Bại hoại tại vì… cô vợ đẹp
Làm giám đốc chi nhánh của một danh nghiệp lớn, tôi ao ước lấy được một cô vợ đẹp, chân dài như người mẫu.
Sung sướng vì lấy được vợ đẹp
Làm giám đốc chi nhánh của một danh nghiệp lớn, tôi ao ước lấy được một cô vợ đẹp, chân dài như người mẫu. Thế nên, rất nhiều em ngã vào lòng mà tôi vẫn chưa ưng. Vì các em đó chưa đạt tiêu chuẩn của tôi. Tuy nhiên, họ cũng nằm trong danh sách dự bị. Nói thêm, tôi không phải là hạng ăn chơi chát táng. Cũng không phải gã trai giàu có, có tí tiền rồi gái gú. Chỉ là, tôi muốn lấy được một cô vợ cho ra vợ. Để người đời thán phục, ngợi ca.
Người ta nói, đàn ông ngoài yêu vợ còn coi vợ là món đồ trang sức thật chẳng sai chút nào. Tôi muốn có một người vợ để phục vụ cho công việc kinh doanh của mình. Đi đâu có vợ đẹp, khéo ăn khéo nói đi cùng còn mở mày mở mặt. Biết đâu, những người đẹp như thế lại giúp sức cho mình trong công việc làm ăn.
Thế rồi cuối cùng, tôi cũng chọn được cô người yêu như ý. Cảm thấy em thật đẹp. Chẳng phải nhân vật nổi tiếng gì nhưng em đẹp hơn khối cô nàng đó. Chân dài, lại khéo ăn khéo nói, giao tiếp tốt. Ngoại ngữ thì biết mấy tiếng. Nhìn em tóc dài thướt tha, giống người mà tôi mơ tưởng. Tôi yêu em và chiều chuộng, chăm sóc em hết mực. Càng ngày em càng xinh ra, lại được khoác lên mình những bộ đồ đắt tiền, nhìn em sang trọng hơn hẳn. Đi bên tôi, em tỏa sáng, khiến tôi mát mặt với bạn bè. Và chỉ hơn 5 tháng yêu nhau, chúng tôi tính chuyện cưới xin một cách nhanh chóng.
Em lười khó tả. Về tới nhà, cởi bỏ bộ trang phục lộng lẫy và các phụ kiện sang trọng, em mặc bộ quần áo ngủ, nhìn luộm thuộm và lôi thôi. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Vợ đẹp chỉ biết son, phấn và váy vóc
Những ngày mới làm vợ chồng, chúng tôi hạnh phúc vô cùng. Tôi cho em đi trăng mật nước ngoài, chiều em hết chỗ nói. Tiếp quan khách, đi đâu tôi cũng cho em đi. Tôi cho em hẳn một cái thẻ chỉ để xài tiền cho việc mua sắm, làm đẹp. Thế là, đi với tôi, ai cũng phải ngước nhìn em. Em bước ra từ xe hơi giống như một thiên thần. Em giao tiếp tốt, tiếp khách cũng tốt… chỉ là, mọi thứ chỉ dừng ở đó.
Em lười khó tả. Về tới nhà, cởi bỏ bộ trang phục lộng lẫy và các phụ kiện sang trọng, em mặc bộ quần áo ngủ, nhìn luộm thuộm và lôi thôi. Em vắt chân lên ghế, ngồi ăn, ngồi xem tivi, sai ô-sin thì thôi rồi. Tất cả mọi việc trong nhà em không động một tí. Dù cả quần áo trong của chồng, em cũng không giặt. Ô-sin lo từ cái tất cho chồng, từ cái quần ngủ, cái khăn tắm. Nhìn em, bắt đầu tôi thấy ngán.
