Bạn gái tôi nguyện dâng hiến cho hiệu trưởng mà không toan tính
Bạn gái tôi đang đơn phương yêu thầy hiệu trưởng. Tình cảm này cô ấy coi như là sự thần tượng, tự nguyện dâng hiến, cam phận không chính danh.
Tôi 28 t.uổi, làm đơn vị tư nhân ở một tỉnh miền Trung (ở vùng tôi thì đây cũng được coi là công việc tốt, thu nhập chưa phải quá cao nhưng ổn định và có thể sống tốt). Bạn gái tôi mới quen làm giảng viên của một trường đại học ở tỉnh. Chúng tôi quen nhau khi tôi tham dự một khóa học nghiệp vụ. Chúng tôi chung lớp, bạn gái tôi có thể nói là hotgirl của trường, cô ấy giỏi văn nghệ, xinh đẹp (tôi cho điều đó cũng bình thường thôi) nên khá nhiều anh theo đuổi: trẻ có, già có, độc thân có, đã có gia đình cũng có… Vây xung quanh cô ấy là hàng tá vệ tinh mà tôi có cảm tưởng người đàn ông nào gặp cũng đều xin số để làm quen bằng được.
Ở trường, ngoài giảng dạy cô ấy được giao thêm nhiệm vụ đối ngoại, tức là mấy công việc tiếp khách của trường, lo sắp xếp ăn ở và vui chơi cho các giảng viên về thỉnh giảng, các lãnh đạo đi công tác. Cô ấy ấn tượng với tôi bởi tôi mặc vest đẹp, hay đi trễ, hay ngủ gật và không nói giọng địa phương (tôi mới về quê được mấy tháng). Còn tôi ấn tượng với cô ấy bởi sự nhanh nhẹn, tháo vát trong công việc. Cô ấy là cán bộ lớp và tôi cần lưu số điện thoại để tiện liên lạc chứ chưa có chủ đích tán tỉnh gì. Chúng tôi trao đổi nhiều hơn, lúc đầu chỉ là liên quan đến việc học, trong lớp chúng tôi càng ngày càng ngồi sát nhau đến nỗi đã có những ý kiến rằng hai đứa là một cặp. Đương nhiên tôi không thừa nhận nhưng cô ấy lại lấp lửng bởi theo lời cô ấy nói là càng chối thì càng bị trêu, nên chẳng sợ.
Nhà cô ấy cách trường khoảng 40km, cô ấy muốn về nhưng phần vì bận học, phần vì không có xe nên tôi đã xung phong chở về. Bố mẹ cô ấy là lao động bình thường, gia đình cơ bản. Mọi chuyện tiến triển đều đều cho đến khi chúng tôi chung nhiệm vụ đón giáo viên về thỉnh giảng khóa học (tuần nào lớp tôi cũng phải phân công như vậy). Trong suốt thời gian đó, tôi ở cạnh cô ấy nhiều hơn, trò chuyện nhiều đến nỗi cô giáo trước khi bay đã nói: “Nếu 2 đứa cưới mà mời thì chắc chắn cô sẽ bay vào tham dự”. Tôi hôm đó chúng tôi ra bờ biển vừa uống vừa trò chuyện.
Tôi là người khá nhạy cảm và tinh tế nên biết cách hỏi về quá khứ của cô ấy. Ngoài 3 anh người yêu cũ thì cô ấy đi chơi, uống nước với vô số người khác tán tỉnh. Sau khi bị một anh bắt cá hai tay, cô ấy gần như mất niềm tin vào đàn ông. Điều làm tôi bất ngờ nhất và cũng thấy khó chịu nhất là cô ấy đang đơn phương yêu thầy hiệu trưởng, đó là do tôi bắt bí quá nên cô ấy phải kể, nếu không cô ấy bảo đợi sau này mới kể vì sợ ảnh hưởng đến uy tín người đó. Tình cảm này cô ấy coi như là sự thần tượng, tự nguyện dâng hiến, cam phận không chính danh. Ông này có học vị tiến sĩ tu nghiệp nước ngoài, được cử vào làm hiệu trưởng, tương lai có thể là cán bộ cấp cao, đã có gia đình, con gái ông lớn hơn cô ấy 4 t.uổi. Vì ông được điều chuyển nên chỉ làm việc trong này có thời hạn.
