Bạn tốt nhất
Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.
Năm học lớp 10,
Ngồi trong lớp học Anh văn, tôi chăm chú nhìn cô bé cạnh bên. Em là người mà tôi luôn gọi là BẠN TỐT NHẤT. Tôi chăm chú nhìn mái tóc dài và mượt của em và ước gì em là của tôi. Nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Sau buổi học, em đến gần và hỏi mượn tôi bài học em nghỉ hôm trước. Em nói : “Cảm ơn anh !” và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.
Năm học lớp 11,
Chuông điện thoại reo. Đầu dây bên kia là em. Em khóc và thút thít về cuộc tình vừa tan vỡ. Em muốn tôi đến với em, vì em không muốn ở một mình, và tôi đã đến. Khi ngồi cạnh em trên sofa, tôi chăm chú nhìn đôi mắt ướt nước của em và ước gì em là của tôi. Sau hai tiếng đồng hồ, cùng bộ phim của Drew Barrymore và ba túi khoai tây rán, em quyết định đi ngủ. Em nhìn tôi, nói : “Cảm ơn anh !” và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.
Năm cuối cấp,
Vào một ngày trước đêm khiêu vũ dạ hội mãn khóa, em bước đến tủ đựng đồ của tôi. “Bạn nhảy của em bị ốm”, em nói, “Anh ấy sẽ không khỏe sớm được và em không có ai để nhảy cùng. Năm lớp 7, chúng mình đã hứa với nhau là nếu cả hai đứa đều không có bạn nhảy, chúng mình sẽ đi cùng nhau như NHỮNG NGƯỜI BẠN TỐT NHẤT.” Và chúng tôi đã làm như thế. Vào đêm dạ hội, sau khi tiệc tan, tôi đứng ở bậc tam cấp trước cửa phòng em. Tôi chăm chú nhìn em khi em mỉm cười và nhìn bóng tôi trong đôi mắt lấp lánh của em. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không nghĩ về tôi như thế và tôi biết điều đó. Rồi sau, em nói : “Em đã có giờ phút vui vẻ nhất, cảm ơn anh !” và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.
Video đang HOT
Ngày tốt nghiệp,
Từng ngày trôi qua, rồi từng tuần, từng tháng. Chớp mắt đã là ngày tốt nghiệp. Tôi ngắm nhìn hình dáng tuyệt vời của em nổi lên như một thiên thần trên sân khấu khi nhận bằng tốt nghiệp. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Trước khi mọi người trở về nhà, em tiến về phía tôi trong áo khoác và mũ, khóc khi tôi ôm em. Rồi sau, nhấc đầu lên khỏi vai tôi, em nói : “Anh là BẠN TỐT NHẤT của em, cảm ơn anh !” và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.
Vài năm sau,
Giờ đây, tôi đang ngồi trong băng ghế dài trong nhà thờ. Cô bé ấy đang làm lễ kết hôn. Tôi nhìn em khi em nói : “Tôi hứa” và bắt đầu một cuộc sống mới, với một người đàn ông khác. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Nhưng trước khi lên xe đi, em đến gần tôi và nói : “Anh đã đến, cảm ơn anh !” và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.
Lễ tang,
Đã nhiều năm trôi qua, tôi nhìn xuống chiếc quan tài chứa bên trong cô bé đã từng là BẠN TỐT NHẤT của mình. Trong buổi lễ, người ta đã tìm thấy quyển nhật ký của em trong suốt những năm trung học. Và đây là những gì em viết : ” Tôi chăm chú nhìn anh và ước gì anh là của tôi nhưng anh không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Tôi ước anh nói với tôi rằng anh yêu tôi. Tôi ước mình cũng có thể làm được điều đó… Tôi chỉ nghĩ một mình và khóc.
Em yêu anh em yêu anh em yêu anh…”
Theo Guu
Cho em mượn bờ vai anh, dựa đủ rồi em trả
Không cần anh phải yêu em, cũng không cần anh phải thương hại... chỉ cần anh im lặng, cho em mượn bờ vai, dựa đủ rồi, em hứa sẽ trả lại...
Tình yêu giống như hai người đứng đối diện, nếu một người cứ cố chạy lại gần, còn người kia không ngừng lùi bước thì mãi mãi chẳng bao giờ tìm đến được với nhau. Cuộc tình của em y chang thế. Dù em có cố gắng chạy nhanh đến mấy em cũng không bao giờ đuổi kịp được anh. Cuộc chạy trốn của con tim nhanh đến mức em chỉ nhắm mắt vào thôi anh đã ở tận nơi nào...
