Bản lĩnh của đàn bà là từ chối lời tán tỉnh của đàn ông
Tán tỉnh phụ nữ là bản lĩnh của đàn ông, từ chối lời tán tỉnh là bản lĩnh của đàn bà. Phụ nữ có chồng rồi mà không có đàn ông tán tỉnh là một bi kịch.
Phụ nữ đã có chồng rồi để đàn ông tán tỉnh nhiều là không tốt, theo tôi hiểu. Nhưng chị lúc nào cũng để danh sách thật dài những người tán tỉnh mình. Tôi thấy thắc mắc về điều này…
Sao cô biết phụ nữ có chồng rồi ra ngoài để đàn ông tán tỉnh là không tốt? Không tốt ở điểm nào? Thế giai tán tôi hay tôi tán giai mà cô bảo là không tốt?
Ý tôi là, chị có chồng rồi mà vẫn chấp nhận những lời tán tỉnh của đàn ông sẽ khiến nhiều người đán.h giá là thiếu đứng đắn.
Tôi sinh ra trên đời là một người phụ nữ. Những người đàn ông sinh ra trên đời là đàn ông. Phân biệt như thế để biết giới tính. Tán tỉnh phụ nữ là bản lĩnh của đàn ông, từ chối lời tán tỉnh là bản lĩnh của đàn bà. Phụ nữ có chồng rồi mà không có đàn ông tán tỉnh là một bi kịch.
Xét về mặt truyền thống, người ta không thích những người phụ nữ như chị bị đán.h giá. Không xét trường hợp của chị, tôi chỉ muốn biết quan điểm của chị về việc này thôi.
Một bông hoa, từ khi có nụ đến khi ra quả, lúc nào cũng có người ngắm, lúc nào cũng có người ngửi mùi hương. Đến khi nó có quả, vẫn không hết người ngắm, người ngửi mùi hương. Cho đến khi nào quả chín, hái trái rồi thì mới hết người ngắm, người nhòm.
Phụ nữ cũng vậy thôi. Đã tỏa hương, khoe sắc thì phải có đàn ông nhìn, ngắm, tỏ vẻ ngưỡng mộ. Tự nhiên nó thế, không ai mời gọi ai. Trừ khi tôi lên giường với tất cả những người đàn ông tán tỉnh tôi trong khi tôi đã có chồng rồi thì mọi người mới có quyền nói là tốt hay không tốt.
Giá trị của mỗi người phụ nữ là khác nhau. Lấy cái giá trị đó để xây dựng hạnh phúc gia đình mới là văn minh (Ảnh minh họa).
Thế chồng chị phản ứng thế nào về chuyện này!
Chồng tôi rất vui vì điều này. Mỗi lần có ai đó ngoái lại nhìn tôi, khen tôi là anh vui ra mặt. Tôi thấy đàn ông Việt Nam có nhiều anh thích lấy vợ đẹp, vợ sắc sảo nhưng lại không thích những người đàn ông khác ngắm vợ mình. Rồi nhiều anh cuồng đến mức thấy người ta yêu quý vợ mình, về nhà dằn vặt, đán.h đậ.p để cho bõ tức. Cái tư duy như vậy thật đáng sợ.
Video đang HOT
Nhưng chồng tôi lại không thế. Có thể tôi may mắn vì gặp được một đức ông chồng quá tuyệt vời trong số những người vô lý. (Nói nhỏ: Ở đâu ra nhiều người đàn ông vô lí như ở Việt Nam không nhỉ?). Chồng tôi trân trọng những giá trị của vợ chứ không tỏ thái độ đố kỵ một cách quá… đàn bà.
Chị là một người phụ nữ may mắn. Anh chị ứng xử như thế nào với những lời đàm tiếu của gia đình, hàng xóm?
