Bạn trai đòi kiện tôi ra tòa sau 3 năm bỏ chạy vì biết tin tôi có bầu
Sau 3 năm, khi biết tôi vẫn sinh đứa trẻ đó, bạn trai cũ quay lại đòi kiện tôi ra tòa…
Chào cả nhà,
Thời gian gần đây, tôi thật sự bế tắc, chỉ 1 cuộc gặp mặt sau 3 năm mà làm cuộc sống của tôi đảo lộn.
Ngày học năm nhất đại học, tôi gặp anh ở xóm trọ. Cả xóm chỉ có mình anh là người đã đi làm còn lại toàn các bạn sinh viên như tôi. Anh như người anh cả của xóm, mọi việc lớn bé chúng tôi đều sang nhờ anh làm. Nói chung, ai cũng có cảm tình với anh bởi sự thân thiện, nhiệt tình và gần gũi, còn riêng tôi thì âm thầm thích anh.
Do ở cùng xóm trọ, ngày ngày đưa mắt liếc nhau nên sau 8 tháng, tôi chính thức được anh tỏ tình trong sự ghen tị của các bạn cùng xóm. Ai cũng nói tôi may mắn vì có được người đàn ông như anh làm chỗ dựa.
Chúng tôi cứ yêu nhau, quan tâm tới nhau như thế trong hơn 3 năm, suốt quãng thời gian theo học đại học của tôi.
Thú thật là cuộc sống xa nhà, thiếu thốn tình cảm lại được ở gần nhau nên chúng tôi không giữ được mình và đã đi quá giới hạn từ khi tôi là sinh viên năm 3. Theo như kế hoạch anh đặt ra thì ngay sau khi tôi ra trường, sẽ tổ chức lễ cưới, kể cả chưa xin được việc làm. Cứ cưới để chính thức mối quan hệ đã rồi tính tiếp – anh đã nói với tôi như thế.
Vậy mà khi tôi ra trường anh vẫn không ỏ ê gì tới việc cưới xin, thậm chí 1 lần dẫn tôi về chính thức ra mắt cũng khó khăn vô cùng. Tôi bắt đầu thấy chán nản và hụt hẫng với tình cảm bấy lâu nay của người yêu dành cho mình.
Video đang HOT
Vậy là tôi đã trở thành một người mẹ đơn thân khi tròn 23 tuổi. (Ảnh minh họa)
Rồi không may tôi dính bầu, cứ nghĩ anh sẽ vui lắm vì sắp được làm cha, anh sẽ nhanh chóng cưới tôi làm vợ để về chăm sóc cho 2 mẹ con tôi. Vậy mà ngay sau khi biết tin tôi có bầu, anh đã có ý chối bỏ và nịnh ngon ngọt để tôi phá thai.
Lý do anh đưa ra là để 2 đứa ổn định cuộc sống rồi sinh con ra cho con đỡ khổ. Tôi đã khóc rất nhiều và không đồng ý. Đến lúc này tôi mới hiểu anh hoàn toàn không có ý định cưới tôi, tôi đã bị anh lừa dối.
Sau khi thuyết phục tôi bỏ thai không được, anh đã lập tức trả nhà trọ trong thầm lặng và vẫn không quên thực hiện “hành động nghĩa hiệp” – gửi cho tôi một ít tiền để đến bệnh viện giải quyết và bồi dưỡng sức khỏe. Nhận được số tiền đó từ chủ nhà, tôi thấy thật ghê tởm con người của anh ta. Mối tình đầu của tôi chính thức kết thúc trong nỗi hận thù.
Vậy là tôi đã trở thành một người mẹ đơn thân khi tròn 23 tuổi. Với sự giúp đỡ của bạn bè, bao bọc của gia đình, mẹ con tôi cũng đã dần vượt qua bao khó khăn, vất vả. Đến giờ khi con gái đã 3 tuổi, cuộc sống của mẹ con tôi đang yên bình thì người đàn ông đó lại tìm đến.
Khi bạn trai cũ hẹn gặp tôi, tôi đã rất bất ngờ vì không biết anh lấy đâu ra số điện thoại của mình. Từ khi chia tay, tôi đã thay đổi chỗ ở, đổi số điện thoại, không liên lạc với những người thuộc xóm trọ ngày trước. Vậy mà anh vẫn có cách tìm ra tôi.
