Bạn trai bỏ rơi trước ngày trở dạ, đường cùng phải gọi cho người yêu cũ đưa đi đẻ ai ngờ..
“Anh Huy ơi, em đau quá, anh chở em vào viện sinh được không. Thái bỏ đi rồi. Em sợ … con em làm sao thì em cũng không sống nổi”.
Em đừng có khóc, mẹ khỏe con khỏe là may mắn rồi. Ra viện trả nhà đi rồi dọn về sống cùng anh. Anh sẽ chăm sóc cho mẹ con em. (Ảnh minh họa)
Mai cay đắng khi nghe chị chủ nhà bảo Thái đã dọn hết đồ đạc rồi đi từ lúc chiều khi mà cô vẫn đang làm ở công ty. Cũng vì ngày ấy vì quá ham cái mẽ ngoài hào nhoáng và khả năng tán gái dẻo quẹo của Thái mà giờ cô phải nhận cái kết đắng.
Đang yêu Huy được 1 năm thì bất ngờ cô gặp Thái trong một lần đi sinh nhật bạn gái. Anh ta chủ động tán tỉnh, tặng hoa tặng quà cho cô – những thứ mà xưa nay cô rất ít nhận được từ Huy vì bản tính của anh ít nói và khô khan. Thái đánh trúng tâm lý phụ nữ nên đã khiến Mai xiêu lòng dù lúc đó cô đã có người yêu.
Và rồi một lần Thái đưa Mai đi chơi đi ăn cô đã bị anh chuốc cho say dẫn đến việc hai người đã vào nhà nghỉ mà Mai không hề hay biết. Sau cái đêm ấy cô quyết định chia tay Huy dù Huy níu kéo. Một phần vì chuyện cô đã ngủ với Thái một phần cô tin Thái sẽ yêu thương và chăm sóc cho cô, đảm bảo cho cô một tương lai tốt hơn Huy vì gia đình Thái có điều kiện hơn.
Và rồi một lần Thái đưa Mai đi chơi đi ăn cô đã bị anh chuốc cho say dẫn đến việc hai người đã vào nhà nghỉ mà Mai không hề hay biết. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nhưng đó lại là quyết định sai lầm nhất đời Mai. Đến lúc cô có bầu mới biết được bộ mặt thật của người yêu mới. Thái ham chơi cá độ bóng đá tới mức bán hết cả xe, rồi nợ nần nhiều bố mẹ phải lên trả giúp cả trăm triệu nhưng ông bà tuyên bố nợ lần nữa thì sẽ không trả cho. Mai động viên Thái làm lại từ đầu, anh ta cũng đồng ý.
Hai người quyết định về sống chung với nhau chờ bố mẹ Thái nguôi giận rồi xin cưới. Nhưng sống cùng Mai lại thấy rằng con người Thái là kẻ ham chơi không chịu lao động. Dù bầu bí nhưng Mai vẫn cố gắng kiếm tiền còn Thái chỉ ăn không ngồi rồi và cuối cùng khi gần tới ngày trở dạ rồi thì anh ta cũng cuốn gói chuồn luôn.
Lúc đó Mai chỉ còn biết trách mình đã quá dại dột mà thôi. Thái đi được 2 hôm thì Mai trở dạ sinh sớm. Nửa đêm cô đau bụng quằn quại và nước ối vỡ chảy ồ ạt. Mai cuống quýt không biết làm cách nào, cuối cùng cô đành phải gọi điện vào số máy đó:
“Anh Huy ơi, em đau quá, anh chở em vào viện sinh được không. Thái bỏ đi rồi. Em sợ … con em làm sao thì em cũng không sống nổi”. 15 phút sau Thái có mặt và đưa Mai lên taxi vào viện đẻ. Thực lòng khi đó cô chẳng còn biết cầu cứu ai nữa vì chỉ có Huy là người quen duy nhất. Cô biết cô có lỗi với Huy nhiều lắm.
Suốt đường đi cô chỉ biết bấu chặt vào Huy mỗi khi lên cơn đau. Vào tới viện bác sĩ còn mắng xa xả: “Không nhanh là đẻ rơi bây giờ. Chồng ở bên mà sao để vợ vỡ ối thế này mới đưa vào viện hả. Đúng là các ông chẳng được cái tích sự gì hết, chỉ khổ phụ nữ thôi. Lại còn đứng ngây ra đó nữa à, cô ấy vào phòng chờ đẻ rồi anh đi mà làm thủ tục nhập viện đi”.
