Bạn trai đi nhà nghỉ với gái trong lúc tôi lo tang bố
Vô tình kiểm tra điện thoại của anh, tôi đọc được những tin nhắn của cô gái nào đó nhắn chửi anh lừa đảo. Sau đó anh thú nhận lúc tôi ở quê, còn đang đau khổ vì cái chết của bố, anh đã lén lút hẹn hò rồi đi nhà nghỉ với người ta mấy lần.
Tôi sinh ra tại miền biển phía Bắc trong một gia đình gia giáo. Bố là sĩ quan chỉ huy quân đội, mẹ là giáo viên, cả hai đều nghỉ hưu. Mấy anh em đều được học hành tử tế, tôi luôn tự hào về gia đình mặc dù không giàu có về vật chất nhưng lại giàu về tình cảm. Khi đi học tôi chưa có mối tình nào vì gia đình rất khắt khe, không cho yêu sớm. Tôi cũng hiểu và cố gắng học hành, sau khi bước chân vào giảng đường đại học cũng chỉ là những tình cảm kiểu thích thích chứ không phải tình yêu.
Ra trường đi làm được 2 năm tôi chính thức quen một người qua báo, bi kịch bắt đầu từ đây. Sau một thời gian nhắn tin, gọi điện, chúng tôi quyết định gặp nhau vì đều công tác tại Hà Nội, cách nhau hơn 10 km. Sau vài lần gặp, anh ngỏ lời yêu tôi. Anh là quân nhân, không có nhiều thời gian gặp nhau, một tuần gặp một lần, mỗi lần gặp được tính bằng tiếng. Tôi chấp nhận yêu, anh từng bảo ai dám yêu bộ đội là người đó rất dũng cảm vì bộ đội mang tiếng nghèo, không có nhiều thời gian dành cho gia đình.
Anh chỉ ra tất cả những điều bất lợi khi quyết định yêu bộ đội, tôi cũng biết nhưng tin sẽ làm được để có một gia đình như bố mẹ mình. Có lần anh kể mẹ bắt phải lấy người con gái bạn của mẹ nhưng anh không hề có tình cảm. Tôi nói chỉ cần anh quyết tâm và yêu tôi thì sẽ thuyết phục được bố mẹ.
Tôi nói chỉ cần anh quyết tâm và yêu tôi thì sẽ thuyết phục được bố mẹ. (Ảnh minh họa)
Tình yêu của chúng tôi vượt qua những khó khăn, nhiều lúc muốn dừng lại vì những cãi vã về vấn đề tài chính, anh bảo đang trong giai đoạn khó khăn, tôi cũng chấp nhận. Sau đó tất cả những chi phí do tôi chi, tôi khá độc lập về tài chính và biết cách vun vén để có thể sống tốt ở thành phố này. Mặc dù không quá nhiều, đều trong khả năng chi tiêu của tôi nhưng trong một thời gian dài tôi không muốn mình chưa lập gia đình mà cái gì cũng đến tay.
Tôi không phải người thực dụng, không phải vì cái mác trai Hà Nội mà đâm đầu theo, mặc dù nhà anh ở ngoại thành Hà Nội, không khá giả gì, xác định yêu và lấy anh tôi sẽ là người trụ cột chứ không phải anh. Nhiều lần xuống chỗ tôi trong người anh không có đồng nào, trước khi về tôi cũng đưa anh tiền xăng xe. Biết bộ đội không có nhiều tiền tôi không trách, sợ anh tổn thương.
Rồi anh đi học lên, khó khăn chồng chất, tôi vẫn cố gắng duy trì tình cảm nhưng không tránh khỏi cãi vã. Dự định sau Tết anh tốt nghiệp chúng tôi sẽ thưa chuyện với bố mẹ 2 bên. Anh từng bảo: “Em là người tốt nhất đối với anh, không ai tốt bằng vì không chê anh nghèo”. Tôi đã rất hạnh phúc vì câu nói này, lấy đó làm động lực, chỉ mong những cố gắng của tôi sẽ được đền đáp bằng một đám cưới vì tôi cũng 27 tuổi rồi.
