Bạn gái lén lút cặp “trai già”
Tôi sững sờ khi thấy người yêu bước ra từ xe của gã đàn ông lớn tuổi hơn bố mình
Tôi và cô ấy quen nhau đã gần hai năm, đấy là trong một lần đi Vũng Tàu cùng cậu bạn thân của tôi và người yêu cậu ấy (cô ấy là bạn thân của người yêu bạn tôi) nên hôm đó, tôi được đặc cách chở cô ấy đi. Trên chuyến xe hôm đó, tôi và cô ấy đã tâm sự với nhau rất nhiều chuyện trong cuộc sống và học tập. Thấy cô ấy hòa đồng, vui vẻ nên tôi đã có cảm tình cô ấy ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên.
Ngày đi chơi hôm đó thật vui, tôi quan tâm cô ấy như một người bạn gái của mình vậy. Tôi cảm giác giữa hai đứa chúng tôi có điều gì đó gần gũi như chúng tôi đã quen nhau từ rất lâu rồi. Sau chuyến đi hôm đó về, tôi ngỏ lời yêu cô ấy và cô ấy cũng đã nhanh chóng đồng ý.
Từ khi yêu nhau, tôi quan tâm, chăm sóc cho cô ấy từng li từng tí một. Cứ buổi trưa nào, tôi cũng rước xe đến đón người yêu đi học về, dù trời nắng chang chang hay trời mưa rả rích. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi được yêu và được chiều chuộng người yêu mình như thế!
Thế nhưng, sau một thời gian yêu nhau, chúng tôi thường xuyên xảy ra cãi lộn. Cô ấy nói rằng “ không muốn ở bên anh nữa” và đề nghị chia tay… nhưng vì quá yêu cô ấy nên tôi lại cố gắng níu kéo, cố gắng giữ lại cô ấy bên mình nhưng cô ấy vẫn nhất quyết ra đi.
Sau một tháng xa nhau, cô ấy lại quay lại vì “ Xa anh, em nhớ anh rất nhiều”. Rồi tôi và cô ấy lại yêu nhau, lại quan tâm, chăm sóc cho nhau như chưa từng có chuyện gì xảy ra… Nhưng được một thời gian ngắn thì tôi cảm nhận thấy sự thay đổi nơi cô ấy. Cô ấy không còn là người con gái hiền lành, nhu mì như ngày xưa tôi quen biết nữa, tôi cảm giác cô ấy đang giấu diếm tôi một chuyện gì đó. Khi tôi gọi điện, cô ấy không bắt máy, khi tôi nhắn tin, cô ấy cũng không trả lời. Đến khi đi chơi về, cô ấy lại nhắn tin với người con trai khác nhưng khi tôi hỏi thì cô ấy chỉ nói, “Bạn em nhắn tin chơi thôi, chứ không có chuyện gì”.
Những tháng gần Tết, cô ấy bỗng thay đổi rất nhiều. Hễ tôi cầm điện thoại của cô ấy lên thì cô ấy lại khó chịu và kêu “ Anh không tin tưởng người yêu mình sao?”. Tôi nói, “Anh cầm điện thoại em có một chút, sao em phải khó chịu?” thì cô ấy gắt gỏng, “Anh cư xử như vậy là không tốt”… Và bây giờ thì cô ấy đã thay luôn cả mật khẩu điện thoại.
Cho đến Tết năm nay, khi cô ấy mới về quê cũng có gọi điện, nhắn tin cho tôi mấy lần. Nhưng sau đó mấy ngày thì cô ấy nói “ Em muốn chúng mình chia tay” nhưng sau mấy ngày níu kéo cô ấy vẫn không chịu quay về nên tôi đã đồng ý.
Tôi rất buồn vì quyết định đó của cô ấy nên tôi đã nhậu thật say để quên đi tất cả. Đây cũng là lần thứ hai cô ấy bỏ tôi nên tôi quyết định không níu kéo nữa vì tôi đâu phải là trò chơi, khi buồn thì cô ấy tìm đến, khi có được niềm vui khác, cô ấy lại bỏ rơi tôi không thương tiếc như vậy?
