếu tôn trọng chồng. Hóa ra chồng mình chỉ là một gã "mèo mả gà đồng", luôn thèm khát phụ nữ, chuyên đi ăn vụng. Ghen vặt như thế rồi người chồng sẽ nhờn đi, đến khi dám ngoại tình thật anh ta không còn nể vợ nữa...
Ông Hoài là một kỹ sư giỏi, có vị trí xã hội và có thu nhập cao, thế nhưng ông bảo đời ông chẳng sung sướng gì vì phải "sống chung với lũ". Ngay từ thời yêu nhau, ông đã nhận ra cô bạn gái xinh xắn của mình rất hay ghen, nhưng điều đó khiến ông khoái chí vì chứng tỏ cô ấy rất mê mình và thấy mình rất có giá.
Nhưng khi cưới nhau rồi, ông mới thấy đó là một tai họa. Là người đàn ông có tài, lại khá điển trai, tránh sao được sự ái mộ của người đẹp, nhưng ông không phải là kẻ trăng hoa vì niềm say mê nhất của ông vẫn là công việc.
Thế rồi một lần, cô bạn làm cùng cơ quan biết ông thích đọc sách nên tặng ông một cuốn tiểu thuyết đang được nhiều người tìm xem, với lời đề tặng khá rõ ràng. Người vợ không tin rằng giữa họ chỉ có tình bạn, đêm nào ông cũng bị vợ tra tấn, lại còn đòi đến gặp người tặng sách hỏi cho ra nhẽ. Bực quá ông đành mang sách ra đốt để cho người vợ trẻ hả dạ, nhìn sách cháy lòng ông cứ như thiêu đốt vì thấy có lỗi với cô bạn mà ông rất quý.
Khi điện thoại di động còn chưa phổ biến thì ông Hoài đã có dùng để tiện cho công việc. Hồi đó ai có di động là rất sang, nhưng ông chỉ thấy đó là "khổ nạn". Vì cái "của nợ" ấy mà bà vợ luôn theo dõi ông trên từng cây số khiến ông không khi nào được yên. Nếu không vì công việc ông đã vứt cái alô ấy vào sọt rác.
Nhưng cách ghen khiến người chồng mệt mỏi, căng thẳng nhất chính là tính ghen bóng, ghen gió và ghen bệnh của một số quý bà. Có người ghen với tất cả những phụ nữ nào thân thiết, gần gũi với chồng mình, từ bạn bè đồng nghiệp nữ đến chị dâu, em dâu, chị hàng xóm hoặc đám học sinh nữ của chồng.
Khi thấy chồng tiếp xúc vui vẻ, thân mật với những phụ nữ ấy là họ bực bội, nói cạnh nói khóe, nói xấu "đối thủ" hoặc tìm cách ngăn cản. Họ không biết rằng khi làm thế là tự thú rằng mình nhỏ nhen, hẹp hòi và đầu độc bầu không khí gia đình và tình cảm vợ chồng, khiến người chồng càng ngán ngẩm, xa lánh và có khi họ sinh ra ngoại tình thật.
Ông Toàn là một hiệu trưởng, ông bảo suốt thời gian chung sống ông không hề lăng nhăng, thế nhưng vợ ông lúc nào cũng ghen, những cái ghen cực kỳ vô lý, oan ức đến mức không cách nào chứng minh được. Hôm nào ông vui thì vợ ông bảo "có gì" mới vui như thế, nhưng nếu ông trầm tư hay buồn thì bà cũng quy kết hẳn là "sao đó" mới buồn bã.
Bàn làm việc, điện thoại của ông luôn bị vợ kiểm tra thường xuyên, nhưng khi không tìm thấy dấu vết ngoại tình bà kết luận rằng ông là kẻ ranh ma, ăn vụng biết chùi mép nên qua mắt được bà!
Quá chán ngán vợ, đến khi về hưu ông đã ngoại tình thật, đó là một cô giáo góa chồng, kém ông hơn một con giáp, tính tình đằm, tâm hồn sâu sắc, tinh tế, đã giúp ông rất nhiều khi còn đương chức. Tất nhiên, bà vợ làm dữ và ông đề nghị bà viết đơn ly hôn.
