Bạn gái từ chối lời cầu hôn vì “Thà khóc trên ô tô còn hơn cười sau xe đạp” và cái kết sốc
Nhìn em thế này mà lại phải gắn bó với một anh thợ sửa xe đạp sao? Nói thật với anh nhé, em thà khóc trên ô tô 1 ngày còn hơn cười sau xe đạp cả đời.
Anh sao thế, nhìn em thế này mà lại phải gắn bó với một anh thợ sửa xe đạp sao? Nói thật với anh nhé, em thà khóc trên ô tô 1 ngày còn hơn cười sau xe đạp cả đời. (Ảnh minh họa)
Đạo và Duyên yêu nhau khi cả hai cùng bước vào cấp 3, mối tình của hai người được bạn bè ủng hộ vì họ khá xứng đôi vừa lứa. Vì hoàn cảnh khó khăn nên hết cấp 3 cả hai đều không thể tiếp tục học lên dù Đạo học khá giỏi. Đạo quyết định nối nghề sửa xe đạp của bố còn Duyên thì theo người cô lên thành phố học nghề cắt tóc trang điểm cô dâu để sau này về quê mở cửa hiệu.
Duyên dự định đi khoảng 2 – 3 năm, học xong rồi ở lại làm thêm cho tới khi thành thạo thì trở về. Tin tưởng ở bạn gái tuyệt đối, với lại tuổi còn khá trẻ nên Đạo tán thành quyết định đó của Duyên. Sau khi Duyên trở về chắc chắn họ sẽ làm đám cưới.
Suốt thời gian Duyên lên thành phố học rồi làm thì Đạo ở nhà vẫn chuyên tâm vào quán sửa xe đạp. Những lúc rảnh rỗi hay mùa màng thì anh lại sang giúp đỡ bố mẹ Duyên công việc ruộng đồng. Đạo chăm chỉ chịu khó như thế thì bố mẹ Duyên quý lắm coi anh như con cái trong nhà. Ai cũng bảo Duyên lấy được Đạo sau này sẽ sướng lắm.
Suốt thời gian Duyên lên thành phố học rồi làm thì Đạo ở nhà vẫn chuyên tâm vào quán sửa xe đạp. (Ảnh minh họa)
Năm đầu Duyên còn hay về nhưng năm thứ 2, rồi thứ 3 thì ít về hơn. Đạo đòi lên thăm Duyên nói công việc bận mà chủ quán cũng không cho tiếp người thân nên anh đành thôi. Mỗi lần Duyên về nhìn bạn gái lại sành điệu hơn trước, Đạo cũng lo mất người yêu lắm nên cuối năm ấy anh ngỏ lời kết hôn. Đạo cũng đã dành được một khoản tiền nho nhỏ đủ cưới vợ rồi. Muốn làm duyên bất ngờ anh cũng đã mua một cái nhẫn vàng tây để ngỏ lời cầu hôn với người anh yêu.
Thế nhưng thật không ngờ, khi Đạo chìa chiếc nhẫn ra thì nhận ngay được lời từ chối thẳng thừng của Duyên.
Video đang HOT
- Em xin lỗi, mình không thể cưới nhau được đâu. Em dự định ở lại thành phố làm luôn chứ em không về quê nữa.
- Thế anh cũng sẽ lên thành phố cùng em, anh sẽ mở quán sửa xe đạp trên đó.
- Anh sao thế, nhìn em thế này mà lại phải gắn bó với một anh thợ sửa xe đạp cả đời sao? Nói thật với anh nhé, em thà khóc trên ô tô 1 ngày còn hơn cười sau xe đạp cả đời.
Nói rồi Duyên quay gót bỏ mặc Đạo đứng đó chết lặng với cái chiếc nhẫn cầu hôn trên tay. Sau lần đó Duyên ở lại thành phố thật và không về nữa, bố mẹ Duyên thương Đạo lắm nhưng không nói được con gái. 2 tháng chia tay người ta cũng không còn thấy Đạo ở làng nữa, quán sửa xe ngày ngày chỉ còn bóng dáng người bố lưng đã còng của anh ra vào. Nhiều người hỏi thăm thì ông bảo: “Nó bảo nó vào Nam làm với bạn, tôi cũng chẳng biết nò làm gì nữa”.
