Bạn trai đòi kiện tôi ra tòa sau khi 3 năm bỏ chạy vì biết tin tôi có bầu
Sau 3 năm, khi biết tôi vẫn sinh đứ.a tr.ẻ đó, bạn trai cũ quay lại đòi kiện tôi ra tòa…
Vậy là tôi đã trở thành một người mẹ đơn thân khi tròn 23 tuổ.i. (Ảnh minh họa)
Chào cả nhà,
Thời gian gần đây, tôi thật sự bế tắc, chỉ 1 cuộc gặp mặt sau 3 năm mà làm cuộc sống của tôi đảo lộn.
Ngày học năm nhất đại học, tôi gặp anh ở xóm trọ. Cả xóm chỉ có mình anh là người đã đi làm còn lại toàn các bạn sinh viên như tôi. Anh như người anh cả của xóm, mọi việc lớn bé chúng tôi đều sang nhờ anh làm. Nói chung, ai cũng có cảm tình với anh bởi sự thân thiện, nhiệt tình và gần gũi, còn riêng tôi thì âm thầm thích anh.
Do ở cùng xóm trọ, ngày ngày đưa mắt liếc nhau nên sau 8 tháng, tôi chính thức được anh tỏ tình trong sự ghen tị của các bạn cùng xóm. Ai cũng nói tôi may mắn vì có được người đàn ông như anh làm chỗ dựa.
Chúng tôi cứ yêu nhau, quan tâm tới nhau như thế trong hơn 3 năm, suốt quãng thời gian theo học đại học của tôi.
Thú thật là cuộc sống xa nhà, thiếu thốn tình cảm lại được ở gần nhau nên chúng tôi không giữ được mình và đã đi quá giới hạn từ khi tôi là sinh viên năm 3. Theo như kế hoạch anh đặt ra thì ngay sau khi tôi ra trường, sẽ tổ chức lễ cưới, kể cả chưa xin được việc làm. Cứ cưới để chính thức mối quan hệ đã rồi tính tiếp – anh đã nói với tôi như thế.
Vậy mà khi tôi ra trường anh vẫn không ỏ ê gì tới việc cưới xin, thậm chí 1 lần dẫn tôi về chính thức ra mắt cũng khó khăn vô cùng. Tôi bắt đầu thấy chán nản và hụt hẫng với tình cảm bấy lâu nay của người yêu dành cho mình.
Video đang HOT
Rồi không may tôi dính bầu, cứ nghĩ anh sẽ vui lắm vì sắp được làm cha, anh sẽ nhanh chóng cưới tôi làm vợ để về chăm sóc cho 2 mẹ con tôi. Vậy mà ngay sau khi biết tin tôi có bầu, anh đã có ý chối bỏ và nịnh ngon ngọt để tôi phá thai.
Lý do anh đưa ra là để 2 đứa ổn định cuộc sống rồi sinh con ra cho con đỡ khổ. Tôi đã khóc rất nhiều và không đồng ý. Đến lúc này tôi mới hiểu anh hoàn toàn không có ý định cưới tôi, tôi đã bị anh lừa dối.
Sau khi thuyết phục tôi bỏ thai không được, anh đã lập tức trả nhà trọ trong thầm lặng và vẫn không quên thực hiện “hành động nghĩa hiệp” – gửi cho tôi một ít tiề.n để đến bệnh viện giải quyết và bồi dưỡng sức khỏe. Nhận được số tiề.n đó từ chủ nhà, tôi thấy thật ghê tởm con người của anh ta. Mối tình đầu của tôi chính thức kết thúc trong nỗi hận thù.
Vậy là tôi đã trở thành một người mẹ đơn thân khi tròn 23 tuổ.i. Với sự giúp đỡ của bạn bè, bao bọc của gia đình, mẹ con tôi cũng đã dần vượt qua bao khó khăn, vất vả. Đến giờ khi con gái đã 3 tuổ.i, cuộc sống của mẹ con tôi đang yên bình thì người đàn ông đó lại tìm đến.
Khi bạn trai cũ hẹn gặp tôi, tôi đã rất bất ngờ vì không biết anh lấy đâu ra số điện thoại của mình. Từ khi chia tay, tôi đã thay đổi chỗ ở, đổi số điện thoại, không liên lạc với những người thuộc xóm trọ ngày trước. Vậy mà anh vẫn có cách tìm ra tôi.
Anh nói rất đơn giản, như thể 3 năm qua, tôi chẳng phải làm gì khó nhọc mà vẫn có đứ.a tr.ẻ này vậy. (Ảnh minh họa)
Gặp lại người yêu cũ một thời, tôi vẫn còn có chút bối rối khó tả. Khi anh phụ bạc tôi và con, tôi đã âm thầm thề không bao giờ tha thứ. Vậy mà bây giờ, khi thấy anh khổ sở nói với tôi rằng anh hối hận vì đã bỏ đi, trong lòng tôi cũng có chút mềm lòng.
