Bạn có thuộc loại phụ nữ luôn tỏ ra … nguy hiểm?
Thú thật là tôi cực ghét đàn bà với suy nghĩ: Tôi lấy anh thì anh phải nuôi tôi, lo cho tôi mọi sự. Đương nhiên, đã là một anh đàn ông chân chính, ai chẳng thấm nhuần tư tưởng, bổn phận kiểu ấy. Nhưng xin các bà các chị đấy, đừng ghim gút việc đó ở trong đầu, trong bụng, và sẵn sàng phun ra miệng bất cứ khi nào mình thích, bất kể cảm giác của chồng mình ra sao!
Kiểu hôn nhân một chiều, mà trong đó, đàn bà chỉ biết nhận, giữ thói quen đòi hỏi thì không sớm thì muộn cũng chết yểu. Không danh chính ngôn thuận bị khai tử, thì cũng ngấm ngầm, lén lút hấp hối. Bởi đàn ông luôn bị áp lực, mệt mỏi với cái kiểu yêu cầu, ra lệnh của vợ mà đi tìm vui nơi khác.
Ừ thì nuôi, ừ thì lo. Nhưng tiêu chuẩn của các bà vợ không phải đơn giản, mà ngày càng muốn thêm, càng nâng cao không có điểm dừng. Chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng réo chồng. Chuyện vặt nào cũng đổ lỗi do chồng không chu toàn. Cái sự đổ thừa ấy, cộng với thái độ thiếu độc lập đó, chứ đôi khi chẳng phải áp lực mang tiền về khiến các ông chồng muốn rồ lên vì khốn khổ cuộc đời.
Nhiều người phụ nữ cứ thích tỏ ra nguy hiểm lên mặt với chồng.
Thế nhưng, mẫu đàn bà thích phụ thuộc kiểu ấy lại hay tự cho mình cái quyền ghen tuông, kiểm soát, chỉ đạo đủ thứ. Tôi từng thấy nhiều phụ nữ ở nhà chồng nuôi, an phận nhưng chẳng cam chịu, theo một nghĩa là không thể để chồng “coi thường”, bằng cách cố tỏ ra nguy hiểm, hay xét nét hoạch họe chồng, luôn muốn chứng tỏ bản thân theo “phong cách” giám sát, nhất nhất giựt dây chồng con theo ý mình, mới hài lòng.
Gặp phải bà vợ như thế, dù ông chồng nắm quyền về kinh tế thì vẫn không thể nào thoải mái được, đụng vào vấn đề gì thì bà vợ cũng muốn “làm luật”. Thế nhưng, với kiến thức và khả năng hạn chế, các bà vợ ấy thường chỉ giỏi làm rách việc, xôi hỏng bỏng không mà thôi. Chừng đó lại quay sang đổ thừa, tại ông không có trách nhiệm, ông không biết lo, ông chỉ ham nhậu nhẹt khách khứa là hay! Vậy đấy, trăm dâu đổ đầu chồng!
Điện cúp, nóng nực, cũng gọi chồng càm ràm trách móc. Nước ngập do nghẹt cống, lu loa bảo vì chồng chủ quan không coi ngó. Ra đường trời đổ mưa, quên mang theo áo mưa, về mẹ bệnh con đau, cũng chồng lãnh đủ “sao mà số tôi khổ, chồng chả san sẻ được gì…”. Nhà chật thì kết luận do chồng bất tài, để vợ con tù túng. Nhà rộng thì do chồng tham lam ham hố, nên vợ mới phải nai lưng ra dọn dẹp, lau chùi, chứ được tích sự gì. Con khỏe nhờ vợ chăm tốt. Con đau ốm chậm lớn, là do ba nó ít quan tâm chăm sóc nên mới ra nông nỗi vậy đây mà…
Ai đến nhà, bảo việc gì thì bà vợ bảo, phải hỏi ý ổng đã, tôi không có tiền, lấy gì mà quyết… Thế nhưng, chồng chưa kịp ý kiến gì, thì bà vợ đã nhao lên bày tỏ quan điểm, khiến các ông chồng có muốn gạt đi cũng khó. Nhiều bà vợ còn nuôi thêm ảo tưởng là mình giỏi, mình hay, mình vén khéo, mình biết tính toán… dẫn đến chuyện muốn chứng tỏ bản thân, rồi sau đó mặc kệ chồng lo giải quyết hậu quả nhãn tiền!
