Bài học cho tất cả chúng ta sau câu nói phũ phàng: “Chẳng mấy ai quan tâm tới bạn đâu!”
Thực tế là chẳng mấy ai rảnh rỗi quan tâm tới bạn, nên việc bạn để tâm tới ánh nhìn của người khác quả thật rất… mất công!
Ở tuổi 20, những băn khoăn của bạn chủ yếu xoay quanh ánh nhìn từ người khác về bạn. Khi bước sang tuổi 40, bạn đã không còn để ý tới việc người khác nghĩ gì về mình. Tới tuổi 60, bạn mới phát hiện ra rằng, kỳ thực từ trước tới nay, chẳng có mấy ai quan tâm tới bạn.
Có một sự thật phũ phàng chúng ta nên nhận thức từ sớm, rằng mọi người trên thế giới này đều rất bận rộn, bởi vậy không có mấy người rảnh rỗi để quan tâm tới những việc bạn làm. Người chân chính để tâm tới bạn chỉ có số ít những người thực sự yêu thương bạn mà thôi.
Đừng phí hoài trí lực để chú ý tới thái độ của người dưng”!
Trên thực tế, mỗi khi người khác nói gì với bạn, bản thân người đó đều dễ dàng quên đi, chỉ có bạn là nhớ kỹ từng lời phê bình hay khen ngợi của họ.
Lời khen ngợi đương nhiên có thể khiến ta vui vẻ, thậm chí còn tạo dựng được cảm tình của ta đối với họ. Mà ngược lại, lời phê bình khó tránh khỏi mang đến cho ta sự phiền lòng, thậm chí gieo rắc trong bạn sự ác cảm với người nói.
Nhưng chung quy lại, quá để tâm tới suy nghĩ của người khác về mình không chỉ khiến bản thân chúng ta nhọc lòng mà đôi khi còn gây khó xử với những người xung quanh.
Hãy luôn giữ cho mình một bản lĩnh vững vàng và một trái tim an yên giữa dòng đời đầy những điều vạn biến. (Ảnh minh họa).
Trước kia, có một sinh viên đại học được bạn bè, thầy cô trong trường ca tụng là ngôi sao ca nhạc”. Bất kể một bài hát khó tới đâu, chỉ cần cô dùng giọng ca của mình hát lên, mọi người đều cảm thấy rất êm tai.
Có lần, trường học tổ chức một cuộc thi ca hát, cô sinh viên ấy lại không đăng ký tham gia. Nhưng chủ nhiệm lớp biết được tài năng của cô, liền trực tiếp tiến cử cô đặc cách thi vòng chung kết.
Tiếc rằng vì quá hồi hộp, lại có vấn đề về sức khỏe, cô sinh viên này đã không thể hiện được hết khả năng của mình, cũng không giành được giải thưởng như mong đợi.
Sau đó, mọi chuyện lắng xuống rất nhanh, nhưng cô gái trẻ vẫn buồn bực không vui. Mỗi lần nói chuyện với ai đó, cô đều nhắc tới việc này và luôn miệng giải thích : Lần ấy tôi bị cảm, bị khàn giọng, nếu không nhất định tôi có thể giành giải”.
Cô cũng đem điều này nói với giáo viên chủ nhiệm. Lần đầu tiên nghe, chủ nhiệm liền ân cần an ủi:Không sao, thầy luôn tin tưởng vào khả năng của em!”
Video đang HOT
Nhưng sau đó, mỗi lần gặp thầy giáo, cô đều nhắc tới vấn đề này và nói những điều tương tự. Nhiều lần lặp lại như vậy, thầy giáo cũng không khỏi e ngại và tìm cách tránh mặt cô.
Câu chuyện của cô sinh viên trẻ chính là ví dụ về việc nhiều người quá để ý tới thái độ của người khác đối với mình, từ đó có xu hướng thổi phồng nhiều việc, khiến bản thân trở nên quá mẫn cảm.
Đừng quá chú tâm vào ánh nhìn của người khác sẽ giúp bạn làm chủ vận mệnh của mình một cách chân chính. (Ảnh minh họa).
Kỳ thực, những trắc trở ta gặp phải trong cuộc sống cũng chẳng khác nào việc ta vô tình vấp ngã khi đi trên đường lớn.
Vào lúc ấy, nếu có người cười vào mặt bạn, đừng vội nghĩ cả thế giới sẽ cười nhạo bạn. Cú ngã ấy có thể là trò cười cho họ vào giây phút đó, nhưng họ cũng sẽ nhanh chóng ném việc này ra khỏi bộ nhớ ngay sau đó.
