Bậc thầy đổi trắng thay đen rồi đổ tội láng giềng
Khôngchỉ Việt Nam, Philippines mà cả một cường quốc châu Á như Nhật Bản cũng bị TQ đe dọa.
Từ chủ nghĩa dân tộc nước lớn
Chủ nghĩa dân tộc là một thứ tình cảm mới lạ được đưa vào Trung Hoa thông qua chính sự xâm lấn của phương Tây. Chủ nghĩa dân tộc ở TQ hoàn toàn không giống với những quốc gia khác. Một nền văn minh lâu đời cộng với chính “thế kỷ ô nhục” đã tạo nên một thứ chủ nghĩa dân tộc nước lớn đặc trưng: chủ nghĩa Đại Hán. Chẳng hạn họ cho rằng cho rằng đất nước TQ muốn hùng mạnh và phát triển không phải chỉ kiểm soát phần lãnh thổ cốt lõi của TQ mà còn cần phải kiểm soát các “khu vực đệm” xung quanh TQ
Thứ chủ nghĩa dân tộc đặc trưng Trung Hoa này tạo ra một tâm lý mà trong đó người dân và cả giới lãnh đạo cảm thấy bị chèn ép, bị đối xử không công bằng và xuất phát từ tâm lý hận thù, với “thế kỷ ô nhục” là khởi nguồn.
Nhiều học giả TQ cổ súy cho những tư tưởng bành trướng, sử dụng vũ lực mà không cân nhắc thiệt hơn, tạo ra một nhận thức cho rằng dân tộc Trung Hoa đang bị các nước khác, mà đứng đầu là Mỹ chèn ép.
Phần lớn các học giả này tới từ quân đội TQ hay đại diện cho các thành phần hiếu chiến trong xã hội TQ. Sau sự kiện cắt cấp tàu Bình Minh 02 vào năm 2011, Trung tướng Peng Guangqian – Phó tổng thư ký Ủy ban Chính sách An ninh Quốc gia TQ, đã tuyên bố rằng TQ từng dạy cho Việt Nam một bài học và có thể cho Việt Nam một bài học lớn hơn do Việt Nam và Philippines liên tục “khiêu khích TQ” trong tranh chấp tại biển Đông.
Hay một nhân vật khác là Thiếu tướng Luo Yuan – Phó tổng thư kỳ Hội khoa học lịch sử quân sự TQ luôn luôn đưa ra các ý kiến “diều hâu” khi cho rằng TQ nên sử dụng các biện pháp quân sự nhằm khống chế các khu vực xung quanh, bất kể lợi ích của các nước khác trong khu vực. Thiếu tướng Han Xudong, người đang giảng dạy tại Đại học Quốc phòng Bắc Kinh, thì cho rằng TQ đã đến lúc nên từ bỏ chính sách chống bành trướng mà nước này đã thực hiện nhiều năm nay.
Mặc dù đây chỉ là những tiếng nói của một bộ phận nhỏ học giả, nhưng chúng lại đặc biệt có những tác động rất lớn tới dư luận TQ, đặc biệt là giới trẻ. Các ý kiến “diều hâu” kể trên đã được các phương tiện thông tin đại chúng, các hãng thông tấn lớn ở TQ đăng tải, qua đó tuyên truyền những tư tưởng dân tộc nước lớn cực đoan, qua các lập luận dựa tâm lý bị chèn ép và đối xử không công bằng trong môi trường quốc tế hiện đại.
TQ không ngừng gây hấn trên Biển Đông nhưng lại “rêu rao” mình là nạn nhân. Trong ảnh: Tàu TQ dùng vòi rồng tấn công tàu thực thi pháp luật của VN tháng 6/2014. Ảnh: Hoàng Sang
Video đang HOT
… tới tư duy đối ngoại mâu thuẫn
“Thế kỷ ô nhục” cũng như nhận thức về tính tất yếu của lịch sử thúc đẩy TQ cố gắng xây dựng sức mạnh đủ để bảo vệ những gì TQ quản lý cũng như đòi lại “những gì đã mất”.
“Thế kỷ ô nhục” đã chứng minh một điều rằng TQ thiếu các nguồn lực và kiến thức cần thiết để thích ứng với thế giới đầy biến động khi đó. Các học giả thời kỳ cuối Thanh cũng như trong các thời kỳ đầu sau khi nước Trung Hoa mới được thành lập liên tục tìm hiểu lý do để giải thích cho khoảng thời gian 100 năm ô nhục đó và tìm ra những cách khắc phục, thúc đẩy sức mạnh của đất nước.