Video đang HOT
Phụ nữ quên mất rằng “đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu…”.
Cứ thử hỏi các chị vợ chơi huê chơi hụi, cho vay cho góp, sau đó đùng một cái vỡ nợ mà xem, được mấy bà đã từng bàn bạc, chia sẻ với chồng các dự định đội trời đạp đất của mình? Hay các bà cứ mặc kệ tới đâu thì tới, tự tin vào khả năng xoay xở của mình, tới chừng hỡi ơi, nợ nần, tù tội thì đã muộn? Hay các bà vợ mạnh dạn bung ra buôn bán này nọ, cũng tin vào khả năng hoặc cái duyên kinh doanh của mình mà quên mất, đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu, khi hớt hải kêu chồng cứu thì có khi nhà chẳng còn gì để mất nữa rồi…
Tôi biết một chị kia, chuyên môn chính là nội trợ, nhưng cũng hay đọc sách báo, mỗi lần chồng lỡ làm sai gì là chị đong đỏng lên câu giáo điều là, đấy, tôi nói chớ có sai! Cái tội không chịu nghe lời vợ, giờ thì… đáng kiếp! Xin lỗi, chứ ông chồng kia chắc đến tổn thọ vì phương pháp động viên an ủi của “hồng nhan tri kỷ” vốn không phải thuộc dạng cá biệt này.
Phụ nữ, một khi đã không tự chủ được kinh tế, thường hay than khổ, than phụ thuộc, than bị chồng rẻ rúng coi thường. Nhưng tôi đồ rằng, đó chẳng phải là do việc kia, mà nguyên nhân là các chị chẳng biết đá biết vàng, cứ tự cho mình cái quyền… làm quá lên vì sợ thiệt thòi. Nỗi mặc cảm tự ti không khiến người ta sống khiêm tốn dễ chịu hơn, mà ngược lại, làm các chị cau có, bắt bẻ, hay manh động các ý tưởng vĩ mô để chứng tỏ mình, tới đâu thì tới, mặc kệ sự đời là vậy! Chưa kể các sự nhạy cảm quá mức cần thiết, dễ tổn thương, hay suy diễn, khiến chồng cũng đủ phát điên lên vì giải thích, bực mình!
Nên ai bảo, nếu vững vàng về kinh tế thì cứ lấy một cô vợ làng nhàng, cô ấy sẽ dễ bảo, biết vâng lời, lo chuyện cơm nước con cái chu đáo, mà lầm. Đàn bà có độc lập, vững vàng, tự chủ thì mới có sự hấp dẫn riêng, ngoài ra họ còn ít làm phiền chồng con bằng các vấn đề vớ vẩn, nhỏ nhặt vì… quá rảnh của mình. Rồi vì chẳng có gì để làm nên phải lo… giữ chồng kẻo mất. Thêm cái bệnh thích tưởng tượng, bóng gió… ôi thôi đủ cả.
Làm đàn ông thật khổ lắm thay!
Theo Phunutoday
'Em đã hỏi sếp chưa mà lại dám tỏ tình với anh?'
Thế rồi trong một phút bất chấp sĩ diện, quên mất bản thân là ai, cô ngỏ lời yêu anh. Vừa dứt lời, mặt Tuyền tím ngắt khi anh bảo: 'Em hỏi ý kiến sếp chưa?'...
Sau khi thi trượt đại học, Tuyền xin được một chân làm tạp vụ trong công ty này, vừa kiếm tiền trang trải cuộc sống, vừa nuôi ước mơ thi lại vào năm sau.
