Bạn thân xúi giục tôi li dị chồng rồi định cướp luôn
Mày chỉ ghen tuông lung tung cứ để theo dõi từ từ xem thế nào rồi mới tính không lại bị hụt lần sau họ đi vào bí mật khó mà bắt được.
Ảnh minh họa
Bạn thân của tôi cô ấy đã 30 tuổi rồi mà chưa lập gia đình, chủ nhật nào nó cũng đến nhà tôi chơi với các con của tôi. Mỗi lần cô Hà đến các con của tôi mừng như đón mẹ về chợ vậy bởi lần nào nó cũng mua quà cho bọn nhỏ lúc thì là những túi kẹo socola khi là bộ đồ chơi siêu nhân hay xếp hình. Vợ chồng tôi coi Hà như bạn thân là em gái nên gia đình động đũa động bát là Hà có mặt, nó khéo léo lắm cơ món gì cũng biết nấu ăn và lại cả giỏi tiếp khách nữa nên lần nào có Hà là không khí cuộc vui sôi nổi hẳn lên.
Chồng tôi đã nhiều lần mang mấy anh đồng nghiệp về giới thiệu cho nó vậy mà nó một mực từ chối và bảo:
- Khi nào kiếm được người chồng thương yêu vợ con kiếm tiền giỏi và đẹp trai như chồng mày tao mới lấy không ở góa cho sướng.
- Hà là khách nên anh ấy không thổ lộ những điểm xấu đấy chứ ở trong chăn mới biết chăn có rận mày ạ.
- Mà số mày cũng sướng thật về sắc đẹp mày thua tao, kiếm tiền cũng ít hơn tao tóm lại thua tao mọi thứ vậy mà lại vớ được anh chàng ngon thế chứ.
Những lời Hà nói động đến lòng tự ái của tôi và cảm thấy hơi bực khi bị bạn thân coi thường và quá thẳng thắn nhưng cố cười trừ cho qua chuyện để giữ hòa khí bạn bè. Trời đã xế chiều rồi tôi bảo Hà không đi mua đồ nữa về đón con, đúng lúc đó Hà vội kêu lên:
- Mày nhìn xem anh chồng mày đang ngồi uống cà phê với ai kìa.
Theo tay Hà chỉ đúng là anh thật không hiểu đang ngồi uống nước với con bé nào xinh đẹp thế, vậy mà bảo chiều nay đi làm thế mà lại đi với con nào đây, tự nhiên trong lòng nổi sự ghen tuông định đến làm cho rõ chuyện nhưng Hà bảo:
- Mày chỉ ghen tuông lung tung cứ để theo dõi từ từ xem thế nào rồi mới tính không lại bị hụt lần sau họ đi vào bí mật khó mà bắt được.
Video đang HOT
Tin bạn tôi giao việc đó cho Hà còn mình vội đi đón con, tối hôm ấy chồng báo là đi tiếp khách không ăn cơm ở nhà, chắc là đi ăn tối mới con kia rồi chứ khách gì ngày nghỉ thế này. Gọi điện cho Hà thì cô ấy báo là đang theo dõi nhất cử nhất động anh ấy đừng có lo. Chỉ mấy ngày hôm sau Hà đã cho tôi kết quả là chồng tôi ngoại tình thường xuyên bỏ bê công việc giữa giờ ra nhà nghỉ với nhân tình.
Thật không ngờ chồng mình lại đổ đốn ra vậy mà cũng phải thôi, là thằng đàn ông có tiền lại đẹp trai thì sao tránh khỏi việc có nhân tình nhân ngãi chứ. Tức tối chẳng thèm nhìn mặt chồng để cảnh cáo thái độ phản bội của chồng tôi giận dỗi bế các con bỏ về nhà ngoại ở chẳng thèm nói với chồng lí do vì có nói thì anh ta cũng phủi tay phủ nhận chứ ai dại gì mà phơi ra.