Những sóng gió bắt đầu trong lúc anh đi học, vì có nhiều thời gian rảnh rỗi lại sống trong môi trường tập thể toàn người đã lập gia đình, anh có nhiều thay đổi, vẫn quan tâm tôi như ngày trước nhưng đồng nghĩa với việc bắt đầu quen với nhiều người con gái khác, tán tỉnh họ. Tôi có lẽ vẫn là một con ngốc tin tưởng anh tuyệt đối nếu như gia đình không xảy ra biến cố, người bố tôi kính yêu nhất qua đời một cách đột ngột.
Lúc này tôi cần anh nhất ở bên cạnh thì anh lại không, lấy lý do là tôi tắt máy, đang đi đến nửa đường nhưng không biết địa chỉ để về mặc dù anh đã nhiều lần cầm giấy tờ của tôi, biết điện thoại cố định nhà tôi. Tôi rất giận và trách anh, sau đó 49 ngày bố, anh cũng về nhưng chỉ về tối hôm trước rồi sáng sớm hôm sau lại đi luôn.
Video đang HOT
Sau tang của bố, tôi đi làm bình thường, cứ cuối tuần lại về quê vì thế thời gian gặp nhau càng ít. Một lần vô tình kiểm tra điện thoại của anh tôi đọc được những tin nhắn của cô gái nào đó nhắn chửi anh là lừa dối, tôi nhanh chóng ghi được số và gọi điện cho cô ta. Sau khi biết anh đã lừa dối cô ta như thế nào, tôi quay ra hỏi, từ đầu anh còn chối bảo là của mấy anh trong phòng chứ không phải anh. Sau đó mới thú nhận lúc tôi ở quê, còn đang đau khổ vì cái chết của bố, anh đã lén lút hẹn hò rồi đi nhà nghỉ với người ta mấy lần.
Quá tức giận, tôi đã đuổi anh ra khỏi phòng vào lúc nửa đêm, mặc cho anh muốn đi đâu thì đi khi trong người không có đủ 50 nghìn đồng. Anh còn rất nhiều tin nhắn tình cảm với những cô gái khác, tôi biết và chỉ nhắc nhở anh, nhưng lần này quá sức chịu đựng. Anh nhắn tin xin lỗi, chỉ vì ham mê thể xác mà làm thế, trong thời gian quen nhau chúng tôi có vượt qua giới hạn chỉ một lần, nhưng không xảy ra lần thứ hai vì tôi không đồng ý việc quan hệ trước hôn nhân.
Tôi và anh không liên lạc một tháng sau đó, nhưng vì còn yêu rất nhiều, tôi đồng ý tha thứ. Chúng tôi quay lại với nhau cách đây 2 tuần, cố gắng không nhắc đến chuyện vừa rồi để cả hai ít bị tổn thương. Nhưng rồi mọi cố gắng của tôi đều tan thành mây khói khi cách đây 2 ngày, tôi chuẩn bị đi về thì anh gọi bảo mẹ bắt anh phải về dùng cơm với gia đình bạn mẹ, người sắp đặt cuộc hôn nhân cho anh với cô gái hơn tôi 2 tuổi kia.
Anh hỏi tôi phải làm thế nào vì không yêu chị ấy. Tôi bảo là không bao giờ đồng ý anh đi gặp người ta, còn xác định đến với tôi anh phải tự giải quyết cho dứt điểm, vì đây là vấn đề của riêng anh rồi, cuối cùng anh vẫn đi gặp. Tôi như chết lặng, buổi tối hôm ấy cố gọi điện nhưng anh không nghe máy, cả đêm hôm đó tôi không ngủ được.
Sáng hôm sau anh nhắn tin bảo tôi hãy quên anh đi, sau đó tắt máy. Tôi hận, sao anh lại đối xử với tôi như thế, bao nhiêu cố gắng tôi dành cho anh tan biến hết. Cả ngày hôm đó đi làm tôi chìm trong nước mắt, rốt cuộc tôi là gì của anh sau gần 2 năm yêu nhau. Chiều nay anh lại nhắn tin, tặng tôi một nỗi đau nữa, ngày kia đi đăng ký kết hôn với chị ấy. Anh phụ thuộc vào gia đình rất nhiều, khi ra trường bố mẹ sẽ quyết định việc anh làm ở đâu, tôi biết gia đình cô gái kia cũng góp phần vào quyết định việc làm của anh.
