Bạn gái không đồng ý cho tôi ở rể sau khi cưới
Trong lúc ngồi bàn tính chuyện sau khi kết hôn, tôi nói với bạn gái về việc sống cùng bố mẹ vợ cho ông bà đỡ buồn.
Không ngờ vừa nghe xong, cô ấy lập tức phản đối.
Tôi và bạn gái yêu nhau hơn một năm, cả hai rất tâm đầu ý hợp. Quê tôi ở tỉnh lẻ, còn bạn gái dân gốc thành phố, không giàu có nhưng gia đình cũng thuộc hàng khá.
Lần đầu tôi về ra mắt, bố bạn gái nói: “Nhà bác chỉ có hai con gái, cô em đang du học nước ngoài, chưa biết bao giờ mới kết hôn. Sau này, vợ chồng đứa nào ở với hai bác, bác cho căn nhà này luôn. Cháu có ngại ở rể không?”.
Hôm đó, tôi chỉ cười, không trả lời bố cô ấy vì câu hỏi đường đột quá, tôi vốn chưa nghĩ tới. Nhưng khi về nhà tôi suy đi tính lại, cho rằng đó là phương án hay.
Bởi với công việc của tôi và bạn gái, thu nhập ổn nhưng không cao. Nếu cưới nhau, phải chăm lo cho con cái sau này, tiền dành dụm phòng lúc ốm đau hay có việc đột xuất chắc chẳng được là bao, nói gì đến chuyện mua đất, xây nhà.
Video đang HOT
Bạn gái nhất quyết không đồng ý cho tôi ở rể sau khi cưới (Ảnh minh họa: TD).
Nếu đi thuê nhà trọ, mỗi năm tốn thêm một khoản không nhỏ. Trong khi đó, nhà bố mẹ bạn gái rộng rãi, lại neo người. Nếu cưới xong, vợ chồng tôi về ở đó, ông bà đỡ buồn mà chúng tôi cũng có nhiều cái lợi.
Đợt Tết vừa rồi, tôi đưa bạn gái về quê chơi, bố mẹ tôi rất vừa ý, khen con gái thành phố mà cái gì cũng biết làm. Tôi thừa nhận, bạn gái tôi việc gì cũng tháo vát, đảm đang, chứng tỏ đã được bố mẹ nuôi dạy rất tốt.
Tôi định sắp tới đưa bố mẹ lên nhà bạn gái thưa chuyện, nếu mọi thứ tốt đẹp thì sẽ cưới vào mùa hè năm nay. Bạn gái cũng đồng ý với mong muốn của tôi, cả hai đang hăm hở lên kế hoạch cho cuộc sống mới.
Vài hôm trước, trong lúc ngồi bàn tính chuyện tương lai sau khi kết hôn, tôi nói với bạn gái về việc sau khi cưới có thể ở chung với bố mẹ vợ cho ông bà ngoại đỡ buồn.
Không ngờ vừa nghe xong, bạn gái lập tức phản đối: “Anh làm sao thế? Nhiều người muốn ở riêng không được, anh lại muốn được ở rể. Kể cả bố mẹ em có mời anh ở rể, em cũng không đồng ý”. Thái độ của bạn gái khiến tôi thật sự bất ngờ.
Chẳng phải mọi cô gái đều muốn ở gần bố mẹ ngay cả sau khi lấy chồng hay sao? Nhà cô ấy không có con trai, nếu chúng tôi có thể ở chung để chăm sóc ông bà, chẳng phải là quá tốt? Lý do gì bạn gái tôi lại có tâm lý đi ngược lại số đông như vậy?
Thấy tôi không nói gì, cô ấy bảo sợ tôi ở rể, vui đâu không biết, chỉ sợ chung đụng sinh ra mâu thuẫn. Lúc đó, cô ấy ở giữa, một bên là bố mẹ, một bên là chồng, không biết làm thế nào cho mọi người đều vui vẻ.
Tôi nói bố mẹ cô ấy rất hiền, tính tôi cũng dễ sống. Hai vợ chồng đi làm cả ngày, chỉ tối mới về nhà, thời gian đâu mà va chạm với mâu thuẫn. Nhưng bạn gái tôi không đồng ý, nhất quyết cưới xong sẽ ở riêng.
Rõ ràng, bố mẹ bạn gái muốn con cái sống cùng, nhà có già, có trẻ, có cha mẹ, có con cái chắc chắn sẽ vui hơn. Bản thân tôi không hề e ngại việc ở rể. Tôi nghĩ, chỉ cần coi bố mẹ vợ như bố mẹ mình, đối xử với bố mẹ vợ như bố mẹ mình là được.