Thời gian cứ thế trôi đi, 1 năm sau người ta nghe nói Duyên lấy chồng giàu, đám cưới to nhất xã một đoàn ô tô sang trọng về đón dâu. Ai cũng thương cho Đạo, nhưng họ cũng mừng cho Duyên vì đúng là thân con gái ai chẳng muốn gửi vào nơi sung sướng.
Nhưng sau khi cưới người ta cũng thấy Duyên với chồng về thăm bố mẹ họ hàng có một lần còn sau đó thì biệt tăm. Bố mẹ Duyên cũng khá kín tiếng nên không ai rõ tình hình của cô nhưng mọi người đoán chắc chắn là Duyên đang hạnh phúc và sung sướng bên chồng giàu. Nhưng rồi một ngày người ta thấy Duyên thất thểu về làng trong hình dáng tiều tụy.
Hóa ra đám cưới năm đó là Duyên bị lừa, rước dâu xong thì gã chồng giàu của cô đã bán luôn cô cho một đường dây mại dâm. Và cô phải sống trong chuỗi ngày nhơ nhớp kéo dài bao năm qua cho tới khi may mắn trốn thoát được. Người thì thương nhưng cũng nhiều người trách Duyên hám tiền nên mới thế.
Bố mẹ Đạo thì mỏi mòn không biết con trai trong đó ra sao. Nhiều lần bố anh muốn vào Nam thăm con nhưng sức khỏe không cho phép, rồi thì vợ vì nhớ con lại đổ bệnh nên không đi được. Bẵng đi 5 năm trời Đạo và Duyên cũng mất hoàn toàn liên lạc với nhau, dạo ấy vì mẹ Đạo ốm nặng quá nên bố anh đã gọi điện báo anh vềgấp.
Nhận được tin ấy, Đạo vội vàng thu xếp về ngay. Người ta thấy chiếc xe ô tô sang trọng đỗ trước cửa nhà Đạo và choáng váng khi người bước xuống xe chính là anh. 5 năm qua Đạo đã miệt mài gây dựng một cơ sở sản xuất cùng bạn và giờ thì anh đã thành ông chủ có tiếng rồi. Gặp lại Đạo trên đường, Duyên đứng hình không nói ra thành tiếng. Giá như ngày đó cô đừng có chối bỏ tình yêu của Đạo thì giờ đây đã không phải chuốc lấy kết cục đau đớn này.
Theo blogtamsu
Kiên quyết từ chối lời cầu hôn của bạn trai đại gia chỉ vì một câu nói
Thế nhưng khi hai người tính đến chuyện xa xôi hơn, đó là một mái ấm hạnh phúc thì anh lại muốn cô gác lại công việc khi hai người đã về chung nhà. Anh chỉ muốn vợ ở nhà, ngày lo quán xuyến nhà cửa, chăm sóc dạy dỗ các con.
32 tuổi Hương vẫn chưa chịu lấy chồng dù cô có nhan sắc và có một công việc kiếm được khá nhiều tiền. Giữa năm ấy ông trời run rủi thế nào cô gặp và yêu một người đàn ông có sự nghiệp lớn. Anh đúng là mẫu "soái ca" trong mấy cuốn ngôn tình mà hồi trẻ cô vẫn mơ mộng. Nhìn họ đi cùng nhau ai cũng phải ganh tị với Hương. Anh vừa có tiền bạc, vừa có địa vị, lại có một ngoại hình không tệ.
Hương làm kế toán cho một công ty đã được ngót 10 năm và hiện giờ cô đã lên chức kế toán trưởng. Thu nhập cao nhưng đổi lại công việc hàng ngày của Hương rất bận rộn. Có những hôm tôi phải làm việc tới 8, 9 giờ tối ở công ty. Vậy nhưng chưa bao giờ cô thấy mệt mỏi, hay chán nản với công việc. Bởi cô thực sự yêu thích và đam mê công việc của mình.
Giữa năm ấy ông trời run rủi thế nào cô gặp và yêu một người đàn ông có sự nghiệp lớn. Anh đúng là mẫu "soái ca" trong mấy cuốn ngôn tình mà hồi trẻ cô vẫn mơ mộng. (Ảnh minh họa)
Cũng chính nhờ công việc mà mới có được cô của ngày hôm nay. Từ một cô bé nhút nhát, Hương trở thành người phụ nữ độc lập, tự tin và hãnh tiến, nhờ làm việc, nhờ có những thành tựu trong công việc. Và cô nghĩ chính phong thái tự tin vào chính mình đã giúp cô chinh phục được anh, cuốn hút được anh.