Tháng nào em cũng nói tôi chuyển tiền vào tài khoản để đi spa với bạn, vì ly do dạo này em xuống sắc nhiều. Em bảo, nếu không làm đẹp, sợ tôi không hài lòng. Em cứ như một siêu sao. Tủ đầy váy và quần áo. Mỗi ngày em diện một bộ và nhất định trong tháng đó, em sẽ không mặc lại một bộ nào. Bộ nào bị chê xấu, em lập tức cho, hoặc là vứt xó, không bao giờ động tới, dù có đắt tiền thế nào đi chăng nữa. Giầy thì cả tủ, em có đủ các loại luôn, đủ các kiểu và màu sắc nữa. Cứ cái nào có mẫu mới ra là em lại cập nhật ngay lập tức.
Chán ngán &’bà’ vợ chân dài (ảnh minh họa)
Em có sở thích sưu tập nước hoa. Thế nên, mỗi lần đi công tác hay đi đâu là em bắt tôi mua cho em đủ thứ nước hoa. Dùng chán loại này em lại thay loại khác. Có khi mỗi ngày một mùi, mà nước hoa thì có rẻ gì cho cam.
Sổ tiết kiệm tôi giao cho em cầm. Giờ thì, tiền trong tay em sẵn, em vung tứ tung, làm đủ việc, nhất là việc tô son, đánh phấn làm đẹp. Em có học đấy, nhưng lại lười, không chịu đi làm. Em nói, đi làm áp lực công việc, ắt sẽ già đi. Vì thế, chỉ nên ở nhà lo chuyện làm đẹp. Vả lại, chồng đã làm nhiều tiền rồi, chồng giàu rồi thì cần chi phải tiền nữa, làm nhiều ai tiêu. Cái triết lý sợ làm nhiều không có người tiêu của em mà tôi phát ngán. Tại sao em lại có tư tưởng ấu trĩ, trì trệ như vậy. Tôi cảm thấy mệt mỏi quá với cô vợ tiểu thư này rồi.
Giờ thì, tôi làm bao nhiêu tiền cũng đều phục vụ cái cô vợ đẹp này. Em sống ngày càng phóng khoáng, tiền tiêu như nước. Ăn mặc sang trọng quen rồi, giờ mặc đồ bình dân không chịu nổi. Đi làm đẹp quen rồi, giờ không làm cảm thấy khó chịu, xấu xí. Ôi trời, cái sự này sẽ lặp đi lặp lại cả đời, bảo đi làm thì không đi, chỉ ngồi ăn bám thì còn vợ con gì. Đã thế, lại không chịu sinh con mặc dù bố mẹ tôi đã thúc giục quá nhiều. Vì sinh con xong sẽ xấu, và cũng chẳng thích hình dáng lúc có bầu, mất eo. Tôi nghĩ mà chán nản vô cùng.
Vợ đẹp thế đấy, giờ thì tôi chán ngấy rồi. Tôi hối hận vì đã cung phụng em quá nhiều. Tôi giờ lại muốn một cô vợ hiểu tôi, luôn luôn quan tâm, lo lắng cho tôi. Tôi cần người vợ biết chăm sóc chồng mọi lúc, mọi nơi và không nề hà chuyện gia đình, biết tự chăm lo cho hạnh phúc, từ vất chất đến tinh thần. Sau này, tôi còn có con, còn phải tính chuyện tương lai, lo cho con cái. Em như thế, liệu có thể làm được người mẹ tốt hay không? Tôi thật sự thấy bại hoại rồi. Giờ thì vợ đẹp đúng chỉ là để làm cảnh.
Theo GĐO
Đưa vợ đi phá thai sau tình một đêm ở trời Tây
Sau hai tháng du lịch ở trời Tây vợ tôi vác về cái... bụng bầu. Nhìn em đau đớn bỏ cái thai, tôi lại rủ lòng thương, mọi sự hờn giận tiêu tan mà chăm sóc em.
Tôi biết tôi là một kẻ nhu nhược, chỉ biết ăn bám vợ và gia đình nhà vợ, tôi bị vợ cắm sừng như vậy cũng đáng, nhưng tôi rất yêu cô ấy. Sự nổi loạn, ương bướng, tiểu thư của cô ấy đã cuốn hút tôi ngay từ lần đầu gặp mặt, tôi đã phải quỳ xuống xin cô ấy chấp nhận tình cảm của mình thì sự việc ngày hôm nay cũng chẳng thấm tháp gì.
