Bạn gái đã mất trinh còn… chảnh
Cô ấy đã trao thân cho em, không còn trong trắng vậy mà lại phụ bạc em để đi yêu người khác.
Em năm nay 28 tuổi, còn cô ấy là 23 tuổi. Quen nhau được 3 năm thì cô ấy đi học xa. Tháng đầu tiên xa nhau em thấy cô ấy có rất nhiều người tán tỉnh nhưng mỗi khi gặp nhau cô ấy vẫn kẻ cho em nghe. Em rất buồn và thường xuyên nhắn tin, gọi điện cho cô ấy. Nhưng cô ấy hầu như lúc nào cũng bận. Cô ấy lạnh nhạt với em nhiều lắm. Em hỏi cô ấy có người mới rồi sao không chịu nói thì cô ấy nói rằng vì em không hỏi nên cô ấy không nói.
Em cảm nhận được sự thay lòng của cô ấy trong khi đó em đã thông báo cho toàn bộ gia đình biết là hai đứa sẽ cưới nhau. Ba mẹ em gặp cô ấy vẫn tính toán như vậy và còn định xin cho cô ấ vào biên chế nhà nước. Vậy mà khoảng 1 tháng sau, cô ấy quyết định chia tay em. Trong khi trước đó chúng em vẫn nói chuyện thân mật qua điện thoại. Cô ấy chặn hết liên lạc của em từ net đến điện thoại.
Em và cô ấy đã chung sống bao năm mà giờ cô ấy lại phụ em đi yêu người khác (Ảnh minh họa)
Rồi cô ấy tìm gặp em và khóc. Cô ấy nói rằng đã có người khác và sẽ lấy anh ta làm chồng. Cô ấy nói sẽ thú nhận với chồng về chuyện cô ấy không còn trong trắng và sẽ cưới anh ta. Em rất yêu cô ấy, nhiều lúc em nghĩ sẽ tới tìm bạn trai mới của cô ấy để làm cô ấy xấu mặt nhưng rồi em không làm được. Thật sự lúc này em rất buồn khi cô ấy có người khác. Cô ấy còn nói em đã làm khổ cô ấy rất nhiều. Em còn hận vì sống chung với nhau bao nhiêu năm nay nhưng cô ấy luôn nói sẽ không lấy em và giờ đây thì cô ấy bỏ đi theo người khác.
Mặc dù hiện tại em cảm thấy rằng tình cảm của em đã không còn dành cho cô ấy nữa nhưng em vẫn lo lắng cho cô ấy. Có phải em ích kỉ lắm không? Tuy hết yêu nhưng em luôn muốn lấy cô ấy làm vợ. Vì em nghĩ đã nhận từ cô ấy cái quý giá nhất của cuộc đời rồi. Em không biết mình muốn gì nữa. Em phải làm sao, mong chị cho em một lời khuyên! Em cảm ơn chị nhiều lắm!
Video đang HOT
Em trai thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng giờ đây người bạn gái đã gắn bó với em bao năm qua đã rời xa em, cô ấy yêu người khác trong khi em thì luôn xác định sẽ cưới cô ấy làm vợ. Em đau khổ và thấy bị tổn thương, em không biết làm thế nào với chuyện tình của mình.
Chị nghĩ rằng vấn đề bây giờ không nằm ở việc em muốn gì mà còn ở phía cô ấy nữa. Dù cho em đã chân thành nhưng cô ấy không còn yêu thì cũng không thể làm gì khác được. Tình cảm là điều không ai có thể gượng ép được, nếu tình yêu đã ra đi thì cũng đành chấp nhận mà thôi.
