Bài học cho kẻ sở khanh
“Cô đến đây không phải để bắt chồng cháu có trách nhiệm với con gái cô. Nhưng cô cần phải dạy cho chồng cháu một bài học, và cháu cũng có quyền được biết sự thật…”
“Vì cô nghĩ, với bản chất của chồng cháu thì nếu không phải con gái cô là nạn nhân thì cũng sẽ là cô gái khác. Cháu đã biết sự thật, và quyền quyết định là ở cháu…”
25 tuổi bà trở thành một người mẹ đơn thân.
Ngày ấy, 25 tuổi, khi biết mình có thai, bà cũng lo sợ và thông báo cho người đàn ông đó biết. Nhưng người đàn ông đó đã bỏ mặt bà để đi Mỹ định cư cùng gia đình.
Thời ấy, phụ nữ không chồng mà có con sẽ bị bà con, hàng xóm dèm pha, dị nghị. Cha của bà, một người đàn ông gia trưởng, trọng sĩ diện. Vì vậy, khi biết chuyện, ông đã đánh bà một trận, đuổi bà ra khỏi nhà và từ mặt bà.
Mẹ bà thương con gái thơ dại, đã che chở cho bà những đòn roi của cha, van xin ông tha thứ cho con gái. Nhưng ông nhất quyết đuổi bà ra khỏi nhà.
Ngày bà xách vali ra khỏi nhà, mẹ bà đã khóc hết nước mắt. Mẹ bà lén lút đi thăm bà, gửi tiền cho bà, và chăm sóc bà lúc bà sinh con.
Khi con gái được gần 2 tuổi thì cha của bà gọi bà về nhà. Hơn 2 năm qua, mẹ của bà ngày nào cũng thuyết phục ông, thỉnh thoảng bà bồng đứa cháu ngoại xinh xắn, đáng yêu về nhà cho ông nhìn mặt. Nhờ vậy, dần dần ông đã thay đổi suy nghĩ và tha thứ cho bà.
Khi bà về lại với gia đình, được sự hổ trợ của gia đình, bà ổn định công việc, và cuộc sống của hai mẹ con bà trôi qua êm đẹp.
Cho đến một ngày
Khi con gái của bà, Nhi, 21 tuổi, là cô sinh viên năm thứ ba, Nhi yêu một người đàn ông 29 tuổi tại nơi Nhi thực tập.
Khi biết Nhi có người yêu, bà nói Nhi mời anh ta về nhà để bà biết mặt.
Nhưng lần nào Nhi ngõ lời mời anh ta cũng tìm cách thoái thác, lúc thì về quê, lúc thì đi công tác…
Bằng linh cảm của một người mẹ, bà thấy có điều gì đó bất ổn trong mối quan hệ này.
Một buổi tối, khi bà đang nằm nghỉ trong phòng, Nhi chạy ùa vào phòng, ôm chầm lấy bà và khóc nức nở.
- Mẹ ơi, con có thai rồi…Nhi nói trong tiếng nấc. Nhưng anh ta đã có vợ con, anh ta giấu con, bây giờ anh ta chối bỏ con, anh ta không gặp mặt con. Con phải làm sao bây giờ hả mẹ?…
- Con bình tĩnh, kể cho mẹ nghe mọi chuyện… Bà ngồi dậy thật nhanh, ôm con gái vào lòng.
Sau khi nghe Nhi kể lại quá trình quen và yêu cho đến khi có thai với người yêu. Đêm đó, bà không ngủ được, bà cứ miên man suy nghĩ, không lẽ quá khứ đang lặp lại???
Video đang HOT
Bà phải làm gì bây giờ? Con gái bà đang rất cần bà trong lúc này? Tương lai của nó sẽ ra sao? Còn anh ta nữa thì sao, anh ta phải chịu hậu quả do anh ta gây ra chứ? Nếu không cho anh ta một bài học, sau này anh ta sẽ còn đi lừa biết bao nhiêu cô gái như con gái của bà đây?…. Cứ như thế, hết câu hỏi này lại đến câu hỏi khác chạy trong đầu bà.
