Bạn gái chụp hình này gửi cho, chàng trai sợ hãi bỏ trốn để rồi 5 năm sau gặp lại…
Mắt Bình tối xầm lại, chân đứng không vững khi người bước xuống từ chiếc xế hộp bóng loáng kia chính là Lan. Lan còn dắt theo một bé trai chừng 5 tuổi, kháu khỉnh và nhác giống Bình.
Bình không dám về lại thành phố ấy, nơi có Lan và cái thai của Bình đã được 5 năm.(Ảnh minh họa)
Bình yêu Lan, cả hai đã chính thức thuộc về nhau từ rất lâu rồi, chỉ còn đợi Bình mang trầu cau tới nhà để hỏi cưới Lan mà thôi.
Lan quen Bình trong một lần hai trường đại học giao lưu. Lan khi ấy mới năm 2 còn Bình thì sắp ra trường. Nụ cười tỏa nắng, thân thiện của Bình khiến Lan thực sự bị thu hút. Lan là người đã chủ động tới làm quen với Bình. Và rồi cuối buổi thì Bình lại là người chủ động xin số điện thoại của Lan. Và rồi sau 1 tháng trời nhắn tin trò chuyện thì Lan quá sức bất ngờ khi Bình chủ động ngỏ lời yêu với Lan.
- Anh muốn có cơ hội được tìm hiểu em. Em… Em đồng ý nhé! – Bình bẽn lẽn
Bộ dạng đáng yêu của Bình đã khiến Lan nhanh chóng gật đầu đồng ý. Bình và Lan chính thức trở thành người yêu từ ngày hôm đó.
Tình yêu của Bình và Lan được rất nhiều bạn bè ngưỡng mộ. Cả hai đều học giỏi, đều được nhà trường tin là ra trường sẽ thành tài, lại còn khá đẹp đôi và hiểu nhau nữa chứ. Lan chăm sóc Bình chu đáo lắm. Bình ho hắng, cảm cúm có một chút thôi mà Lan đã cuống lên đi mua thuốc cho Bình rồi. Bạn bè đều nói, sau này Lan và Bình mà thành đôi thì chắc chắn sẽ là một cặp vợ chồng hạnh phúc. Nhưng sự đời này vốn dĩ luôn bất biến và chẳng ai có thể nói trước được điều gì.
Video đang HOT
Bình yêu Lan, cả hai đã chính thức thuộc về nhau từ rất lâu rồi, chỉ còn đợi Bình mang trầu cau tới nhà để hỏi cưới Lan mà thôi. (Ảnh minh họa)
Vào ngày kỉ niệm 1 năm yêu nhau, khi ấy Bình đã đi làm còn Lan thì đang học dở năm thứ 3 thì Lan đã thuộc về Bình trọn vẹn, trinh nguyên sau lời hứa của Bình:
- Đợi khi em ra trường, anh sẽ về xin phép bố mẹ cho chúng mình được tổ chức.
Dạo này Bình có vẻ bận rộn quá, Lan hẹn đi chơi mãi mà không được. Mà Lan cũng có linh cảm, hình như Bình đang dần nhạt nhẽo với Lan. Đợt công tác này của Bình cũng đã kéo dài được 1 tháng rồi chứ ít gì đâu. Đúng khi ấy, Lan tự nhiên thấy trong người có chút thay đổi. Giật mình, Lan đã trễ kinh cả tháng nay rồi, bận rộn quá nhiều việc, lại thêm chuyện suy nghĩ về Bình làm Lan sao nhãng. Cầm trên tay chiếc que thử thai hai vạch, Lan bàng hoàng.
Đứa con này chính là kết tinh tình yêu của Lan và Bình. Bình là bố nó và Lan buộc phải cho Bình biết chuyện này. Nhưng gọi điện mãi mà Bình không nghe. Lan chỉ còn cách nhắn tin thì: “Em tính lừa anh ấy hả? Có thai làm sao được. Chúng mình cẩn thận thế cơ mà”.