Anh nói rất đơn giản, như thể 3 năm qua, tôi chẳng phải làm gì khó nhọc mà vẫn có đứa trẻ này vậy. (Ảnh minh họa)
Gặp lại người yêu cũ một thời, tôi vẫn còn có chút bối rối khó tả. Khi anh phụ bạc tôi và con, tôi đã âm thầm thề không bao giờ tha thứ. Vậy mà bây giờ, khi thấy anh khổ sở nói với tôi rằng anh hối hận vì đã bỏ đi, trong lòng tôi cũng có chút mềm lòng.
Hôm đó, khi bạn trai cũ hỏi về bào thai, tôi nói dối rằng đã bỏ thai theo nguyện vọng của anh. Anh hỏi tôi, vậy đứa trẻ sáng nay tôi chở đến trường mầm non là ai? Tôi bảo, đó là con của chị gái tôi. Tôi còn thách thức anh rằng nếu anh không tin, có thể gọi điện trực tiếp hỏi chị tôi. Vậy nhưng anh nói, anh đã theo dõi tôi mấy ngày nay, biết được tôi đang sống với đứa bé đó. Tính tuổi ra, anh khẳng định đó là con anh. Hiện giờ, anh quay trở về, chỉ muốn được gặp con chứ không có ý gì khác. Nếu tôi chưa yêu ai và có thể tha thứ, thì anh xin được cưới tôi. Còn nếu tôi không tha thứ, anh ta chỉ cần con gái nhận cha.
Câu chuyện của anh vẽ ra thật nực cười. Anh nói rất đơn giản, như thể 3 năm qua, tôi chẳng phải làm gì khó nhọc mà vẫn có đứa trẻ này vậy. Tôi không muốn tranh luận với anh nên nói rằng tôi không chấp nhận. Bạn trai cũ bảo sẽ kiện ra tòa, đòi quyền nuôi con. Đến lúc đó, thậm chí tôi có thể mất con vì anh hiện đang có tài chính vững hơn tôi và sẽ thuê những luật sư tốt nhất để đòi bằng được quyền anh được hưởng.
Mấy ngày nay tôi rất băn khoăn suy nghĩ và lo sợ. Tôi có nên chấp nhận để anh nhận con cho êm xuôi, để con biết bố. Hay cố chấp đến cùng không cho anh ta bước vào cuộc đời mẹ con tôi một lần nữa?
Theo Afamily
Lo sợ lấy chồng khi bản thân chưa phải là gái đảm
Tôi khá vụng về, nấu ăn chỉ biết món cơ bản, không khéo léo trong giao tiếp, ứng xử, hiểu biết còn nông cạn.
Ảnh minh họa
Tôi 24 tuổi, là dân tỉnh lẻ, có người yêu cùng quê gần 3 năm, cho đến bây giờ tình cảm vẫn phát triển tốt. Tôi luôn mong muốn được về quê công tác và cũng vì xác định mối quan hệ nghiêm túc với anh. Giờ tôi đã tìm kiếm được công việc trong một công ty liên doanh, sắp tới sẽ được chuyển về nhà máy ở quê.
Trước đây, gia đình tôi thuộc diện kinh tế bình thường, sau khi bố bị bệnh hiểm nghèo, kinh tế nhà tôi sa sút rất nhiều. Đến nay, bố tôi đã sống chung cùng căn bệnh ung thư vòm họng gần 4 năm. Mẹ tôi vừa báo tin, sau đợt truyền hóa chất vừa rồi, sức khỏe bố có vẻ yếu đi. Tôi cũng cảm nhận bố đang dần rời xa chúng tôi.
Gia đình tôi có 4 anh chị em, tôi là con thứ 2, trên tôi còn một chị năm nay 28 tuổi chưa lập gia đình. Với điều kiện như trên, mẹ luôn giục hai cô con gái nhanh chóng lập gia đình. Chị gái tôi cũng xinh xắn, có học thức, đang làm phiên dịch viên nhưng không hiểu sao đường tình duyên không được suôn sẻ lắm. Tôi và chị không hay tâm sự nên chỉ đoán chị mới trong giai đoạn bắt đầu tìm hiểu đối phương. Vì vậy, tôi nghĩ nhiệm vụ lập gia đình đang thuộc về mình.