Mỗi chúng ta đều cần phải đối mặt với những quyết định do mình đưa ra. Và cô ấy cũng vậy. Hãy coi chuyện của hai người là một kỉ niệm và thành tâm chúc phúc cho nhau. (Ảnh minh họa)
Hơn nữa, bản thân em cũng thấy rằng mình không còn yêu nữa thì đừng cố gắng níu giữ làm gì. Đến ngay cả khi em yêu tha thiết cũng chưa chắc giữ được cô ấy ở lại huống hồ tình cảm trong em cũng đã hết. Thực ra, việc em muốn lấy cô ấy lúc này giống như việc muốn giành lấy món đồ mà bao năm qua mình sở hữu mà giờ lại sắp bị lấy đi bởi một người lạ. Đó là sự ích kỉ và đắc thắng chứ không phải tình yêu. Nếu em có níu giữ được cô ấy thì cả hai cũng không hạnh phúc vì tình cảm không dành cho nhau, lấy nhau chỉ vì đã từng “thuộc về nhau” và không muốn mất đi “vật mình từng sở hữu” mà thôi.
Cô ấy thay lòng đổi dạ là cô ấy có lỗi với em. Nhưng lòng em giờ cũng không còn yêu nữa thì hãy nhẹ lòng để cô ấy ra đi và em tìm kiếm cho mình hạnh phúc khác. Chuyện quá khứ đã qua rồi, em cũng đừng bận tâm xem cô ấy sẽ sướng hay khổ bên người mới vì đó là lựa chọn của cô ấy. Mỗi chúng ta đều cần phải đối mặt với những quyết định do mình đưa ra. Và cô ấy cũng vậy. Hãy coi chuyện của hai người là một kỉ niệm và thành tâm chúc phúc cho nhau.
Chúc em mạnh khỏe!
Theo VNE
Vợ nợ nần, muốn ly hôn để thoát thân
Vợ tôi vỡ nợ, gia đình tôi mất trắng. Tôi muốn ly hôn để tìm hạnh phúc mới cho mình.
Gia đình tôi hơn một tháng nay gần như đóng kín cửa. Các con tôi cũng khổ sở vô cùng. Chúng tôi không muốn đi tới bất cứ đi vì đi đâu cũng gặp người đòi nợ. Tôi thực sự chán ngán và muốn buông xuôi. Điều tôi nghĩ tới duy nhất chính là thương cô ấy. Tôi không biết mình có nên bỏ vợ hay không, nhất là giữa thời điểm này.
Phải nói thật là vợ chồng tôi sống không hạnh phúc cũng gần 2 năm nay rồi. Vợ tôi là người đảm đang, tháo vát và có tài kinh doanh. Cô ấy làm ra tiền chính vì thế mà coi chồng không ra "cái thể thống" gì. Tôi đã nhiều lần góp ý, thậm chí vợ chồng từng tranh luận nảy lửa, cãi nhau vì chuyện này. Tôi cho rằng đàn bà, dù giỏi giang đến mấy cũng cần phải biết vị trí của mình ở đâu. Trong gia đình, vợ chồng với nhau phải có sự coi trọng. Nhưng cô ấy cậy mình làm ra nhiều tiền khinh tôi lương tháng 3 cọc, 3 đồng.
Cũng chính vì nguyên nhân này mà vợ chồng tôi sống không hạnh phúc. Tôi chán nản vì bị vợ khinh. Vợ tôi không hài lòng vì tôi kiếm tiền ít hơn cô ấy. Chúng tôi sống trong cảnh bằng mặt chứ không bằng lòng. Tôi cũng đã có dự định là sẽ ly hôn, chỉ có điều tôi đợi thằng con trai lớn thi vào lớp 10 xong là sẽ đường ai nấy đi. Vợ tôi cũng không ngần ngại gì chuyện ly hôn. Cô ấy vì thế mà càng được thể coi chồng không ra gì.
Khi giàu có thì vợ tôi khinh chồng, giờ vỡ nợ cô ấy lại níu giữ tôi đừng ly hôn (Ảnh minh họa)
Tôi cũng tìm được một người hiểu và thông cảm với mình. Cô ấy kém tôi chục tuổi, cũng vì duyên phận hẩm hiu mà tới giờ chưa có gia đình. Chúng tôi kết thân với nhau khoảng 1 năm nay. Cô ấy luôn ở bên tôi, động viên giúp đỡ tôi trong cuộc sống và sẵn sàng chờ đợi tôi. Cô ấy nói tôi cứ lo cho cuộc sống của mình và các con, bao giờ tôi cảm thấy có thể dứt bỏ được thì đến bên cô ấy cũng không muộn. Tôi sống vui vẻ được, không trầm tư và đau khổ cũng là vì có cô ấy chứ nếu chỉ có vợ tôi, có lẽ tôi đã thành người trầm cảm.