Cô ấy là giáo viên ở nội trú nên được nhà trường phân công nấu ăn, giặt giũ, vệ sinh phòng ốc cho thầy, chăm lo từng cái khăn giấy đến cái tăm xỉa răng. Vì vậy thầy luôn mang cô ấy theo khi tiếp khách, đồng nghĩa cô ấy có dịp tiếp xúc với rất nhiều người có địa vị. Tôi thấy cô ấy khá tự hào vì điều này và kể rất say sưa từng gặp ai. Nói chung theo nhận xét của cô ấy thì đi tiếp khách như vậy không lo bị lạm dụng gì vì toàn những người có vai vế cả, đó là những lời cô ấy nói, còn tôi không có cơ sở kiểm chứng. Nhờ thế, bạn gái tôi càng thần tượng thầy hơn.
Tôi hỏi em có biết làm như vậy là đang phá hoại hạnh phúc của gia đình người khác không? Cô ấy im lặng, lát sau cũng lý nhí trả lời là biết chẳng đi đến đâu vì trước sau gì thầy sẽ được điều đi chỗ khác, đó chỉ là sự ngưỡng mộ nên yêu đơn phương sau khi chia tay anh trước, không vì lợi lộc vật chất gì. Điều này tôi có niềm tin là cô ấy nói đúng.
Rồi cô ấy hỏi dò những câu đại loại về tình yêu, về quá khứ, về quan điểm sống. Tôi thông báo rất rõ ràng yêu nhau cần có sự tôn trọng, tin tưởng, tôi chúa ghét sự không trung thực. Cô ấy chưa muốn quen chính thức tôi vội vì bản thân là người khá chiều chuộng người yêu, nếu yêu tôi công khai cô ấy sẽ mất khá nhiều thời gian. Cô ấy đang dự định học tiếp thạc sĩ sau khóa nghiệp vụ mà chúng tôi theo học.
Rồi chúng tôi vào khách sạn. Từ đó chúng tôi trò chuyện nhiều hơn nhưng cũng dần có gì đó ngượng ngùng. Điều tôi quan tâm nhất lúc này là tình hình giữa cô ấy và vị hiệu trưởng, đợt này vị đó đang đi công tác nên cô ấy rảnh, không phải tất bật lo toan nữa. Cô ấy cũng hứa chấm dứt chuyện tình cảm đó nhưng tôi khá nghi ngờ khi hai người có quá khứ như vậy, người đó sang năm mới chuyển đi. Ở trường cũng có lời ong tiếng ve nhưng mức độ hai người đó như thế nào không ai biết, bởi 2 người ăn chung, sinh hoạt kế phòng nhau, cô ấy tự do ra vào phòng thầy, thầy cũng có chìa khóa phòng cô ấy.
Video đang HOT
Hôm ở khách sạn với tôi, cô ấy nói luôn là hai đứa quen nhau thì đừng có ghen vì cô ấy luôn được nhiều người quan tâm. Hôm nay, cô ấy nhận lời đi cà phê với một người để xin tài liệu về lĩnh vực người này quản lý. Anh này trước kia cũng tán tỉnh cô ấy nhưng giờ đã lấy vợ, giờ đang mai mối cô ấy cho người khác. Cô ấy có kể cho tôi rằng người được mai mối đẹp trai, hiền lành, công việc tốt khiến tôi điên lắm. Tình trạng của chúng tôi bây giờ đang là tình yêu sâu đậm để tin tưởng hoàn toàn thì không phải, nhưng để nói vô tình vô nghĩa chỉ vì d.ục v.ọng cũng không đúng.
Tôi thích cô ấy thật nhưng không biết có giải quyết nổi cái mớ bòng bong trong quan hệ chồng chéo của cô ấy không, đặc biệt là mối quan hệ với vị hiệu trưởng. Tôi đang nghi ngờ vụ cô ấy cho tôi chở về nhà gặp bố mẹ là để xóa nghi ngờ của người trong nhà về mối quan hệ đó. Tôi có nên tiếp tục không?
Theo VNE
Người chồng tôi yêu nhất lại ngang nhiên dâng hiến vợ cho kẻ khác
Chồng tôi vốn là sếp cũ của tôi. Anh hơn tôi tám t.uổi, tính cách rất đàng hoàng và chững chạc. Hồi tôi mới vào công ty, ấn tượng về anh đầu tiên không phải vì anh đẹp trai, lịch thiệp mà bởi lời đồn: Anh rất dửng dưng với phái đẹp.