Đấy là về tinh thần, còn về phần kinh tế nữa. Hai vợ chồng còn trẻ, mọi thứ bắt đầu sẽ có nhiều bỡ ngỡ, khó khăn, có ông bà hỗ trợ một phần cũng đỡ. Tính đi tính lại, nếu tôi ở rể, có thể không thoải mái như ở riêng nhưng được cái này thì phải mất cái khác, không thể cầu toàn được.
Tôi đã tính kỹ là thế, nhưng giờ bạn gái lại không đồng ý với chuyện này. Nếu tôi thuyết phục bạn gái đồng ý cho mình ở rể có phải là buồn cười quá không?
Bạn gái có bầu nhưng bố cô ấy vẫn đưa ra yêu cầu khiến tôi không thể nghe theo
Tôi rất coi thường những người đàn ông phải ở rể. Đến khi tôi bị rơi vào hoàn cảnh của họ thì mới nhận ra sự bất đắc dĩ trong đó.
Từ trước đến nay, tôi luôn có ác cảm với những người đàn ông đi ở rể. Tôi cho rằng họ không có chính kiến, năng lực kém nên mới phải sống nhờ vào nhà vợ. Người đàn ông ăn nhờ ở đậu thế sẽ bị nhà vợ coi thường, cả cuộc đời sẽ không được sống thoải mái.
Người ta bảo "ghét cái gì trời trao cái đấy", với tôi quả thật là đúng. Tuần vừa rồi, tôi và bạn gái về nhà cô ấy để bàn chuyện cưới xin. Lúc đầu mọi chuyện diễn ra rất thuận lợi, cho đến khi trong người có chút men rượu, bố vợ tương lai bất ngờ nói ra mong muốn của bản thân.
Bác trai nói mấy người con trai sống ở xa, có mỗi bạn gái tôi là ở gần. Bác ấy tỏ ý muốn sau khi cưới xong, tôi về ở rể. Ngay lập tức, tôi phản đối nói là tương lai sẽ về quê tôi sinh sống, không muốn cả đời ở thành phố chật chội, đắt đỏ thế này.
Bác ấy đập bàn, tức giận nói nếu tôi không chịu ở rể thì không cho cưới con gái. Tôi nghĩ trong lúc say rượu bác ấy nói như vậy nên không để bụng. Nào ngờ, ngày hôm kia, bác gọi tôi qua và nhắc lại chuyện ở rể. Bác bảo quê tôi ở xa, sợ sau này sẽ mất con gái nếu cho 2 đứa cưới nhau.
Tôi nói chuyện chăm sóc bố mẹ là phần việc của con trai, không thể ép con rể và con gái gánh vác được. Nếu bác muốn có chỗ nương tựa về già thì gọi con trai về ở cùng. Còn tôi là con trai duy nhất trong gia đình, cũng có trách nhiệm chăm sóc bố mẹ đẻ tôi, thế nên tôi không thể ở rể được.
Với lại Ngọc đã có bầu, nếu bác làm căng thì chỉ con bác ấy chịu thiệt thòi. Bác nói nếu tôi không chịu nhận con, cũng không cần, bác sẽ nuôi cả 2 mẹ con Ngọc. Không thể thay đổi suy nghĩ của phụ huynh, tôi quay qua bạn gái cầu xin giúp đỡ.
Vậy mà cô ấy lại nũng nịu nói là muốn sống với bố mẹ và rất mong có tôi bên cạnh. Nếu tôi không chịu ở lại với 2 mẹ con, Ngọc sẽ chọn đường ai nấy đi. Những lời của bạn gái làm tôi hoảng thật sự. Chúng tôi yêu nhau được 3 năm 4 tháng, không thể chia tay dễ dàng được. Huống chi còn con tôi đang trong bụng Ngọc nữa.
Tôi không thể ở rể được, tôi chỉ muốn sau cưới vợ và về quê nhưng không biết phải nói sao để bạn gái và bố mẹ cô ấy không làm khó mình?
Đêm tân hôn tan tành vì chồng không chạm vào người, biết lý do mà tôi nóng mặt Nếu anh nói trước thì tôi đã từ bỏ cuộc hôn nhân này rồi! Tôi mới lấy chồng 3 ngày trước nhưng giờ muốn ly hôn ngay và luôn. Tôi không thể chịu đựng được người chồng đã kết hôn rồi mà còn tơ tưởng đến người yêu cũ như này nữa. Anh làm tôi quá thất vọng. Chúng tôi yêu nhau 4...