Hôm đó, khi bạn trai cũ hỏi về bào thai, tôi nói dối rằng đã bỏ thai theo nguyện vọng của anh. Anh hỏi tôi, vậy đứ.a tr.ẻ sáng nay tôi chở đến trường mầm non là ai? Tôi bảo, đó là con của chị gái tôi. Tôi còn thách thức anh rằng nếu anh không tin, có thể gọi điện trực tiếp hỏi chị tôi. Vậy nhưng anh nói, anh đã theo dõi tôi mấy ngày nay, biết được tôi đang sống với đứ.a b.é đó. Tính tuổ.i ra, anh khẳng định đó là con anh. Hiện giờ, anh quay trở về, chỉ muốn được gặp con chứ không có ý gì khác. Nếu tôi chưa yêu ai và có thể tha thứ, thì anh xin được cưới tôi. Còn nếu tôi không tha thứ, anh ta chỉ cần con gái nhận cha.
Câu chuyện của anh vẽ ra thật nực cười. Anh nói rất đơn giản, như thể 3 năm qua, tôi chẳng phải làm gì khó nhọc mà vẫn có đứ.a tr.ẻ này vậy. Tôi không muốn tranh luận với anh nên nói rằng tôi không chấp nhận. Bạn trai cũ bảo sẽ kiện ra tòa, đòi quyền nuôi con. Đến lúc đó, thậm chí tôi có thể mất con vì anh hiện đang có tài chính vững hơn tôi và sẽ thuê những luật sư tốt nhất để đòi bằng được quyền anh được hưởng.
Mấy ngày nay tôi rất băn khoăn suy nghĩ và lo sợ. Tôi có nên chấp nhận để anh nhận con cho êm xuôi, để con biết bố. Hay cố chấp đến cùng không cho anh ta bước vào cuộc đời mẹ con tôi một lần nữa?
Theo blogtamsu
Tôi bỏ chạy giữa đám cưới khi nhìn thấy anh trai giấu mặt của chồng xuất hiện trên xe lăn
Rồi đám cưới cũng diễn ra, tôi khoác tay Hưng tiến vào lễ đường trong sự reo hò, chúc tụng của gia đình và bạn bè. Trước đó, tôi cũng đã gặp gỡ bố mẹ Hưng và họ rất thích tôi. Riêng người anh trai bí ẩn của Hưng thì tôi vẫn chưa có dịp gặp vì nghe nói, anh ấy bị một cú sốc lớn và rất ít nói.
ảnh minh họa
Sau mối tình đầu đầy đau khổ, tôi quen Hưng và nhận lời lấy anh. Dù không yêu Hưng nhiều nhưng Hưng có tất cả những điều kiện giúp tôi có được một cuộc sống hạnh phúc. Hưng giàu, công việc cũng khá, nhà cửa cũng có đủ. Hơn nữa, Hưng yêu tôi rất nhiều.
Tôi không thể dối lòng rằng, trái tim tôi vẫn hướng về Trung - mối tình đầu của mình. So với Hưng thì Trung còn giỏi hơn, đẹp trai hơn rất nhiều. Trung yêu tôi say đắm và chúng tôi cũng đã hứa hẹn nhiều điều sau khi tôi ra trường.
Nhưng rồi một ngày đẹp trời nọ, Trung đột ngột biến mất khỏi cuộc đời tôi không một lời nhắn nhủ. Tôi yêu anh 2 năm, nhưng Trung không đưa tôi về nhà giới thiệu vì anh nói rằng, quê anh xa lắm, khi nào cưới rồi đưa tôi về một thể. Trung thuê một căn nhà tập thể cũ để sống và làm việc, anh cũng thường mời tôi đến đó chơi. Ngoài chỗ ấy ra thì gia cảnh nhà Trung thế nào, bố mẹ ra sao tôi đều không biết rõ. Trung bảo gia đình anh không như những gia đình khác, đến khi nào thích hợp, anh sẽ giới thiệu tôi với họ.
Ấy thế mà Trung lại ra đi không nói một lời. Tôi phải mất gần 1 năm trời mới có thể quen với việc đó. Tôi cũng đã dần dần chấp nhận sự thật rằng, Trung đã phản bội tôi, tìm cách biến mất một cách hèn hạ để đi theo tiếng gọi của tình yêu mới. Tôi cảm thấy tiếc khi đã dành cho anh những tình cảm trong sáng và không kém phần mãnh liệt trong suốt 2 năm trời.
Sau đó tôi gặp Hưng tại một hội nghị khách hàng của công ty. Hưng bảo ngay từ đầu nhìn tôi, ngắm mái tóc dài suôn mượt của tôi là anh đã mê mẩn rồi. Hưng xin số điện thoại làm quen và liên tục tấ.n côn.g tôi. 6 tháng sau, tôi nhận lời làm người yêu của Hưng.