Câu nói đầy ẩn ý của Bình khiến Lan phát bực. Lẽ nào Bình đang nghi ngờ vào lòng chung thủy của Lan dành cho Bình hay đang nghi ngờ Lan lừa dối Bình. Và để Bình tin, nhanh chóng kết thúc chuyến công tác quay về tổ chức đám cưới thì Lan đã chụp bức hình khoe bụng bầu của mình để gửi cho Bình. Lan cứ ngỡ sẽ nhận được những câu nói ngập tràn sự cảm ơn, hạnh phúc thì…
Đợi mãi không thấy Bình trả lời, Lan nhấc điện thoại lên thì thuê bao. Linh cảm không lành, Lan liên tục gọi nhưng kết quả vẫn vô ích. Đợi chờ tới ngày hôm sau vì nghĩ điện thoại Bình hết tiền, nhưng Lan vẫn chỉ nhận được những tiếng tút dài. Vừa gửi hình mình mang bầu thì điện thoại bạn trai không liên lạc được. Lan cũng không phải kẻ ngu mà không hiểu ý Bình là gì. Bình đang muốn rũ bỏ, từ chối trách nhiệm với cái thai trong bụng Lan mà thôi. Về phía Bình, những gì Lan nói là hoàn toàn chính xác. Công việc của Bình còn chưa đâu vào đâu. Trong khi, giám đốc đang hứa gả con gái cho Bình thì Bình làm sao có thể chịu trách nhiệm với Lan được.
Bụng mang dạ chửa, chịu mang tiếng chứ Lan nhất quyết không bỏ con. Nhìn sự ghẻ lạnh, mắng chửi của mọi người cho mình, Lan hận Bình một thì hận mình dại 10. Chuyện ngày hôm nay cũng có lỗi của Lan nên chẳng thể oán trách. Có chăng là lòng người dễ đổi thay…
5 năm sau…
Bình không dám về lại thành phố ấy, nơi có Lan và cái thai của Bình đã được 5 năm. Bình nghĩ, 5 năm là đủ để Lan quên đi Bình mà có khi còn tìm được hạnh phúc mới rồi ấy chứ. Nghĩ tới đây, Bình lại thấy ôm hận. Nếu ngày ấy, Bình dũng cảm chịu trách nhiệm, không tham giàu bỏ Lan thì bây giờ đã không phải sống trong cảnh tủi nhục thế này.Vợ Bình lẳng lơ, đã cắm lên đầu Bình một đống sừng. Kinh tế đổ hết lên vai Bình, khiến Bình thực sự mệt mỏi, chán nản. Công việc thì lại đang bấp bênh. Bình đã muốn chia tay nhưng con gái còn nhỏ, không thể sống thiếu mẹ nên Bình đành nhẫn nhịn, chịu đựng. Và rồi…
Bình đưa con đến một siêu thị mới khai trương để chơi. Đúng lúc người ta thông báo chủ của siêu thị ấy đến.Bình cũng muốn nán lại xem thế nào thì…
Mắt Bình tối xầm lại, chân đứng không vững khi người bước xuống từ chiếc xế hộp bóng loáng kia chính là Lan. Lan còn dắt theo một bé trai chừng 5 tuổi, kháu khỉnh và nhác giống Bình. Bình còn chưa hết rùng mình thì người ta đã nói:
- Cô chủ trẻ thật. Nghe đâu là mẹ đơn thân ấy, bị bỏi rơi khi mang bầu mà không vấp ngã, dũng cảm làm lại cuộc đời, ngưỡng mộ thật.
Bình bàng hoàng trước những gì được nghe thấy. Lan trước mắt Bình quý phái, sang trọng, còn thêm cả đứa trẻ, con trai của Bình. Bình muốn lao đến nhận con nhưng ai cho phép Bình làm điều ấy. Bình không ngờ Lan lại thấy mình, nhưng kìa, Lan bước qua Bình như hai kẻ xa lạ khiến tim Bình đau nhói. Bình hiện tại, chẳng bằng 1 góc của Lan. Một kẻ tồi tệ, trốn tránh, chỉ biết nghĩ đến bản thân như Bình thì chẳng xứng đáng có được điều gì tốt đẹp cả.
Theo blogtamsu
Thương thay thân phận đàn bà
Đối với tôi, gia đình không còn là tổ ấm, mỗi ngày trôi qua tôi luôn sống trong lo lắng, sợ hãi vì sợ bị chồng đánh.
