Bạn trai ‘đứng núi này trông núi nọ’
Có người bạn nói anh ấy đang tán tỉnh chị ta, mới vừa nhắn tin rủ đi chơi, đặc biệt những lời tán này đã hơn 2-3 tháng nay rồi.
Anh rất đẹp trai, vẻ đẹp có tí lai Tây làm mọi người phải nhìn theo khi gặp mặt. Anh sống với mẹ vì ngày xưa ba anh lăng nhăng nên ba mẹ ly dị. Tôi và anh làm chung công ty, mọi người hay ngưỡng mộ vẻ đẹp của anh nhưng tôi không có chút ấn tượng. Sau một thời gian, anh nhắn tin tôi hỏi vài công việc, dần dần thêm những lời mời cà phê, dạo chơi. Ban đầu tôi tự ti, e ngại, vì chúng tôi đi chung không đẹp đôi lắm, tôi không xấu nhưng chênh lệch anh về chiều cao, nước da ngăm ngăm, nhiều lần tôi từ chối những lời ngỏ ý của anh.
Ảnh minh họa: HH
Bà nội mất, tôi buồn lắm, anh luôn quan tâm hỏi han dù không bên cạnh, tôi thấy mình ấm áp và hạnh phúc hơn, thiết nghĩ: “Có lẽ ông trời cho gặp anh, tình yêu của tôi”, tôi chưa từng yêu từ hồi bé đến giờ. Chúng tôi thường xuyên gặp mặt, hẹn hò đi chơi, anh chở tôi dạo quanh thành phố về đêm, chuyện trò với nhau vui vẻ, hạnh phúc lắm những giây phút ấy. Tiến xa hơn, chúng tôi nghĩ cho tương lai, anh dẫn tôi về ra mắt mẹ. Bác hiền, tâm lý và hiện đại lắm, cũng hài lòng về tôi, tuy không đẹp sắc sảo nhưng tôi có nét duyên, đặc biệt “hiền” theo nhận xét của anh.
Tối thứ bảy hàng tuần, anh đến nhà trọ tôi đón tôi về nhà chơi, hai đứa bên nhau như hình với bóng. Anh chăm sóc tôi cẩn thận, mẹ anh cũng vậy, tôi cảm thấy hạnh phúc dù tôi biết mình đang “sống thử”, khái niệm tôi rất ghét từ thời sinh viên, tôi từng khinh dễ những bạn sống thử. Anh dẫn tôi đi ăn chung với gia đình họ nội, như thể đang ra mắt mọi người, chỉ có điều tôi chưa bao giờ được tiếp xúc với bạn bè anh với lý do cũng thật thuyết phục “Sợ em không thích, không hợp với đám bạn anh”, cũng đúng, tôi là con gái nhà quê mà.
Video đang HOT
Chúng tôi hạnh phúc, tôi thường nghĩ mình là người hạnh phúc nhất quả đất, vì anh thường xuyên mua sữa cho tôi uống với câu đùa “Ốm nhom”. Yêu nhau được một năm, anh làm công ty mới, trong thời gian thực tập, anh rất mệt vì công việc kinh doanh áp lực, thiếu thốn thời gian. Tôi thấy mình không được quan tâm như trước, nói chuyện với anh không được vui và hồn nhiên. Tôi thấy anh hay im lặng với những giận hờn của mình, tôi chủ động nhắn tin xin lỗi, anh trả lời với giọng lạnh nhạt và xa lạ. Tôi tự an ủi do anh stress công việc vì nghe mẹ anh nói tối nào anh cũng tìm thuốc nhức đầu uống để ngủ, tôi thông cảm, tự trách bản thân sao vô tâm quá.
Rồi anh nói: Anh hết tình cảm rồi, cho nhau thế giới riêng đi, anh đang nói thật. Tim tôi đau nhói, cố gắng níu kéo, nhắn 5-6 tin liên tiếp nhưng anh vẫn không trả lời. Rồi một chị quen hỏi tôi còn quen bạn trai không. Linh tính có gì lạ, tôi trả lời chặn đầu “Chị thấy anh ấy quen ai hả”? Chị nói không thấy nhưng có người bạn nói anh ấy đang tán tỉnh chị ta, mới vừa nhắn tin rủ đi chơi, đặc biệt những lời tán này đã hơn 2-3 tháng nay rồi.
