Bạn tôi- vết thương không bao giờ lành
Tôi biết nó yêu anh rất nhiều nhưng anh đã nỡ đành lòng bỏ lại nó phía sau lưng. Tình yêu nó dành cho anh là rất lớn mà anh không cảm nhận được sao? Tuy anh và nó chưa một lần được tiếp xúc trực tiếp nhưng trong lòng nó lúc nào cũng có anh bên cạnh.
Nó rất vui khi mỗi lần được trò chuyện cùng anh, nó lúc nào cũng tin tình cảm anh dành cho nó là không bao giờ thay đổi. Nhưng sự tin tưởng của nó dành cho anh được đáp trả bằng việc anh bỏ rơi nó để ở bên người con gái khác. Nó đã bị sốc lắm và nó đau đớn rất nhiều. Bề ngoài lúc nào nó cũng nói là không sao nhưng tận sâu trong lòng nó, tôi biết nó đau đớn tột cùng. Tôi biết chắc nó sẽ không bao giờ quên được anh mặc dù lúc nào nó cũng nói là đã quên anh rồi. Tôi biết nó đã khóc nhiều lắm vì từ nhỏ nó có biệt danh là “ mít ướt” mà. Tôi biết nó rất quan tâm anh, lúc nào cũng lo lắng cho anh.
Ngày nó bắt đầu làm áo gối tặng anh, tôi thấy trong mắt nó lúc nào cũng ánh lên sự ngập tràn hạnh phúc. Anh có biết cái áo gối mà nó làm tặng anh, nó đã phải cực khổ như thế nào không? Ngày nào nó cũng tỉ mỉ từng nét kẻ, từng đường kim, mũi chỉ cho khéo để có một cái áo gối thật hoàn hảo tặng anh. Tối nào nó cũng thức tới gần 12 giờ để làm cho kịp. Nhưng giờ đây, những công sức của nó đã bị anh cho xuống sông, xuống biển. Sao anh không biết trân trọng tình cảm mà nó dành cho anh dù là nhỏ nhoi? Không biết người yêu anh bây giờ có tốt, có yêu anh thật lòng như nó từng tốt với anh, từng quan tâm lo lắng như nó đối với anh không?
Tôi không biết lỗi là do nó đã không nhận lời yêu anh từ lúc đầu hay lỗi do anh là người “có trăng quên đèn”. Tôi không biết anh có đọc được những lời này không nhưng tôi chỉ có một lời đề nghị nhỏ với anh “hãy nhớ tới nó, biết trân trọng tình cảm mà nó dành cho anh để cả anh và nó đều được hạnh phúc và không cảm thấy hối tiếc”.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Đành lòng để anh đi
Đã lúc nào anh nói " chỉ yêu mình em" chưa? Đã bao giờ anh nói "chỉ cần yêu em, thế là đủ" chưa? Đã bao giờ anh tưởng tượng sẽ sống như thế nào nếu ngày mai phải mất em chưa? Và đã bao giờ anh mơ tới một ngôi nhà nhỏ bé, nơi đó có anh và em sống những tháng năm hạnh phúc bình yên?...
Ừ thì chưa và có lẽ sẽ không bao giờ có cả anh nhỉ? Mặc dù hai ta yêu nhau đấy, không nhạt nhẽo mà yêu đến cháy lòng. Một tháng, hai tháng... tám tháng... anh vẫn là anh, xa cách và chẳng bao giờ anh đến được với em trọn vẹn bởi trong tim anh còn có một người khác nữa. Em đã bao lần chấp nhận sự chia ly nhưng rồi phải chăng là số phận lại đưa hai ta về với nhau hay vì em ngang bướng, cố chấp, không chịu thất bại? Bao lần em nén lòng không bật ra tiếng khóc mỗi khi anh bên cạnh em nhưng lại đang điện thoại với người đó. Em tủi thân mỗi khi nghĩ về anh, về em, về ba chúng ta... Dù rằng em gật đầu chấp nhận hai ta chỉ là người đặc biệt nhưng em biết giải thích như thế nào cho tình yêu của mình đây? Sự thật em giận anh rất nhiều, em tự hỏi vì sao mỗi tối anh không điện thoại cho em, kể biết bao nhiêu chuyện hàng ngày như là với người đó? Vì sao em không thể liên tục nhắn tin để biết anh đang làm gì? Ở đâu?... như là người đó? Vì sao em không nhận được niềm tin ở anh về một tương lai có anh và có em?... Vì sao vậy anh? Anh vẫn bảo vì nhiều ngăn cách khó xóa bỏ được giữa hai ta. Vì rằng anh và em ở quá xa nhau... và vì rất nhiều lí do. Nhưng ngày qua ngày, em vẫn tin vào tình yêu của mình, em vẫn yêu anh, chỉ mình anh.