Nói là không quan tâm có vẻ tôi là một người bất cần đời. Nhưng thật sự là không nên quan tâm đến dư luận trong trường hợp này. Không phải lúc nào dư luận cũng đúng. Với lại, dư luận là một thứ cay nghiệt. Bạn mà không giống dư luận, dư luận sẽ cào bằng cho bạn giống. Mà bạn không chịu giống thì bạn sẽ “tàn phế” về mặt tư tưởng ngay.
Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã thông là một kiểu dư luận điển hình. Có nhiều thứ người ta đồn thổi ghê gớm lắm. Chồng tôi luôn bật cười về những lời đàm tiếu mà hàng xóm dành cho chúng tôi. Nào là: Anh chồng làm lắm cho vợ ăn diện, chỉ để đong đưa trai, nào là tôi “cắ.m sừn.g” chồng,… Trong khi chưa ai thấy tôi “cắ.m sừn.g” chồng bao giờ. Vợ chồng tôi vẫn vui vẻ nhưng dư luận vẫn nghi ngờ hạnh phúc của gia đình tôi. Thế mới lạ!
Trước những đán.h giá trái chiều về mình, chị có thực sự thoải mái không?
Có chứ! Làm sao tôi phải khó chịu về những thông tin trái chiều của người ngoài? Điều họ nói là câu chuyện làm quà. Còn điều tôi làm là vì cuộc sống của tôi. Không ai sống thay tôi nên tôi cứ sống theo cách tôi chọn. Và tôi chịu trách nhiệm với điều đó.
Phụ nữ cũng thật hay! Người ta sợ những đán.h giá của người ngoài hơn là tiếng nói, nhu cầu của bản thân. Nhiều chị lúc chưa chồng xinh, giỏi, khéo lắm. Nhưng khi lấy chồng vào, sợ người ta đán.h giá giỏi hơn chồng nên lùi con đường phấn đấu sự nghiệp lại, sống một cuộc sống khác với những gì mình có… Có những chị chỉ vì sợ người ta đán.h giá là không đứng đắn mà đâ.m ra thù hằn cả những người đàn ông đối x.ử t.ử tế với mình.
Làm sao phải sống một cuộc sống khổ hạnh như thế chứ? Làm sao cứ phải so sánh rằng: Người ta đảm đang bếp núc thì mình cũng phải dẹp cái đầu tính toán việc xã hội giỏi để tập đảm đang bếp núc? Như thế có hạnh phúc hơn không?
Cắt lời chị! Nhưng mẫu số chung của hạnh phúc gia đình ở Việt Nam là thế. Chúng ta buộc phải tính đến yếu tố văn hóa ở đây. Thực tế điều này đã được kiểm chứng ngàn đời đấy thôi!
Không có mẫu số chung nào cho hạnh phúc gia đình hết. Nhiều khi chúng ta cứ khuyên nhau nên làm thế nọ, nên làm thế kia, nhưng bản thân những người khuyên cũng chỉ dựa và những quy định có sẵn. Những khó khăn của gia đình mình, vẫn vật vã như thường thôi.
Chính vì thế, cái mẫu số chung cho phụ nữ là phải ngoan, phải hiền, phải làm hết sức để chăm chồng, chăm con, lọ mọ cả ngày thì mới giữ được gia đình hạnh phúc là một mẫu số sai bét. Nhưng mà người ta vẫn cứ tin hoàn toàn. Chỉ bởi vì chị em không dám đối diện với sự thay đổi.
Tôi cho rằng thế này: Giá trị của mỗi người phụ nữ là khác nhau. Lấy cái giá trị đó để xây dựng hạnh phúc gia đình mới là văn minh.
Tôi không nấu ăn giỏi nhưng tôi làm những việc khác giỏi. Việc nấu ăn tôi sẽ giải quyết theo cách khác.
Tôi làm gì mà gia đình tôi vẫn hạnh phúc, vui vẻ, không gây ảnh hưởng đến trật tự xóm, thì tại sao mọi người cứ phải nghĩ ra bi kịch theo cách mọi người hiểu để gán ghép cho tôi? Tại sao một người phụ nữ đáng được khen, đáng được trân trọng thì mọi người lại đán.h giá là hư hỏng?