Sáng hôm sau, bà sắp xếp cho bà và Nhi đi đến một nơi yên tĩnh. Hai mẹ con vào một resort ở Hội An, họ ở đó 3 ngày.
Trong 3 ngày đó, bà kể cho Nhi nghe về chuyện ngày xưa của bà, bà nhẹ nhàng an ủi, động viên Nhi.
- Má biết, giờ đây con rất hoang mang. Con cần phải biết rằng, sau ngày hôm nay con sẽ nghe những lời xì xầm không hay từ những người xung quanh. Con sẽ bị áp lực rất lớn, đó là điều chắc chắn. Nhưng, con à, má nhắc cho con nhớ một điều, nếu cả xã hội này có quay lưng lại với con thì con vẫn còn có má. Má sẽ luôn bên con. Trong chuyện này, má cũng là người có lỗi, má đã không dạy cho con cách nhận biết người đàn ông tử tế và đề phòng những kẻ Sở khanh.
- Dù sao, mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi, má mong con hãy bản lĩnh, mạnh mẽ lên. Con cần phải nhìn nhận, bản lĩnh để sửa chữa sai lầm của mình. Con hãy loại bỏ anh ta ra khỏi đầu mình. Con hãy bảo lưu kết quả học tập năm nay, sau khi sinh con xong con hãy quay lại trường tiếp tục việc học, má sẽ chăm sóc cho cháu ngoại của má.
- Hứa với má, bản lĩnh lên nhé con. Bà để Nhi tựa đầu vào vai minh, tay bà cầm chặt tay Nhi như muốn truyền thêm sức mạnh cho Nhi.
Sau 3 ngày ở Hội An, hai mẹ con quay trở lại Đà Nẵng.
Khi về Đà Nẵng, bà bắt đầu kế hoạch dạy cho tên Sở khanh kia một bài học.
Khi yêu hắn ta, Nhi chưa bao giờ được hắn ta mời về nhà, Nhi chỉ nghe hắn ta nói hắn ta ở khu vực đó thôi. Lúc nào hắn ta cũng hẹn Nhi ở một nơi nào đó, gửi xe Nhi vào bệnh viện rồi chở Nhi đi chơi. Vì vậy, bà chỉ biết duy nhất cơ quan mà hắn ta đang công tác, hắn ta đang là một phó phòng của một cơ quan nhà nước.
Bà thuê một người quen làm thám tử theo dõi hắn ta trong 5 ngày.
Và bà biết được giờ giấc đi về của hắn, nhà hắn ở đâu, vợ hắn 27 tuổi, hắn có một cô con gái 2 tuổi.
Sau khi nắm rõ thông tin về hắn, bà bắt đầu kế hoạch cho hắn ta một bài học
Một buổi sáng, bà đến cơ quan tìm gặp hắn ta.
- Cậu có phải là cậu Huy?
Hắn ta chưa kịp nhớ ra bà là ai thì bà đã tiếp lời: Tôi là má của con Nhi đây, cậu biết con Nhi nhà tôi chứ?
Hắn ta nhanh chóng thay đổi sắc mặt, miệng lắp bắp: Cô, có gì con mời cô ra quán nước nói chuyện.
Bà tiến lại gần hắn ta và tát thẳng vào mặt hắn ta 2 cái tát.
- Hai cái tát này, một cái tát là tôi thay mặt con gái tôi tát vào mặt một thằng sở khanh như cậu, đã có vợ con còn lừa dối nó, và chối bỏ cái thai nó đang mang. Cái tát còn lại, tôi đại diện cho những người phụ nữ nhẹ dạ, cả tin dạy cho cậu một bài học.
Hắn ta không nói được lời nào, lúc này mọi người xung quanh đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Tát vào mặt hắn ta xong, bà quay lưng đi đến phòng lãnh đạo của hắn.
Sau đó bà ra về.
Cũng chiều tối hôm đó, bà đến nhà hắn ta, và bà đã có cuộc nới chuyện với vợ hắn ta.