Tôi là một chàng trai tỉnh lẻ, cuộc sống của tôi chỉ quanh quẩn một chữ nghèo, tôi được bố mẹ nuôi ăn học, đó cũng chính là ký do gia đình tôi chẳng còn tài sản gì đáng giá. Em là một cô gái nổi loạn, một con ngựa bất kham, bố mẹ em bất lực với em. Thú thực mà nói tôi bị em thu hút bởi nhan sắc và cá tính của em nhưng cũng bởi gia sản nhà em nữa. Tôi may mắn được bố em đỡ đầu trong công việc rồi nhận làm đệ tử ruột trong lĩnh vực bất động sản, và mong muốn tôi có thể cảm hóa được em. Nhưng bao năm trôi qua em vẫn thế, vẫn làm khổ tôi, làm tổn thương tôi, còn tôi thì vẫn theo em dù em có đối xử với tôi tệ như chuyện vừa rồi.
Ảnh minh họa.
Sau một thời gian được gán ghép cùng sự theo đuổi mãnh liệt của tôi, em cũng đồng ý dừng chân lấy tôi làm chồng. Đám cưới được tổ chức long trọng, bố mẹ em thì vui mừng có một chàng rể hiền lành, còn bố mẹ tôi thì mở mặt vì nhà con dâu giàu có, quyền quý.
Bố mẹ vợ cho chúng tôi một căn nhà rộng thênh thang ở Tây Hồ, và mở cho tôi một công ty bất động sản, có thể nói là cho chúng tôi tất cả. Bù lại, em muốn gì tôi cũng chiều, phục vụ em từ những việc nhỏ nhất, còn em chỉ làm theo những gì em thích, không để tâm đến những gì tôi nghĩ. Tôi ao ước có một đứa con nhưng em tuyêt đối không chịu, vậy mà chính tôi lại đưa vợ đi phá thai của người khác.
Em bảo chán ngán cuộc sống ngột ngạt với một người chồng nhu nhược, vậy là em xách vali và đi du lịch nước ngoài. Hai tháng trở về, em khiến tôi vụn vỡ khi thông báo em có thai với ai mà em không biết, em mè nheo chê tôi đủ chuyện từ lời ăn tiếng nói đến chuyện ấy. Tôi gạt bỏ mọi sĩ diện của thằng đàn ông đưa em đi phá cái thai, dù tức giận vẫn phải nhẹ nhàng với em.
Nhìn em đau đớn bỏ cái thai, tôi lại rủ lòng thương, mọi sự hờn giận tiêu tan mà chăm sóc em. Tôi buồn lắm chứ, đau lắm chứ, nhưng tôi yêu em, em có biết không?
Đến khi mọi sức chịu đựng dường như đã cạn kiệt thì cuộc đời cuối cùng cũng mỉm cười với tôi, sự kiên nhẫn của tôi cũng được đền đáp. Sau vụ việc này em như biết ơn tôi lắm lắm, đã dần thay đổi tính cách ngang ngược. Đã chịu chùn chân ở nhà, và ngạc nhiên vô cùng khi em vào bếp nấu ăn cho tôi. Dù không nói ra nhưng ánh mắt cô ấy như muốn nói lời cám ơn với tôi. Tôi đã hạnh phúc ngập tràn, mọi chuyện cũng đã qua, chỉ còn lại tình yêu tôi dành cho em. Tôi ôm em vào lòng, và thủ thỉ...sinh con cho anh nhé!
Theo VNE
Hãy cho đàn ông có "trinh" đi Nhiều đàn ông Việt Nam thỉnh thoảng hoặc thường xuyên đi cave, rồi khi yêu thường đòi hỏi chuyện quan hệ tình dục (QHTD) với bạn gái nhưng đêm tân hôn lại đòi hỏi vợ mình còn... chảy vài giọt máu. Đúng là thật nực cười, lố bịch. Lố bịch hơn nữa là có mỗi chuyện "trinh tiết" cỏn con mà tốn bao...