Tôi không hiểu dư luận, nhưng tôi hiểu đó là câu chuyện làm quà. Câu chuyện đó có thể giế.t chế.t hạnh phúc gia đình của ai đó nếu hai vợ chồng tin nó. Nhưng nó sẽ là vô hại nếu bạn nghĩ đó là bình thường. Nếu có người đàn ông nào đó tỏ thái độ thích tôi, mặc dù biết tôi có chồng thì tôi vẫn tiếp nhận điều đó một cách bình thường. Còn từ chối thế nào là chuyện của tôi. Đơn giản thế thôi nhỉ!
Có rất nhiều góc nhìn, tôi thích góc nhìn của chị. Có thể tôi không sống được như cách của chị nhưng dù sao tôi cũng mong chị luôn hạnh phúc! Cảm ơn chị về những chia sẻ!
Theo Ngoisao
Sao người "đội vợ lên đầu" như tôi thì "ế vợ"?
Nhìn cuộc sống của chú mà anh thèm nhỏ rãi. Anh chỉ mong có người luộc rau, tráng trứng cho anh ăn là hạnh phúc trào nước mắt rồi. Cũng mong mỏi lắm một người ngồi sau xe thấy mình tia gái đẹp thì sẽ cấu cho một cái thật đau rồi nũng nịu giận dỗi.
Gửi chú em Trần Đức Trí - Người đang kêu gào bất mãn " Sai lầm lớn nhất của đàn ông là lấy vợ"!
Chú có biết kiếp "evo" (ế vợ) nó khổ thế nào không mà còn định vận động các thanh niên trai trẻ độc thân cả đời. Chú đừng có xúi dại người khác nhé. Anh đang chán đến tận cổ đời độc thân đây này. Đầu 3 đít gần cuối rồi mà vẫn chăn đơn gối chiếc, buồn đến thối cả ruột.
Căn bản số anh đen như nhọ nồi, cứ cô nào ưng mình thì mình chẳng ưng, cô nào mình ưng thì lại không ưng mình. Anh cũng gặp gỡ ối cô rồi mà chưa đâu vào đâu cả, trên không thông mà dưới thì không tới.
Anh chẳng dám đòi hỏi ở vợ nhiều như chú. Chỉ mong có được vợ để mà yêu chiều là tốt lắm rồi. Anh thề sẽ thực hiện chuẩn câu "Vợ là nhất, cóc có nhì", "Sợ vợ sống lâu". Lấy được về thì vợ là bảo bối, là báu vật, cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa. Thằng nào trêu vào vợ anh là anh đấ.m chết.
Nghe chú khoe vợ chú hay ghen và quản lý chú mà anh tức nổ đom đóm mắt vì tị với chú. Giá mà anh cũng được hưởng cảm giác ấy một lần. Vợ có yêu mình thì mới ghen, mới quản, chứ nó mà bơ lác mình thì buồn lắm.
Nói thật, mỗi khi đi bù khú với tụi bạn, nhìn chúng nó lúc lại vợ nhắn tin, lúc lại vợ gọi điện mà anh tủi thân. Người ta có đôi có cặp, có người chờ mong ở nhà. Anh thì chả ai ngóng trông, về nhà đèn tắt đen thùi lùi, có khi chế.t giữa đường cũng chẳng ai hay biết. Thèm lắm được vợ quản, vợ quát mắng như mọi người. Cứ thử cảm giác cô đơn như anh, rồi chú em sẽ hiểu lời cằn nhằn của vợ có giá trị thế nào.
Như mấy thằng bạn anh, suốt ngày kêu rên vợ tao lắm điều, rồi vợ tao ghê gớm. Nhưng mà anh hỏi "Vậy đổi cho tao đê" thì thằng nào thằng đấy hề hề "Điên sao đổi".
