Bạn trai dùng “khổ nhục kế” níu giữ tình
Em nói lời chia tay, bạn trai đã khóc lóc, van xin, rồi sau đó bắt đầu đổ đốn, sống tiêu cực: nhậu nhẹt, nghỉ việc, bỏ ăn bỏ ngủ… Bên cạnh nguyên nhân là nặng tình với em, chắc chắn anh chàng này đang dùng “khổ nhục kế” để đánh vào sự yếu lòng, để em tội nghiệp mà quay lại.
Biểu hiện đó càng cho thấy quyết định chia tay của em là đúng, vì anh ta quá yếu đuối, nhu nhược. Không thích, không hợp thì chia tay, em hoàn toàn có quyền, không việc gì phải ray rứt, nặng lòng cả. Mỹ Huỳnh (22 tuổi, Q.5)
Hồng Sơn (34 tuổi): Em vừa nghe thông tin vợ mới cưới ém nhẹm chuyện cô có đứa con 10 tuổi đang gửi dì nuôi dưới quê. Sợ nóng giận, không kiềm chế được, nên em chưa “lật bộ mặt gian dối” của vợ. Việc cô ấy che giấu “phân nửa sự thật” về bản thân là đáng trách, nhưng em hãy thử đặt mình vào hoàn cảnh của cô ấy để hiểu và thông cảm. Bên cạnh những suy nghĩ ích kỷ, sợ vuột mất tình yêu, có thể cô ấy không muốn bi kịch quá khứ của mình gây tổn thương cho em. Hạnh Dung đánh giá cao sự im lặng, “chưa có động thái gì” của em hiện nay. Hãy thẳng thắn đặt vấn đề này với vợ khi nào em thực sự bình tĩnh và đủ bao dung.
Video đang HOT
Chị Tuyền (56 tuổi, Q.Tân Bình): Mẹ chị thường làm từ thiện bằng tiền thuộc sở hữu của mẹ nên các con không có quyền ngăn cản. Việc can thiệp sâu của chị chỉ làm tổn thương tình cảm, ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe, tâm lý của mẹ. Có thể do anh em nhà chị thường bất hòa, tranh chấp tiền bạc với nhau nên mẹ chán nản, thất vọng, nghĩ rằng “càng có tiền nhiều càng mất tình, chi bằng đem giúp người nghèo khó”. Mẹ đã vất vả cả đời, đã cho các con quá nhiều, chị nên tạo điều kiện để mẹ sống vui khỏe hơn là khư khư bảo toàn tài sản để mai này chia thừa kế.
Hương Tuyết (26 tuổi): Vì cha mẹ lục đục, không khí gia đình luôn u uất, nặng nề, em định đi lấy chồng, thoát ra tìm “vịnh tránh gió”. Dù chán gia đình, nôn nóng tìm nơi chốn khác nhưng em cũng đừng quá vội vã, mất cảnh giác trong việc tìm hiểu đối tượng. Người đàn ông đeo đuổi em đã 33 tuổi mà còn ham chơi, chưa có nghề nghiệp ổn định, lại tiêu hoang (vì cha mẹ giàu có) thì em nên thận trọng. Vả lại, trái tim em không rung động thì sao có thể ăn đời ở kiếp với anh ta. “Tránh gió” không khéo e rằng lại “gặp bão” đấy em!
Theo PNO
Gửi tình yêu bé nhỏ của chồng chị!
Lẽ ra không có lá thư này, nhưng sau những hành động của em buộc chị phải lên tiếng. Đầu tiên chị chân thành cảm ơn em vì hai điều.
Điều thứ 1. Cảm ơn em vì từ khi có em xuất hiện trong cuộc đời chồng chị, anh ta trở nên dịu dàng, và tử tế khi gọi chị là em, xưng anh rất chi là ngọt ngào, đã lâu lắm rồi hình như cách đây cả thế kỷ ấy chị mới được nghe lại. Anh ta sẵn sàng làm bất cứ việc gì chị nhờ, thậm chí có những việc chị chẳng cần mở miệng anh cũng tự giác làm. Chuyện này chắc trước đây chỉ xuất hiện trong những giấc mơ không bao giờ có thật của chị. Chị đi hết từ bất ngờ ngày qua bất ngờ khác. Dần dà hiểu được vì sao anh ta lại làm như vậy, tâm lý thôi mà, tâm lý của một kẻ mắc tội.
Điều thứ 2. Chị cảm ơn em vì em đã nhiệt tình giúp chị dọn dẹp nhà cửa, thanh lý đi những thứ rác rưởi bẩn thỉu và ô nhiễm, trả lại môi trường trong sạch, hài hòa và thoải mái đến tuyệt vời trong căn nhà của mẹ con chị. Chị không còn phải cảm thấy khó chịu vì mùi khói thuốc, tàn thuốc vứt khắp nơi, chấm dứt những ngày tháng chịu đựng mùi bia, mùi rượu, mùi hôi bốc lên nồng nặc từ anh ta. Chị cũng không còn phải tốn hơi tốn sức gào lên hàng giờ, hàng ngày, hàng tháng thậm chí là hàng năm để than phiềm ca cẩm về chồng. Giờ đây thay vì hàng ngày phải vắt óc suy nghĩ đi chợ nấu món gì cho ngon, cuối tuần phải bỏ ra cả đống thời gian để ủi mớ quần áo cho chồng thì chị có thời gian để chăm sóc sắc đẹp của mình.