Thấy vợ bỏ về nhà ngoại chồng tôi cũng chẳng thèm đến đón hay gọi điện chắc là đang bận hú hí với nhân tình nên không có thời gian dành cho vợ con chứ gì. Nghĩ vậy tôi chẳng thèm nghĩ đến chồng, may mà tôi có Hà để tâm sự trong lúc buồn chán đau khổ, cô ấy động viên tôi rất nhiều và bảo:
- Tao thật không ngờ chồng mày lại đổ đốn ra thế, chồng mày hiền lành tử tế vậy mà còn có bồ thế thì sau này tao ở vậy thôi chẳng dám nghĩ đến đàn ông nữa.
- Tao không thể chấp nhận người chồng phản bội như thế, anh ấy làm cho tao đau nhói con tim bây giờ tao phải làm sao đây.
- Sống với nhau mà không có niềm tin vào nhau thì li dị cho nó sướng mày ạ, để chứng tỏ cho anh ấy biết không có anh ta mọi thứ vẫn tốt.
Chưa bao giờ tôi nghĩ đến chuyện chia tay với chồng nhưng từ hôm về nhà ngoại đến giờ đã một tháng mà anh ấy cũng chẳng đến thăm mẹ con tôi lấy một lần điều đó chứng tỏ anh ấy cần gì mình nữa mà níu kéo chứ. Khi lòng tôi đã cạn tình với anh, tôi quyết định chở về cầm theo tờ giấy li hôn để chủ động trước không mình là phận gái lại mang tiếng là bị chồng li dị thì sau này còn mặt mũi nhìn ai nữa.
Mở cửa nhà ra một cảnh lạnh lẽo vắng tanh cảm giác như không có người ở khiến tôi xót xa, tôi chợt khựng lại khi nghe tiếng của Hà ở ngoài phía ban công:
- Gần một tháng nay anh ốm liệt giường mà vợ lại bỏ đi hú hí với bồ bịch để mặc anh gầy xác xơ, may có em sớm tối chăm sóc anh nếu không bây giờ anh còn cái xác khô thôi.
- Anh cảm ơn em đã chăm sóc anh những ngày qua, bây giờ anh khỏe rồi em không phải qua lại nữa đâu.
- Em yêu anh nhiều lắm đừng đuổi em đi, đã từ lâu lắm rồi em muốn được trao thân cho anh vậy mà sao anh luôn lạnh nhạt khó gần vậy, em có điểm gì thua kém vợ anh chứ.
- Em ạ, trái tim của anh khi yêu ai chẳng bao giờ so sánh thiệt hơn đơn giản là anh yêu cô ấy từ những cái xấu xí nhất nhưng bây giờ anh chẳng hiểu nổi vợ anh sao lại phản bội anh nữa.
Hà cố tình ôm chặt lấy chồng tôi, còn anh ấy vội vàng gỡ tay nó ra, đúng lúc đấy tôi xuất hiện thì lại giả bộ ôm chặt lấy Hà như thể trọc tức tôi. Nhưng tôi đã nghe thấu từng câu nói của hai người, bước tới bên Hà tôi chỉ thẳng vào mặt nó để nói:
- Thật không ngờ vợ chồng tao coi mày như người thân trong nhà vậy mà mày lại tìm mọi cách phá vỡ hạnh phúc gia đình nhỏ bé của tao, nói chồng tao ngoại tình rồi vu khống cả tao cũng ngoại tình để rồi đục nước béo cò mày định đến cướp chồng tao phải không.
Tôi lôi tờ giấy li hôn trong túi và xé tan nát trước mặt Hà mà chửi:
- Tốt nhất mày hãy biến khỏi ngôi nhà của tao ngay, vợ chồng tao sẽ không bao giờ bị mắc lừa nữa đâu.
Vội chạy đến ôm chặt lấy chồng mà khóc trong hạnh phúc:
- Em nhớ anh nhiều lắm, cho em xin lỗi anh từ nay vợ chồng mình phải luôn tin tưởng nhau anh nhé.
- Anh cũng thật ngốc nghếch cũng bị cô ấy lừa cũng thật may chúng ta chưa mắc phải sai lầm nào nếu không ân hận cả đời.