- Chúng ta đều là phụ nữ, vì vậy cô nghĩ cháu cần phải biết một sự thật về chồng cháu. Cô mong cháu bình tĩnh nghe cô nói, cô biết cháu sẽ rất sốc, nhưng cháu có quyền được biết sự thật.
- Trước tiên, cô xin lỗi cháu, vì con gái cô, nó đã nhẹ dạ cả tin mà nghe lời dụ dỗ, lừa dối của chồng cháu. Chồng con đã nói với con gái cô rằng nó chưa có vợ, và con gái cô đã tin, và nay con gái cô đã có thai với chồng cháu. Nhưng chồng cháu đã rũ bỏ trách nhiệm, và chạy trốn như một thằng hèn.
- Cô đến đây không phải để bắt chồng cháu có trách nhiệm với con gái cô. Nhưng cô cần phải dạy cho chồng cháu một bài học, và cháu cũng có quyền được biết sự thật. Vì cô nghĩ, với bản chất của chồng cháu thì nếu không phải con gái cô là nạn nhân thì cũng sẽ là cô gái khác. Cháu đã biết sự thật, và quyền quyết định là ở cháu.
Đúng lúc ấy thì hắn ta vừa về đến nhà với bộ dạng thất thiểu, thấy bà và vợ, hắn chỉ nói được một chữ: “cô,…cô”
- Vợ cậu có quyền biết sự thật. Bà nói xong và chào vợ hắn ra về.
Về phía Nhi, Nhi đã bảo lưu kết quả học tập và ở nhà.
Và đúng như bà dự đoán, khi cái thai được 3 tháng, mọi người trong xóm bắt đầu bàn tán.
- Có người còn nói rằng: “ngày xưa ba nó từ chối cái thai của má nó, nên bây giờ nó lại bị thằng khác từ chối cái thai của nó. Ông bà nói không sai chút nào “con gái nhờ phước cha”….”
Bà nghe mà đau lòng, nhưng có lẽ con bà còn đau khổ hơn bà, nghĩ vậy nên bà nén nỗi đau trong lòng để mà động viên Nhi.
Bà mua sách về cho Nhi đọc, bà khuyên Nhi tranh thủ luyện tiếng Anh trong thời gian này, để tạo cơ hội cho minh sau này.
Nhờ nghe và làm theo lời bà, sau khi sinh con xong, Nhi quay trở lại trường tiếp tục học tập rồi tốt nghiệp ra trường. Với vốn tiếng Anh kha khá, Nhi cũng nhanh chóng kiếm được một công việc tại một công ty nước ngoài. Nhi đã trở thành một người phụ nữ chín chắn hơn, mạnh mẽ hơn, bản lĩnh hơn và không còn cả tin như ngày xưa nữa.
Còn về phía Huy, nghe đâu không lâu sau khi bà đến Cty hắn ta thì hắn ta bị đuổi việc, và sau đó vợ hắn ta cũng đã ly dị hắn ta. Đó là cái kết xứng đáng cho một kẻ sở khanh như hắn.
Thùy Trâm
Tâm sự người phụ nữ 'lỡ một lần đò'
Sống bên gia đình chồng, tôi thấy mình thật sự quá cô đơn, có ngày tôi chỉ biết quây quần với công việc, cả ngày chúng tôi chẳng ai nói với ai lấy một lời nào...
"Nếu như thời gian quay trở lại, tôi đã không lấy chồng", đó là câu nói của rất nhiều chị em phụ nữ đã và đang đối mặt với những khó khăn trong hạnh phúc gia đình.
Tôi ,cô gái tuổi 23 đã từng "lỡ một lần đò". Sau khi tốt nghiệp phổ thông, tôi quyết định không đi học tiếp mà chọn đi làm để phụ giúp gia đình. Sau một năm đi làm, từ sự may mối ở quê tôi đã trở về và đồng ý lấy một người mà tôi chưa từng quen và chỉ hiểu được phần nào về người đó từ mọi người xung quanh.
