‘Bài viết ly hôn’ thu hút 44k lượt like được dân mạng chia sẻ rần rần, đọc xong muốn rơi lệ
Câu chuyện vì hoàn cảnh phải ly hôn khi con mới được 2 tháng tuổi của người vợ trẻ thực sự khiến dân mạng chua xót.
Ly hôn là chuyện mà chẳng có người phụ nữ nào muốn bởi đối với phụ nữ, gánh nặng gia đình là một chuyện con cái mới là thứ quan trọng. Đàn ông có thể vì cặp bồ ngoại tình mà từ bỏ vì họ có thể dễ dàng lấy chồng mới. Nhưng đối với phụ nữ, bỏ con để đi bước nữa là điều không đành lòng.
Thế nên dù nói thế nào thì trong một cuộc hôn nhân bế tắc, phụ nữ vẫn là người thiệt thòi, đau khổ hơn cả. Họ chỉ muốn chấm dứt cái gọi là gia đình bởi vì đã quá sức chịu đựng ,không muốn sống vất vả cả đời và càng không muốn con cái chứng kiến những tình cảm giả tạo của bố mẹ.
Bài tâm sự của người mẹ trẻ dưới đây vô cùng chua chát, thật sự khiến người ta phải rơi lệ. Cô tâm sự về những ngày tháng ở nhà chồng, bị gia đình chồng lạnh nhạt, bị chính người chồng đối xử không ra gì nên đã tuyệt vọng và ly hôn khi con chỉ vừa hai tháng tuổi.
Cả nhà ôm nhau khóc nhưng đó là cách giải quyết cuối cùng cũng là tốt nhất cho cô lúc này vì “một đời quá dài” biết sống sao.
Câu chuyện được ghi lại đã gây tiếng vang, thu hút hơn 40 nghìn lượt like và nhiều lượt bình luận chia sẻ:
“Mình và anh kết hôn khi mình 22 tuổi còn anh 24. Chúng mình lỡ có em bé trước khi cưới, và cả hai đều muốn giữ con. Vì mọi chuyện xảy ra quá nhanh, khiến cho mình và anh đều chưa tìm hiểu kĩ về gia đình của nhau, đó cũng là một phần lý do thúc đẩy mình có quyết định không mấy dễ dàng này.
Trước tiên mình không phủ nhận việc mình còn vô cùng trẻ con, chưa suy nghĩ thấu đáo, và không thuộc kiểu phụ nữ thông minh.
Ngày lấy anh, mình thương anh chưa có đủ điều kiện để mua sắm đồ đạc, mình đành dốc hết tiền bạc mua từ cái chiếu, cái đệm trong phòng, thiệp cưới hai bên đều do mình chạy đi in, ngay cả tiền lì xì bê tráp cũng là do mình tự tay chuẩn bị cả.
Cưới nhau về một thời gian, của hồi môn của mình để trong tủ, bị mẹ chồng cậy tủ lấy đi bán. Mình mang bầu suốt 9 tháng, vẫn đều đặn giặt giũ, cơm nước, cọ nhà tắm, tất nhiên những chuyện này một người vợ phải làm.
Video đang HOT
Mình không thể lấy ra kể lể kêu ca, thế nhưng dù mình có làm như thế nào thì vẫn không thể làm vừa lòng mẹ chồng của mình nổi.
Bỏ qua những mâu thuẫn giữa mình và mẹ chồng vì còn rất nhiều chuyện nữa nhưng có lẽ cũng chỉ là một phần tác động đến quyết định này của mình thôi.
Đến ngày mình đẻ con về nhà những ngày đầu có mẹ ruột ở bên chăm nên mình còn được nghỉ ngơi buổi đêm. Đến khi mẹ về, chỉ còn mình và anh. Tối anh đi làm về mệt anh ngủ, chỉ còn lại mình dù đau vết khâu không thể ngồi hẳn hoi thì cũng cố gượng lên mà bế đứa con còn đỏ hỏn mà không dám khóc.
