Bám gót theo anh van xin một chút tình
Giây phút con gái mềm lòng là giây phút đã bị người đàn ông chinh phục. Tôi đã để anh tóm gọn trong vòng tay, để anh vuốt ve mái tóc, thơm nhẹ nhàng lên đôi môi và nói: “Làm người tình bí mật của anh nhé”!.
Kể từ lúc đó, dù biết mình đã đi ngược lại với đạo đức luân lý thường ngày, dù biết rằng sẽ chẳng thể yêu một người đàn ông nào đó tốt hơn anh hàng trăm, hàng vạn lần, thế nhưng tôi vẫn gật đầu đồng ý. Mối tình của tôi và anh như trò đánh trận giả, trong giả có thật, giữa những sự thật tàn nhẫn vẫn là điều giả tạo.
Anh đã có vợ và chỉ còn hơn một tháng nữa, anh sẽ chính thức lên chức bố. Còn tôi, gái son, chẳng chịu tìm cho mình một tấm chồng tử tế, ngày ngày cứ lẳng lơ, bám gót theo anh van xin một chút tình ái. Tình công sở lén lút, chỉ có thể yêu nhau bằng ánh mắt, giấm giúi những cái hôn nhạt thếch vào mỗi giờ nghỉ trưa, hay cà phê tan tầm mà anh phải chối bằng đủ thứ lý do với vợ để đi cùng tôi.
“Tôi là gái son, ngày ngày lẳng lơ, bám gót theo anh van xin một chút tình ái.”
Tôi hạnh phúc hay tôi đang sống trong sự đồi bại của bản thân, phá hoại hạnh phúc gia đình anh? Sao tôi lại dễ dãi gật đầu chấp nhận làm cô bồ nhí của anh để rồi nhận về cho mình nỗi bất hạnh. Có rất nhiều đàn ông vây quanh tôi, nhưng tôi vẫn chỉ chọn có riêng anh. Chắc trái tim tôi đã quá quen với những lời đường mật anh dành tặng, vẻ lạnh lùng mỗi khi anh bước tới hay bất cứ việc gì anh làm đều được giải quyết nhanh gọn.
Anh khác với những gã đàn ông chỉ biết tán tỉnh tôi sáo rỗng, thề thốt yêu đương nhưng chẳng bao giờ dám vượt qua những ranh giới để đến với tôi. Tôi và họ là hai thế giới hoàn toàn khác nhau cho đến khi anh tới. Anh tinh tế, hiểu và chiều được tôi. Anh biết những cái tôi muốn, biết nói như thế nào là đủ, biết kể những chuyện tiếu lâm khi tôi buồn. Anh đã đánh gục tôi bằng những điều giản dị đó. Và rồi tôi đã dám chấp nhận những đau khổ sẽ phải hứng chịu khi yêu anh.
Thế nhưng, khi tôi nhận ra anh cũng hèn mọt, cũng sợ vợ như bao người đàn ông khác, tôi cảm thấy thật tiếc vì đã trao thân gửi phận cho anh.
Một buổi tối, anh trốn vợ giả vờ đi công tác xa để đến bên cạnh tôi. Tôi vu vơ hỏi anh, chỉ là để giãi bày những cảm xúc, những tâm sự thật của chính bản thân mình: “Nếu bây giờ em có thai, anh có còn yêu em nữa không?”. Anh nhảy dựng lên với tôi: “Em có bao giờ, mấy tháng rồi. Anh yêu em nhưng trách nhiệm với em anh không thể gánh vác. Xin em hãy hiểu cho gia đình bé nhỏ của anh”. Tôi cho anh một lúc ba cái tát, quát tháo anh là đồ hèn mạt, rẻ rách và đuổi anh ra khỏi phòng.
Khi đã có được bồ nhí, chẳng có người đàn ông nào là dám hy sinh vợ con, nhận cho mình cái trách nhiệm vu vơ, chẳng thuộc về mình. Họ chỉ coi người tình bí mật là món đồ trang sức thích thì đem ra dùng, không thích thì cất giữ một chỗ. Chỉ có những cô gái dại dột như tôi hám chút tình yêu cứ cho là cao thượng, là dám hi sinh vì nhau để rồi nông nổi đánh mất đi chính giá trị bản thân mình. Bởi có một điều luôn luôn đúng, chỉ phụ nữ dám hi sinh, còn đàn ông chỉ biết hưởng thụ.
