Bài học dạy con mẹ đã phải đán.h đổi cả cuộc đời
Có thể sẽ chẳng bao giờ tôi hiểu, vì sao mẹ có thể chờ cha quay trở về bên gia đình sau bao sóng gió và bất hạnh. Nhưng điều quan trọng nhất là mẹ đã đem lại cho chúng tôi một đức tin và sự hy sinh của người vợ, người mẹ.
Tôi có lẽ cũng là đứ.a tr.ẻ may mắn hơn rất nhiều đứ.a tr.ẻ khác, bởi được sinh ra trong vòng tay yêu thương của đấng sinh thành, là đứa con được kết tinh từ tình yêu đẹp như truyện cổ tích của bố mẹ.
Ngày ấy, mẹ là cô giáo dạy tiểu học ở quê với bao ước mơ của tuổ.i trẻ. Mẹ không xinh nhưng đôi mắt biết cười, đôi má hồng của thiếu nữ hai mươi và sự dịu dàng, đằm thắm khiến bao người đàn ông làng trên, xóm dưới mê mệt. Mẹ vẫn giữ trọn lòng mình cho đến ngày cha tôi xuất hiện. Cha là kỹ sư cầu đường, về địa phương làm công trình ngay tại làng của mẹ. Ở cha toát lên sự chững trạc, điềm đạm và tin tưởng. Thế rồi cũng từ những ánh mắt trao cho nhau đến câu bông đùa mỗi khi cô giáo trẻ đi qua nơi công trường của anh kỹ sư đa tình đến những câu trò chuyện ngắn ngủi mà hai người đem lòng yêu nhau khi nào cũng không hay. Mẹ đem tất cả sự tinh khiết, trắng trong của người con gái gửi trọn cho cha không một toan tính, điều này làm cho tình yêu của họ càng mặn mà, đẹp đẽ hơn. Khi công trình hoàn thành, người kỹ sư cũng phải ra đi với lời hẹn ước quay về cưới người con gái mình yêu. Chia tay cha trong nhớ nhung, hờn tủi nhưng cũng tràn đầy tin yêu, hy vọng nhất là khi mẹ biết mình đã mang trong người giọt má.u thiêng liêng của 1 tình yêu đáng trân trọng. Và họ đã nên duyên khi cha giữ lời hứa quay về cưới mẹ.
Quê chồng cách xa hàng nghìn cây số nên sau khi cưới mẹ tôi phải nghỉ công việc dạy học cũng đồng nghĩa với việc từ bỏ niềm đam mê của mình để cùng ở nhà trồng rau, nuôi lợn với mẹ chồng. Cha tôi thì vẫn mải miết với những công trình, những chuyến công tác xa nhà, xa vợ. May mắn với mẹ là những lúc nhớ quê, nhớ chồng luôn có mẹ chồng là người gần gũi và rất tâm lý nên cũng an ủi mẹ rất nhiều.