Nhà Tuyền chỉ có hai mẹ con sống nương tựa vào nhau. Mẹ Tuyền đi bán hàng thuê cho người ta để nuôi cô ăn học. Mỗi lần có người hỏi đến cha, Tuyền chỉ cười trừ. Tuyền làm gì có người cha nào. Mẹ cô vốn là bồ nhí của ông - một ông chủ thầu xây dựng.
Khi bà mang thai Tuyền, tưởng là con trai nên ông ta mua cho mẹ cô một căn nhà ở thành phố biển này. Thi thoảng ông ghé qua, đưa cho mẹ tập tiền, thiếu đủ mẹ phải tự lo.
Chẳng ngờ bà vợ phát hiện ra và kéo du côn đến đánh ghen mấy lần. May mà có đệ tử của ông ta nên mẹ con Tuyền mới thoát nạn, Tuyền mới chào đời an toàn. Thế nhưng khi biết là con gái, ông ta rất thất vọng. Khi mẹ sinh cô là con gái thì ông ít ngó ngàng tới, cũng là lúc công việc làm ăn thất bát, ốm yếu. Những tập tiền ngày càng mỏng đi.
Cho đến khi Tuyền 15 tuổi thì ông ta qua đời trong một cơn đột qụy. Mẹ con Tuyền bơ vơ, không còn nguồn tài chính. Mẹ Tuyền bán đi căn nhà ông ta mua cho để có tiền trang trải cuộc sống. Hai mẹ con đi thuê một căn phòng nhỏ hơn để ở. Bà xin đi bán hàng thuê, nuôi Tuyền đến khi tốt nghiệp cấp 3. Giờ đây, sức khỏe của mẹ yếu hơn, lại mắc bệnh phổi nên Tuyền phải đứng ra cáng đáng mọi việc trong nhà.
Hơn ai hết, Tuyền thấu hiểu cuộc đời của người đàn bà làm vợ nhí của người đàn ông khác như thế nào. Chính vì vậy cô luôn tự nhủ sẽ không giờ để con cái mình sau này rơi vào cảnh khổ nhục đó. Thế mà giờ Tuyền lại đi vào vết xe đổ của mẹ.
Hơn ai hết, Tuyền thấu hiểu cuộc đời của người đàn bà làm vợ nhí của người đàn ông khác như thế nào.
Người đàn ông đó là sếp của cô, hơn cô 20 tuổi. Bình thường Tuyền đi làm rất sớm và ở lại muộn vì công việc của cô là phải dọn dẹp sạch sẽ trước khi người ta đến làm việc và thu dọn sau khi hết giờ làm. Tối hôm ấy, đèn phòng giám đốc vẫn còn sáng. Tuyền mạnh dạn gõ cửa vào xin dọn dẹp thì giám đốc ra mở cửa. Giám đốc rất ân cần hỏi han và tỏ ra cảm thông với hoàn cảnh của cô. Trước lúc về, giám đốc còn nắm tay cô thật chặt bảo sẽ tìm cách giúp đỡ.
Tuyền vốn là con của bồ nhí nên cô rất già dặn, nhạy cảm và tính toán hơn. Nhìn vào ánh mắt người đàn ông đó, Tuyền biết rồi mọi chuyện sẽ đi theo hướng nào. Sau đó, Tuyền không còn phải lọ mọ quét nhà, lau sàn và đun nước nữa. Tuyền được sếp trả công ưu ái hơn những người khác với lý do làm việc chăm chỉ cần mẫn. Ông còn cho Tuyền đi học thêm tiếng Anh rồi cất nhắc làm trợ lý biên dịch tài liệu cho sếp. Trình độ tiếng Anh của Tuyền thì chắc chắn chưa đến mức ấy, mà sếp cũng chằng yêu cầu cô dịch thuật gì hết. Tuyền chỉ đơn giản ngồi chung phòng với sếp và giúp ông ta xả stress khi công việc gặp căng thẳng. Tuyền chẳng ngô nghê để không hiểu những gì đang đến với cô. Thế mà Tuyền bất chấp vì cần có tiền, cần có việc làm.