Huy chẳng nói lại một câu nào cứ thế lầm lũi đi theo hướng cô bác sĩ chỉ. Mai nhìn mà ứa nước mắt, lúc nào anh cũng ít lời như thế nhưng lại luôn hết lòng vì cô. May mắn Mai mẹ tròn con vuông, nhưng rồi cô nhìn con mà chỉ biết trào nước mắt. Rồi sau mẹ con cô sẽ sống sao, cô không chồng mà đẻ con cô là đứa con hoang. Cô biết phải nói với bố mẹ ở quê thế nào đây.
Mai nước mắt ngắn dài nhưng rồi Huy tới bên cô:
- Em đừng có khóc, mẹ khỏe con khỏe là may mắn rồi. Ra viện trả nhà đi rồi dọn về sống cùng anh. Anh sẽ chăm sóc cho mẹ con em.
- Anh… Em không xứng đáng, em đã phản bội anh.
- Mọi chuyện qua rồi. Giờ tương lai của con là quan trọng nhất. Anh cũng vẫn còn rất yêu em và anh muốn em làm vợ anh.
Mai ôm chặt lấy Huy, cổ họng cô nghẹn lại. Một người đàn ông chẳng bao giờ tặng cô một bó hoa, một món quà đắt tiền cũng không hề nói nhưng lời yêu thương ngọt ngào nhưng lại là chỗ dựa vững chắc nhất khi cô khó khăn. Là người sẵn sàng đón nhận lo cho cô khi cô không có ai thân thiết bên mình. Và quan trọng nhất Huy là người thương yêu cô thật lòng, vậy mà tới bây giờ cô mới nhận ra điều đó. May mắn cô vẫn chưa mất anh.
Theo blogtamsu
20 năm cháu tôi lên kế hoạch lấy hết tài sản của bố vì đã bỏ rơi mẹ
Cháu hờ hững lạnh nhạt với mẹ đẻ đổi lấy niềm tin với ba, mẹ kế, em trai để rồi khiến cho ba cháu phải trả lại những thương tổn đã gây ra cho mẹ con cháu.
Anh trai tôi lấy chị dâu hồi còn nghèo khó, chị là giáo viên cấp một, đồng lương chỉ đủ chai mắm nắm gạo qua ngày. Chị thương tôi nhiều lắm, những khi tôi đi học trên thành phố chị đều đưa tôi vài chục, bảo để dành mà mua sách vở. Tôi biết đó đều là số tiền chị chắt chiu tiết kiệm nên chẳng dám xài hoang.
Sau này anh trai tôi trúng đất phất lên, rồi cùng một số người bạn trồng điều chẳng mấy chốc nhà có của ăn của để, rồi còn thành lập cả công ty chuyên chế biến xuất khẩu điều. Trong vòng mấy năm ngắn ngủi anh đã trở thành ông chủ lớn, đại gia có tiếng trong tỉnh.Tôi tốt nghiệp đại học rồi tiếp tục học cao học ở thành phố nên cũng không thường về thăm anh chị nhiều. Lúc sắp tốt nghiệp, biết anh chị chia tay nhau do mẹ tôi gây sức ép và anh ngoại tình với cô kế toán cùng công ty, cô ta còn có thai với anh, siêu âm là con trai.
Chị dâu từng 2 lần mang thai, một lần tới tháng thứ 6 thì sảy, lần sau sinh con gái, sức khỏe chị không tốt nên bác sĩ nói cơ hội sinh thêm là rất mong manh và nguy hiểm. Mẹ tôi xưa nay vốn không vừa lòng với chị nên giục anh cưới cô kia về và xua đuổi chị.
Đến khi tôi hay tin thì mọi việc đã xong, tôi chạy xe trong đêm suốt 40 km về nhà ba mẹ đẻ của chị, ôm chị khóc, xin chị tha thứ cho gia đình tôi, chị chỉ cười xoa lưng tôi nói: "Hết duyên hết nợ thì bỏ nhau thôi, có gì đâu, em đừng bận tâm, ráng học xong kiếm tấm chồng tốt để bản thân được nhờ".Từ hôm đó tôi càng ít về nhà hơn, mỗi lần thấy mẹ, anh và người đàn bà kia là lại nhớ tới chị, thấy cổ họng nghẹn đắng, chua xót không nói nên lời. Con gái của chị và anh ngược lại rất ngoan và nghe lời mẹ kế cũng thương đứa em trai khác mẹ.