Mẹ tôi cũng đã có thời gian thực sự hạnh phúc bên người mình yêu thương (Ảnh minh họa)
Ngày mẹ sinh tôi, cha đã vui mừng rơi nước mắt nâng niu hai mẹ con như điều quan trọng nhất cuộc đời. Nhưng sau đó cha lại trở về với công việc của mình khiến mẹ hụt hẫng vô cùng. Vì cha là con một nên chẳng bao lâu sau khi sinh tôi, mẹ lại mang bầu nữa. Cha đặt hy vọng lớn lần này sẽ là con trai nhưng đứa em gái tôi ra đời đồng nghĩa với việc cha quay lưng đi để mặc mẹ đa.u đớ.n, tủi hờn. Sau khi sinh xong, mẹ tôi vừa phải một mình gánh vác công việc gia đình, vừa chăm con, chăm mẹ chồng già và chịu sự xa lánh của người chồng đã từng yêu thương mẹ hết mực. Với mẹ, cha đã thay đổi hoàn toàn thành một con người khác. Từ việc yêu chiều, chăm sóc cha quay sang hắt hủi, mắn.g nhiế.c mẹ bởi cái tội không biết đẻ con trai. Thời gian cha ở nhà càng ngày càng ít đi nhưng không phải vì công việc mà vì bận với những cuộc nhậu thâu đêm, suốt sáng, những cơn say bài bạc, l.ô đ.ề rồi quay trở về hàn.h h.ạ mẹ với những trận đòn tàn nhẫn và độc ác. Tuy còn nhỏ nhưng tôi cũng đủ lớn để cảm nhận được nỗi đau ẩn sau thân thể và tinh thần của mẹ lớn lao như thế nào. Không chỉ riêng mình vợ mình mà với những đứa con bé bỏng, tội nghiệp cha cũng không ngừng đay nghiến, hắt hủi và thẳng tay đán.h khi không vừa lòng. Bao nhiêu lần chứng kiến cảnh mẹ mình ngất đi với loang lổ vết má.u bởi những trận đòn, sự hàn.h h.ạ của người cha là mỗi lần tôi cảm thấy căm hận vô cùng người cha đó. Vậy mà, mẹ vẫn câm lặng, nín nhịn, vẫn lam lũ lo cho con, cho mẹ chồng sau khi tỉnh lại với nỗi đau. Từ ngày sa vào các tệ nạn, cha tôi còn bỏ bê công việc, chỉ biết chơi bời và hưởng lạc, còn nhớ bao nhiêu lần con nợ tìm đến nhà đòi tiề.n thì chính mẹ phải chạy vạy khắp nơi vay tiề.n trả nợ cho chồng. Ấy vậy mà những trận đòn của người chồng cạn tình, cạn nghĩa vẫn không ngừng giáng xuống đầu người vợ tội nghiệp ấy.
Video đang HOT
Không dừng lại ở đó, cha tôi còn ngang nhiên cặp với một ả cave trong vùng và công khai tình tứ trước mặt mẹ con tôi. Cha lại tăng thêm những trận đòn cho ba mẹ con sau mỗi lần đi với tình nhân về. Hơn thế, sau hôm trở về cùng người tình, cả cha và ả ta còn xông vào đán.h đấm mẹ con tôi, đuổi ba mẹ con ra khỏi nhà. Bà nội thương mẹ tôi vô cùng nhưng cũng không thể khiến được con trai mình: “Nếu mày đuổi ba mẹ con nó thì cũng đuổi luôn tao đi, không có vợ mày thì tao đã chế.t lâu rồi”. Rồi cha tôi thét lên với người sinh ra mình: “Bà đi luôn với chúng nó đi, một lũ vô dụng”.
Thế rồi, bốn mẹ con bà cháu dắt nhau đi ở tạm trong một căn nhà hoang trong xóm dưới sự thiếu thốn đủ bề. Mẹ lại làm thuê, chạy hàng để nuôi chúng tôi. Những tưởng đuổi chúng tôi đi rồi là xong, nhưng cha tôi vẫn thường xuyên qua chử.i bới, đán.h đậ.p mẹ và đòi tiề.n để đi ăn chơi. Mẹ vẫn nín nhịn chấp nhận mọi thứ. Bà nội tôi đã bảo mẹ tôi hãy viết đơn để ly dị người chồng cạn nghĩa đó để rũ bỏ gánh nặng cho mình, nhưng đến bà cũng không hiểu sao mẹ tôi vẫn xin lắc đầu để căm chịu số phận mình, mẹ vẫn hy vọng và tin tưởng một ngày khi cha mệt mỏi với những trò tiêu khiển bên ngoài sẽ quay trở về bên mẹ. Thấm thoát, tôi và đứa em gái lớn lên trong sự bao bọc của mẹ, chứng kiến những tủ.i nhụ.c đeo bám cuộc đời mẹ và cảm thấy căm ghét người cha đã lãng quên cốt nhục của mình.