Dù tôi có năn nỉ đến mấy thì cô ấy vẫn không chấp nhận quay lại bên tôi (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Khi nghỉ Tết xong và lên thành phố, tôi có mấy đứa bạn giới thiệu cho tôi một cô gái khác… nhưng vì không có tình cảm gì với người ta nên tôi đã từ chối. Trong lúc như thế thì cô ấy bỗng dưng trở về và cầu xin tôi tha thứ và muốn bắt đầu lại từ đầu. Tôi sợ mình sẽ là “trò chơi” của cô ấy nên tôi đã lạnh lùng từ chối và nói với cô ấy, “ Em hãy quên anh đi”. Thế nhưng chỉ được vài ngày, tôi lại chủ động gọi điện quay lại với cô ấy vì tôi biết, mình vẫn còn yêu cô ấy rất nhiều. Tôi muốn quay lại để bù đắp cho cô ấy những gì tôi đã khiến cô ấy buồn bã trong suốt mấy ngày qua. Vậy mà một lần nữa, cô ấy lại khiến tôi vô cùng hụt hẫng…
Hôm đó, tôi định rủ cô ấy đi chơi để nói lời xin lỗi vì những gì tôi đã đối xử tệ với cô ấy trong những ngày qua… nhưng gọi mãi cả hai số thì đều bị cô ấy tắt máy. Linh cảm cô ấy đang dối trá tôi nên tôi muốn tìm được sự thật ấy.
Tối đó, tôi đã đến hẻm cô ấy ở để theo dõi. Hơn 11 giờ, có một chiếc xe hơi đi vào hẻm nhà cô ấy, linh cảm người yêu mình đang ở trên chiếc xe đó nên tôi đã đi theo xe vào đến gần nhà cô ấy. Và một cảnh tượng tồi tệ đã diễn ra… cô ấy bước ra từ xe hơi của một người đàn ông già hơn cả ba tôi và ba cô ấy.
Khi ông ta quay về, tôi đã chạy lại và hỏi, “ Ông ta là ai? Tại sao em làm quen với ổng?” thì cô ấy thản nhiên trả lời, “ Anh ấy là bạn em“. Trời ơi! Chẳng nhẽ ông ta có thể làm bạn với một đứa con gái bằng tuổi cháu mình sao?
Sau những ngày giận dỗi, cô ấy đã tìm đến tôi xin lỗi và nói rằng, “ Anh ấy quan tâm, chăm sóc em rất nhiều, còn anh đâu có quan tâm, yêu thương em bằng anh ấy? Nhưng vì yêu anh nên em sẽ bỏ qua tất cả để trở về bên anh”. Tối hôm đó, cô ấy cũng hứa sẽ không nhắc lại chuyện cũ và quên đi mọi chuyện để làm lại từ đầu.
Dù tôi đồng ý với cô ấy nhưng tôi vẫn không thể nào quên đi những hình ảnh đau lòng đó. Làm sao tôi có thể chấp nhận được người yêu của mình quen biết, gần gũi với ông già đó? Và lúc ấy, tôi đã tìm đến bia rượu để quên đi những hình ảnh xấu xa kia. Lúc say xỉn, tôi đã gọi điện trách móc, xúc phạm đến cô ấy… và khi tỉnh lại, tôi gọi điện xin lỗi cô ấy và muốn quay lại như xưa nhưng cô ấy không chấp nhận “ Vì anh đã xúc phạm, sỉ nhục em”,
Sau này, tôi càng đau lòng khi biết được một chuyện về cô ấy. Đó là cô ấy đã nói dối tôi mới quen ông già đó… nhưng thực ra cô ấy đã quen từ rất lâu rồi, khi đó cô ấy mới yêu tôi. Bao lần tôi gọi điện cô ấy đều tắt máy, rồi tắt nguồn chính là những lúc cô ấy đang tay trong tay bên ông già ấy.
Các bạn ạ! Bây giờ tôi vẫn yêu cô ấy rất nhiều! Tôi muốn quên đi tất cả để bắt đầu lại từ đầu với cô ấy… nhưng cô ấy vẫn không chấp nhận quay về bên tôi vì “không quên được những nhục mạ của anh dành cho em”. Nhưng cô ấy đâu một lần đặt mình vào trường hợp tôi để hiểu được tâm trạng của tôi đau đớn như thế nào?
