Bạn gái khóc lóc xin phép được ngoại tình nửa năm vì… thương bố mẹ
“Em xin anh, hãy cho em được ngoại tình, chỉ nửa năm thôi được không anh? Em cần tiền, bố mẹ em cũng cần tiền”.
Đến bây giờ tôi mới biết, cô ấy là con người như vậy. Cả đời này, sống đến ngần này tuổi tôi cũng không bao giờ nghĩ rằng mình lại có thể rơi vào hoàn cảnh như thế. Cuộc đời đúng là trái ngang, muốn dừng lại cũng không xong mà bước tiếp cũng không được.
Cái ngày tôi và em gặp nhau, tôi biết, gia đình em không giàu có, thậm chí là khó khăn, tôi cũng vậy. Nhưng vì yêu thương nhau nên hai đứa tự nhủ, sau này sẽ cố gắng bằng mọi giá để có được nhau, để có cuộc sống sung túc hơn, cho bạn gái không phải lo lắng gì nhiều về tương lai. Tôi nai lưng kiếm tiền với những dự định trong đầu để gây bất ngờ cho bạn gái.
Những ngày tháng đó, tôi biết em cũng vất vả nhiều. Em đã cố gắng vì mỗi tháng, em phải chịu gánh nặng gửi tiền về biếu bố mẹ, lo chuyện gia đình. (Ảnh minh họa)
Nhưng cuộc sống khó khăn, không phải kiếm tiền là dễ, huống hồ cuộc sống thành thị có bao nhiêu thứ phải chi tiêu.
Những ngày tháng đó, tôi biết em cũng vất vả nhiều. Em đã cố gắng vì mỗi tháng, em phải chịu gánh nặng gửi tiền về biếu bố mẹ, lo chuyện gia đình. Thấy người yêu vất vả tôi cũng buồn lắm… hai đứa yêu nhau nên luôn động viên nhau cùng cố gắng.
Hơn 2 năm trôi qua, chúng tôi cũng vẫn chỉ có một chút ít tiền tiết kiệm mà chưa có gì để chắc chắn cho tương lai. Đến cưới em, tôi cũng chưa dám mở lời vì sợ… Chỉ muốn có được gì đó mới lấy em về làm vợ, để em yên tâm hơn về tôi. Vả lại, bản thân em cũng chưa muốn có đám cưới này.
Ngày hôm đó, đúng là sinh nhật em, tôi đang vui mừng để đem đến cho em những bất ngờ thì thật sự bế tắc. Em bước ra và nói với tôi rằng: “Anh ơi, em muốn cầu xin anh một việc được không?” Mọi thứ bắt đầu trở nên nghiêm trọng hơn khi em rơi nước mắt, còn tôi thì đứng đó sững sờ. Tôi hỏi em tại sao thì em lại khóc to hơn rồi nói:
Video đang HOT
Khó khăn thì cùng nhau vượt qua, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, thế mới là yêu thương nhau thực sự? (Ảnh minh họa)
“Em xin anh, hãy cho em được ngoại tình, chỉ nửa năm thôi được không anh? Em cần tiền, bố mẹ em cũng cần tiền. Nên em sẽ chỉ ngoại tình nửa năm với đại gia rồi em sẽ quay về, và chúng mình sẽ cưới nhau anh nhé. Nếu không, em sẽ không được cưới anh đâu, bố mẹ em nhất định không đồng ý vì chúng mình chưa có gì trong tay, bố mẹ bắt em lấy gã đàn ông đã có vợ giàu có kia cơ… “
Tôi sững người, tôi thực sự không tin nổi mình lại bị rơi vào hoàn cảnh này? Vậy em coi tôi là gì? Em coi tôi là gã nghèo hèn, em cần tôi để lấp chỗ trống cho em để em đi với người đàn ông khác, ưỡn ẹo trong vòng tay anh ta, để tôi phải cay đắng chịu nhục. Nếu em vì chê tôi nghèo thì hà cớ gì em lại đồng ý làm người yêu của tôi?