Tất cả mọi thứ sụp đổ dưới chân, hóa ra chỉ là chiến lợi phẩm của anh, anh chỉ cần tôi lúc khó khăn, còn lúc đủ lông đủ cánh sẵn sàng bỏ tôi để theo một người có tiềm lực kinh tế hơn. Tôi hận anh, hận cả bản thân vì quá yêu mà nhận ra điều này muộn. Phải làm sao để tiếp tục cuộc sống khi trong lòng đã có quá nhiều vết thương?
Theo Blogtamsu
Đã nghèo lại "điên tình" thì ai dám yêu?
Đã nghèo rồi còn không có ý chí vươn lên rồi lại điên tình kiểu thế thì người nào dám lấy? Người ta yêu thì đã không đi lấy chồng, đã bỏ đi lấy chồng rồi còn không được yên.
ảnh minh họa
"Xin lỗi, em đã yêu người khác... anh làm ơn hãy tỉnh lại đi, hãy bắt đầu một cuộc sống mới và cố gắng kiếm tiền để nuôi bản thân rồi dư giả tiền bạc thì kiếm cô vợ nào đó chung sống. Đừng làm phiền em nữa, mong anh hãy tỉnh mông. Trời, người đàn ông này cô ấy bỏ là đúng. Như này người ta gọi là lụy tình chứ yêu đương nỗi gì."
"Trái đất này, ba phần tư là nước mắt... Ba phần tư người yêu nhau nhưng không đến được với nhau. Ba phần tư những người yêu nhau lấy được nhau rồi thì không yêu nhau nữa."
Đó là những lời bình luận nhận được nhiều đồng tình từ cư dân mạng qua bài viết Quyết tâm lên kế hoạch cướp dâu trong đám cưới của tình cũ và cái kết không ngờ được đăng tải bởi Một thế giới.
Cũng có cư dân mạng bênh vực anh chàng: "Không yêu người ta nữa thì tại sao mời người ta đi đám cưới chính mình, làm tim người ta đau vậy chưa đủ hay sao mà lại đi xé nát ra luôn như vậy? Còn được yêu đến mức độ đi cướp về như vậy thì xem ra nhỏ này cũng còn được phúc, chứ mắc gì yêu chi nữa cái đứa vì vật chất mà không chung tình. Cũng tội cho anh chàng đi cướp về mà không được gì còn nhận thêm sự phũ phàng. Nhưng cũng không nên đi cướp về như vậy mà cần phải hành động với kế hoạch sáng suốt hơn."
Ngay sau bình luận này, một cư dân mạng lên tiếng phản bác: "Ai cần anh ta cướp chứ? Cô gái đó là sống thực tế. Giờ cuộc sống cái gì cũng cần đến tiền nên chọn người đàn ông vững về kinh tế, có tương lai để cưới hơn là người nhu nhược, sống trong ảo tưởng chỉ có mà chết đói".
Dưới đây là toàn bộ nội dung bài viết Quyết tâm lên kế hoạch cướp dâu trong đám cưới của tình cũ và cái kết không ngờ được đăng tải bởi Một thế giới.
Thắng đau đớn lựa chọn trang phục thật lịch lãm cho mình đến đám cưới của Thủy. Anh không đến nhìn họ hạnh phúc, anh đến để cướp Thủy về, để chứng minh một điều là anh yêu và có thể làm tất cả vì Thủy.
Thủy và Thắng yêu nhau hơn 4 năm rồi. Tình cảm họ dành cho nhau rất chân thành và lớn lao. Cả 2 đã từng hứa hẹn về một mái ấm gia đình hạnh phúc, cùng nắm tay nhau đi hết cuộc đời này. Vậy mà...
Chẳng hiểu vì lý do gì mà bỗng nhiên tháng trước Thủy nói lời chia tay với Thắng. Thắng vô cùng bất ngờ và sốc, anh yêu cầu bạn gái cho mình một lý do chính đáng. Thủy chỉ nói vỏn vẹn vài câu khiến tim Thắng đau quặn thắt "Em hết yêu anh rồi".
Thủy nhất quyết đòi chia tay Thắng bằng được, mấy ngày sau cô hẹn gặp anh một lần nữa nhưng không phải là quay lại như Thắng vẫn mong đợi. Thủy gặp và đưa thiệp cưới cho Thắng. Nhận tấm thiệp cưới từ tay người mình yêu da diết Thắng đau đớn vô cùng, anh xé nát nó ra và ôm lấy Thủy khóc lóc cầu xin cô quay. Thủy vẫn không hề thay đổi ý định, cô từ bỏ anh để đến với một người đàn ông giàu có khác.