Tôi lúc đó còn trẻ, xinh đẹp và hiếu thắng đã thử tìm cách chinh phục sếp của mình. Lúc đầu anh hình như hơi hoảng trước sự bạo dạn của tôi. Sau dần lại nói bị cá tính của tôi thu hút. Gần nhau nhiều tôi nhận ra anh là người đàn ông chín chắn và tình cảm chứ không phải vô tình và lãnh đạm như mọi người nói. Sau một năm cam kết thử hẹn hò, chúng tôi kết hôn.
Có lẽ vì chồng hơn tôi khá nhiều t.uổi nên anh rất biết cách chiều chuộng. Kể từ khi con trai ra đời anh càng coi mẹ con tôi như báu vật. Đôi khi anh trầm tư nói: Nếu sau này em nhận ra anh không phải là người chồng tốt, em có rời xa anh không?
Tôi lúc nào cũng nghĩ rằng anh vì yêu mà lo sợ nhiều quá rồi. Một người chồng người cha chu đáo tận tâm như anh, bao nhiêu chị em có đốt đuốc đi tìm cũng khó.
Ảnh minh họa
Khi con trai được ba t.uổi tôi muốn sinh thêm nhưng cố gắng mãi vẫn không có tin vui. Tôi đi khám, bác sĩ nói sức khỏe sinh sản bình thường. Tôi bảo chồng đi kiểm tra thì anh khất lần mãi.
Anh nói, con cái là lộc trời cho, không phải cứ muốn là được. Vả lại chúng tôi đã có một cậu con trai rồi, tôi không nên quá lo lắng. Giờ con trai tôi đã sáu t.uổi, và tôi cũng đã không còn hy vọng sẽ có thêm một mụn con nữa.
Bảy năm chồng vợ, tôi tin tưởng và yêu chồng tuyệt đối. Thế nhưng dạo này tôi thấy chồng tôi hình như có tâm sự. Tôi thấy anh hay bần thần nghĩ ngợi. Đôi lúc nghe điện thoại xong liền rời khỏi nhà. Linh cảm của đàn bà, tôi nghi ngờ chồng tôi có điều gì đó không bình thường.
Thật sự mà nói, anh không hề bớt quan tâm đến vợ con, vẫn tình cảm và chu đáo. Tôi cũng không bao giờ nghĩ chồng mình sẽ phản bội. Nhưng sự đời không ai biết trước được. Nghĩ vậy tôi càng cảm thấy hoang mang.
Một tối, nhận điện thoại xong chồng tôi bảo ra ngoài có chút việc. Tôi cũng vội vàng gửi con nhà hàng xóm rồi lấy xe bám theo. Tôi thấy chồng tôi vào một quán cà phê.
Tôi cũng chọn một bàn ở góc khuất ngay bên cạnh để tiện nắm bắt tình hình. Khách của chồng tôi thật may không phải là phụ nữ. Tôi thở phào định lẻn về thì bị níu lại bởi giọng gay gắt của chồng tôi: "Nó là con trai tôi. Tôi nghĩ cậu cũng đã xác định từ đầu như vậy. Giờ gia đình tôi đang yên ấm. Cậu tuyệt đối không nên gặp nó vì bất cứ lý do gì. Nếu chẳng may mọi chuyện vỡ lẽ, người thiệt thòi nhất vẫn là thằng bé. Điều này cậu nên hiểu rõ nhất". Nói rồi chồng tôi đứng dậy đi.
Tôi rất muốn hiểu rõ ràng mọi chuyện nhưng đầu óc cứ bàng hoàng mông lung không hiểu. Đứa con mà chồng tôi đang nói đến là đ.ứa t.rẻ nào. Nếu đang nói đến con tôi thì người đàn ông kia vì lý do gì mà đòi gặp mặt? Bao nhiêu câu hỏi cứ xoay vần càng khiến tôi khó chịu.
Khuya, cuối cùng thì chồng tôi cũng về trong tình trạng say khướt. Anh ấy không hay uống rượu, cũng rất ít khi say. Vậy nên tôi càng tin là anh ấy đang có chuyện. Tôi định đợi anh ấy tỉnh hẳn rồi mới nói chuyện nhưng lại không đủ kiên trì chờ đợi. Tôi hỏi người đàn ông anh vừa gặp là ai? Anh đang giấu em chuyện gì? Và thật bất ngờ, chồng tôi khóc.