ảnh minh họa
Chồng tôi là người cộc cằn, thô lỗ. Nói như vậy để chị em biết tôi không phải là loại phụ nữ thích làm chồng nổi giận mà trái lại, anh luôn kiếm chuyện để được đánh đập tôi cho thỏa mãn. Lần đầu tiên tôi phát hiện ra anh là người thích thượng cẳng chân, hạ cẳng tay khi con tôi bị bệnh. Đó là lúc tôi đi làm về thấy con nóng ran nên luýnh quýnh gọi điện cho anh nhờ chở con đi khám bệnh. Nghe điện thoại xong, anh vội áp: "Đang bận nhậu". Do không biết chạy xe máy, mà tôi gọi điện mãi anh vẫn cố tình không nghe nên tôi đành nhờ anh hàng xóm chở đi tìm chồng. Vừa thấy tôi trờ tới quán, mấy anh bạn nhậu của chồng la lớn: "Sao con vợ mày không biết phép tắc hay mày là cái thằng sợ vợ, vợ tao mà kiểu đó tao đập cho một trận". Tôi mặc kệ, tiến tới bàn nhậu năn nỉ anh về. Tôi chưa kịp mừng khi thấy anh đứng lên, rời khỏi bàn thì anh giáng cho tôi một bạt tai, rồi túm tóc lôi tôi xềnh xệch về nhà để thể hiện mình không phải là thằng sợ vợ. Đánh được một lần, anh như quen tay, lại tiếp tục giở trò bạo lực với tôi.
Tôi có cảm giác, anh thích hành hạ người khác nhất là vợ con. Còn tôi, luôn sống trong cảnh nơm nớp lo sợ vì bị chồng đánh bất kỳ lúc nào. Mới hôm qua, anh đánh tôi đến nỗi mình mẩy chỗ nào cũng sưng húp. Tôi đã khóc lóc, van xin anh đừng đánh nhưng anh vẫn không dừng.
Nhiều lần hàng xóm, cán bộ phường khuyên giải và làm việc với anh nhưng anh vẫn chứng nào tật nấy. Mọi người lại khuyên tôi: bỏ thứ "của nợ" ấy đi, nhưng tôi lại thấy tội cho anh. Nhưng nghĩ lại, tội cho anh thì ai thương cho thân tôi. Dẫu biết vậy, nhưng tôi vẫn không thể dứt bỏ anh ra khỏi cuộc đời.
Tôi làm gì, cũng khiến anh thấy trái tai gai mắt. Tôi nấu cơm chỉ cần cơm nhão, anh chửi tôi là "đàn bà thối", rồi đạp đổ cả mâm cơm, trong khi các con tôi run lên vì sợ. Lần khác, chỗ làm việc lại xa nhà, trên đường về chẳng may xe đạp tôi bị hư nên phải dẫn bộ về nhà. Tôi dẫn xe, vừa đói, vừa mệt vậy mà gặp tôi anh không hỏi han tôi câu nào, liền túm tóc tôi lôi xềnh xệch, miệng không ngớt chửi rủa: "Đi với thằng nào giờ mới về nhà?". Người đi đường xúm vào can ngăn, thì anh la lớn, cái loại theo trai mọi người ngăn làm gì, đánh phải lắm...
Nhiều lúc tôi thật sự không hiều nổi mình vì sao bị chồng đánh trong khi ngày ngày tôi vẫn lo cơm nước và mọi thứ cho anh ấy. Phải chăng nghiệp chướng của tôi quá nặng, kiếp này tôi buộc phải trả nợ cho anh đến khi nào xong mới thôi.
Tôi là phụ nữ cam chịu, nhẫn nhịn vừa đi làm kiếm tiền để lo cho gia đình nhưng lại bị chồng ngược đãi. Tôi không biết tôi đã làm gì để chồng hành hạ tôi đến vậy? Nhiều lần, tôi muốn dứt áo ra đi nhưng lại nghĩ đến con còn quá nhỏ, nên không đành lòng. Không hiểu sao tôi cứ ám ảnh, chỉ cần thoáng thấy bóng anh tôi đã giật thót cả người, chỉ đến khi anh ấy đi ngủ, tôi mới biết rằng hôm ấy tôi mới thật sự bình yên. Tôi phải làm sao bây giờ, nếu tôi bỏ anh ấy rồi, liệu anh ấy có buông tha cho tôi không? Tôi thật sự sợ hãi và lo lắng lắm, mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo NLĐ
1 lần tổng vệ sinh nhà thấy 50 cây vàng giấu trong tủ tôi mới hiểu vì sao vợ bỏ trốn Dọn nhà thấy 50 cây vàng lấm lem bụi bẩn giấu dưới xó tủ, tôi mới hiểu tại sao mới cưới được 1 ngày vợ lại ôm hết số vàng này bỏ trốn. Tất cả cũng chỉ vì... Tôi choáng váng khi thấy số vàng đó (ảnh minh họa) Cuối tuần như thường lệ tôi sẽ đi chơi đây đó hoặc là lại...