Tựu chung lại có thể tóm tắt từ quan điểm các học giả TQ bằng hai luồng tư tưởng: (1) các giá trị tinh thần của TQ bị xói mòn nghiêm trọng, ảnh hưởng của đất nước đối với các khu vực xung quanh bị suy giảm và (2) môi trường quốc tế thay đổi quá nhanh trong khi TQ lại không thể theo kịp và nắm bắt được những thay đổi đó.
Đối với các vấn đề chính trị quốc tế, đặc biệt là với vấn đề Biển Đông, TQ đứng trước hai trạng thái mâu thuẫn, thứ nhất là mong muốn thể hiện sức mạnh để giành lại vinh quang đã mất từ “thế kỷ ô nhục”. Điều này được thể hiện rất rõ qua các tuyên bố hiếu chiến của phe “diều hâu TQ” như của tướng Peng Guangqian nói trên.
Không chỉ Việt Nam, Philippines mà cả một cường quốc châu Á như Nhật Bản cũng bị TQ đe dọa. Dựa vào sự gia tăng mạnh mẽ về lực lượng quân sự, TQ luôn muốn thể hiện vai trò cường quốc hàng đầu ở khu vực châu Á, để thể hiện sức mạnh của cường quốc quân sự. Từ đó, Bắc Kinh sẽ giành lại vinh quang đã mất, đặc biệt là trước Nhật Bản, để trả mối thù lịch sử của “thế kỷ ô nhục” khi phát xít Nhật chiếm đóng TQ trong giai đoạn thế chiến hai.
Tuy nhiên, trạng thái thứ hai mà TQ thể hiện trước nhân dân và khi biện hộ cho các hành động gây hấn của mình lại hoàn toàn mâu thuẫn với trạng thái thứ nhất. TQ liên tục coi mình là nạn nhân của các nước xung quanh, luôn bị xâm chiếm và gây hấn. TQ làm sai lệch dư luận đối với những tranh chấp ở Biển Đông bằng cách bôi xấu và “đổ tội” cho các nước láng giềng.
Lợi dụng các phương tiện truyền thông, TQ đã cố tình thể hiện cho người dân thấy bản thân TQ không chủ động gây sự mà bị “ép” nên buộc phải phản ứng. “Thế kỷ ô nhục” đã qua đi rất lâu, nhưng ám ảnh về một TQ “yếu ớt” vẫn còn được các chính trị gia nước này tận dụng như một quân bài để kích động chủ nghĩa dân tộc.
Trong một số vấn đề về luật quốc tế ở khu vực, Bắc Kinh cũng thể hiện tâm lý coi thường. TQ kí kết UNCLOS nhưng lại tự tách mình ra khỏi các cơ chế giải quyết tranh chấp liên quan đến chủ quyền lãnh thổ. Ngay cả trong các hội nghị khu vực như ARF và EAS, khi hầu hết các nước đều chỉ trích TQ vì các hành động gây hấn tại biển Đông, TQ vẫn duy trì các hành động bất chấp luật pháp quốc tế vì cho rằng mình bị chèn ép và đối xử thiếu công bằng.
“Thế kỷ ô nhục” và các yếu tố văn hoá và lịch sử liên quan có tác động mạnh mẽ tới chính sách và tư duy đối ngoại của TQ hiện tại. Với giấc mơ Trung Hoa, các nước láng giềng sẽ còn phải đối mặt với một nước TQ hăng hái hơn, cả tích cực và tiêu cực, trong quá trình tìm kiếm lại vị thế vốn có của mình tại khu vực.
Nguyễn Thế Phươngnghiên cứu viên thuộc Trung tâm Nghiên cứu Quốc tế (SCIS), Đại học KHXH&NV TP. HCM.,
Theo Vietnamnet
Thái giám ngoại quốc làm lụi tàn một triều đại Trung Hoa
Sử sách Trung Quốc ghi nhận thái giám ngoại quốc đầu tiên là Phác Bất Hoa, người Cao Ly, góp phần làm triều đại nhà Nguyên sụp đổ.
Phác họa chân dung thái giám ngoại quốc đầu tiên trong lịch sử Trung Hoa. Ảnh: Baidu
Theo Guoqing, thái giám ngoại quốc đầu tiên trong lịch sử Trung Hoa là Phác Bất Hoa. Ông là người Cao Ly (Triều Tiên ngày nay), sinh vào thời vua Nguyên Văn Tông (1304-1332).
Khi 7 tuổi, Phác Bất Hoa tịnh thân, vào cung làm nô tài chuyên lo quét dọn, trà nước. Một cô gái cùng vào cung lúc đó là Kỳ Lạc, sau này trở thành bạn thân của ông. Kỳ Lạc được giao việc may vá, thêu thùa trong cung.