Tôi không thể nào chấp nhận được chuyện này và sẽ vĩnh viễn không bao giờ. Yêu cầu em đưa ra thật quá vô lý, trên đời này làm gì có chuyện như vậy?
Khó khăn thì cùng nhau vượt qua, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, thế mới là yêu thương nhau thực sự. Em nói yêu tôi mà lại xin ngoại tình với gã khác với mục đích vì tiền, vậy thì em có yêu tôi thật không? Em nói bố mẹ em bắt em làm vậy, nếu thực sự như thế, họ không tốt với em.
Tôi quay mặt bước đi, đập tan không khí vui vẻ ngày sinh nhật của em, không muốn nói thêm một lời nào. Nếu điều đó xảy ra, thì sẽ như ngày hôm nay, hai ta sẽ đi về hai con đường và vĩnh viễn không gặp nhau nữa. Tôi là đàn ông, và tôi có sĩ diện của bản thân, có tự trọng của mình. Đồng ý cho em làm việc đó, tức là tôi đang phỉ báng chính mình.
Theo Băng Băng (Khám phá)
Chàng trai bỏ mặc bạn gái rửa một mình 20 mâm bát trong ngày đưa cô về nhà mình
Tiếng động lớn, mọi người chạy ra, Lan mắt tái mét vì đau, mảnh bát cứa đứt chân, máu chảy dài. Minh hốt hoảng đưa Lan đi băng bó thì mẹ Minh bĩu môi...
Minh tự nhận mình là một chàng trai tốt. Mà tốt thật chứ tốt đùa hay nhận vơ đâu. Này nhé, Minh có công việc ổn định, thu nhập cao. Ngoại hình sáng sủa, gia đình cũng khá giả. Ứng xử thì ai cũng khen ngợi là biết cách sống. Mấy trò ăn chơi, tiệc tùng nhảy nhót, Minh chẳng bao giờ tham gia. Chỉ có lúc nào tiếp khách hay có dịp bạn bè tụ tập thì mình mới uống có chút xíu. Đấy, một chàng trai như thế, không tốt thì là gì.
Minh còn không ngừng nói với Lan, người yêu Minh:
-Em có thấy em đang rất may mắn và hạnh phúc khi có được tình yêu từ một chàng trai hoàn hảo như anh không?
Lan nhìn Minh, đôi mắt ẩn chứa nỗi buồn khó nói. Đúng là trong mắt mọi người, Minh là một chàng trai rất tuyệt. Nhưng còn trong mắt Lan, ừ thì Minh tuyệt đấy, với những điều Minh nói, nhưng chưa đủ.
Trong tình yêu, Minh vô tâm, sống ích kỉ nhiều hơn Minh nghĩ. Chuyện gì Minh cũng muốn làm theo ý mình, không hỏi ý kiến Lan nhưng lúc nào Minh cũng nghĩ là Lan đã hài lòng rồi, Lan cũng sẽ có suy nghĩ giống như mình. Những cuộc vui ít khi Minh tham gia nhưng cũng rất ít khi Minh ở cạnh Lan. Mà nếu như có ở cạnh thì Minh cũng dành thời gian nhiều hơn để làm công việc mà Lan yêu thích.
Mà nếu như có ở cạnh thì Minh cũng dành thời gian nhiều hơn để làm công việc mà Lan yêu thích. (Ảnh minh họa)
Bản thân Lan cũng đã đấu tranh rất nhiều khi quyết định có nên tiếp tục tình yêu với Minh hay không? Nhưng rồi bản thân Lan lại tự nhủ với mình rằng, đàn ông ai chẳng có thói này, tật nọ, quan trọng là bản thân mình có biết bằng lòng với những gì mình đang có không? Và rồi Lan lại cho mình tiếp tục đi với tình yêu ấy.