Thế nhưng khi hai người tính đến chuyện xa xôi hơn, đó là một mái ấm hạnh phúc thì anh lại muốn cô gác lại công việc khi hai người đã về chung nhà. Anh chỉ muốn vợ ở nhà, ngày lo quán xuyến nhà cửa, chăm sóc dạy dỗ các con. Mọi việc tiền bạc bên ngoài thì để anh lo. Anh đã có cơi ngơi tiền tỉ và là đại gia thực thụ rồi.
Hương không muốn từ bỏ mọi thứ, sự nghiệp mà mình đang gây dựng, dù cô rất yêu anh:
- Không được, em muốn đi làm em không muốn sống dựa dẫm. Em muốn được tự chủ.
- Công việc của em kiếm được bao nhiêu? Nếu em không muốn dựa dẫm thì anh sẽ trả lương hàng tháng cho em. Phụ nữ lấy chồng phải phụ thuộc chồng, tự chủ để rồi lại vùng lên ra ngoài lăng nhăng à?
Quá bất ngờ trước câu nói của anh, lẽ nào sau khi cưới nhau Hương sẽ trở thành người giúp việc được chồng trả lương cho hay sao ? Lấy nhau mà không tin tưởng nhau thì làm sao có thể có hạnh phúc.
Hương đã không chìa tay ra để anh đeo nhẫn kim cương vào. (Ảnh minh họa)
Tuần trước, anh dùng nhẫn kim cương để cầu hôn Hương, nhìn chiếc nhẫn phát sáng lấp lánh, cô bỗng dưng cảm thấy ớn lạnh. Cô bỗng dưng sợ hãi việc trở thành "vợ" của anh. Và cuối cùng thì côđã từ chối. Hương đã không chìa tay ra để anh đeo nhẫn kim cương vào. Bởi vì cô không sẵn sàng đánh đổi mọi thứ mà mình đang có để chỉ lấy 1 thứ duy nhất là "chồng".
Anh rất sốc trước hành động của Hương. Anh nói cô quá bảo thủ, quá ích kỉ. Anh nói trong một gia đình, muốn được hạnh phúc viên mãn, thì người phụ nữ phải biết chấp nhận hi sinh. Hi sinh sự nghiệp để giữ vững tổ ấm gia đình, thì có gì là sai chứ? Tại sao cô lại ích kỉ như vậy. Mặc anh nói Hương vẫn không nhận nhẫn.
Bạn bè cũng nói cô dại, đâu phải dễ dàng tìm được một người đàn ông giàu có thương yêu mình như thế. Trong khi cô đã ở cái tuổi toan về già rồi. Thậm chí đứa bạn gái thân còn nói Hương quay lại với anh, anh ấy vẫn luôn đợi cô và nếu cô muốn được làm việc sau khi cưới thì anh ấy vẫn chấp nhận. Nhưng Hương lắc đầu, cô đã quyết rồi vì cô biết nếu đồng ý cưới anh là chấp nhận phụ thuộc vào anh rồi. Lời anh hứa chắc gì anh đã thực hiện.
Mẹ là người luôn mong mỏi Hương lấy chồng nhất. Nhưng lạ một điều lần này bà lại không hề trách cứ gì con gái: "Không, con không sai, con đã làm đúng". Hương ôm chặt mẹ vào lòng, bà lúc nào cũng là người hiểu cô nhất.
Hương vẫn là gái ế chồng ở tuổi 32. Nhưng cô lại thấy viên mãn, hài lòng và hạnh phúc.
Theo Một thế giới
Nhà trai vênh váo không mang lễ ăn hỏi mà đòi đón dâu luôn, thông gia chỉ nói 1 câu... Đoàn nói thế nào mẹ anh cũng không nghe: "Gái quê lại còn chửa vượt mặt như nó thì không cần lễ lạt gì hết, nhà mình rước về cho là may lắm rồi". Thấy 9 tráp lễ linh đình do 9 chàng trai cao to đẹp trai bê do nhà gái chuẩn bị sẵn xếp hàng gọn gàng ngoài cổng khiến cả...