Những gì mẹ tôi đã hy sinh là quá nhiều để cho một bài học ngày bước lên xe hoa (Ảnh minh họa)
Cha tôi vẫn không thể có con chứ không nói đến việc có con trai vì ả cave không thể sinh con, rồi họ cũng chia tay khi cha tôi không đủ tiề.n cho ả ăn chơi nữa. Đến lúc này thì cha tôi cũng đã ân hận sau những tháng ngày hoan lạc triền miên với rượu chè, bài bạc. Mẹ tôi lại dang rộng tay đón ba trở về không một lời oán trách. Tất nhiên, cha tôi đã hiểu ra mọi chuyện và cố gắng bù đắp cho mẹ con tôi rất nhiều dù những điều đó không làm nguôi đi trong tôi những nỗi đau và ký ức dài của tuổ.i thơ ngập chìm trong nước mắt. Nhưng tôi thấy mẹ đã cười, nụ cười hạnh phúc với cha như chưa từng có những nỗi đau.
Khoác lên mình bộ váy cưới trong ngày trọng đại của đời mình, tôi cũng thấy bối rối, lo sợ trước những khó khăn và thử thách ở phía trước bởi những ám ảnh của tuổ.i thơ. Nhưng mẹ đã nắm chặ.t ta.y tôi, đôi bàn tay chai sần vì vất vả lo toan, đôi bàn tay đầy sẹo hiện hữu của những nỗi đau và dạy con gái của mẹ rằng: “Khi đã lựa chọn bến đỗ cho mình thì hãy vững bước và giữ chặt nó con nhé! Yêu một người đàn ông đã khó, giữ người đó còn khó hơn và phải biết chịu đựng, hy sinh để có hạnh phúc là điều quan trọng nhất”.
Tôi hiểu hạnh phúc mẹ đang có to lớn và đáng quý biết bao nhiêu nhưng điều quan trọng mẹ đã dạy cho tôi cách để thủy chung, đợi chờ và nắm giữ hạnh phúc gia đình của mình.
Theo Blogtamsu
Vợ à! Anh không mơ ước gì cao sang, bình dị thôi nhưng hạnh phúc là đủ
Anh vẫn thường nói với chị: "Con người đến trần truồng ra đi cũng trần truồng, vậy nên đừng quá đề cao đồng tiề.n. Sống ngày nào hãy biết tận hưởng ngày đó và điều quan trọng nhất trong cuộc đời con người đó là tổ ấm gia đình. Vậy nên chúng ta hãy biết trân trọng".
Ngày anh và chị lấy nhau, nhà chẳng có gì ngoài chiếc giường cũ được sơn lại và chiếc chiếu mới mua. Nhà anh nghèo, bố anh mất sớm, mẹ anh cũng già yếu. Chị thương anh nên theo anh về làm vợ, nhà chị cũng không khá giả gì... nhưng cũng hơn nhà anh chút ít.
Kết hôn xong, anh và chị ở nhà được mấy hôm rồi lên Hà Nội tiếp tục làm việc. Thời đó anh và chị đều làm nhà nước, lương được ba cọc ba đồng. Sau đó anh bỏ ra ngoài để kinh doanh buôn bán còn chị vẫn làm ở cơ quan cũ để có thời gian chăm sóc gia đình.
Ban đầu mới kinh doanh vì chưa quen nên anh thua lỗ nhiều hơn là có lãi. Nhưng chị vẫn động viên anh không được nản chí, chị luôn vậy, luôn ủng hộ anh hết lòng. Anh yêu chị và cảm thấy rất may mắn khi có chị làm vợ.