Hãy nhớ rằng, ánh nhìn và thái độ của người khác đối với ta chỉ nên dùng làm nhạc đệm”, chớ để nó trở thành những ca từ chính chi phối bài ca về cuộc đời của bạn.
Hơn nữa, mỗi người đều quá bận rộn với cuộc sống của họ, chẳng mấy ai có quá nhiều thời gian để chú ý tới việc của bạn. Chỉ khi hiểu rõ điều này, bạn mới có thể buông bỏ gánh nặng về dư luận và thoải mái hưởng thụ cuộc sống.
Hãy dành sự quan tâm cho những người chân chính yêu thương bạn
Chỉ có người chân chính yêu thương bạn mới có thể chú tâm vào từng hành động, lời nói, suy nghĩ của bạn. Khi bạn vui vẻ, họ cũng sẽ vui vẻ khi bạn mắc khuyết điểm hay vấp ngã, thay vì cười nhạo, họ sẽ giúp bạn đứng dậy.
Dù có nhiều bạn bè, anh em xã hội” tới đâu, thì hãy luôn tâm niệm rằng, những người chân chính yêu thương bạn nhất chính là gia đình của bạn. Bởi lẽ, chỉ có người người thân mới không bỏ mặc bạn, dù cho bạn bị cả thế giới quay lưng.
Tình yêu thương chân chính nhất trên thế gian luôn bắt nguồn từ gia đình. (Ảnh minh họa).
Chuyện kể rằng, có một anh chàng tài giỏi, đẹp trai, có xe, có nhà, lại có cả công việc, địa vị. Nhưng anh chàng này lại chưa bao giờ có một tình yêu chân chính, thậm chí còn cho rằng yêu thương một ai đó cả đời chẳng khác nàomua dây buộc mình”.
Một ngày kia, cuộc đời của anh đột ngột xảy ra hai sự việc quan trọng.
Chuyện thứ nhất là anh quen biết với một cô gái không xinh đẹp, không giỏi giang, nhưng lại yêu anh một cách thầm lặng và trong sáng. Vì ở hai thành phố khác nhau, cô chỉ có thể quan tâm anh qua những cuộc điện thoại đường dài.
Nhưng khi ấy, những câu dặn dò, quan tâm âm thầm của cô gái chẳng hề được chàng trai để ý. Mặc dù cho cô cơ hội, nhưng anh chẳng hề đặt vấn đề với cô về một mối quan hệ công khai, cũng không dành cho cô bất kỳ hứa hẹn nào.
Một ngày kia, sự việc thứ hai phát sinh đã khiến cuộc đời của chàng trai bước sang một ngã rẽ khác – mẹ ruột của anh đột ngột qua đời tại quê nhà trong một đêm bão tuyết.
Nhận được tin dữ ấy, anh không màng bão tuyết, vội vã về quê nhà, trước khi đi còn không kịp mặc áo khoác. Dọc đường về quê, nước mắt anh giàn giụa, lòng tràn ngập sự ân hận vì đã không chăm lo tốt cho mẹ.
Đêm hôm đó, anh túc trực bên linh cữu mẹ. Trong những giờ phút suy sụp nhất, anh nhận được điện thoại của cô.
Khi bắt máy, anh chỉ nóimẹ tôi mất rồi”, sau đó bật ra những tiếng khóc nức nở. Cô chỉ im lặng thật lâu rồi tắt máy.
Chạng vạng chiều ngày hôm sau, tuyết rơi càng lúc càng dày. Lúc ấy, một người trong làng báo cho anh rằng có một cô gái ở nơi khác đang hỏi thăm nhà anh.
Anh đi ra ngoài đón, không ngờ người đó lại là cô. Lúc gặp anh, người cô đã phủ đầy tuyết, gương mặt ửng hồng vì lạnh, hai tay không ngừng xoa vào nhau để tự mình sưởi ấm.
Hình ảnh ấy in vào mắt anh, cũng in vào trái tim anh. Anh bất ngờ bước lên, ôm lấy cô. Vào giây phút đó, anh ngẩng đầu lên nhìn trời, nước mắt chảy dài trên gò má. Anh tự nhủ, có lẽ cô chính là món quà quý báu mà mẹ gửi lại cho anh ở nơi trần thế này.
Bằng sự quan tâm và tình yêu trong sáng của mình, cô gái không nổi bật” ấy đã thực sự lay động trái tim của chàng trai từng coi thường tình yêu. (Ảnh minh họa).
Những ngày sau đó, anh liên tục nhận được nhiều cuộc điện thoại từ những cô gái xinh đẹp, nhưng gửi tới anh chỉ là vài câu an ủi hoa mỹ có lệ. Ngoài cô ra, không ai dám vượt đường xa, vượt bão tuyết để đến nơi thôn quê này chia sẻ nỗi buồn cùng anh.