Chắc chú em còn trẻ trâu nên chưa thấy được giá trị của vợ. Chứ anh nói thật, có người nâng khăn sửa túi, sát cánh bên mình mọi lúc là vui lắm rồi. Nhất là vợ chú lại chịu lấy chú khi chú em còn nhỏ tuổ.i, chưa có tiề.n đồ rạng rỡ trong tay thì cô ấy là người tốt, cô ấy yêu chú chân thành đấy.
Căn bản số anh đen như nhọ nồi, cứ cô nào ưng mình thì mình chẳng ưng, cô nào mình ưng thì lại không ưng mình.
Đúng là vợ chú có nhiều cái quá quắt. Nhưng vốn "phái yếu" sinh ra là để "phái mạnh" nuông chiều mà. Tuy nhiên, anh nghĩ nguyên nhân cốt yếu ở đây là do chú em chưa đủ uy để làm vợ nể sợ, để dạy được vợ. Cái chính là chú trẻ trâu quá nên vợ nó không tôn trọng.
Với cả, chú không trân trọng người ta thì người ta không trân trọng chú là phải thôi. Vợ chú mới khen bạn bè sướng vì lấy được chồng ngon chú đã tức nổ đom đóm mắt. Ấy thế mà chú viết cả bài báo ch.ê ba.i, xỉ.a xó.i vợ thế này thì chú nghĩ xem ai xấu xa hơn ai?
Những suy nghĩ của chú em, so đo của chú em vô lý và chuối hết sức. Thèm gái thì đi chơi hàng, thèm con thì thuê đẻ rồi mướn ô sin nuôi, thèm hơi ấm thì về bám tí mẹ. Trời ơi trời, càng đọc càng thấy suy nghĩ của chú em lệch lạc, bệnh hoạn và trẻ trâu.
Những gì chú toan tính vừa dở hơi, vừa vi phạm pháp luật ạ. Chú điên sao mà xúi thanh niên trai trẻ đi tìm vui ở gái làng chơi để mà xã hội này loạn. Không cẩn thận công an họ đọc được tâm sự của chú, họ gô luôn vào tù vì tội tuyên truyền đồ.i bạ.i đấy.
Càng nghĩ anh càng thấy tức. Tại sao một người như chú em lại có được vợ, lại còn có rõ sớm. Còn anh rất tốt bụng và có phương châm sống "đội vợ lên đầu" thì luôn phải nhận câu "Anh rất tốt nhưng em rất tiếc!".
Anh nói thật, chú nên trân trọng những gì mình đang có đi. Nhìn cuộc sống của chú mà anh thèm nhỏ rãi. Anh chẳng mong được ăn sơn hào hải vị, chỉ mong có người luộc rau, tráng trứng cho anh ăn là hạnh phúc trào nước mắt rồi. Cũng mong mỏi lắm một người ngồi sau xe thấy mình tia gái đẹp thì sẽ cấu cho một cái thật đau rồi nũng nịu giận dỗi. Mong đến mòn cả mắt mà mãi chẳng được.
Chú nên suy nghĩ kỹ lại và sửa đổi mình trước. Phụ nữ họ chỉ phục trước một người đàn ông đích thực. Còn với trẻ con mang vóc dáng người đàn ông trưởng thành thì khó lòng dạy được vợ và có gia đình hạnh phúc lắm.
Anh mong chú sớm trưởng thành để chăm lo được cho vợ con của mình!
Theo Eva.vn
Em muốn ôm anh kéo ra khỏi giấc mơ Có nhiều lúc em chỉ muốn kéo anh ra khỏi giấc mơ, ghì vào lòng và ôm thật chặt. Em lại nhớ anh rồi, chẳng hiểu sao cả ngày hôm nay lúc nào đầu óc em cũng chỉ nghĩ về anh mà chẳng thể làm nổi việc gì nên hồn cả. Lúc này đây khi màn đêm buông xuống, phố xá đã vùi...