Chân tôi run run, ngã quỵ xuống sàn nhà, không khóc được, chỉ thấy tim mình đau nhói, tôi chưa bao giờ có ý nghĩ anh lại là người “đứng núi này trông núi nọ”, vì anh đứng đắn đàng hoàng, hiểu chuyện hơn ai hết bởi mẹ anh từng khổ do chuyện lăng nhăng của bố. Tôi tự nhủ phải sống vì cha mẹ, người không bao giờ ruồng bỏ mình, vậy mà không tài nào ngủ được, tim tôi nhói từng cơn, một cảm giác hụt hẫng, tuyệt vọng, không có ngày mai.
Tôi lại lướt Facbook, anh không kết bạn với tôi nữa, hủy cả kết bạn với chị đó vì chị từ chối anh nhiều lần đi chơi do đã có bạn trai. Có lẽ, anh đã biết chuyện gì xảy ra nên mới dọn dẹp Facebook như thế. Tôi phải làm gì khi anh là tình đầu, tình yêu nồng cháy, dâng hiến tất cả, tôi ngốc quá đúng không? Có nên đi gặp anh nói chuyện một lần không?
Theo VNE
Sưu tập gái trinh cũng có "cái thú"
Nếu cô gái nào cũng chín chắn, không tự nguyện dâng hiến thì liệu tôi có "Sở Khanh" nổi không?
Ngày cưới của tôi đang đến gần nhưng hiện giờ tôi đang phân vân vô cùng chuyện có nên kết hôn với cô gái xúc phạm chồng sắp cưới một cách nặng nề như thế hay không? Cô ấy đã ném vào mặt tôi những lời khinh bỉ và miệt thị khiến tôi cảm thấy lòng tự trọng của một thằng đàn ông bị tổn thương ghê gớm.
Nói thật, chẳng qua nghĩ vì nhiều điều kiện phù hợp, lại yêu nhau cũng lâu rồi nên tôi mới không muốn bỏ cô ấy chứ đời tôi bao nhiêu cô gái vây quanh, tôi gạt đi còn không hết, vậy mà cô ấy đã không tự hiểu được điều đó lại còn nói những lời xúc phạm chồng sắp cưới như vậy? Liệu tôi có nên hủy hôn hay không khi mà vợ hỗn hào như vậy.
Thực ra từ trước tới nay khi yêu, bạn gái tôi là một người rất nhu mì, hiền lành và ngoan ngoãn. Cũng chính vì những đặc điểm này của cô ấy mà trong số rất nhiều những cô gái tự nguyện đến với tôi, tôi đã lựa chọn cô ấy làm vợ và gắn bó với cô ấy hơn 3 năm qua. Tuy nhiên, tôi cũng không có gì phải giấu diếm cả. Khi yêu cô ấy, tôi vẫn qua lại với nhiều cô gái khác. Tôi yêu cô ấy nhưng cũng chưa hứa hẹn gì sẽ cưới xin cả. Với tôi chuyện cưới xin là hệ trọng cả đời, mình phải tìm hiểu thật kĩ. Người ta ra chợ mua một món đồ cũng cần phải thử 5,7 cái huống hồ chọn vợ, chọn chồng thì cũng cần phải có 5,7 mối mà tính toán cái nào hơn thiệt thì mới cưới chứ. Không phải là tôi lăng nhăng mà có lẽ do số tôi đào hoa nên họ cứ bám lấy tôi không rời.
Không phải là tôi lăng nhăng mà có lẽ do số tôi đào hoa nên các cô gái cứ bám lấy tôi không rời. (Ảnh minh họa)
Tôi là một gã đẹp trai, có tài ăn nói nên con gái gặp thường rất mê. Thường những cô gái đến với tôi đều trong trắng, ngây thơ và không hiểu sao cô nào ở bên tôi cũng chỉ sau một thời gian ngắn là lại "mong được làm người đàn bà của đời anh dù chỉ một lần". Cần phải nói thêm rằng khi quan hệ, trò chuyện với họ tôi chưa bao giờ nói hay hứa hẹn sẽ cưới em làm vợ hay lừa gạt gì cả. Tôi luôn khẳng định cứ quen biết nhau như thế này, tìm hiểu, nếu hợp thì tiến xa còn không thì thôi. Nhưng cô nào cô nấy yêu tôi, đều xin nguyện dâng hiến tất cả dù chưa biết tương lai có đến được với nhau hay không. Mà số tôi không hiểu may mắn sao toàn gặp phải mấy em xinh xắn, còn trinh nguyên. Nghĩ cho cùng đúng là tôi có phúc khi toàn được hưởng "cái ngàn vàng" của mấy em mới lớn si mê mình.
