Bạn trai cưỡng đoạt ‘cái ngàn vàng’ rồi giở trò uy hiếp
Cửa vừa mở, Ngọc đã linh cảm điều không lành nhưng chưa kịp làm gì thì Hải đã cầm tay lôi tuột cô vào trong nhà rồi khóa cửa lại…
Quen và yêu Hải chưa được 3 tháng, Ngọc phát hiện ra hai người có khá nhiều điểm không hợp nhau. Cũng tại cô, trước khi nhận lời yêu chưa đi sâu tìm hiểu đã vội vàng gật đầu. Để giờ đây, sự thể rắc rối thế này. Nhưng dù có khó mở lời thì cô vẫn phải nói ra câu chia tay với Hải.
Khi cô đề cập tới chuyện chia tay thì Hải nhất quyết không chịu, thậm chí còn cho rằng cô đã có người khác nên mới ruồng bỏ anh. Cuối cùng, sau khi thuyết phục Hải không thành, Ngọc đành áp dụng biện pháp cứng rắn là cắt đứt mọi liên lạc, trốn tránh anh dưới mọi hình thức. Cô hy vọng rằng không tiếp xúc nữa sẽ khiến Hải có thời gian bình tâm lại để suy nghĩ kĩ lời Ngọc nói mà chấp nhận sự thật.
Nhưng thật chẳng ngờ mấy hôm sau, cô bạn thân của Ngọc hốt hoảng gọi cho cô thông báo Hải đang muốn tự tử. Hỏi rõ hơn thì được biết Hải vừa thều thào gọi điện cho bạn của Ngọc, nhờ cô ấy chuyển lời rằng anh muốn gặp Ngọc một lần cuối, nếu Ngọc không tới nhanh thì chắc chỉ có thể nhặt xác anh mà thôi. Ngọc rùng mình sợ hãi, vội vàng lao tới nhà Hải. Cửa vừa mở, nhìn khuôn mặt Hải vẫn bình thường như không, Ngọc đã linh cảm điều không lành nhưng chưa kịp làm gì thì Hải đã cầm tay lôi tuột cô vào trong nhà rồi khóa cửa lại, không cho cô đường thoát thân.
Thế rồi mặc sự chống cự và van xin trong nước mắt của Ngọc, anh ta đã làm chuyện đồi bại ấy với cô. Anh ta còn gằn từng tiếng: ‘Chắc có lẽ em chưa thuộc về anh nên em mới có thể dễ dàng nói ra lời chia tay đến thế. Vậy thì bây giờ anh sẽ cho ván đóng thuyền, để anh là người đàn ông của em, để em không thể rời xa anh được nữa!’.
Ảnh minh họa
Xong, anh ta lau nước mắt cho cô, ôm cô vào lòng thủ thỉ: ‘Đừng bỏ anh, được không? Anh làm thế này cũng chỉ vì rất yêu em’. Trong lòng Ngọc ghê tởm kẻ đã từng là người yêu mình vô cùng, đẩy mạnh anh ta ra, hét lên: ‘Đồ bỉ ổi! Anh nghĩ dùng cách này có thể níu kéo được tôi sao! Nằm mơ đi! Đừng đắc ý, tôi sẽ coi đây là một tai nạn mà thôi!’. Nói rồi cô vội vàng mặc quần áo, chạy khỏi cái nơi đầy căm hận ấy.
Nhưng dù là như thế, thì Hải cũng không để cho Ngọc toại nguyện. Tối ấy, anh ta gọi cho cô, lời nói thì nhẹ nhàng nhưng vào tai Ngọc thì như sét đánh: ‘Chuyện hôm nay anh đã quay phim, chụp ảnh lại rồi. Nếu em cứ nhất mực muốn bỏ anh, thì anh buộc lòng phải công bố cho tất cả mọi người biết là chúng mình đã mặn nồng như thế nào. Đảm bảo sẽ chẳng có thằng nào dám lại gần em nữa đâu, có khi bố mẹ em còn bắt em cưới anh ngay lập tức ấy chứ! Thế nên anh hy vọng mình vẫn hạnh phúc như xưa, à không, giờ thì còn hơn xưa nữa ấy chứ. Anh hứa, nếu sau này chúng mình cưới nhau hoặc đồng thuận chia tay thì anh sẽ hủy tất cả những thứ đó đi!’.
Video đang HOT
Đây chẳng phải tống tình thì là gì! Ngọc uất hận đến tột cùng, gào lên: ‘Đồ khốn nạn!’. Hải cười đắc chí.
Sáng sớm hôm sau Hải đã nhắn tin cho cô, hẹn cô buổi trưa đi ăn. Ngọc không trả lời. Trưa, Hải tới tận cửa công ty chở Ngọc đi ăn. Mấy đồng nghiệp cùng phòng thì cứ tấm tắc khen Ngọc có người yêu chu đáo, quan tâm đến bữa ăn của bạn gái như thế nhưng có biết đâu bàn tay cô đang nắm chặt thành nắm đấm khi nghĩ tới cái bản mặt đáng ghê sợ của Hải.