Khi con được 5 ngày, em bé bị vàng da, mình muốn đưa con lên viện khám (vàng da sinh lý thì không sao nhưng nếu là vàng da bệnh lý sẽ rất nguy hiểm) nhưng mẹ chồng không muốn cho đi. Mình cố tình đi mẹ không cản được thì mắng, sau đó con mình được chỉ định chiếu đèn, tiện thể mình đưa luôn con về quê ngoại chiếu đèn và ở nhà bà ngoại luôn.
Hai tháng mình ở nhà ngoại, anh chỉ gọi cho mình đúng một cuộc điện thoại. Tuyệt nhiên không bao giờ có một cuộc điện thoại nào hỏi thăm con. Ngày mình mang bầu, mình thèm cảm giác được chồng xoa bụng, được chồng thủ thỉ nói chuyện với con nhưng không hề có.
Đến bây giờ, mình chờ một câu hỏi: ‘Em ơi, con thế nào , con làm sao, có ốm đau, có tăng cân, em chăm con có mệt không…’ nhưng cũng không hề có.
Con ốm, mình lo cho con đến mất sữa, nhưng anh là bố, anh cũng không hề hỏi thăm con. Anh đi làm một tháng tất tần tật cả những khoản riêng được hơn 8 triệu. Anh giữ lại 7 triệu lo cho cá nhân mình, còn hai mẹ con ở quê anh gửi đều đặn về 1,5 triệu., có khi còn là 1 triệu với lý do ‘lương anh dạo này lẹm đi kha khá’.
Ngày mình đẻ, tiền đi đẻ cũng là mình lo, thuốc thang trong cả thai kì cũng luôn là tiền của mình. Thế nhưng chưa bao giờ mình để chồng thiếu thốn một cái gì, thậm chí luôn bù đắp thêm cho chồng để chồng ổn hơn. Để đến giờ mình đẻ xong, anh cũng vẫn nghĩ đến việc kệ mẹ con mình tự chủ lo cho nhau, còn anh vẫn sống như ngày trước.
Khi mình cưới anh, mình nghĩ dù anh không có điều kiện kinh tế tốt, nhưng anh yêu mình thật lòng, biết đối nhân xử thế thì cũng sẽ ổn thôi. Đến giờ mình nhận ra, suy cho cùng anh cũng chỉ là loại đàn ông không có trách nhiệm với vợ con, với gia đình của mình.
Con của mình không làm được giấy khai sinh, mẹ mình phải đi làm cho cháu. Con phải nhập khẩu ở quê cùng mẹ, cần anh đi làm giấy tờ cho con để gửi lên mà anh cũng không làm để gửi đúng hẹn cho con. Anh không thiếu thời gian, mà thời gian đó anh còn đang bận ngủ.
Con anh ốm anh không có thời gian hỏi han, vì thời gian đó anh đang bận trên Facebook… Ngày mình đẻ, mình đau như chết đi sống lại trên bàn đẻ thì anh về nhà tắm và thay quần áo đi làm. Con mình đẻ ra người đầu tiên bế là bà ngoại, tã của con mình là bà ngoại giặt, bỉm của con mình là bà ngoại mua… thì anh có tư cách gì để con mình gọi là bố.
Con mình mới chỉ 2 tháng thôi, hôm nay bố mình đã biết chuyện mình ly hôn, bố buồn lắm. Sau khi nghe mình nói hết mọi lý do, con khóc, cháu khóc, mình biết bố rất đau lòng và thương mình.
Nhìn đứa con còn chưa hiểu chuyện, nhìn bố mẹ ở nhà vẫn cặm cụi đi làm lo cho con cho cháu mà thấy đau lòng. Mình đã nói hết với anh, nhưng anh vẫn tiếp tục im lặng và không hề hỏi con như thế nào, ra làm sao.
Thương con nhỏ, thương bố mẹ, nhưng mà một đời dài quá, mình phải sống thế nào”.