Theo VNE
Yêu 11 năm, van xin để đến với nhau, tới khi nhà vợ giao hết lại tài sản cho con rể thì...
Cưới nhau về một thời gian thì bố mẹ Thanh đổ bệnh, không thể quản lý được công ty. Thấy Hoàng cũng nhanh nhẹn, lại học kinh tế ra nên bố Thanh gọi con rể lên bảo...
Video đang HOT
ảnh minh họa
Bố Thanh thấy con gái dừng ở cổng thì chạy ra, mặt ông ngay lập tức sa sầm khi thấy Hoàng đưa con gái ông về. Bố Thanh quát:
- Tại sao tôi đã nói đến nước đó rồi mà cậu vẫn bám con gái tôi vậy? Đồ không có não. Cậu buông tha cho con gái tôi đi, nhà tôi và nhà cậu không cùng chung đẳng cấp.
Hoàng bối rối nói với bố người yêu:
- Con xin bác, tụi con yêu nhau thật lòng, con cũng không phải là kẻ đào mỏ. Tình cảm con dành cho Thanh là thật, mong bác đừng chia cắt tụi con.
- Tôi không tin cậu, từ khi yêu cái Thanh đến nay là 11 năm mà cậu vẫn chưa chứng tỏ được điều gì cả, xe thì vẫn đi xe cũ, tôi không thể giao con gái cho một người vô tích sự như cậu được.
- Bác ơi, tại nhà con nghèo, con còn phải nuôi em nhỏ và mẹ già nhưng rồi con sẽ cho bác thấy rằng con có khả năng làm cho Thanh hạnh phúc.
Thanh thấy bố mình nặng lời thì cũng đế thêm vào:
- Bố, bố đừng làm thế, anh Hoàng là người tốt, tụi con yêu thương nhau thật lòng, bố cho tụi con đến với nhau đi.
Bố Thanh không nói thêm câu nào, xách cổ con gái vào nhà rồi khóa cửa lại. Ông nói như đinh đóng cột:
- Cấm là cấm, mày không nghe tiếng nó à? Nó nổi tiếng là đào mỏ và lăng nhăng đấy.
(Ảnh minh họa)
- Bố có yêu đâu mà bố biết? Con yêu nên con biết anh ấy không phải loại người như vậy. Con xin bố.
Ngày hôm sau, Thanh trèo tường bỏ nhà ra đi. Bố Thanh chết khiếp khi không thấy con gái cưng đâu cả. Ông điên tiết gọi điện cho Hoàng, mắng như té tát vào mặt:
- Thằng kia, mày có đem con gái tao về đây không thì bảo?
- Vâng, cháu vừa mới gặp Thanh, cháu sẽ khuyên nhủ em ấy và đưa em ấy trở về nhà ạ.
30 phút sau, Hoàng dẫn Thanh về nhà, thấy người yêu con gái quỳ rạp dưới đất, nước mắt lưng tròng thì bố mẹ Thanh cũng mủi lòng. Hoàng vừa khóc vừa quỳ xuống lạy lục vừa nói:
- Xin hai bác chứng giám cho tấm lòng thành của con, con yêu Thanh thật lòng, nếu con chỉ vì ham mê tài sản thì đã bỏ đi tìm người khác giàu hơn chứ không chờ đợi em ấy 11 năm như thế này.
Bố mẹ Thanh thấy con gái và người yêu của con khóc hết nước mắt thì mủi lòng. Ông bà bảo:
- Thôi được rồi, tôi cho phép cậu đi lại với con gái tôi, nhưng cậu đừng nghĩ rằng mọi thứ thế là xong nhé, tôi còn thử thách cậu nhiều nữa.
Thế là bằng nỗ lực cầu xin của mình, cả Thanh và Hoàng đều đã thuyết phục được bố mẹ cho phép mình làm đám cưới. Ngày cưới, nhìn con gái và con rể nước mắt dâng trào, ông bà cũng thấy xúc động. Thôi thì trời không chịu đất thì đất sẽ phải chịu trời chứ biết sao được.