Thưở trẻ chồng tôi yêu một người và đã tính đến chuyện đám cưới. Hồi mười sáu t.uổi anh bị bệnh quai bị. Mọi người nói bệnh đó dễ có khả năng vô sinh. Để chắc chắn là mình có thể sinh con, anh tìm đến bệnh viện khám.
Bác sĩ nói không phải ai bị quai bị cũng sẽ vô sinh, nhưng anh nằm trong số 35% trường hợp bị biến chứng vô sinh, trong t.inh d.ịch của anh hoàn toàn không có t.inh t.rùng. Sau kết quả đó anh chủ động chia tay với người yêu, cũng không hề có ý định tiến tới với người con gái nào khác.
Anh nói, lúc tôi xuất hiện ở công ty và chủ động tấn công anh, anh cũng không quan tâm lắm. Lúc đầu còn coi nó như một trò đùa nông nổi của tôi nhưng rồi không ngờ bị tôi thu hút. Anh khao khát lấy vợ, có một mái ấm gia đình nhưng lại không nhẫn tâm để người mình thương yêu bị tước đi quyền làm mẹ.
Anh có một cậu bạn thân thời đại học đang định cư ở nước ngoài. Tuy xa xôi nhưng cả hai vẫn liên lạc thường xuyên và gặp gỡ những khi cậu bạn về nước. Bạn anh khuyên anh nên lấy vợ, và nếu anh chấp nhận thiệt thòi, cậu ấy sẽ giúp anh có một đứa con.
Cậu ấy cam kết đứa con sẽ là của anh, và bí mật này chỉ có anh và cậu ấy biết cho đến c.hết. Sau khi chúng tôi cưới nhau, bạn anh thu xếp về nước. Trong một bữa cơm chồng tôi đã cho tôi uống một chút thuốc mê.
Sau đó không lâu tôi có thai. Bảy năm trôi qua rồi, chồng tôi nói anh chưa bao giờ hối hận về những việc mình đã làm. Anh có vợ, có con, còn vợ anh được làm mẹ. Nhưng thời gian gần đây bạn anh về nước, không hiểu vì lý do gì cứ nhất quyết đòi gặp thằng bé, còn nói chuyện không thể giấu cả đời.
Câu chuyện anh kể rõ ràng như vậy, nhưng tôi lại cho rằng anh vì đang say mà nói năng xằng bậy. Không đúng, có lẽ phải say lắm anh mới nói ra được chuyện này.
Đời này không có chuyện gì là không thể xảy ra, chỉ là câu chuyện khủng khiếp nằm ngoài sức tưởng tượng của tôi. Tôi đã khóc rất nhiều, không ngờ cuộc đời mình lại rơi vào tình huống oái oăm như thế. Tôi thực sự không biết có nên trách hận chồng tôi không. Hận chồng tôi đã giấu tôi chuyện anh bị vô sinh.
Hận anh đã vì muốn có một đứa con mà dám cả gan dâng vợ mình cho kẻ khác. Muốn người khác không biết, trừ khi mình không làm. Sao anh nghĩ anh có thể giấu tôi cả đời được chứ.
Thực ra anh đã có thể có những lựa chọn khác. Chúng tôi hoàn toàn có thể đến với nhau, xin con nuôi hoặc thụ thai từ t.inh t.rùng của một người khác. Tại sao lại không phải là như vậy?
Anh cũng có phải trẻ con đâu mà không hiểu việc mình làm. Rốt cuộc anh đã nghĩ gì mà làm một việc động trời đến như thế, lại còn nói chưa bao giờ hối hận. Giờ mọi chuyện như vậy rồi, còn chung sống hạnh phúc được nữa hay sao?
Theo Vietnamnet
Chủ động dâng hiến vì bạn trai không chịu cưới Vậy là anh đã tính toán trước hết rồi, đây chính là lý do anh chỉ coi tôi là người tình không bao giờ cưới. Anh hi sinh tất cả cho tôi nhưng không muốn cưới tôi làm vợ. ảnh minh họa 5 năm bên nhau và tình cảm anh dành cho tôi còn hơn cả là tôi dành cho anh. Anh sẵn...