Chung quy lại, phụ nữ không cần nhiều, thứ họ cần chính là tình yêu và sự quan tâm, chia sẻ. Đàn ông vốn nghĩ đàn bà yêu cầu nhiều, đòi hỏi nhiều thứ nhưng đó là vì họ không hiểu. Phụ nữ đơn giản bởi trong lòng họ luôn đầy ắp tình yêu thương. Ly hôn chỉ là lựa chọn cuối cùng bởi họ cảm thấy cuộc sống quá dài bên người chồng không quan tâm mình thì thật là đối xử tệ bạc với bản thân.
Bài viết đã thu hút rất nhiều lượt bình luận và chia sẻ. Hi vọng những ai đang có hôn nhân hạnh phúc thì nên trân trọng còn những ai đang trên bờ vực thẳm ly hôn, vợ chồng không hòa thuận thì hãy một lần nghiêm túc mà suy nghĩ về chuyện tình cảm đã từng trải qua sóng gió để có được nhau.
Thanh Thanh (tổng hợp)
Theo Vietnamnet
Phát hiện chồng là Gay, tôi sốc nhưng vẫn quyết định ly hôn
"Nếu trước đây, chỉ cần thấy em buồn, anh đã vội vã ôm vợ dỗ dành, an ủi. Nếu vợ khóc, anh cuống quýt lau nước mắt cho vợ, ôm vợ chặt hơn. Còn bây giờ, anh lạnh như một tảng đá, mặc cho em khóc chán thì tự nín".
Trần Thị Lành, người mẹ 8X ở Quảng Ninh buồn bã than thở. Trước đây, cô học xong cấp 3 thì lấy chồng luôn. Cho đến giờ, cô cũng không hối hận khi quyết định đi lấy chồng sớm. Mặc dù lúc ấy cô bị gia đình ngăn cản rất nhiều.
Anh lạnh nhạt, rồi vô tâm, rồi hắt hủi vợ, nhiều lúc em tủi thân, chỉ biết khóc thầm (Ảnh minh họa)
Đã hơn chục năm trôi qua, cô được trải nghiệm hết từ vui, buồn, đau khổ, hạnh phúc trong hôn nhân. Giờ em đã có con gái 9 tuổi và con trai 5 tuổi. Nhà thì ở riêng, bố mẹ chồng cũng là cán bộ về hưu, có lương hưu, nên vợ chồng em không phải vất vả nhiều.
Nhưng thời điểm cả 2 đứa còn ở túp lều tranh, không có điện, phải thắp đèn dầu, mà 2 vợ chồng vẫn động viên nhau vượt qua. Càng sống bên nhau lâu, lẽ ra có 2 đứa con dễ thương đến vậy thì vợ chồng em phải thấy hạnh phúc, ấm áp hơn. Vậy mà, vợ chồng em cứ ngày càng lạnh nhạt, không buồn nói chuyện, chia sẻ những vui buồn hàng ngày như trước nữa.
Lành buồn rầu cho biết: Chồng em không phải trai đẹp, em cũng chẳng phải gái xấu, nói chung nhiều người bảo vợ chồng em đẹp đôi. Nhưng khi con càng lớn, nhà cửa yên ấm hơn, em lại ngày càng thấy chồng vô tâm với vợ con. Những ngày lễ tết của vợ con, anh không còn nhớ nữa. Anh cũng không quan tâm đến vợ con như trước đây, ngay cả lúc biết vợ cảm sốt, con ốm, anh vẫn thờ ơ, về muộn hoặc bận điện thoại, ti vi, chứ không sốt sắng, lo hỏi han, chăm sóc như xưa.
Nhận thấy sự thay đổi của chồng, em đã suy nghĩ nhiều và cùng chia sẻ, tâm sự, níu kéo anh gần gũi vợ con hơn. Nhưng anh nghe xong, lúc thì trầm ngâm, lúc lại tỏ ra cáu kỉnh rất lạ. Em lo lắng, nhưng vẫn cố chịu nhịn, tìm mọi cách chăm sóc chồng, tổ chức bữa ăn nhỏ để vợ chồng, con cái quây quần. Thế nhưng, cứ như duyên vợ chồng em đã hết vậy. Em càng cố níu kéo chồng, dỗ dành, chăm sóc anh hơn, thì anh lại đẩy em ra xa anh hơn. Anh lạnh nhạt, rồi vô tâm, rồi hắt hủi vợ, nhiều lúc em tủi thân, chỉ biết khóc thầm.