Lan đã về nhà Minh ra mắt nhiều lần. Mẹ Minh có vẻ không ưa Lan vì Lan có xuất thân quê mùa. Hình như bà thường ngầm phản đối bằng cách chê bai Lan hoặc cố tình nhờ Lan mấy công việc khó, khiến Lan chán nản hoặc sợ hãi không dám gần Minh nữa. Lan buồn vì mẹ Minh ít mà buồn vì Minh nhiều. Xuất thân quan trọng vậy ư? Minh nói Minh yêu Lan nhưng chẳng bao giờ đứng ra bênh vực Lan cho dù Lan chẳng làm gì sai cả. Nhưng vì tình yêu của mình với Minh, Lan lại tự dặn với lòng mình phải cố gắng. Tình yêu có vượt qua khó khăn thì mới có thể bền vững được. Nhưng tình yêu mà chỉ có sự cố gắng từ một phía rồi dẫn đến chịu đựng thì sớm hay muộn gì cũng tan vỡ. Minh cứ hồn nhiên cho rằng mình đã mang đến cho Lan những thứ tốt nhất, còn Lan, cố gắng hài lòng với những gì mình đang có. Cho đến ngày hôm đó...
Nhìn đống mâm bát sau bữa cỗ linh đình của nhà Minh, Lan rùng mình. Tất bật từ sáng đến trưa, chưa ăn được gì vì cứ ngồi xuống là mẹ Minh gọi lấy cái này cái kia, trong khi Minh thì mải chén chú chén anh chẳng để ý gì đến Lan. Vậy mà bây giờ, một chậu bát 20 mâm đang đợi Lan. Mẹ Minh nhìn Lan, mỉa mai:
-Vất vả cho con rồi!
Máu chảy ướt đẫm chân, Lan mặc kệ. (Ảnh minh họa)
Minh chẳng bận tâm, cười hề hề đi vào nhà cùng mẹ, bỏ mặc Lan. Lan ngồi xuống, giữa đống mâm bát ngổn ngang chỉ muốn ứa nước mắt. Rửa được 1 chậu, Lan khom lưng, lúi húi bê đi úp thì không may cơn đói, mệt khiến Lan chóng mặt, lại nhìn thấy con vật gớm giếc mà Lan ghét nhất, chả biết con rắn ở đâu bò ngang qua làm Lan sợ hãi, trượt chân, ngã nhào vào đống mâm bát. Tiếng động lớn, mọi người chạy ra, Lan mắt tái mét vì đau, mảnh bát cứa đứt chân, máu chảy dài. Minh hốt hoảng đưa Lan đi băng bó thì mẹ Minh bĩu môi:
-Gớm, giẫm phải gai mùng tơi!
Minh cũng chẳng bênh vực Lan lấy một lời. Lan nhìn Minh rơi nước mắt, bỏ tay Minh ra khỏi người mình, xin lỗi mẹ Minh vì không thể tiếp tục công việc rửa bát rồi chào họ hàng nhà Minh ra về. Mẹ Minh nhìn theo Lan hả hê lắm, còn Minh chỉ biết ú ớ nhìn Lan đi. Máu chảy ướt đẫm chân, Lan mặc kệ. Về đến nhà, Lan lả đi, vừa tự băng bó cho mình, vừa cắn môi đến bật máu vì thất vọng.
Tình yêu mà Lan rất cố gắng để bảo vệ, theo đuổi không ngờ lại khiến cho Lan đau đớn đến như vậy. Minh thậm chí còn không nói được một lời an ủi, động viên Lan. Yêu mà không biết cách bảo vệ cho người con gái mình yêu, Lan làm sao có thể tiếp tục tình yêu này với Minh cơ chứ. Điện thoại liên tục báo đến cuộc gọi nhỡ của Minh. Lan hiểu, đã đến lúc Lan cần đưa ra quyết định của mình rồi.
Nắng/Theo Thể thao xã hội
'Mua thêm ít bao cao su vị dâu nữa này, bạn gái cậu thích loại này lắm!' "Anh cứ đi mua thuốc cho em đi, chứ ai biết được mai sau anh không còn yêu em nữa thì sao chứ?" Trên đời này, chưa khi nào tôi thấy rằng mình là một người đàn ông không tốt. Tự hỏi bản thán nhiều lần rằng còn có chỗ nào mà mình chưa đủ tốt, chưa đủ chân thành thì đó là...