Bạn trai ‘ăn bánh trả tiền’ trong một thời gian ngắn xa tôi
Ba mẹ anh luôn nghĩ anh là người hiền lành, đạo đức. Tôi thật sự sốc và thất vọng về tất cả.
Tôi và anh yêu nhau 4 năm, trong khoảng thời gian đó chúng tôi cùng nhau trải qua bao nhiêu cung bậc của cảm xúc, từ cái nhìn thẹn thùng lúc mới quen nhau đến cái nắm tay đầu tiên, anh luôn quan tâm, che chở tôi từng chút một. Không biết có phải anh tâm lý hay tham khảo nhiều sách báo trên mạng mà mỗi hành động đều toát lên sự ga lăng, bảo vệ cho tình yêu nhỏ là tôi. Anh là người miền Tây chính gốc, lên thành phố học và công tác, tôi người miền Trung theo gia đình vào Nam lập nghiệp đã lâu nên kinh tế gia đình ba mẹ tạo dựng vững vàng, ổn định, có cơ ngơi ở đất Sài thành này.
Tôi là cô gái cổ hủ và truyền thống, không chưng diện lòe loẹt mà giản dị đến mức ai cũng nghĩ bản thân là dân tỉnh mới lên dù đã sống ở thành phố hơn 20 năm; đó cũng là điều khiến anh say đắm tôi so với các cô gái khác. Một năm đầu trôi qua lặng lẽ và êm đềm, tôi được yêu trong sự yêu thương rất ân cần của anh; có thể vì anh hơn tôi đến 7 tuổi nên tình yêu hai đứa đẹp. Anh luôn là người nhường nhịn tôi bởi cái tính trẻ con của mình.
Việc gì đến đã đến, ba anh bị bệnh ung thư phải lên thành phố chữa trị. Thời điểm này nhà ba mẹ tôi cho thuê nên tôi ngỏ ý để anh thuê lại và tiện chăm sóc cho ba trong thời gian này. Ngày tôi chào ra mắt ba anh cũng là lúc ông biết mình bị bệnh nan y, không biết phải vì điều đó hay vì tôi quá vụng về mà không được lòng ông. Mâu thuẫn cũng xảy ra, ông không ở cùng với con trai vì đó là nhà thuê của gia đình tôi, chỉ cho người thân là vợ ông và con gái ở để nấu ăn trong thời gian ông nằm viện.
Video đang HOT
Đỉnh điểm của mâu thuẫn là em gái anh đã cãi nhau với ba mẹ tôi chỉ vì chuyện nấu ăn không sạch sẽ. Chuyện đó cũng đến tai ông và tôi thì nhận được sự mỉa mai từ phía gia đình anh là con ông chủ nhà trọ. Tôi nuốt nước mắt vào trong, nghe lời anh khuyên nhủ cùng nhau nắm tay qua khó khăn. Bằng sự chân thành và sự kính trọng tôi dành cho gia đình anh, dần dần họ cũng chấp nhận tôi. Rồi tôi và anh tính đến chuyện hôn nhân thì một yêu cầu đặt ra là tôi phải về quê sinh sống và làm việc cùng anh, chúng tôi không được ở Sài Gòn. Nhanh chóng trong vòng 3 tháng anh đã bị buộc về quê và làm trong một ngân hàng uy tín.
Tình yêu xa cũng kéo dài hai năm tiếp theo, chúng tôi vẫn gặp qua Sky và điện thoại mỗi ngày, một tháng anh lại lên thăm tôi một lần. Tôi cũng suy nghĩ mình bỏ việc lương tháng gần chục triệu về quê chồng không người thân thích liệu có sống được không, xoay xở thể nào? Rồi tôi đánh liều về quê thăm gia đình anh, sẽ quyết định theo chồng bỏ cuộc chơi nếu như họ thương yêu tôi. Khi về thăm thì thái độ của ba mẹ anh thay đổi hẳn, lạnh lùng và hời hợt, những lời nói đầy ẩn ý khiến tôi ngầm hiểu rằng việc anh về quê xa tôi là một thắng lợi mà họ phải mất nhiều thời gian để làm được, nay tôi lại muốn đu bám theo.
Sau khi về lại thành phố tôi nói chuyện và biết được anh có “ăn bánh trả tiền” khi về quê. Tôi quyết định chia tay sau bao đau khổ nhưng anh lại níu kéo, thanh minh cho việc làm của mình. Trong khi đó ba mẹ anh luôn nghĩ anh là người hiền lành, đạo đức. Tôi thật sự sốc và thất vọng về tất cả. Xin mọi người cho tôi lời khuyên để hành xử đúng với anh. Hiện tại tôi đã chọn cách chia tay, khóa các cách liên lạc trên mạng xã hội và điện thoại. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Bạn trai 'ăn bánh trả tiền' trong thời gian ngắn xa tôi
Ba mẹ anh luôn nghĩ anh là người hiền lành, đạo đức. Tôi thật sự sốc và thất vọng về tất cả.