Có lần em đã hỏi thẳng anh: "Có phải anh có người khác? Hay anh đã chán em? Nếu anh không cảm thấy hạnh phúc và cần vợ con nữa, thì mình chia tay đi?", nhưng anh trừng mắt lên rồi nói: "Điên à, các con nó còn nhỏ". Rồi anh bỏ đi đến khuya, có khi tận ngày hôm sau mới về.
Cuộc ly hôn của em và chồng lặng lẽ, không tiếc nuối, không oán hờn. (Ảnh minh họa)
Giá như em học được một ít sự vô tâm, lạnh lùng của chồng thì tốt biết mấy, em sẽ đỡ phải buồn khổ, day dứt như bây giờ. Cứ dần dần, cả 2 vợ chồng em đều không nói với nhau câu nào, "chiến tranh lạnh" cứ đến tự nhiên, không ai buồn mở lời với ai. Em cứ khóc hết nước mắt lại thôi, cố tìm niềm vui ở 2 con và công việc.
Cho đến một ngày, anh đi đâu về khuya sặc mùi rượu và nôn đầy nhà. Em bực mình có nói anh mấy câu, anh liền đấm thẳng vào mặt em rồi chửi: "Cút con mẹ mày đi". Có 2 con chạy ra kéo tay mẹ, nên 3 mẹ con vội trốn vào phòng, vì sợ anh say rượu, hung lên em lại bị đánh tiếp. Sau hôm ấy, em vẫn cứ nhịn hết, không một lời trách mắng chồng, tự nhủ mình cứ bỏ qua hết để sống vì con, để con có bố.
Thế nhưng, mọi nỗi buồn, nhịn nhục của em cũng không cứu vãn được cuộc hôn nhân đã nguội lạnh từ rất lâu ngày. Em đã được một người bạn thân của anh cho biết, anh là Gay. Anh đã đi lại, gắn bó với một người đàn ông khác 5 năm nay. Vậy là đã rõ. Em bàng hoàng bỏ hết thời gian đi làm để tìm hiểu sự thật mà chồng em giấu kín bao năm qua. Sau cú sốc tinh thần khiến em bủn rủn chân tay, với những gì trực tiếp nghe được, thấy được. Anh đã quỳ xuống chân em để xin lỗi, xin em tha thứ. Anh không muốn chuyện này vỡ lở ra ngoài, sợ bố mẹ, gia đình anh sẽ khó sống nổi với đàm tiếu thiên hạ.
"Em vẫn quyết định ly hôn trong nhẹ nhàng với lý do không hợp nhau. Bí mật của chồng, em xin giữ lại cho riêng mình, coi như đó là chút nghĩa tình cuối cùng dành cho người đàn ông em đã từng yêu. Cuộc ly hôn của em và chồng lặng lẽ, không tiếc nuối, không oán hờn. "Cuộc sống là những thử thách, khiến mỗi con người phải vượt qua nó, khi không may vấp phải", em đã nói với chồng như thế, sau lần gặp và cái bắt tay chia xa cuối cùng ở phiên tòa ly hôn cách đây đã 3 năm".
(Tên nhân vật trong bài đã được thay đổi)
Thiên Cầm/PNVN
Theo infonet.vietnamnet.vn
Suy cho cùng, đời người chính là sự cô đơn, bạn càng hiểu sớm thì hậu vận càng tốt đẹp Nếu bạn đã qua tuổi 40 thì nhất định phải biết điều này, đừng để hối hận về sau. Suy cho cùng, đời người chính là sự cô đơn, bạn càng hiểu ra sớm bao nhiêu thì càng tốt bấy nhiêu Rất nhiều người mỗi ngày đều tham gia các cuộc gặp mặt, tiệc tùng, họ không cách nào khiến bản thân mình...