Cách đây 2 tháng, tôi quyết định ly hôn vì dù sao con tôi cũng đã ổn định rồi. Tôi nghĩ vợ chồng sống với nhau không hạnh phúc thì nên giải thoát cho nhau để đừng làm nhau khổ. Tôi cũng đã nói điều đó và vợ tôi không phản đối. Chúng tôi cũng đã lên kế hoạch cả rồi vậy mà đùng một cái, chuyện tày đình xảy ra khiến mọi dự định của tôi phải bị trì hoãn lại.
Vợ tôi vỡ nợ. Thú thực, tôi cũng không hiểu cô ấy làm ăn thế nào và vì sao lại xảy ra cơ sự ngày hôm nay. Tôi chỉ biết là người ta đến nhà tôi cầm cố, siết nợ chẳng còn thiếu thứ gì. Vợ tôi khóc lóc kêu than, nói rằng cô ấy vay lãi người ta để làm ăn, ai dè làm ăn đổ bể nên giờ mọi chuyện mới ra nông nỗi này. Chúng tôi gần như trắng tay, cái nhà trống không còn trơ lại cái lõi vì mọi thứ có giá trị người ta khuân đi sạch. Các con tôi khóc rất nhiều, nhìn con tôi lại xót thương. Giá mà vợ tôi biết điểm dừng thì đã không rơi vào tình trạng khốn cùng như thế này.
Tôi có nên ly hôn vợ trong lúc khó khăn này hay không? (Ảnh minh họa)
Tôi muốn ly hôn vì tôi không còn tình cảm với vợ nhưng giờ đây vợ tôi ra sức níu kéo. Cô ấy nói trắng tay rồi cô ấy mới biết giá trị của gia đình, của chồng, của con. Cô ấy muốn tôi đừng ly hôn mà cho cô ấy một cô hội. Tôi thực lòng thương cô ấy nhưng tình cảm thì không còn. Tình cảm con người cũng giống như bát nước, đã hắt đi rồi làm sao lấy lại được. Tôi không thể yêu vợ tôi lại một lần nữa, nếu có sống cùng thì cũng chỉ là sự chịu đựng ức chế của tôi mà thôi.
Nhưng nếu giờ tôi ly hôn thì người đời sẽ chửi tôi là người chồng bạc tình, phụ nghĩa. Tôi không muốn mọi người nghĩ xấu về tôi như vậy. Nếu không bỏ vợ, tôi sẽ phải sống những ngày quá vất vả vì bây giờ gia đình tôi gần như tay trắng. Tôi muốn ly hôn, lấy vợ mới và làm lụng, gửi tiền cho vợ tôi nuôi hay con. Tôi thực sự mệt mỏi với cái gánh nặng gia đình sau vụ vỡ nợ của vợ tôi gây ra.
Hơn nữa, tôi còn có người phụ nữ yêu tôi và đợi chờ tôi. Nếu tôi không bỏ vợ thì cô ấy đợi tôi thành vô ích? Tôi lại phụ nghĩa, phụ tình của cô ấy trong khi cô ấy mới là người yêu tôi, trân trọng tôi? Tôi phải làm gì lúc này đây?
Theo VNE
Tôi đẹp, thì tôi có quyền kiếm đại gia Thử hỏi sống bên nhau mà nghèo đói, túng bấn thì có yêu nhau nổi nữa không hay nhiếc móc, chửi bới nhau? Tôi thực sự không hiểu tại sao mọi người lại nói những lời cay nghiệt tới như vậy khi tôi chia tay với người bạn trai yêu từ thời sinh viên để nhận lời yêu một người đàn ông khác....