Cưới nhau về một thời gian thì bố mẹ Thanh đổ bệnh, không thể quản lý được công ty. Thấy Hoàng cũng nhanh nhẹn, lại học kinh tế ra nên bố Thanh gọi con rể lên bảo:
- Giờ bố mẹ già yếu rồi, công ty cũng không thể giao cho người ngoài, con rể cũng từng học kinh tế, lại nhanh nhẹn nên bố mẹ muốn con đến làm ở công ty một thời gian, nếu được thì bố mẹ sẽ quyết định chuyện lớn hơn.
- Dạ vâng, con cảm ơn bố mẹ ạ.
Từ hôm đó trở đi, Hoàng liên tục đến công ty rồi chứng tỏ năng lực. Quả thật từ ngày được bố vợ tin tưởng, Hoàng làm rất tốt công việc của mình. Anh giúp công ty tăng được lợi nhuận. Bố Thanh thấy con rể như vậy thì hài lòng lắm, ông tuyên bố với Hoàng:
- Bố mẹ thấy rằng con có đủ năng lực để quản lý công ty của gia đình mình rồi. Đây là tất cả tài sản của bố mẹ, giờ bố mẹ trao lại cho con.
Nói rồi bố Thanh đưa hết chìa khóa, giấy tờ công ty cho Hoàng. Hoàng khóc nức nở cảm ơn rồi bảo với bố vợ:
- Con cảm ơn bố đã tin tưởng con ạ.
Bố Thanh hài lòng lắm, ông nhìn con rể gật gù rồi ngẫm nghĩ: "Thằng rể này cũng được phết, kiên trì, chịu khó, lại còn thông minh". Ông nghĩ rằng giao công ty cho con rể là sáng suốt vì kiểu gì thì cũng là của chung của hai vợ chồng con gái ông, ông cũng gần đất xa trời rồi.
Thế mà đùng một cái, hôm đó bố Thanh đang nằm ngủ ở nhà thì chuông điện thoại reo tới tấp. Người gọi điện là chủ nợ, ngân hàng. Họ thông báo rằng công ty đã bị gán nợ, Hoàng cũng đã vay một số tiền lên đến trăm tỷ, tất cả số liệu của công ty Hoàng đều làm giả để đánh lừa bố vợ.
Bố Thanh choáng nặng, ông vốn bị đau tim nên ngã vật ra đất. Mẹ Thanh thấy vậy phải gọi xe cấp cứu. Thanh cũng hoảng, gọi ngay cho chồng nhưng máy không liên lạc được.
Hoàng ôm hết đống tài sản mà bố vợ đưa cho mình rồi tìm đường tẩu thoát, anh ta đã nung nấu suốt 11 năm trời, chịu bao nhiêu nhục nhã để làm điều này. Hoàng không yêu thương gì Thanh, chẳng qua là thấy Thanh giàu có, lại là con gái một, bố mẹ già cả rồi nên muốn ôm trọn một vố to. Trước khi bỏ đi, Hoàng còn viết cho Thanh một dòng chỉ vỏn vẹn mấy chữ: "Cuối cùng tôi cũng đã cuỗm được tiền, 11 năm qua là quá sức chịu đựng đối với tôi rồi. Đây cứ xem như là cái giá tôi nhận được cho 11 năm tuổi xuân của mình. Chào cô".
Thanh lúc này mới biết rằng bố mình đã đúng, cô ôm mặt khóc nức nở, giá như cô nghe lời bố, sáng suốt hơn trong việc chọn chồng thì giờ cơ sự đã không đến nước này.
Theo blogtamsu
Sang phòng em dâu thì chết điếng khi thấy chồng đang bận bịu "làm việc" trên cơ thể em Biết là cô em dâu có nhiều thiệt thòi khi chồng thường xuyên phải đi công tác xa. Thế nhưng không ai ngờ cô em dâu ấy và chồng tôi lại làm cái chuyện sai trái đó. Ảnh minh họa Tôi và chồng lấy nhau cũng đã được gần 6 năm. Vợ chồng quen nhau từ thời đại học và tôi cũng thường...