Giờ đây, tôi như một người vô hồn, tôi không thể làm gì khi trong lòng luôn nghĩ về em. Tôi bế tắc vì không biết sẽ làm sao để đưa em về bên mình và thoát khỏi ông già ấy?
Các bạn ạ! Hãy cho tôi những lời khuyên để giúp tôi thoát khỏi hoàn cảnh éo le này nhé!
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Biết sai lầm nhưng vẫn yêu...
Dù biết là sai lầm nhưng xin cho em được một lần nói rằng "H ơi! em yêu anh rất nhiều và em sẽ mãi mãi yêu anh"...
Anh thương yêu! Hãy cho tim em được gọi anh như thế vì giờ đây em biết em không bao giờ và không được phép nói ra câu ấy. Em và anh giờ đây tuy sống chung dưới một bầu trời nhưng là hai thế giới khác nhau, thế giới của cuộc sống gia đình...
Biết yêu anh là tội lỗi nhưng em không thể làm chủ con tim của mình, e nghe người ta nói "Tình yêu không có tội, nó chỉ có tội khi ta đặt không đúng chỗ..." Và em cũng vậy, em biết em đã đặt tình yêu của mình sai địa chỉ... Nói ra thì thật là xấu hổ vì xã hội đang hằng ngày, hàng giờ lên án chuyện ngoại tình, biết sai mà vẫn làm nhiều lúc em không thể hiểu nổi mình...
Anh yêu! Khi cuộc sống hiện tại không được như ý thì người ta hay nhớ về quá khứ phải không anh? Và em cũng không ngoại lệ... Từ cái ngày định mệnh ấy, cái ngày mà vì vô tình em lại gọi nhầm vào số máy của anh (em và anh đã mất liên lạc 13 năm, qua người quen em xin được số của anh từ lâu nhưng không dám liên lạc). Tình cảm của ngày xưa tưởng đã ngủ quên trong qua khứ giờ đây lại ùa về trong em, nó tràn vào các ngõ ngách sâu thằm nhất trong tâm hồn em tưởng đã chai sạn với cuộc sống, với cuộc hôn nhân đầy buồn tẻ này...
Anh lại đến với em bằng sự nồng nhiệt của ngày xưa cộng với sự từng trải của thời gian làm cho tình yêu của chúng ta lại thăng hoa và còn nồng nàn hơn trước... Cả hai chúng ta đều biết đó là sai lầm nhưng không thể cưỡng lại được mặc dù chúng ta ở rất xa nhau, gần như hai đầu của đất nước...
Qua anh em được biết hoàn cảnh gia đình anh thật éo le, vợ chồng anh lấy nhau đã sáu năm nhưng vợ anh không thể có con, vợ chồng anh đã đi cấy mấy lần nhưng không có kết quả và em biết nỗi khát khao có con trong anh lớn như thế nào... Kinh tế kiệt quệ, con không có, anh sinh ra mặc cảm với bản thân với bạn bè, trong gia đình thì lục đục vì anh là con một, mẹ chồng nàng dâu thường xuyên va chạm... Anh chán nản bỏ đi làm ăn thật xa. Gặp lại em, những tâm sự được kìm nén trong lòng giờ được dịp vỡ òa, được giải tỏa... Mình coi nhau vừa như người tình vừa là tri kỉ...
Anh và em đã đến với nhau (Ảnh minh họa)
Anh tâm sự rất nhiều và em cũng có người để chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống mà không biết ngỏ cùng ai... Em nhận thấy mình hiểu nhau hơn bao giờ hết...
Từ ngày có anh em thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn, em yêu đời hơn, hết lòng chăm sóc cho chồng con hơn và hơn hết là những vui buồn trong cuộc sống em đã có người sẻ chia mà những chuyện này đã từ lâu không thể sẻ với chồng mình vì chúng em không còn tiếng nói chung nữa. Anh vẫn hàng ngày an ủi em là hãy làm tốt trách nhiêm và nghĩa vụ của một người vợ, một người mẹ... anh đã động viên em rất nhiều, bên anh em thấy mình mạnh mẽ hơn và nghị lực hơn...
Hôm qua, anh lại nói với em " Nếu anh đổi tất cả để có được em, anh sẵn sàng chấp nhận tất cả, vì ngày xưa anh yếu đuối, anh không dám vượt qua số phận để bảo vệ tình yêu của mình nên giờ đây cả hai đều sống trong đau khổ....".