Tôi sắp chuyển về quê công tác như ước nguyện. Công ty mới có chế độ khá tốt, nhân viên sẽ được cấp chỗ ở nên tôi không phải lo nghĩ điều này. Tuy nhiên, chỗ tôi làm là khu công nghiệp, cách xa thành phố nơi bạn trai đang công tác gần 60 km. Nhà bạn trai cũng không ở thành phố nhưng về lâu dài tôi muốn sống ở thành phố để phát triến sự nghiệp, tạo điều kiện tốt nhất cho con cái sau này. Vì vậy, nếu chúng tôi lập gia đình, điều kiện đi lại làm việc cũng vất vả, mặc dù công ty có xe đưa đón hằng ngày từ thành phố đến chỗ làm việc.
Mặt khác, tôi tự nhận thấy mình dù đã 24 tuổi nhưng suy nghĩ, hành động chưa được chín chắn. Tôi khá vụng về, nấu ăn chỉ biết nấu cơ bản, không khéo léo trong giao tiếp, ứng xử; hiểu biết còn nông cạn. Tôi thật sự chưa đủ tự tin với vai trò của người vợ, người con dâu. Thêm vào đó, dưới tôi còn có hai em trai vẫn đi học. Em trai thứ ba còn ba năm nữa mới tốt nghiệp đại học. Tôi vẫn muốn có thời gian cho gia đình thêm, chu cấp cho các em ăn học và đỡ đần một phần kinh tế cho bố mẹ già. Đến giờ, đi làm đã một năm, tôi vẫn chỉ có chút rất ít vốn liếng, mặc dù thu nhập hơn nửa năm nay thuộc dạng khá so với kinh nghiệm công tác.
Về phần bạn trai tôi, anh hiện làm công chức nhà nước, là con út trong gia đình gia giáo, kinh tế vững hơn nhà tôi nhiều. Nhà anh và nhà tôi cách nhau chỉ 3 km. Anh cũng có nhiều lần nhắc đến chuyện cưới xin và còn nói khi nào tôi chuyển về quê, anh và bố sẽ đến nhà nói chuyện người lớn, cũng không dưới hai lần anh bảo muốn ổn định.
Anh hơn tôi hai tuổi, khá chững chạc. Tuy nhiên, theo cảm nhận của tôi, anh cũng chưa thật sự sẵn sàng trong chuyện này, chưa thể từ chối những chầu bia sau giờ bóng chuyền hay những ván game với bạn bè. Anh cũng bảo, nếu kết hôn rồi chúng tôi sẽ ở trong khu nhà ở được cấp gần chỗ tôi làm. Nhưng thật sự, tôi rất khó nghĩ nếu để anh đi làm vất vả hàng ngày như thế. Tôi đang nghĩ thời gian đầu sẽ về thành phố ở trọ với anh, sau này khi bầu bí anh sẽ chuyển về khu gần chỗ làm với tôi.
Tôi có nên lập gia đình để bố mẹ yên tâm hay đợi đến khi chín chắn hơn? Cách đây một tháng tôi nghĩ và đôi lúc lo sợ việc phải kết hôn khi mình chưa phải là cô gái đảm đang, khéo léo. Nhưng giờ tôi lại rất phân vân khi tình hình bệnh tật của bố một xấu đi. Tôi rất mong nhận được lời khuyên chân thành từ độc giả. Chân thành cảm ơn mọi người.
Theo Ngôi Sao
Biết mình mang thai thì bạn trai lại vừa có người mới Anh hạnh phúc bên người mới, còn tôi hoang mang và lo sợ cho ngày tháng tương lai với cái thai trong bụng. Ảnh minh họa Ngày đó tôi đang rất buồn và nặng trĩu vì nhiều lo lắng về tương lai khi bản thân đã 32 tuổi, đang tìm việc sau khi kinh doanh riêng nho nhỏ bị thất bại. Anh và...