Đã nhiều lần em định quay sang người khác để nhận được yêu thương vì em cũng cần được yêu thương nhưng rồi con tim em không làm được. Anh biết mà, em sợ rằng phải sống trong cái quay cuồng của hạnh phúc không trọn vẹn, em sợ cái cảm giác mang cả những giận hờn về anh vào trong giấc mơ để rồi em lai choàng tỉnh dậy sau mỗi cơn mơ về anh. Những giận dỗi, trách móc của em cùng những thương nhớ để rồi mỗi khi thương nhớ tuyệt vọng là lại một lần em đau đớn đến xé lòng. Sẽ có lúc anh quay lại, nắm chặt đôi bàn tay em và không buông ra nữa chứ? Sẽ có lúc anh giật mình nhận ra anh yêu em rất nhiều rồi vội đuổi theo em chứ? Sẽ có lúc anh biết được em đã chịu đựng tổn thương nhiều như thế nào chứ? Có không anh? Anh à! tối qua anh nói gì với em nhỉ? Anh nói "bây giờ anh chỉ yêu mình em thôi, mặc kệ người ta đi", thật không anh? Em tin được không hay sẽ lại thêm một lần nữa em đặt niềm tin rồi sau đó anh lại ra đi? Đừng nói câu yêu em khi mà trong anh còn có một người khác. Đừng nhìn vào mắt em, khi anh đang nói những lời không chân thật. Đừng nắm lấy tay em nếu anh định làm tan vỡ trái tim em lần nữa... Đừng anh nhé!
Hạnh phúc là gió phảng phất, là cỏ mềm dưới chân ai đó... Em ước mình là gió nhưng em mãi là cỏ dại, đừng giẫm lên em anh nhé! Thôi thì em buông tay bởi bước chân em giờ nặng trĩu, đôi tay em mệt mỏi. Những bước đi của em chẳng còn thong thả nữa đâu anh bởi người đời giờ nhìn em như sa đọa, đam mê... Anh sẽ nâng em dậy khi em vấp ngã không anh? Buông tay nghĩa là mình mất nhau, mất đi những buổi chạy theo từng con phố Sài Gòn, mất những ngày mưa, nắng anh cùng em nắm tay, mất cái gọi là tình yêu giữa hai ta... chỉ còn lại những nhớ nhung, những đắng cay... Buông tay nghĩa là em để anh ra đi, về với hạnh phúc mà anh đã chọn lựa và anh sẽ biết em đau đớn biết chừng nào khi chấp nhận hạnh phúc ấy không phải ở nơi em. Anh đi rồi, em sẽ nhớ lắm những lúc ôm anh trong lòng, cảm nhận hơi ấm từ anh, trong niềm hân hoan, anh đang là của em. Em sẽ nhớ từng lời nói yêu thương ngọt ngào của anh. Hình như có lần anh nói:" mình chỉ là của nhau thôi, em nhé!", em ậm ừ trong phút giây hạnh phúc, theo đuổi những ý nghĩ của riêng em để giờ đây em xin cầu chúc bình yên cho cả hai ta. Chúc hạnh phúc trọn vẹn cho tình yêu của anh, chúc thành công cho những gì anh đang mong đợi...
Theo Ngôi Sao
Tâm Tít bật khóc trong phòng thu Không cầm được nước mắt khi xem đoạn clip tư liệu trong một chương trình từ thiện, Tâm Tít đã rơi nước mắt khi bước vào phòng thu. Giống hệt với vẻ ngoài xinh xắn và hiền lành, bên trong tâm hồn của Tâm Tít cũng rất mong manh dễ vỡ. Khi cùng 30 ca sĩ, diễn viên nổi tiếng tham gia chương...