Tôi đã từ bỏ mối tình đầu của mình để bước theo một người xa lạ trong sự chúc phúc của ba mẹ tôi.
Ảnh minh họa.
Để rồi, khi tôi chính thức bước về nhà chồng thì cuộc sống của tôi dần trở thành một nỗi ám ảnh cho đến tận bây giờ.
Gia đình chồng tôi tương đối khá giả, nhưng vô cùng khắc khe. Ở cái thời buổi hiện tại như ngày nay, vậy mà tôi cứ nghĩ mình như một cô con dâu của thời cha mẹ khi xưa. Đã là dâu nhà người, dù khắc khe tôi vẫn chấp nhận.
Người ta vẫn bảo, con gái khi sống bên nhà chồng giống như một đứa trẻ mồ côi, người thân duy nhất có thể tựa vào đó là chồng mình.
Thế nhưng, giữa chúng tôi vẫn là hai người xa lạ, xa lạ đến chẳng thể nào thấu hiểu cho nhau một điều gì.
Từ khi cưới tôi về, anh chẳng ngày nào không đi chơi cùng bạn bè, bỏ bê tôi. Mặc khác, cha mẹ anh từ sáng sớm đã phân định sẵn cho tôi từng công việc, đầu tắt mặt tối từ sớm đến tận chiều, cha mẹ chồng và cả chồng tôi vẫn xem đó như là một điều hiển nhiên, không một lời thăm hỏi.
Sống bên gia đình chồng, tôi thấy mình thật sự quá cô đơn, có ngày tôi chỉ biết quây quần với công việc, cả ngày chúng tôi chẳng ai nói với ai lấy một lời nào.
Gần nữa năm chung sống, tôi thấy mình thật mệt mỏi, nhiều lần tôi cũng cố gắng tâm sự mọi việc với chồng, nhưng anh ấy chẳng bao giờ quan tâm cũng như thay đổi. Thậm chí, có nhiều lần chúng tôi cải nhau rất nhiều.
Phần vì thương cha mẹ, tôi cố chịu đựng, nhưng cuộc sống không có tình thương, tôi không tìm được sự an ủi nào từ trong ngôi nhà ấy.
Cuối cùng tôi đã lựa chọn cách mà chẳng ai muốn xảy ra trong một gia đình, tôi lựa chọn chia tay.
Sau cuộc hôn nhân đó, gia đình tôi, cha mẹ tôi cũng rất lấy làm hối hận vì đã từng cương quyết khuyên nhủ tôi kết hôn với người tôi không muốn lựa chọn.
Kết thúc, tôi đã phải mất một thời gian dài để lấy lại tâm trạng, tôi mới có thể đứng dậy sau những nỗi đau.
23 tuổi, tôi là một cô gái đã có gia đình, tôi đã phải "lỡ một lần đò" trong khi chúng bạn tôi ai nấy cũng đang từng bước đi vào con đường lập nghiệp. Trở lại sau những nỗi đau, nhiều lúc tôi thấy mình mặc cảm khi có những đứa bạn hỏi thăm, tôi không dám quay trở lại nơi làm việc cũ.
Một quyết định sai lầm đã khiến cuộc đời tôi từng đi vào ngõ cụt. Cũng nhờ có sự động viên giúp đỡ từ nhiều người, nên tôi dần lấy lại can đảm để mạnh mẽ bước tiếp.
Cho đến tận bây giờ, những quyết định khi trước đôi lúc vẫn còn hiện diện trong tôi.
Theo Ngọc Phượng/Phununews
Bài học cho những ông chồng vô tâm Bỏ vợ con ở nhà anh đi liên hoan no say rồi mới lết thân về nhà. Về chẳng thấy vợ ra hầu hạ anh điên lên định lao vào đánh thì chết sững khi thấy cảnh này. ảnh minh họa Ngày quyết định cưới chồng, chị đã bỏ luôn cả cơ hội đi nước ngoài du học để chọn lấy tình yêu....