Cô và Hải đi ăn xong, anh ta chở Ngọc về công ty. Cô đang thầm thở phào nhẹ nhõm thì vừa hay thấy Hải chọn ngay 1 nhà nghỉ bên đường để tấp vào. Ngọc tức giận nói to: ‘Dừng lại! Cho tôi xuống!’. Hải coi như điếc, cười cười: ‘Em còn ngại gì nữa, mình đã là của nhau rồi còn gì! Với lại, em không nhớ anh đã cảnh báo em thế nào à?’. Trong mắt Ngọc vằn lên những tia máu đỏ vì cảm giác phẫn nộ tới cực điểm nhưng cô vẫn phải đầu hàng vì sợ lời dọa dẫm của Hải.
Khi ra khỏi nhà nghỉ trở về công ty, Ngọc chỉ muốn đâm đầu vào ôtô mà chết cho xong. Tố cáo Hải ư, anh ta đang nhân danh tình yêu để làm chuyện đó với cô, thêm nữa nếu thế mọi chuyện cũng rùm beng lên. Còn cứ tiếp tục thế này thì ê chề, nhục nhã, bảo cô làm sao mà sống tiếp được. Cô phải làm thế nào đây, chẳng lẽ cam tâm chấp nhận làm theo yêu cầu của Hải, đợi hắn no xôi chán chè thì cô mới được giải thoát?
Theo Tinngan
Chúng ta yêu nhau, đủ nhiều chưa anh?
Trách chi, chúng ta đã quá vội vàng, quá nuông chiều bản thân, quá dễ dàng khi tình yêu đến để nhận ra thực sự chẳng ai là của nhau, để người đến sau, dù yêu chúng ta nhiều như thế cũng chẳng thể hồi đáp được trọn vẹn tất cả cho người ấy, anh thấy có đáng buồn không?
Khi yêu nhau, cứ mỗi lần nhắc đến chuyện chia tay anh lại nhăn mũi: "Rồi chẳng có ai yêu nổi một con bé hay giận dỗi, nhạy cảm, nóng nảy như em, ngoài anh đâu".
Em cũng không chịu kém cạnh: "Vậy thì anh cũng đừng nghĩ rằng có một cô gái nào đó có thể chịu đựng được một chàng trai vô tâm, lạnh lùng và suốt ngày làm người khác phải lo, như anh đâu".
Vậy mà, sau khi chia tay. Có những người yêu chúng ta hơn chúng ta từng tưởng tượng.
Người ấy có thể chịu được cái tính cố chấp, trẻ con của em.
Người ấy có thể kiên nhẫn hàng giờ ở cạnh em, chỉ chờ em khóc xong để lau nước mắt.
Người ấy, dành thời gian ít ỏi của mình để trò chuyện hàng đêm với em, bất kể bận rộn.
Người ấy chịu đựng, im lặng mỗi khi em cố chấp, bốc đồng hay nóng nảy, rất nhiều lần!
Người ấy yêu em, rất yêu em!
Còn cô gái của anh,
Cô gái ấy, vẫn bên anh sau rất nhiều biến cố, vẫn chấp nhận đúng sai, thua thiệt mình là người đến sau không một lời trách móc. Cô ấy vẫn yêu anh bằng một trái tim đẹp đẽ chẳng tì vết.
Hóa ra, anh ạ!
Không phải không có ai yêu như chúng ta từng nghĩ, mà là có những người xứng đáng với em hơn anh, xứng đáng với anh hơn em.
Người ấy sẽ không vội vàng bỏ đi như anh sau những lần giận dỗi của em.
Cô ấy, có lẽ, sẽ chọn cách im lặng chờ đợi mỗi lần anh khiến cô ấy phải buồn, không giống em, sẽ gào khóc đến khi nào anh có thể quan tâm đến em nhiều hơn nữa...
Người ấy, chờ em thay đổi, kiên nhẫn giống như cô gái của anh.
Vậy mà, anh ạ, hình như chúng ta đã lần lượt lờ đi những người tốt ấy, để đến với nhau, rồi chia tay Họ đã yêu chúng ta nhiều hơn hay chính chúng ta yêu nhau chưa đủ.
Em thay đổi, anh thay đổi. Chúng ta thay đổi vì những con người ấy. Nếu em không nóng giận, nếu anh chẳng bỏ đi, nếu như em dịu dàng hơn, nếu như anh bớt vô tâm đi một chút... Nếu như chúng ta đều kiên nhẫn chờ đối phương thay đổi, thì kết quả, đã chẳng thành chia ly đổ vỡ. Để rồi nhận ra, những gì đã từng chẳng xứng đáng cho một tình yêu đã kéo dài lâu như thế.
Trách chi, chúng ta đã quá vội vàng, quá nuông chiều bản thân, quá dễ dàng khi tình yêu đến để nhận ra thực sự chẳng ai là của nhau, trách chi chúng ta yêu nhau chưa đủ, để người đến sau, dù yêu chúng ta nhiều như thế cũng chẳng thể hồi đáp được trọn vẹn tất cả cho người ấy, anh thấy có đáng buồn không anh?
Theo Gocyeuthuong
Vợ đau đẻ phải cắn răng gọi cho bồ để tìm chồng Nhận điện thoại của tôi cô bồ ráo hoảnh nói: 'Cô đau thì tự đi lấy, gọi anh Tân làm gì. Anh ấy đang ngủ, có gì sáng mai cô gọi lại'. Tôi kết hôn đến năm nay là tròn 10 năm. Nhìn lại chặng đường hôn nhân mà tôi vừa cảm thấy xót xa vừa cảm thấy mình còn có chút may...