Trong những giây phút suy sụp nhất cuộc đời, cô vẫn ở bên anh bằng sự quan tâm thầm lặng và tình yêu trong sáng. Anh nhận ra rằng, cô chính cô gái duy nhất thực sự yêu thương mình.
Người chân chính yêu thương bạn có lẽ sẽ không dùng những ngôn từ hoa mỹ, càng không nói với bạn những lời thề non hẹn biển ngọt ngào.
Người chân chính yêu thương bạn có lẽ không thể mang lại cho bạn tiền tài, danh vọng, nhưng trong những thời điểm bi thương, suy sụp nhất, họ lại chính là người sẵn sàng ở bên bạn.
Theo guu.vn
Hình như tất cả chúng ta đều mắc nợ lẫn nhau
Nếu bạn yêu thương ai đó hãy yêu thương họ vô điều kiện; hay nếu bạn quan tâm đến ai đó thì hãy sống tốt với họ, đừng so sánh hay đòi hỏi phải có sự công bằng, đừng nghĩ họ chưa tốt với ta thì ta không nên tốt với họ để làm gì.
Cũng có lúc bạn nghĩ họ chẳng đem đến lợi ích gì cho bạn nếu bạn quan tâm đến họ. Đôi khi bạn nghĩ rằng mình thật khờ dại, hay họ chỉ lợi dụng ta và rồi bạn cũng chạnh lòng bởi bạn không phải là bậc thánh nhân.
Biết rằng có khi bạn cảm thấy chông chênh vì không biết ngoài kia còn có bao nhiêu con người sống vì mưu cầu cá nhân quá lớn, nó lấn ác cả những điều chân thật và công bằng. Trong cuộc sống, bạn muốn an lành nhưng có nhiều thứ nó cứ bủa vây. Bạn thấy cuộc sống có khi cũng lắm bất công, người sống chân thật được cho là giả tạo, người chân chính lại trở thành kẻ dối gian, kẻ gian ác lại trở thành người lương thiện...thật, giả lẫn lộn nên lắm khi ta chẳng phân biệt được.
Hãy nghĩ rằng, thật ra là không có sự bất công nào cả, có hay chăng sự nhận lại từ người khác chỉ là đến sớm hay muộn với bạn mà thôi. Hình như tất cả chúng ta sinh ra và tồn tại trên đời này đều mắc nợ lẫn nhau.
Trong lòng mỗi người đều có nhiều cánh cửa, những suy nghĩ, đôi khi không cần thiết phải mở toang cho mọi người cùng thấy và cũng không cần phải mang cái tôi của mình ra ca tụng. Món quà lớn nhất mà bạn tự thưởng cho mình đó là hiểu được chính bản thân mình.
Mỗi người mỗi cảnh, mỗi vẻ khác nhau, đừng đo bằng khoảng cách, đừng đo bằng thời gian hãy đem sự yêu thương quan tâm để trao cho nhau. Có khi bạn và ai đó sống gần nhau nhưng mãi mãi xa cách trong tâm tưởng. Và trong cuộc sống vội vã hiện nay, có những lúc ta lại quên đi tình nghĩa, bổn phận và trách nhiệm. Có khi ta vội trách người mà không chịu nhìn lại để trách mình.
Trong cuộc sống gia đình vẫn thế, đừng vội trách con cái hỗn láo, bất hiếu với ta, mà hãy nghĩ lại bản thân ta đã đối đãi với ông bà của chúng như thế nào. Ta đã mang tình thương yêu một cách chân thực nhất đến với cha mẹ của mình hay chưa. Tôi nghĩ rằng, mỗi khi chính bản thần mình thể hiện sự hiếu thuận với cha mẹ một cách tôn kính nhất; thường xuyên kể cho con nghe những câu chuyện cổ tích về lòng hiếu thảo; tập cho con thuộc những bài hát, những câu ca dao về tình cảm bố mẹ và con..thì ắt hẳn sẽ nhận được yêu thương từ con cái.
Hình như tất cả chúng ta sinh ra đều mắc nợ lẫn nhau, vì thế hãy cùng lắng nghe, thấu hiếu và san sẻ tình yêu thương đến những người mà ta quan tâm và yêu thương họ vô điều kiện thì ta thấy cuộc đời này thật hạnh phúc và thú vị biết bao.
Theo truyenngan.com.vn
Thương một người còn thương người cũ Em ghen với quá khứ của anh một cách bất lực... Thương người còn thương người cũ, là em biết, trong câu chuyện của chúng ta sẽ có một cái tên không được chạm vào. Trái tim anh là muôn vàn ô cửa, có những ô cửa em mãi mãi không được mở, có những miền kí ức em vĩnh viễn không được...