Anh chỉ cần cuộc sống gia đình bình dị thế này thôi, nhưng hạnh phúc là đủ (Ảnh minh họa)
Rồi công việc khá khẩm hơn, anh thuê được chỗ ở mới sạch sẽ, thơm tho hơn cho mẹ con chị ở. Chị hạnh phúc lắm, ngày chuyển đến chỗ mới, cu cậu con của anh chị cứ ngó nghiêng bên này ngó nghiêng bên kia vì ở đây đẹp hơn rất nhiều so với chỗ tồi tàn gia đình nó ở lúc trước.
Anh nhìn chị trìu mến, chị ôm anh và thầm cảm ơn. Cuộc sống của họ đủ ăn đủ mặc không quá đỗi giàu sang nhưng họ rất hạnh phúc và đầm ấm. Chị biết lo toan chăm lo cho gia đình, anh yên tâm làm việc vì anh biết vợ anh luôn là hậu phương vững chắc cho anh.
Rồi trong mấy năm làm ăn tốt hơn, anh mở cửa đại lý bán vật liệu xây dựng, giờ đây anh không phải đi làm xa nữa. Chị vui lắm, con chị được gặp bố mỗi ngày nên cười tít mắt. Anh chắt chiu rồi mua nhà, cái đêm trước khi chuyển nhà anh nắm tay chị và nói: "Mình à! Cuộc sống giàu sang phú quý rồi cũng tiêu tan. Anh chẳng mơ ước gì cao vơi, anh chỉ mong mọi thứ bình dị thế này thôi nhưng hạnh phúc là đủ. Anh mừng vì lo cho em và con được chỗ ở mới, cho con có nơi gọi là ngôi nhà trú ngụ, là cái chốn và là tổ ấm của gia đình. Anh cảm ơn em đã luôn bên anh và ủng hộ anh. Mình cùng cố gắng em nhé".
Giọt nước mắt chị lăn dài, chị hạnh phúc vì anh biết trân trọng gia đình. Chị hạnh phúc vì anh thấu hiểu sự hi sinh của chị dành cho gia đình, những bữa cơm cả gia đình quây quần bên nhau, tuy không có những món ăn cao sang, mỹ vị nhưng họ thực sự hạnh phúc.
Anh vẫn thường nói với chị: "Con người đến trần truồng ra đi cũng trần truồng, vậy nên đừng quá đề cao đồng tiề.n. Sống ngày nào hãy biết tận hưởng ngày đó và điều quan trọng nhất trong cuộc đời con người đó là tổ ấm gia đình. Vậy nên chúng ta hãy biết trân trọng".
Anh luôn dạy chị bao điều ý nghĩa về cuộc sống (Ảnh minh họa)
Chị vui vì có một người chồng sâu sắc, chị vui vì con chị có một ông bố tuyệt vời. Có lẽ đời này chị thực sự mãn nguyện khi lấy được anh, được chăm lo cho anh và con cái. Vậy nên, các bạn cũng đừng chạy đua theo những thứ phù phiếm 1 cách mù quáng để rồi đán.h mất những thứ quan trọng nhất của cuộc đời. Hãy biết trân trọng những gì mình đang có, hãy nỗ lực kiế.m tiề.n để gia đình được có cuộc sống tốt hơn, nhưng đừng xem đồng tiề.n là tất cả, đừng để những thứ sân si ở đời khiến ta mờ mắt, choáng ngợp mà quên đi thứ mình cần phải nâng niu trân trọng - đó chính là người thân, gia đình và sự nhẹ nhõm nơi tâm hồn.
Theo Blogtamsu
Bố dạy con trai cách ứng xử với vợ qua quả dưa hấu Câu chuyện bố dạy con trai cách ứng xử với vợ qua quả dưa hấu khiến nhiều người phải suy ngẫm. Khi lập gia đình, vợ chồng đôi lúc xảy ra mâu thuẫn là điều không thể tránh khỏi. Nhưng để mỗi người tự nhận ra sai lầm và làm hòa không phải đơn giản. Sau đây, câu chuyện bố dạy con trai...