Bản ‘hợp đồng’ lạ lùng giữa vợ với nhân tình của chồng
“Chẳng việc gì mà anh phải sợ cuống lên như thế, chắc có việc gì đột xuất nên chị ấy mới gọi thôi, em và chị ấy đã thỏa thuận với nhau rồi,…”
Tôi 38 tuổi, là trưởng phòng vật tư của một công ty kinh doanh thiết bị máy công trình, còn Liên, vợ tôi là giáo viên dạy văn cấp hai của trường chuyên của tỉnh.
Lấy nhau đã gần 10 năm, chúng tôi có hai đứa con gái xinh xắn, ngoan ngoãn, một đứa học lớp ba, còn đứa út năm nay vào lớp một.
Kinh tế gia đình khá ổn định, vợ chồng lại hòa thuận chả mấy khi nặng nhẹ, lời ra tiếng vào gì với nhau nên ở khu phố, gia đình tôi được coi như hình mẫu. Nhiều người xuýt xoa khen vợ tôi giỏi “quản chồng” vì do công việc tôi thường xuyên phải đi công tác xa nhà, nhưng lúc nào về nhà tôi cũng chỉn chu việc nhà, phụ vợ chăm sóc con cái, thăm nom nội ngoại đôi bên chu toàn.
Thế nhưng có một “bí mật” mà gần nửa năm nay tôi giấu vợ, đấy là mối tình của tôi và Thoan, cô kế toán của một công ty đối tác mà tôi có dịp quen, làm việc chung khi đi ký hợp đồng mua hàng cho công ty.
Thoan mới 26 tuổi, chưa chồng, khuôn mặt ưa nhìn, đặc biệt là đôi mắt lá răm sắc lem lẻm, nụ cười có lúm đồng tiền “chết chìm” người đối diện.
Video đang HOT
Chỉ vài ba lần tiếp xúc, trò chuyện, tôi và Thoan lao vào nhau như duyên tiền định. Thời gian tôi ở với Thoan nhiều gấp mấy lần thời gian tôi về nhà với Liên và hai con. Lấy cớ bận công việc, hàng hóa phải xuất nhập nhiều nên tôi vắng nhà liên tục.
Tôi vô cùng bất ngờ khi biết được sự thật (Ảnh minh họa)
Điều tôi không thể ngờ là vợ tôi lại biết được chuyện tình cảm của tôi và Thoan. Cô ấy đã tìm đến tận nhà Thoan và họ đã trò chuyện rồi cùng “thỏa thuận” với nhau một cam kết mà tôi là nhân vật chính lại không hề hay biết. Mãi tới khi tôi thấy trên màn hình điện thoại của Thoan hiện lên số điện thoại của vợ tôi gọi đến, tôi giật mình tái mặt vì sợ thì Thoan mới giải thích cho tôi.
Hóa ra Liên biết chuyện tôi bồ bịch với Thoan vì một học sinh của cô ấy ở ngay gần nhà Thoan, thấy tôi thường xuyên ăn ở tại đây đã thông báo với cô giáo của mình. Liên âm thầm tìm hiểu và đã đến gặp Thoan. Cô ấy nói thẳng với Thoan rằng tôi đã phản bội tình yêu của cô ấy, phản bội lại các con nên cô ấy cũng không còn gì để níu giữ tôi.
Có điều các con còn quá nhỏ, Liên không muốn có sự xáo trộn trong gia đình ảnh hưởng đến tâm lý của các cháu nên sẽ chấp nhận “giữ chồng” trên danh nghĩa.
Cô ấy nói với Thoan tôi và Thoan muốn chung sống với nhau hay làm những gì đi nữa, cô ấy cũng sẽ không quan tâm và không bao giờ can thiệp vào. Kể cả chuyện tiền nong, cô ấy cũng không cần tôi phải đóng góp một đồng nào hết vì thu nhập của cô ấy đủ sức lo cho các con cuộc sống đầy đủ.
Chỉ có một yêu cầu duy nhất là tôi phải đều đặn về nhà để cho các con được gặp bố, những dịp lễ tết nội ngoại tôi cũng sẽ phải về để đưa các con đi thăm hỏi ông bà, làm tròn bổn phận dâu con. Còn tình cảm giữa tôi và Liên hoàn toàn chấm dứt.
Nghe những điều Thoan nói mà tôi bàng hoàng, sống lưng lạnh toát như bị cảm gió đột ngột. Tôi không thể ngờ người vợ hiền lành của tôi lại chọn cách cư xử mềm mỏng nhưng “cao tay” đến thế khi biết chồng đi ngoại tình.
Tôi cũng yêu Thoan nhưng thực lòng không hề muốn mất Liên, muốn rời bỏ gia đình của mình. Tôi phải làm thế nào bây giờ?
Theo Eva
Sau...'hợp đồng hôn nhân', tôi sẽ buông anh cho tình cũ
Tôi và chồng tôi cưới nhau không phải vì tình yêu. Lý do đơn giản là xuất phát từ "hợp đồng hôn nhân" để làm hài lòng bố mẹ hai bên và giúp công ty của bố anh thoát khỏi phá sản. Dù vậy, cuộc hôn nhân 15 năm không quá lạnh lùng khi chúng tôi có với nhau một cậu con trai.