ảnh minh họa
Tôi và anh yêu nhau 4 năm, trong khoảng thời gian đó chúng tôi cùng nhau trải qua bao nhiêu cung bậc của cảm xúc, từ cái nhìn thẹn thùng lúc mới quen nhau đến cái nắm tay đầu tiên, anh luôn quan tâm, che chở tôi từng chút một. Không biết có phải anh tâm lý hay tham khảo nhiều sách báo trên mạng mà mỗi hành động đều toát lên sự ga lăng, bảo vệ cho tình yêu nhỏ là tôi. Anh là người miền Tây chính gốc, lên thành phố học và công tác, tôi người miền Trung theo gia đình vào Nam lập nghiệp đã lâu nên kinh tế gia đình ba mẹ tạo dựng vững vàng, ổn định, có cơ ngơi ở đất Sài thành này.
Tôi là cô gái cổ hủ và truyền thống, không chưng diện lòe loẹt mà giản dị đến mức ai cũng nghĩ bản thân là dân tỉnh mới lên dù đã sống ở thành phố hơn 20 năm; đó cũng là điều khiến anh say đắm tôi so với các cô gái khác. Một năm đầu trôi qua lặng lẽ và êm đềm, tôi được yêu trong sự yêu thương rất ân cần của anh; có thể vì anh hơn tôi đến 7 tuổi nên tình yêu hai đứa đẹp. Anh luôn là người nhường nhịn tôi bởi cái tính trẻ con của mình.
Việc gì đến đã đến, ba anh bị bệnh ung thư phải lên thành phố chữa trị. Thời điểm này nhà ba mẹ tôi cho thuê nên tôi ngỏ ý để anh thuê lại và tiện chăm sóc cho ba trong thời gian này. Ngày tôi chào ra mắt ba anh cũng là lúc ông biết mình bị bệnh nan y, không biết phải vì điều đó hay vì tôi quá vụng về mà không được lòng ông. Mâu thuẫn cũng xảy ra, ông không ở cùng với con trai vì đó là nhà thuê của gia đình tôi, chỉ cho người thân là vợ ông và con gái ở để nấu ăn trong thời gian ông nằm viện.
Đỉnh điểm của mâu thuẫn là em gái anh đã cãi nhau với ba mẹ tôi chỉ vì chuyện nấu ăn không sạch sẽ. Chuyện đó cũng đến tai ông và tôi thì nhận được sự mỉa mai từ phía gia đình anh là con ông chủ nhà trọ. Tôi nuốt nước mắt vào trong, nghe lời anh khuyên nhủ cùng nhau nắm tay qua khó khăn. Bằng sự chân thành và sự kính trọng tôi dành cho gia đình anh, dần dần họ cũng chấp nhận tôi. Rồi tôi và anh tính đến chuyện hôn nhân thì một yêu cầu đặt ra là tôi phải về quê sinh sống và làm việc cùng anh, chúng tôi không được ở Sài Gòn. Nhanh chóng trong vòng 3 tháng anh đã bị buộc về quê và làm trong một ngân hàng uy tín.
Tình yêu xa cũng kéo dài hai năm tiếp theo, chúng tôi vẫn gặp qua Sky và điện thoại mỗi ngày, một tháng anh lại lên thăm tôi một lần. Tôi cũng suy nghĩ mình bỏ việc lương tháng gần chục triệu về quê chồng không người thân thích liệu có sống được không, xoay xở thể nào? Rồi tôi đánh liều về quê thăm gia đình anh, sẽ quyết định theo chồng bỏ cuộc chơi nếu như họ thương yêu tôi. Khi về thăm thì thái độ của ba mẹ anh thay đổi hẳn, lạnh lùng và hời hợt, những lời nói đầy ẩn ý khiến tôi ngầm hiểu rằng việc anh về quê xa tôi là một thắng lợi mà họ phải mất nhiều thời gian để làm được, nay tôi lại muốn đu bám theo.
Sau khi về lại thành phố tôi nói chuyện và biết được anh có "ăn bánh trả tiền" khi về quê. Tôi quyết định chia tay sau bao đau khổ nhưng anh lại níu kéo, thanh minh cho việc làm của mình. Trong khi đó ba mẹ anh luôn nghĩ anh là người hiền lành, đạo đức. Tôi thật sự sốc và thất vọng về tất cả. Xin mọi người cho tôi lời khuyên để hành xử đúng với anh. Hiện tại tôi đã chọn cách chia tay, khóa các cách liên lạc trên mạng xã hội và điện thoại. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Bạn trai mỗi tháng 'bóc bánh trả tiền' 8 lần Anh thừa nhận trước khi quen tôi mỗi tháng anh 8 lần đi 'bóc bánh trả tiền'. Quen tôi anh cố gắng thay đổi nên gần hai năm chỉ đi 3 lần thôi. Tôi 21 tuổi, tuy chỉ là cô sinh viên nhưng do được sinh ra và lớn lên trong một gia đình không mấy hạnh phúc, giàu có nên tôi trưởng...