Chị cũng muốn tâm sự, chia sẻ với em một vài điều nhỏ như sau.
Điều thứ 1. Chắc trong những ngày tháng qua em thắc mắc tại sao chị lại không tìm đến em, không làm ầm mọi chuyện lên như những người phụ nữ khác khi có chồng ngoại tình và công khai ăn ở với người tình. Chị không làm điều đó vì đơn giản em không phải là kẻ thù của chị, nếu không muốn nói em chính là ân nhân của cuộc đời chị. Em chính là người đã giúp chị hiểu rõ về một con người và giúp chị biết yêu thương mình hơn, biết chăm sóc mình hơn và trở nên xinh đẹp hơn. Vì thế, chị sẽ không làm bất cứ điều gì tổn hại đến em, chị là người rõ ràng, sòng phẳng. Vậy nên em đừng làm những trò ngốc nghếch như lập ra hàng mớ face book để phá chị như vậy. Đó là trò trẻ con, chị không thèm chấp đâu.
Điều thứ 2. Chị rất lấy làm phiền lòng khi em mở miệng nói con trai chị gọi em là mẹ. Em ạ, có lẽ em chưa có con nên em chưa thể hiểu nỗi lòng của một người mẹ là như thế nào. Mà thôi, không cần phải đến khi có con em mới hiểu, đơn giản như thế này đi, bây giờ trong gia đình em, bỗng nhiên có một người phụ nữ xuất hiện vào bảo em là gọi bà ta là mẹ đi, liệu em có làm được điều đó không?
Bố mẹ em mang nặng đẻ đau, nuôi em lớn đến chừng đó họ chỉ mong mỏi có một điều duy nhất đó là em được hạnh phúc, hạnh phúc của em chính là hạnh phúc của cả cuộc đời họ. Vậy mà em đã sống như thế nào? Em chung sống với một người đàn ông đã có vợ có con. Liệu bố mẹ em biết được họ có vui nổi không? Hàng xóm láng giềng và người thân quen sẽ nhìn họ với con mắt như thế nào? Có thể chị suy nghĩ quá cổ hủ và lạc hậu so với em, nhưng chị nghĩ bất cứ người làm cha làm mẹ nào cũng mong con mình có một cuộc sống bình thường như bao con người khác, một gia đình trọn vẹn, được nhìn thẳng vào mắt người khác khi nói về gia đình riêng của mình. Em hy vọng gì vào người đàn ông này?
Một người đàn ông tử tế, đàng hoàng thì sẽ không bao giờ phản bội vợ con. Em tin chắc rằng em sẽ là người đàn bà cuối cùng của cuộc đời anh ta? Đó là suy nghĩ hoàn toàn sai lầm đấy em. Đàn ông họ tham lam lắm, họ chỉ muốn thêm mà không bao giờ muốn bớt. Chị chứng minh cho em một cách hết sức đơn giản nhé. Nếu anh ta có tình yêu trong sáng và nghiêm túc với em thì khi nhận lời yêu em, dọn về chung sống với em thì anh ta đã li dị chị, nhưng anh ta không hề làm điều đó. Vị trí của em trong anh ta chỉ là một góc nhỏ, một chỗ cơi nới, chỉ vậy thôi.
Điều thứ 3. Em ạ đừng bao giờ nghĩ tới việc ràng buộc người đàn ông bằng một đứa trẻ. Điều này là sai lầm trầm trọng hơn sai lầm em tự biến mình thành tình yêu bé nhỏ của anh ta. Nếu là một người cha tốt thì anh ta đã không bao giờ phản bội lại con mình. Chắc em chưa biết anh ta đã đối xử với đứa con mà anh ta đã mong mỏi có được như thế nào nhỉ? Con ốm anh ta không hề biết, từ khi nó sinh ra và lớn đến bây giờ số lần anh ta chơi với nó được đếm trên đầu ngón tay... và nhiều nhiều chuyện khác chị không muốn kể ra vì lại mang tiếng nói xấu chồng. Với một đứa trẻ đã được anh ta mong mỏi, trông chờ sự ra đời của nó mà anh ta còn đối xử như vậy thì đừng bao giờ mong đứa con mà anh ta không mong muốn xuất hiện lại được anh ta yêu thương, chăm sóc hơn. Em đã làm cuộc đời em đau khổ thì đừng kéo theo đứa trẻ vô tội vào vòng đau khổ, bất hạnh này.
Theo VNE
Khi người ta chán Gã miễn cưỡng đến gặp cô sau bao phen lẩn tránh và sau vài lần nghe thằng bạn cười nham nhở cố vấn: "Không yêu hãy tỏ ra yếu sinh lý". Dù trước đây gã đã từng lăn lóc, cưa cẩm mãi cô mới "đổ", để rồi họ đã gần gũi nhau suốt từ đó. Ba năm trôi qua, thời gian thừa đủ...