Nằm trong vòng tay ấm áp của anh tôi mới thấy cảm phục được ý trí của anh không dễ bị đàn bà khuất phục.
Theo blogtamsu
"Xin anh hãy yêu vợ tôi như tôi đã từng"
Đó là câu cuối cùng tôi có thể nói khi gặp người đàn ông ấy đón vợ tôi ở cổng tòa án.
Ảnh minh họa
Tôi biết vợ tôi đã phai nhạt tình cảm với tôi. Mà nói cho đúng thì tình cảm cô ấy dành cho tôi chưa bao giờ sâu đậm. Tôi yêu cô ấy, đến với cô ấy vào lúc cô ấy đang chịu những cú sốc vì sự ra đi đột ngột của người yêu sau một tai nạn. Có lẽ tôi được đón nhận vì đến vào đúng thời điểm cô ấy đang yếu mềm cần một bờ vai để dựa. Tôi những tưởng tình yêu của mình rồi sẽ xoa dịu những mất mát, sẽ khỏa lấp những trống vắng do người cũ để lại. Và rồi một ngày nhất định cô ấy sẽ nhận ra tấm chân tình của tôi, đáp lại tình cảm của tôi. Nhưng tôi đã nhầm.
Suốt bảy năm làm vợ, cô ấy không khiến tôi phàn nàn một điều gì. Vợ tôi xinh đẹp, ngoan hiền, chu đáo. Cả gia đình tôi ai cũng thương cô, bạn bè mỗi lần gặp gỡ hay đến nhà đều khen ngợi. Cô ấy cởi mở với mọi người, thoải mái và hào phóng. Duy chỉ có tình yêu cô ấy dành cho tôi là keo kiệt.
Ngày cô ấy nhận lời lấy tôi, cô ấy nói: "Em biết anh yêu em. Em có thể làm vợ anh, bên anh cả đời, nhưng yêu anh như em đã từng yêu một người thì em không làm được." Lúc đó tôi cho rằng cô ấy vì chưa nguôi tình cũ nên mới như vậy. Nhưng sự thực là tôi đã cố gắng một mình, vợ tôi không phá, cũng không xây, cô ấy sống bình lặng trong mái nhà tôi phải gồng mình nhóm lửa. Đôi lúc tôi cũng rất cô đơn và mệt mỏi, cần một lời hỏi han dịu dàng, cần một sự sẻ chia đồng cảm. Người ta nói nếu một người bất hạnh trong tình yêu, một là do yêu sai người, hai là do yêu sai cách. Tôi yêu sai người hay sai cách? Hay sai cả hai?
Dạo này vợ tôi vui vẻ hơn, hay cười đùa với con. Cảm giác như cô ấy đang tái sinh, luôn ngập tràn năng lượng. Điều đó không làm tôi vui, ngược lại khiến tôi hoang mang lo sợ bởi tôi nhận ra vợ mình thay đổi. Đó không phải là người phụ nữ tôi thường thấy trong suốt mấy năm qua. Đó là người phụ nữ hoàn toàn khác biệt.
Bạn có thể giấu giếm mọi thứ, trừ khi say rượu và đang yêu. Lẽ nào vợ tôi đang yêu? Cái suy nghĩ ấy làm tôi đau đớn. Nhưng tôi không điều tra, không cố gắng tìm hiểu. Tâm hồn cô ấy xưa giờ có lẽ vốn không thuộc về tôi. Nhưng tôi yêu vợ, đã quen cảm giác có cô ấy mỗi ngày. Tôi sợ khi mọi chuyện rõ ràng, tôi sẽ mất cô ấy. Ai bảo đàn bà yếu mềm, dễ thay lòng đổi dạ? Tôi thấy họ đã yêu ai thì yêu sâu đậm, hận ai thì hận đến thấu xương. Họ sẵn sàng chết vì người mình yêu, và cũng sẵn sàng giết người mình yêu nếu muốn. Họ có thể chịu đựng để duy trì, nhưng cũng quyết liệt ra đi nếu thích. Nếu vợ tôi muốn ra đi, tự cô ấy sẽ nói. Tôi không muốn tự mình tạo cho vợ mình cơ hội.