Anh không yêu em! Đó là sự thật. Sự thật dù cay đắng đến nhường nào cũng vẫn phải học cách chấp nhận mà thôi. Anh chưa thuộc về ai nhưng điều đó không có nghĩa là anh sẽ yêu em. Nếu trên đời này người ta yêu nhau chỉ vì hiện tại chưa yêu ai khác thì tình yêu đó đâu có ý nghĩa gì phải không anh? Nó chẳng qua là bèo nước gặp nhau. Nó là một dạng của sự cô đơn cần được lấp đầy. Mà khi nó đầy rồi, người ta sẽ bỏ quên thứ làm con tim mình lành lại... Anh rồi sẽ quên em, sẽ ngừng đón nhận em... Đấy là lí do anh từ chối tình cảm của em. Đơn giản, vì em không làm anh thổn thức và rung động.
Chưa có người con gái nào ẩn sâu trong lòng anh, chưa có bóng hình nào khiến anh nhung nhớ... Em đã từng nghĩ đó là cơ hội cho mình. Nhưng không... Anh chưa yêu ai không có nghĩa là anh sẽ yêu em.
Em hụt hẫng, em đau khổ và mệt nhoài khi đón nhận sự thất bại ê chề đó. Giá như anh là của một ai khác. Giá như em biết đối thủ của mình là ai em sẽ không thất vọng về bản thân mình đến như vậy. Còn ở đây, em thua, em không có một lối nhỏ nào để trú ngụ trong con tim anh vì anh không yêu em. Anh không tìm thấy sự đồng điệu trong tâm hồn cùng em.
Em đọc được trong mắt anh sự áy náy và cảm giác tội lỗi. Anh biết, việc con tim anh không thể nào chấp nhận em sẽ làm tổn thương một cô gái yếu đuối như em. Nhưng anh sợ. Anh sợ cố gắng yêu em sẽ làm em đau khổ. Trên đời này, cố làm bất cứ điều gì cũng là một khó khăn với người thực hiện. Nhưng có lẽ khổ nhất là phải cố yêu một người mà con tim mình hoàn toàn không rung động. Điều đó không chỉ mang tới nỗi khổ cho anh mà còn cho chính cô gái yêu anh.
Anh nói với em rằng không đáng để em phải đau khổ nhiều đến vậy khi anh không đáp trả tình yêu. Em chỉ nên đau vì một người đàn ông nào đó yêu em thật lòng. Anh động viên em, em là một cô gái tốt. Anh không yêu em không có nghĩa là em thất bại hay em không đáng được yêu mà chỉ là anh không có diễm phúc được có em trong đời. Anh tìm mọi cách để em chấp nhận thực tế là: "Anh không yêu em!" một cách nhẹ nhàng nhất...
Thực ra thì... em biết chứ. Em đủ cao ngạo để biết rằng cái giá của mình là như thế nào. Em đủ tự tin để hiểu em là cô gái ra sao. Em sẽ không ngừng yêu thương chỉ vì em không được anh đón nhận. Chỉ là lúc này, con tim em không ngừng đập vì anh. Nó bùng cháy lên dữ dội vì một người không yêu mình. Em thấy mình đau anh ạ! Có lẽ trái tim em cần thời gian để chấp nhận thực tế là cuộc đời đôi khi vẫn thế. Không phải điều gì ta muốn cũng được, đặc biệt khi đó là Tình yêu.
Trái tim em đang rỉ máu. Nó bị thương và cần thời gian lành lại. Hãy cứ bên em như những ngày đã qua, cứ nhẹ nhàng và là chính con người anh như thế nhé. Anh không cần phải thương hại em, cũng không cần phải thấy mình có lỗi. Chúng ta không ai có lỗi chỉ vì mình không yêu lại một người yêu mình. Điều em cần chỉ đơn giản là, cho em mượn bờ vai anh một chút nhé. Để em dựa vào, để em tự làm lành trái tim mình... Rồi một mai, em sẽ tự tin đứng dậy, trả lại cho anh bờ vai ấm áp đó. Em sẽ chào anh, sẽ mỉm cười và đi tìm một bờ vai cho em nương tựa suốt đời. Em sẽ trả lại bờ vai của anh cho một người con gái khác, người con gái nào đó thuộc về anh!
Theo Guu
Lặng lẽ bước bên cuộc đời em Nguyệt nhắm mắt, thổi bay những cánh hoa trên tay. Những cánh hoa mỏng manh bay theo gió, về nơi chúng đã sinh ra... Mưa về bên phố, ánh đèn đường hắt hiu đôi vai gầy. Mưa rả rích, lúc gần, lúc xa, lúc chông chênh, đứt đoạn như khúc nhạc buồn trong tâm trạng ai đó. Nỗi nhớ cứ thi nhau vò...