Hai đứa trẻ đồng hương vô cùng thân thiết với nhau. Thời gian trôi qua, Kỳ Lạc trở thành một thiếu nữ xinh đẹp kiều diễm. Thỏa Hoan Thiệp Mộc Nhĩ, con trai vua Nguyên Văn Tông, một lần chơi đùa trong cung nhìn thấy Kỳ Lạc bèn đưa nàng về phủ. Không lâu sau, Thỏa Hoan lên ngôi vua, lấy hiệu Nguyên Thuận Đế (1320-1370). Kỳ Lạc được phong làm nhị hoàng hậu.
Trở thành mẫu nghi thiên hạ, hưởng thụ vinh hoa phú quý nhưng hoàng hậu Kỳ Lạc vẫn không quên người bạn cũ. Bà điều Phác Bất Hoa tới Hưng Thánh Cung của mình, phong làm Vinh Lộc Đại Phu kiêm Tư Chính Viện Sứ.
Tư Chính Viện là bộ phận chuyên quản lý tài chính trong nước dưới thời Nguyên. Được hoàng hậu ban cho cơ hội tốt, họ Phác không hề bỏ qua. Ông dần sở hữu gia tài kếch xù, đồng thời chia chác tiền của cho hoàng hậu. Hành vi tham ô của Phác Bất Hoa vô cùng cẩn thận, khéo léo nên không bị triều đình phát hiện.
Ông ta thường mang lễ vật tặng giới quyền quý hoặc hoàng thân quốc thích, khiến mọi người đều tán thưởng. Vua Nguyên bấy giờ vô cùng tín nhiệm họ Phác, thường phái ông đi vi hành, cứu tế.
Do có quan hệ thân thiết với hoàng hậu Kỳ Lạc, Phác Bất Hoa liên tục được thăng chức. Các đại thần trong triều đều phải nịnh bợ, không dám làm trái ý ông ta. Tuy nhiên, tiền tài không thỏa mãn được tham vọng của Phác Bất Hoa. Ông ta bắt đầu ngấp nghé quyền lực trong triều.
Sau khi con trai hoàng hậu Kỳ Lạc được phong hoàng thái tử, họ Phác đặt hết kỳ vọng vào đó. Bữa ăn giấc ngủ của thái tử đều do đích thân ông ta chăm sóc. Vì chán ghét chính sự, chỉ lo hưởng lạc, Nguyên Thuận Đế giao hết quyền lực cho thái tử. Vua còn phong cho Sóc Tư Giám, người được Phác Bất Hoa tiến cử, làm tể tướng. Lúc này, Phác Bất Hoa trở thành nhân vật quyền uy bậc nhất. Từ việc thăng giáng quan thần đến ban hành quốc sách đều do ông ta quyết định.
Chân dung nhị hoàng hậu Kỳ Lạc. Ảnh: Baidu
Do Nguyên Thuận Đế giao hết quyền hành cho Phác Bất Hoa và Sóc Tư Giám, quan thần trong triều dần bất an, các thế lực nổi loạn trong nước bắt đầu tạo phản. Thái tử thấy thế sự bất ổn, bèn lập mưu ép cha thoái vị.
Phác Bất Hoa, Sóc Tư Giám và nhị hoàng hậu Kỳ Lạc đều ủng hộ thái tử, bắt đầu lập mưu tạo phản. Nguyên Thuận Đế phát hiện, bèn lập tức tống họ vào đại lao. Nhân lúc thái tử xuất kinh, Bình La Mộc Nhĩ, một kẻ vốn ghen ghét Phác Bất Hoa và Sóc Tư Giám, đã tranh thủ giết chết họ.
Bấy giờ, Chu Nguyên Chương đem quân tiến đánh kinh thành nhà Nguyên. Nguyên Thuận Đế thấy đại cục sắp mất, hối hận trách thái tử: "Giang sơn Đại Nguyên của ta đã mất trong tay mẹ con ngươi". Tuy vậy, lòng vua cũng biết rằng, tất cả đều do mình giao hết quyền vào tay Phác Bất Hoa. Không lâu sau khi Phác Bất Hoa chết, triều Nguyên lụi tàn.
Hải Yến
Theo VNE
Thủ tục ly hôn của quý tộc phong kiến Trung Hoa Vào thời Đường, địa vị nam nữ tương đối bình đẳng, vợ chồng có thể thỏa thuận ly hôn và phải có chứng nhận từ người thân hai bên, nhà trai cũng phải bồi thường cho nhà gái. Phóng thê thư (giấy bỏ vợ), tức văn bản chứng thực ly hôn của tầng lớp quý tộc vào thời Đường. Ảnh: People's Daily. Theo...