Ban đầu cô chấp nhận những cái hôn hít sờ mó của sếp để có công việc nhàn nhã. Tiền đổ vào tài khoản của Tuyền ngày càng nhiều hơn. Tuyền càng lao vào mối quan hệ ngang trái đó. Cô chấp nhận những cuộc mây mưa để có căn hộ nho nhỏ. Sếp cô là người sợ vợ, ham quyền lực nên ông rất thận trọng, không bao giờ qua đêm cùng cô. Ông đến với cô ào ào vào những giờ bất chợt, hùng hục xong chuyện ấy thì cũng ào ào đi.
Khi cánh cửa khép lại, Tuyền buông mình trên giường, nước mắt tuôn rơi, đau đớn và cảm thấy lòng tự trọng bị xúc phạm ghê gớm. Cô thấy mình không bằng một con điếm. Nhưng rồi Tuyền phải chấp nhận vì cái gì cũng có giá của nó.
Mới đây công ty mời một anh chàng thạc sĩ mới tu nghiệp ở Úc về làm việc ở vị trí chuyên gia. Anh ta đẹp trai, thông minh lại rất hoạt bát. Gặp chàng trai ấy lần đầu tiên, Tuyền đã có cảm giác một luồng điện chạy xẹt qua tim. Anh chàng đó đã đánh thức khao khát được yêu đương và có một bình thường như bao người.
Cô trượt sâu trong mối quan hệ tội lỗi này đến mức khi muốn dứt ra thì đã quá muộn.
Thế rồi trong một phút bất chấp sĩ diện, quên mất bản thân là ai, cô ngỏ lời yêu anh. Vừa dứt lời, mặt Tuyền tím ngắt khi anh bảo: "Em hỏi ý kiến sếp chưa mà dám tỏ tình với anh?".
Rồi Tuyền nghe anh nói với bạn bè qua điện thoại: Đàn bà có chết hết tao cũng không lấy bồ nhí của người khác làm vợ. Bồ nhí là kẻ phá hoại hạnh phúc của người khác, đánh đổi nhân phẩm vì tiền bạc, còn tồi tệ hơn là làm đĩ... Tuyền đau đớn thấy cuộc đời mình hoàn toàn bế tắc.
Vào lúc cô định rời xa sếp, rời xa anh để làm lại cuộc đời thì vợ sếp tìm đến. Người đàn bà dữ dằn không khác gì người đàn bà từng đánh ghen với mẹ cô. Bà ta xông tới túm tóc Tuyền lên trời rồi tát liên tiếp vào mặt. Tuyền ngã sóng soài không kịp phản ứng. Xong bà ta chống tay hô 3 tên đệ tử lực lưỡng xông vào đấm đá cô không tiếc. "Lần này tao cảnh cáo thế thôi, lần sau sẽ là tạt axit nhớ chưa?". Nói rồi bà ta sai người lột hết quần áo của Tuyền giữa đường. Tất cả diễn ra quá nhanh, quá đột ngột.
Khi đám người bặm trợn bỏ đi, mọi chuyện yên ắng thì một người đàn ông tóc muối tiêu bước đến vẻ mặt thương cảm, đắp cho cô tấm áo và thì thầm: "Không sao, về với anh, anh sẽ lo cho em. Anh X (tên sếp của Tuyền) đã có lời nhờ cậy anh..."
Theo Afamily
101 lý do chồng ngoại tình - lời khuyên cho các bà vợ Vào một ngày đen tối, bạn bất ngờ phát hiện chồng "đi gái", bạn có thể thấy cay đắng, căm thù, khinh bỉ, bạn có thể làm ầm lên, chửi bới, làm anh ta mất mặt... Rồi sao nữa? Nếu chia tay không phải là kết cục mà bạn muốn thì hãy bình tĩnh để nhìn nhận, bởi với đàn ông có hàng...