Bài hát buồn
Đêm nay nghe lại bài hát năm xưa mỗi khi nhớ anh khóc một mình em đã nghe nó, nghe không biết bao nhiêu lần, lòng em chợt nhói đau khi nhớ về anh. Anh giờ ở nơi xa, có biết chăng bao năm qua hình ảnh anh mãi luôn ám ảnh trái tim em.
Ba năm trôi qua, đã có lúc em tưởng như không thể quên được anh và sẽ sống mãi với tình yêu em dành cho anh. Rồi em cũng đã vượt qua và có tình yêu mới. Em cũng đã hạnh phúc với tình yêu mới ấy nhưng đôi khi thảng thốt em chợt giật mình nhận ra anh mãi là một niềm đau trong em. Đôi khi trong vô thức anh hiện về trong cơn mơ làm em tỉnh giấc thấy nước mắt tuôn rơi từ bao giờ. Cũng thật lạ anh à, giữa anh và em dường như có một mối liên hệ vô hình. Mỗi khi nằm mơ thấy anh là em lại biết một tin tức gì đó về anh. Dù không ai nói ra nhưng khi mình không đến bên nhau cả hai đều thấy đau buồn. Em thì không thể đang tâm phá vỡ hy vọng của người khác còn anh cũng không dám bước qua trách nhiệm với một người bao năm chờ đợi anh. Đôi lúc em ước mình có thể lạnh lùng hơn để giành lấy hạnh phúc cho mình. Có người đã nói với em “hạnh phúc là đấu tranh” nhưng em không thể đấu tranh để mình được hạnh phúc trong khi người khác bất hạnh. Một điều an ủi em khi xa anh đó là hình ảnh em sẽ mãi đẹp và nguyên vẹn như ngày nào trong tim anh.
Em biết dù anh có đi đâu trên cõi đời này em sẽ luôn ngự trị trong tim anh. Nhưng anh ơi, hãy cất em vào một góc sâu trong tim anh anh nhé để vui với hạnh phúc hiện tại. Mới đây thôi anh đã nói cho em biết bức thư năm nào trước khi chia tay em đã gửi cho anh anh vẫn còn giữ. Thực ra em đã quên gần hết em viết gì trong đó rồi vì em không muốn vì nó mà em làm ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại của mình. Em chỉ nhớ những gì em viết là những gì chất chứa trong tim em muốn gửi cho anh và muốn nói cho anh biết em đã yêu anh biết nhường nào và mong ở bên cạnh anh trong suốt cuộc đời này. Nhưng mong ước mãi chỉ là mong ước mà thôi.
Giờ em đã có tình yêu mới và hài lòng với tình yêu này. Nhưng sao giờ đây nghe lại bài hát năm xưa tim em vẫn nhói đau, hình ảnh anh vẫn hiện về trong tâm trí em. “Vẫn biết đôi ta chia tay nhưng trong lòng còn mê say. Lại gần với em. Lại đây bên em hãy nói ta luôn yêu nhau tim ta chẳng đổi thay đâu”. Ở nơi xa nào đó nếu có vô tình đọc được những dòng này xin anh hãy hiểu có nhiều điều em chưa kịp nói với anh ngày chia tay. Hãy sống thật hạnh phúc để em thấy sự hy sinh của mình là không vô nghĩa anh nhé. Em cũng sẽ sống thật tốt anh à.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Con tim lỗi nhịp
Anh dấu yêu! em sẽ gọi anh một lần như thế, vì dường như em chưa từng gọi anh như vậy một lần nào cả. Khi anh nghe em gọi như thế có lẽ anh cũng chẳng có cảm xúc gì cả, nhưng không sao em sẽ chỉ gọi như thế một lần thôi, một lần duy nhất trong cuộc đời.