Người ta nói đúng, con gái mà vật chất sẽ làm họ lu mờ đi tất cả. Tình cảm với Thủy cũng chỉ như một cơn gió thoáng qua thôi, cô có lưu luyến gì anh đâu. Suốt những ngày tháng đó Thắng luôn tìm đến rượu và thuốc lá. Anh yêu Thủy hơn chính cả bản thân mình, giờ cô phũ phàng bỏ anh như vậy Thắng không sống nổi nữa.
Lật lại những bức ảnh 2 người chụp chung, Thắng ước được quay về thời gian đó biết bao. Giờ đây anh đang đau khổ thì Thủy hạnh phúc bên ai kia. Thắng không cam chịu điều đó, anh phải cướp Thủy về bằng bất cứ giá nào. Anh không thể mất người con gái mình yêu như vậy.
Ngày cưới của Thủy cũng đến, Thắng đau đớn lựa chọn trang phục thật lịch lãm cho mình đến đám cưới của Thủy. Anh không đến nhìn họ hạnh phúc, anh đến để cướp Thủy về, để chứng minh một điều là anh yêu và có thể làm tất cả vì Thủy.
Như dự định và kế hoạch đã mưu tính kỹ lưỡng ở nhà. Thắng đến nhà hàng tổ chức đám cưới của Thủy đúng lúc họ chuẩn bị trao nhẫn cưới cho nhau. Anh đi taxi đến đấy, đội mũ bảo hiểm kín mặt lao thẳng vào hôn trường bế thốc Thủy đi trước sự ngỡ ngàng và khó hiểu của chú rể cùng tất cả mọi người ở đó.
Biết được người đến cướp dâu là ai, Thủy vùng vẫy đòi thoát ra khỏi Thắng nhưng anh đã tống cô vào xe taxi đi thẳng. Lúc này chú rể mới sực tỉnh và vội vàng chạy ra đó cứu cô dâu về. Nhưng thật không may mắn Thắng đã nhanh chân hơn một bước. Về đến nhà Thắng kéo Thủy vào phòng và nhỏ nhẹ giải thích cho cô hiểu tình yêu của mình là thật, anh sẵn sàng làm tất cả vì Thủy.
Uất ức trước hành động thiếu tôn trọng Thủy như vậy, cô đứng dậy tát cho Thắng một cái đau đớn rồi nói như quát và mặt anh.
- Anh bị điên rồi à. Tôi sẽ không lấy anh, bây giờ và mãi mãi về sau là như vậy? Tôi thấy kinh tởm khi ở bên một người đàn ông như anh. Sau này cuộc sống hôn nhân của vợ chồng tôi có vấn đề gì, tất cả là do anh hết. Anh hiểu chưa?
- Anh làm điều này cũng vì em thôi. Em sẽ kết hôn với anh chứ không phải hắn ta. Anh sẽ cho em tất cả mọi thứ, chỉ cần em yêu anh thôi.
- Đồ điên. Tôi với anh chấm hết từ lâu rồi. Anh buông tôi ra, tôi còn phải về tiếp tục đám cưới. Cả đời có một ngày vui duy nhất thì anh phá hỏng rồi. Tôi hận anh chứ đừng nói là yêu anh. Cả đời này anh sẽ phải trả giá cho hành động ngu ngốc này.
- Anh...
Thủy ném bó hoa trên tay vào mặt Thắng rồi chạy đi mất. Thắng ngồi thẫn thờ như người mất hồn, anh đã cố gắng làm mọi điều kể cả chuyện cướp dâu chỉ mong giữ được Thủy, nhưng cô lại quá phũ với anh. Cái kết của việc cướp dâu xong không hề ngọt ngào như Thắng nghĩ, có lẽ anh đã sai, sai thật rồi. Thủy không yêu và cần anh, cô ấy chán ghét anh đến mức như vậy ư?
Theo NLĐ
"Hãy bảo là anh vừa nói dối em đi!" Lời anh nói giống như sét đánh bên tai khiến em bàng hoàng không tin vào những gì mà mình vừa nghe thấy. Đã bao ngày trôi qua rồi vậy mà chẳng hiểu sao lòng em vẫn chưa nguôi ngoai những cảm giác đau đớn ấy. Thỉnh thoảng nước mắt vẫn ướt mèm đôi hàng mi còn đang trĩu nặng bởi những nỗi...