Có những thời điểm tôi quen và quan hệ với vài cô một lúc. Nó dần dần lại trở thành sở thích của tôi. Phải nói thật, làm gì có tên đàn ông nào mà không thích được tận hưởng sự trinh nguyên đó dù là không hề yêu. Nó cũng giống như mỡ để miệng mèo, không ăn chỉ hóa là con mèo điên. Hoặc giả những tên không hưởng chẳng qua là cố tỏ ra đạo mạo thôi chứ đàn ông ai chẳng có sắc dục. Khả năng sát gái của tôi trở nên "siêu việt" hơn bao giờ hết. Gần như cô nào xinh xinh, tôi thích thích một chút là khó lòng thoát khỏi được sự hấp dẫn của tôi. Bộ sưu tập ấy của tôi ngày một nhiều hơn về số lượng.
Tôi có nhiều mối quan hệ như thế. Cứ quen biết, có chút cảm tình với nhau, cô gái ấy trao cho tôi đời con gái xong là phần lớn những cuộc tình đó đều đi vào "thoái trào". Hoặc là vì họ trao cho tôi cái ngàn vàng rồi nên bắt tôi phải có trách nhiệm nên tôi chán tôi bỏ. Trách nhiệm gì ở đây chứ? Ngay từ đầu tôi đã nói rất rõ ràng và đó là sự tự nguyện của họ. Còn với một số cô là vì càng ở gần tôi càng thấy chán nên cũng thôi. Chỉ duy có vợ sắp cưới của tôi bây giờ là khi đã đi quá giới hạn, tôi thấy cô ấy có nhiều điểm tốt đáng để làm vợ nên đã quyết định dừng lại.
Cô nào cô nấy yêu tôi, đều xin nguyện dâng hiến tất cả dù chưa biết tương lai có đến được với nhau hay không (Ảnh minh họa)
Thế rồi khi đến tuổi cưới, tôi quyết định cưới vợ. Không ngờ vợ sắp cưới của tôi lại biết chuyện trong quá khứ nên cô ấy chửi tôi là gã Sở Khanh, là tên lừa gạt tình cảm của bao người phụ nữ khác. Rằng tôi làm khổ đời họ. Cô ấy còn nói hối hận vì đã yêu và dâng hiến cho tôi những gì thiêng liêng nhất của đời con gái. Nếu không vì hai bên họ hàng đã chuẩn bị cưới đến nơi cô ấy sẽ chia tay với tôi. Quả thực nghe cô ấy nói những lời như vậy tôi điên lắm. Thử hỏi tôi đã làm gì sai? Khi yêu cô ấy, tôi cũng chưa từng hứa hẹn là anh chỉ có mình em, cưới em. Tôi xác định nó cũng giống như những mối quan hệ kia, có nghĩa là cứ thử tìm hiểu, ưng thì mới cưới. Cô ấy cũng giống như bao cô gái khác mà thôi. Tôi và cô ấy đâu đã có ràng buộc gì, ngay cả về lời nói cũng không thì làm sao cô ấy bắt tôi chung thủy được? Còn sau đó khi tôi cảm thấy những người còn lại không xứng đáng thì tôi đã chọn cô ấy và xác định lấy cô ấy làm vợ.
Với những cô gái kia, không thể trách tôi đểu cáng hay Sở Khanh được. Tôi cũng đều có thiện chí tìm hiểu xem họ thế nào, nếu họ tốt thì tôi cũng sẽ cưới cơ mà. Còn cái chuyện chăn gối đó, toàn họ tự nguyên dâng hiến cho tôi chứ tôi chẳng ép buộc ai. Tôi nghĩ lẽ ra vợ sắp cưới của tôi phải thấy hạnh phúc vì cô ấy đã thắng được những người kia, chứ còn chuyện tôi đã từng quan hệ với họ chỉ là một cuộc dạo chơi thôi, điều đó có ý nghĩa gì đâu. Vậy mà cô ấy lại dám nói những lời xúc phạm tôi. Tôi thấy mình chẳng sai gì cả. Nếu cô gái nào cũng nghiêm khắc với bản thân, chín chắn, không tự nguyện dâng hiến thì liệu tôi có "Sở Khanh" nổi không? Đằng này ngay cả khi tôi nói không thể cưới được họ vẫn cứ xin chết vì tôi như thế thì trách làm sao được tôi?
Liệu tôi có nên hủy hôn với người vợ xúc phạm chồng như vậy hay không?
Theo VNE
Bạn trai đòi chia tay nếu không 'dâng hiến' Anh rất hay đòi hỏi "chuyện ấy" và nói muốn có gì đó ràng buộc giữa hai đứa. Một khi đã "dâng hiến" cho nhau thì anh sẽ không sợ mất em nữa, nhưng thực lòng em không muốn. Em đang là sinh viên năm thứ 3. Còn người yêu hơn em 10 tuổi và đã đi làm. Hai đứa ở rất xa...