Ghen để được tâm phục khẩu phục
Ghen đúng, ghen khôn luôn là điều khó với tất cả mọi người vì cơn ghen khiến người ta mất khả năng kiểm soát hành vi của bản thân. Thế nhưng chỉ cần một chút tỉnh táo để đặt được câu hỏi: "Mình ghen là để phá bỏ hay để xây dựng?".
Nhưng cho dù không muốn nối lại tình vợ chồng cũng không nên ghen theo kiểu bạo hành như đánh đập tình địch, tạt axit, khi xúc phạm thân thể hoặc nhân phẩm người khác thì với bất cứ nguyên nhân nào cũng phải ra tòa hoặc luôn phải đối diện với tòa án lương tâm, bị người đời lên án.
Có thể nói: "Bạn ghen ra sao thì người ta sẽ biết bạn là người như thế nào". Người nhân hậu dù ghen đến đâu cũng không có những hành vi độc ác, người có văn hóa thực sự ghen nhưng không hạ thấp mình, không làm mất danh dự chồng, cũng không muốn làm nhục, làm tình địch phải mất mặt.
Chị Kim Loan choáng váng khi nghe chồng đi lại với một phụ nữ khác. Bình tĩnh tìm hiểu, theo dõi, chị biết được đó là một phụ nữ nghèo, một mình nuôi con, công việc không ổn định. Chị không hiểu sao một người đàn ông thành đạt, là phó giám đốc một công ty lớn, chung quanh không thiếu gì những cô gái trẻ đẹp lại dan díu với một phụ nữ như thế.
Điều đó làm chị càng thấy giận chồng, thế nhưng là người giàu tình cảm, chị nghĩ rằng giữa họ có khuất tất gì đây. Tìm cách tiếp cận, làm quen với người phụ nữ ấy, chị Kim Loan mới biết rằng người ấy có chồng chết vì bệnh ung thư, sau một thời gian dài lo thuốc men rồi chôn cất chồng, chị ta gần như khánh kiệt, không còn gì để về quê, chị tá túc ở thành phố để làm thuê nuôi con...
Người phụ nữ này một thời trẻ đẹp, nét kiều mỹ ấy vẫn phảng phất. Chồng Kim Loan đã động lòng trước cuộc đời kém may mắn của người tình cũ lẫn chút nhan sắc "mùa thu" còn làm anh ta xao xuyến.
Biết thế, nhưng Kim Loan làm như tình cờ bảo chồng: "Em có quen một người đồng hương của anh, hoàn cảnh của chị tội nghiệp ghê, bán hết nhà cửa để chữa bệnh cho chồng, giờ đây một mình nuôi con nhỏ, ở nhà thuê... Nghe chị nói giọng Quảng em có cảm tình ngay và có tặng con gái chị ấy một số tiền để đóng học phí, xem như một suất học bổng". .Người chồng hiểu ngay đó là ai và tái mặt, nhưng cố trấn tĩnh bảo: "Người như thế em giúp được thì quá tốt".
Từ đó, thỉnh thoảng Kim Loan lại ghé thăm, khi thì sách vở, khi thì vài xấp vải hoặc tiền. Người phụ nữ ấy thắc mắc thì chị bảo rằng: "Ba mẹ tôi cũng là người Quảng mà, nhưng tôi sinh trong này".
Từ khi Kim Loan xuất hiện, thì người chồng biến mất trong đời người phụ nữ, nhưng anh ta yên tâm rằng người tình cũ tội nghiệp đã có vợ mình giúp đỡ.
Cụ Nguyễn Du có câu: "Ghen tuông thì cũng người ta thường tình". Nhưng cái "thường tình" ấy cần phải có văn hóa, đúng pháp luật và nhất là phải khiến người bạn đời tâm phục quay về chứ không phải đi luôn.
Theo VNE
Những quan niệm lỗi thời trong tình yêu 1. Đợi chàng chủ động liên lạc trước: Tại sao mỗi lần hẹn hò nhất thiết phải là nam giới chủ động gọi điện? Thực tế nam giới rất muốn biết đối tượng hẹn hò có cảm thấy vui vẻ khi ở cạnh mình không. Phái nữ nhắn tin hỏi thăm, nói chuyện sau vài giờ hẹn hò hoặc gọi điện cho chàng...