Nhiều lúc tôi thấy cháu không hiếu thảo, chẳng đối xử tốt với mẹ đẻ bằng mẹ kế nên cũng chạnh lòng thay cho chị. Cháu học giỏi ngoại ngữ và thông minh nên tốt nghiệp cấp 3 đã xin được học bổng du học ở trường đại học có tiếng bên châu Âu. Anh tôi mừng lắm, đi đâu cũng khoe. Sau khi học xong cháu về giúp ba điều hành công ty, anh tôi tin tưởng nên giao cho cháu nhiều hạng mục quan trọng cháu đều hoàn thành tốt, thậm chí công ty còn có chi nhánh ở nước ngoài do cháu quản lý.
Chồng tôi giờ vốn là bạn làm ăn cũ và hay hợp tác với công ty của anh trai, có hôm về tức giận kể: "Con Lam (tên cháu tôi) nó nói bên anh vật tư kém lại hay nói thêm nói bớt giá cả gì đó qua mặt anh hai nên bảo anh hai không hợp tác làm ăn với mình nữa".
Tôi không rành về mấy việc kinh doanh nên cũng chỉ biết gọi điện hỏi anh trai và cháu tôi cơ sự làm sao thì nhận được mấy lời giống như chồng tôi nói. Sau đó chồng tôi cũng kiếm được mối khác nên dần quên chuyện này đi. Thời gian sau, đột nhiên một hôm chồng tôi hớt hải về nói: "Em ơi, anh hai bể nợ, bị ngân hàng truy thu tùm lum, Lam nó gài anh ấy vô mấy hạng mục chưa cấp phép xong lấy hết tiền đưa mẹ và ông bà ngoại và đi nơi khác ở rồi". Tôi nghe mà bàng hoàng, vội chạy qua nhà thì thấy anh trai thất thểu ngồi ôm đầu trước thềm. Trong nhà mẹ và vợ sau của anh khóc lóc mắng chửi cháu tôi độc ác. Tôi an ủi anh, nói rằng chồng mình cố gắng giúp, không giữ được công ty nhưng cũng không bị truy tố gì đâu nên anh cũng bớt buồn.
Suốt mấy ngày liền tôi suy nghĩ mãi rồi tối đó đánh bạo gọi cho chị thì cháu tôi nghe máy, cháu nói tôi muốn giúp anh trai mình thì cháu không ngăn cản nhưng những đau khổ họ gây ra cho mẹ cháu, cháu bắt trả lại gấp ngàn, gấp vạn lần, giờ mới là khởi đầu thôi. Cháu cũng nói việc không hợp tác với chồng tôi là vì không muốn gia đình tôi dính vào kế hoạch của mình, cháu luôn biết ơn tôi đã ở bên mẹ cháu, đi qua những ngày cay đắng.
Tôi nghe cháu nói mà cõi lòng như rơi xuống hố băng. Tôi thấy buồn, rất buồn cho cháu. Ở cái lứa tuổi còn ham chơi, chưa lo nghĩ cháu đã khoác lên mình vẻ mặt giả tạo, lấy lòng tổ ấm mới của anh tôi. Cháu hờ hững lạnh nhạt với mẹ đẻ đổi lấy niềm tin với ba, mẹ kế, em trai để rồi khiến cho ba cháu phải trả lại những thương tổn đã gây ra cho mẹ con cháu. Cháu còn bảo vẫn muốn tiếp tục.
Theo VNE
Tình yêu nhàm chán khiến tôi quen người khác rồi bỏ rơi em Rồi tình yêu chúng tôi tới một giai đoạn xấu, trở nên nhàm chán. Tôi bắt đầu tìm hiểu một người con gái khác và vô tâm với em. Ảnh minh họa Chúng tôi sinh ra và lớn lên ở miền Trung, năm nay đều 25 tuổi, cái tuổi mà tình duyên sự nghiệp còn lênh đênh và chưa ổn định. Nhà tôi...