Con gái tôi nói: "Dạo này con thấy mẹ hay nói, hay cười. Con thích mẹ như thế, bố ạ." Con gái tôi không hiểu rằng có thể rồi một ngày rất gần thôi, gia đình của con sẽ không còn tròn vẹn. Và ngày đó đến, không bất ngờ nhưng như cú giáng cuối cùng gây đổ vỡ trong lòng tôi. Đêm ấy, rất khuya, trong giấc ngủ vợ tôi lần tìm bàn tay tôi, dụi đầu vào nách tôi, và cô ấy khóc. Cô ấy hỏi: "Anh yêu em nhiều phải không?" Tôi vờ ngủ không trả lời. Cô ấy lại nói: "Nếu yêu em, chắc hẳn anh sẽ mong em hạnh phúc, sẽ vui khi thấy em hạnh phúc". Rồi cô ấy dậy, hôn lên bàn tay con, xếp quần áo, xách va li và đi. Cô ấy làm mọi thứ trong bóng tối. Tôi cũng nằm lặng nhìn vợ mình ra đi trong bóng tối. Đó là lần đầu tiên trong đời tôi khóc vì một người đàn bà, khóc vì bất lực biết rằng chẳng gì có thể níu giữ em ở lại.
Gặp nhau ở tòa án, trông vợ tôi khác hẳn. Cô ấy tươi tắn, rạng ngời, chẳng hề giống một người đang chuẩn bị li hôn. Tình yêu có sức mạnh diệu kì như thế. Có lẽ người đàn ông đó đã làm cho tình yêu cô ấy hồi sinh, điều mà suốt mấy năm chung sống tôi không làm được. Vợ tôi nhìn tôi, cô ấy mỉm cười mà không hay rằng trái tim tôi đang khóc. Người đàn bà tôi yêu đang đứng trước mặt tôi nhưng lại như xa vời vợi. Tôi tưởng có thể dùng tình yêu của mình khỏa lấp nỗi trống vắng trong lòng em, cuối cùng không những không làm được mà còn làm hoài phí một quãng đời thanh xuân của em.
Đón em là người đàn ông ấy. Em hạnh phúc không thèm giấu diếm, kể cả với tôi. Mà cũng phải thôi, người ta chỉ giấu diếm nỗi đau chứ ai giấu niềm hạnh phúc. Anh ta đối diện tôi, có phần ngại ngùng, nhỏ nhẹ xin lỗi. Tôi bảo: "Xin anh hãy yêu cô ấy như tôi đã từng", cậu ta bất ngờ khiến bàn tay đang giơ lên định bắt tay tôi rơi thõng.
Nhiều người biết chuyện nói rằng tôi bị điên, rằng vợ tôi đã ngoại tình, và tôi đã để cô ấy ra đi quá nhẹ nhàng. Cũng có thể họ nói đúng: tôi bị điên. Có ai yêu thật lòng mà lại không điên vì yêu một lần. Giữ cô ấy ở lại, dằn vặt, trách móc cô ấy có làm tôi hạnh phúc hơn không? Một con chim trời không bao giờ hạnh phúc dù được bao bọc trong một chiếc lồng son thếp vàng. Nó chỉ thực sự hạnh phúc khi được tự do vẫy vùng trong khoảng trời riêng của nó. Tôi yêu vợ tôi, và tôi đã làm cho cô ấy hạnh phúc theo một cách khác.
Theo Dân Trí
Tình cũ giàu sang vừa li hôn, chồng vội viết đơn chia tay vợ Nhận lá đơn ly hôn ấy từ chồng, dù đau đớn đến mức muốn kết thúc cuộc sống, tôi vẫn cố động viên mình gắng gượng, không cam chịu để đi tìm sự thật. Và rồi mọi điều đã được làm sáng tỏ khi tôi tận mắt chứng kiến chồng mình và Tường Vy ôm nhau thắm thiết trong một quán cà phê......