Tôi hơn chồng 5 tuổi và là một phụ nữ làm kinh doanh thành đạt, có địa vị trong xã hội. Còn anh là bác sĩ ở một bệnh viện lớn trong thành phố. Cuộc sống của chúng tôi bình lặng, việc ai nấy làm, bạn ai nấy chơi, tôn trọng nhau và có trách nhiệm với gia đình. Dù đến với nhau không phải vì tình yêu, nhưng cái nghĩa 15 năm qua cũng sâu nặng. Cho đến một ngày, tôi phát hiện ra anh ngoại tình. Cô ta tên là Lan, một cô gái xinh đẹp, trẻ hơn tôi 10 tuổi. Họ gặp nhau trong một chuyến công tác chữa bệnh từ thiện cho bà con dân tộc vùng núi. Công ty của cô ta là doanh nghiệp hảo tâm, kết hợp với bệnh viện của chồng tôi trong chuyến từ thiện đó. Trên chuyến xe, họ tình cờ ngồi cạnh nhau. Và cũng tình cờ, chồng tôi phát hiện cô ta bị u nang buồng trứng phải phẫu thuật. Trong suốt thời gian cô ta nằm viện, họ gần gũi nhau và nảy sinh tình cảm.
Chồng tôi thú nhận rằng, ban đầu anh thấy Lan tội nghiệp, không có ai bên cạnh nên quan tâm chăm sóc. Lâu dần, lòng biết ơn của Lan đã chuyển thành tình yêu. Đó là một thứ tình cảm khác lạ mà anh chưa từng cảm nhận trong suốt 15 năm chung sống với tôi... Nghe những lời anh nói, tôi cảm thấy đau đớn và uất nghẹn. Nhưng tôi không muốn kết thúc cuộc hôn nhân này chỉ vì một người đàn bà khác. Tôi sẽ chỉ buông tay cho đến khi nào tôi muốn. Tôi hẹn gặp cô gái đó. Khi cả hai vừa ngồi xuống, uống được cốc nước lọc thì cô ta bắt đầu nôn ọe.
Cô giỏi lắm nhưng đừng tưởng con cô sẽ có cha.
Với sự nhạy cảm của phụ nữ, tôi biết cô ta đang mang bầu. "Cô có thai? Cô giỏi lắm nhưng đừng tưởng con cô sẽ có cha. Tôi chưa buông tha cho anh ta đâu", tôi nói trong tức giận. Tôi nhiếc móc cô ta rằng, nếu không có tôi, anh vẫn sẽ là người chồng của gia đình như bao năm qua. Chỉ cần cô ta từ bỏ thì mọi chuyện sẽ như cũ. Cô ta im lặng và cuối cùng đáp lại: "Em thực lòng không muốn giành giật với chị. Không đợi đến lúc chị yêu cầu thì em cũng đã nhiều lần dằn vặt, giá như em đừng yếu lòng như vậy. Em có thể sinh con một mình, suốt đời mang tiếng người thứ ba, nhưng em sẽ không chấp nhận hạnh phúc với một thứ ràng buộc không tình yêu"... Tình nhân của chồng tôi cương quyết không phá thai vì sợ sau này không sinh con được nữa. Cô ta cũng không cho chồng tôi ly hôn. Cứ như thế, cả ba chúng tôi giằng co nhau trong một mối quan hệ mà không ai chịu buông tay hẳn.
Cô gái kia đã sinh cho chồng tôi một đứa con gái. Hơn một năm qua, họ vẫn qua lại với nhau, giống như đó là gia đình thứ 2 của anh ấy. Còn mối quan hệ của tôi và chồng vốn không mặn nồng giờ càng trở nên lạnh nhạt. Anh ngày càng ít về nhà hơn, chỉ ở lỳ bệnh viện. Chúng tôi sống chung nhà nhưng như hai cái bóng lặng lẽ. Nhất là từ khi con trai đi du học ở Anh, căn nhà chỉ còn lại hai vợ chồng, không khí càng nhạt nhẽo. Mới đây, tôi bị rối loạn tiền đình phải vào bệnh viện. Con trai đi du học xa còn anh đang trong đợt công tác dài ngày. Cuối cùng người vào viện thăm nom, chăm sóc tôi lại là Lan. Tôi từ chối thì cô ta nói: "Em không đến vì mục đích gì cả, chỉ muốn giúp chị lúc này. Em biết người bệnh thường thấy cô đơn và tủi thân". Tôi im lặng không nói gì. Những ngày sau đó, chỉ có tôi và Lan - hai người đàn bà trong mối nhân duyên nghiệt ngã bên cạnh nhau...
Đêm trước ngày ra viện, tôi thức trắng để suy nghĩ về cuộc sống, hạnh phúc và gia đình. Tôi nhận ra sự cố chấp khi níu kéo một người đàn ông không yêu mình. Suốt bao nhiêu năm qua, anh đã làm tròn trách nhiệm với tôi và con như một cách để trả nợ cho gia đình. Có lẽ đã đến lúc tôi cần đưa ra một quyết định để trả lại cuộc sống cho cả hai. Sau khi ra viện, tôi đặt vé máy bay đi thăm con trai một thời gian. Trước khi lên máy bay, tôi nhắn tin cho Lan: "Tôi cần chút thời gian để có thể chủ động chấp nhận sự thật".
Theo Phunutoday
Chồng cho 40 triệu một tháng vẫn không thấy hạnh phúc Tôi cảm thấy mình được trả lương 40 triệu 1 tháng cho công việc làm vợ. Đó như một bản hợp đồng đắt giá mà tôi có được khi trông nhà cho chồng, đẻ con. Vậy đấy, 40 triệu mỗi tháng có phải là quá rẻ cho sự cô đơn và tuổi trẻ, cho những khát khao đàn bà bị chôn vùi của...