Em - Vì không dám vượt qua rào cản của gia đình nên đã vội vã đi lấy người mình không yêu những mong nhờ thời gian sẽ quên được anh. Còn anh - Vì chán nản vì bị phụ tình và cũng vì không dám vượt qua số đã phận lang thang khắp nơi, học đủ thứ công việc và mười năm sau, khi vết thương đã tạm lành anh đã lấy vợ theo sự sắp đặt của gia đình nhưng lại một lần nữa số phận lại không mỉm cười với anh...
Hai con người, hai số phận sau một thời gian dài vật vã với cuộc sống mưu sinh, với cuộc sống gia đình đầy sóng gió lại vô tình quay trở lại bên nhau... Và em thấy mình hạnh phúc hơn bao giờ hết, một hạnh phúc mà đi gần hết nửa đời người em mới có được và anh cũng vậy...
Nhưng em chỉ biết kìm nén tình cảm ấy ở trong lòng chứ không dám thể hiện ra cho anh biết. Đã bao lần anh nói với em là " Em ích kỉ lắm, vẫn như ngày xưa, em không thể mở lòng với anh được một lần sao? em không thể một lần nói yêu anh sao...". Em lảng tránh câu hỏi của anh và lặng lẽ khóc thầm vì em biết em yêu anh nhiều lắm, em muốn ôm anh và nói với anh hàng ngàn lần rằng em yêu anh, muốn bù đắp cho anh tất cả những gì mà anh đã phải gánh chịu, muốn sinh cho anh những đứa con thật xinh...Nhưng... Làm sao em có thể làm được điều đó bây giờ khi cả em và anh đều đã có gia đình mặc dù cái gia đình ấy có như thế nào đi chăng nữa thì đó cũng là sự lựa chọn của chúng ta, là sự sắp đặt của số phận mà giờ đây dù không muốn ta cũng phải chấp nhận.
Em sẽ mãi yêu và nhớ đến anh (Ảnh minh họa)
Anh yêu, em mong anh hãy hiểu cho em. Cảm ơn anh trong thời gian vừa qua đã cho em biết thế nào là hạnh phúc, thế nào là vị ngọt của tình yêu... Nhưng em nghĩ giờ đã đến lúc phải dừng lại rồi, mình không thể lạc lối thêm nữa không được mắc sai lầm nữa... Em sẽ hàng ngày nguyện cầu cho anh được hạnh phúc, ngày nay em sẽ thay số, em quyết định sẽ không liên lạc với anh nữa mặc dù em biết để làm được chuyện này đối với em không phải là điều đơn giản vì đã từ lâu, hàng ngày em đã quen với những tin nhắn đầy yêu thương, đầy sự quan tâm của anh và hơn ai hết em hiểu rằng anh đã là một phần không thể thiếu trong cuộc đời em...
Hôm qua khi nói chuyện này với anh, anh đã khóc và nói em thật độc ác, em đã cướp đi niềm hy vọng cuối cùng trong cuộc sống của anh, anh còn nói nếu em thay số anh sẽ vào tận nơi để tìm em... Xin anh hãy hiểu cho em và đừng bao giờ làm chuyện đó. Hãy cố gắng sống thật tốt anh nhé, hãy vui vẻ lên, hãy coi những gì chúng ta đã có với nhau là những kỉ niệm đẹp nhất trong cuộc đời...
Xin anh hiểu cho rằng, trong trái tim em luôn có hình bóng anh, em sẽ lấy những kỉ niệm này làm động lực, làm chỗ dựa cho mình trong cuộc sống, những kỉ niệm về anh sẽ theo em suốt cả cuộc đời này... Dù biết là sai lầm nhưng xin cho em được một lần nói rằng " H ơi! em yêu anh rất nhiều và em sẽ mãi mãi yêu anh"...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Im lặng có phải lừa dối? Nhiều cô nàng hễ thấy người yêu của mình im lặng là cho rằng, "cậu ấy có điều gì đó muốn giấu mình?"... hoặc "cậu ấy đang lừa dối mình vì cậu ấy có người khác rồi chăng?" Giấu là vì yêu Nhiều anh chàng vì nghĩ cho bạn gái nên không bao giờ khai ra việc đang có một (vài) cô nàng...