Yêu nhau được một thời gian thì Hưng đưa tôi về nhà giới thiệu, tôi thực sự choáng ngợp trước căn hộ sang trọng của gia đình anh. Thì ra bố mẹ Hưng đều kinh doanh ở nước ngoài và rất thành công. Hưng có một người anh trai nhưng như lời anh kể thì anh trai của anh rất ít nói và hiện đang sống ở nước ngoài cùng bố mẹ. Căn nhà rộng rãi này chỉ có Hưng và cô giup việc, nếu tôi đồng ý lấy anh, tôi sẽ trở thành chủ của căn nhà này.
Tôi vẫn nhớ Trung, nhưng bây giờ tôi đã yêu tỉnh táo hơn. Tôi biết được như thế nào mới là tốt cho bản thân mình. Khi Hưng cầu hôn, tôi đã gật đầu không một chút nghĩ ngợi. Ngày cưới của chúng tôi được định sau đó 1 tháng. Cả gia đình Hưng sẽ về nước để dự đám cưới của tôi.
Trước đêm diễn ra đám cưới, tôi nhặt hết những bức ảnh tình tứ thời yêu nhau giữa tôi và Trung mang ra đốt hết. Dù với tôi, Trung vẫn là một nỗi day dứt, một kỷ niệm không thể phai mờ nhưng đã đến lúc tôi phải quên anh để bước vào một cuộc sống mới.
Rồi ngày trọng đại cũng đến, tôi khoác tay Hưng tiến vào lễ đường trong sự reo hò, chúc tụng của gia đình và bạn bè. Trước đó, tôi cũng đã gặp gỡ bố mẹ Hưng và họ rất thích tôi. Riêng người anh trai bí ẩn của Hưng thì tôi vẫn chưa có dịp gặp vì nghe nói, anh ấy bị một cú sốc lớn và rất ít nói.
Nhưng khi chúng tôi chuẩn bị trao nhẫn cho nhau thì tôi nhìn thấy Trung ngồi trên chiếc xe lăn, đang trao đổi điều gì đó với mẹ chồng tôi. Tôi hốt hoảng đán.h rơi luôn chiếc nhẫn đang cầm. Hưng nhìn tôi lo lắng, còn tôi lúc đó chỉ muốn chạy đi khi nghe mẹ chồng tôi gọi Trung là "con trai".
Tôi bủn rủn tay chân khi thấy Trung nhìn mình với ánh mắt ngạc nhiên. Quá hoảng sợ, tôi nhắm mắt bỏ chạy khỏi lễ cưới, nhưng mới chạy ra đến cửa, tôi đã ngã xuống bất tỉnh.
Khoảng 2 tiếng sau, tôi mới tỉnh dậy. Trong lúc nằm, tôi đã suy nghĩ nát óc nhưng vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra và mình phải làm như thế nào. Tại sao Trung lại là anh trai của Hưng, tại sao Trung lại ngồi xe lăn? Giờ đây tình cảnh đã như thế, vậy tôi phải làm thế nào? Tôi cứ nghĩ mãi nhưng vẫn không biết mình phải làm như thế nào.
Tôi đang nằm thì Trung tiến vào. Trung bảo Hưng đã đi mua trái cây cho tôi. Trung xin lỗi vì đã xuất hiện trong hoàn cảnh trớ trêu này. Giờ đây tôi mới biết, ngày đó Trung đột nhiên bị ta.i nạ.n và bác sỹ bảo anh phải ngồi xe lăn suốt đời. Sợ tôi khổ nên Trung đành im lặng rời xa tôi không một lời giải thích. Anh cũng không ngờ mấy năm sau đó, tôi lại làm em dâu của anh.
Tôi nghe Trung nói mà nước mắt chảy dài. Tôi không yêu chồng tôi nhiều bằng Trung, nhưng giờ đây mọi chuyện đã an bài, nếu như tôi bỏ Hưng để ở bên Trung, liệu anh có chấp nhận? Tôi không muốn làm tổn thương ai cả, nhưng chính bản thân tôi cũng không biết mình phải làm như thế nào cho trọn tình vẹn nghĩa. Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo blogtamsu
Đêm tân hôn, sau tiếng la thất thanh chồng vội vàng ôm quần bỏ chạy Đêm tân hôn, Tuấn phải vội vàng ôm quần áo bỏ chạy ngay tức khắc. Chuyện này có lẽ là cơn ác mộng với anh, chẳng bao giờ Tuấn quên được chuyện kinh khủng hôm nay. Nhìn Trang trong bộ váy cô dâu trắng tinh, anh càng thấy vợ mình đẹp hơn bao giờ hết (Ảnh minh họa) Ngày đưa Trang đi thử...