Anh, em đã định lãng quên tất cả mọi chuyện giữa chúng ta vì thực ra nó đến và đi mà chẳng có đầu có cuối gì cả, nhưng có những chuyện vẫn mãi là dấu chấm hỏi trong lòng em mà em không sao tìm ra câu trả lời được. Em nghĩ khi em nói ra những lời này cũng không thể làm thay đổi được cuộc sống hiện tại của mỗi chúng ta, nhưng em ép buộc phải nói ra để lòng mình được thanh thản hơn, có thể là em đã hơi ích kỉ khi chỉ nghĩ cho bản thân mình như thế, và có thể anh sẽ trách em nhiều hơn, buồn về em nhiều hơn, nhưng thực sự em đã không nghĩ nhiều được như vậy.
Anh biết không, từ nhỏ em đã luôn nghĩ trong lòng rằng nhưng cái gì đến với mình càng dễ dãi bao nhiêu thì cũng sẽ tuột khỏi tầm tay của mình nhanh bấy nhiêu "đừng nhặt con ốc vàng, sóng xô bờ cát trắng, những cái gì dễ dãi, chẳng bao giờ bền lâu". Điều đó rất đúng phải không anh? Chuyện của bọn mình cũng vậy, chợt đến rồi chợt đi rất nhanh, nhanh đến nỗi mà bây giờ nghĩ lại em vẫn bàng hoàng không hiểu chuyện gì đã xảy ra, cứ yêu và đắm chìm trong tình yêu mà chẳng kịp nghĩ gì cả, không một lời hứa hẹn cũng chẳng một lời chia tay, nó cứ như là trong giấc mơ vậy anh nhỉ? Không biết có phải là tình yêu không nữa hay chỉ là do con tim lỗi nhịp thôi? Trong cuộc đời mỗi con người ai chẳng có những lúc con tim của mình chạy sai vòng quỹ đạo, rồi dần dần nó sẽ trở về chạy đúng nhịp ban đầu thôi. Cũng như em bây giờ phải không anh? Có nhiều lúc em cứ tự đặt ra câu hỏi "tất nhiên là em không tự trả lời được rồi, vì câu hỏi đó chỉ co một mình anh mới trả lời được thôi", nhưng suy cho cùng dù em có tìm được câu trả lời chính xác từ anh thì bây giờ nó cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Không biết trên đời này có người phụ nữ nào như em không nhỉ?. Mặc dù đang rất hạnh phúc bên gia đình, và rất hài lòng với cuộc sống hiện tại, nhưng lại không sao quên được nhưng giây phút mà con tim bị lỗi nhịp đập như thế". Có lẽ vì em chưa tìm được câu trả lời cho những dấu chấm hỏi trong lòng mình nên mới thế. Vậy anh hãy trả lời giúp em nhé, khi đã có đáp án cho những dấu chấm hỏi đó rồi, em hứa sẽ chôn giấu tất cả trong một góc nhỏ trái tim mình và không bao giờ mở nó ra nữa, được không anh?
Thật ra giữa em và người bạn thân của em, anh thật lòng yêu ai và đã lừa dối ai, hay cả em và cô ấy đều là trò đùa trong tình yêu của anh mà thôi?Bây giờ cả em và cô ấy đều đã và sắp lập gia đình rồi, câu trả lời của anh chỉ mang tính chất thoả mãn sự tò mò và giải toả tâm lí cho bản thân em mà thôi, không có ý nghĩa gì mà cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống và tình cảm của ba chúng ta, vì thế anh hãy trả lời thật nhất với lòng mình nhé.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Phút lắng lòng cùng người sẽ mãi xa! Luận ơi! Cho em được gọi tên anh thêm một lần này nữa thôi rồi mai đây ta đã thuộc về hai mái ấm khác nhau và có lẽ sẽ chẳng bao giờ gặp lại nữa vì em lấy chồng xa xứ rồi anh. Em không chắc là anh sẽ đọc được những dòng chữ này vì anh quá bận hay chẳng bận...