Bà vợ ngoan hiền đánh ghen khiến nhân tình của chồng phải khóc thét
Chỉ 5 phút sau cú điện thoại của gã xe ôm, 3 người đàn bà hùng hổ xuất hiện lao vào ả nhân tình của chồng Mai mà cào cấu, mà đấm đá. Cô ta chỉ còn biết khóc lóc thảm thiết van xin. Chứng kiến cảnh ấy Mai hả lòng hả dạ lắm.
Chồng Mai làm xây dựng, nay công trình này mai công trình khác, cả năm may ra anh mới ở nhà với vợ con được một tháng. Nhưng chuyện ấy cũng không làm Mai khó chịu. Cô nghĩ chồng phải chấp nhận xa vợ, xa con cũng là vì lo cho cuộc sống của gia đình. Bổn phận làm vợ cô phải biết chăm lo cho gia đình để anh yên tâm trong những lần xa nhà.
Bố mẹ chồng coi Mai như con gái, ông bà luôn tự hào về cô dâu ngoan hiền của mình. Không chỉ được lòng bố mẹ chồng mà anh chị em nhà chồng cũng rất quý Mai. Họ coi cô như một tấm gương mẫu mực mà các cô con dâu phải học tập.
Thấy Mai và chồng như “vợ chồng Ngâu” chị em trong cơ quan có người đã trêu: “Chồng đi xa thế không lo ông ấy bồ bịch à. Đi theo mà giữ chồng đi chứ, mất lúc nào không biết đâu”. “Ai chứ chồng em thì em chả lo, tối nào anh ấy cũng phải gọi cả tiếng đồng hồ về hỏi thăm mẹ con em. Chị bảo suốt ngày chạy công trình, làm ngày làm đêm như thế sức đâu mà bồ bịch nữa”, Mai hoàn toàn tin tưởng vào chồng mình. Nhưng những lời của mấy chị đồng nghiệp cũng làm cô suy nghĩ nhiều: “Hay là mình vào thăm anh ấy nhân tiện thử kiểm tra chồng xem sao?”.
“Hay là mình vào thăm anh ấy nhân tiện thử kiểm tra chồng xem sao?”. (Ảnh minh họa)
Nghĩ là làm, Mai thu xếp công việc và mọi chuyện trong nhà để vào Nha Trang – nơi chồng cô đang thi công công trình. Cô bảo với mọi người trong nhà là vào đó thăm chồng, muốn anh được bất ngờ nên đừng ai gọi điện báo trước cho anh. Ngồi trên tàu, Mai vẫn nói chuyện với chồng một cách bình thường. Thỉnh thoảng chồng cô nghe có tiếng tàu chạy lại hỏi thì cô bảo mình đang bị tắc đường vì có tàu chạy qua. Để vợ đi an toàn nên chồng Mai đã tắt máy.
Vào đến nơi Mai tự mình tìm đến công trường anh làm việc rồi mới gọi cho anh. Chồng Mai khi nhìn thấy vợ thì mừng quýnh, anh ôm lấy cô rồi bế thốc vợ lên. Thấy chồng không ở tại những căn nhà mà công ty dựng cho nhân viên tại công trường như anh kể mà thuê một phòng trọ riêng. Mai thắc mắc hỏi thì chồng bảo: “Anh mới thuê, ở riêng thế này cho yên tĩnh. Đi làm xong về đến nhà nghỉ ngơi được, chứ ở công trường đông đúc ầm ĩ anh không ngủ nổi”.
Tôi ấy hai vợ chồng Mai nói chuyện tới khuya và có một buổi tối hạnh phúc sau thời gian dài xa cách. Sáng hôm sau anh đi làm Mai ở lại phòng trọ một mình. Cô đến bất ngờ nên chồng không thu xếp nghỉ được. Ngày mai thì cô lại phải về rồi vì để bọn trẻ ở nhà lâu Mai không yên tâm.
Ở nhà một mình buồn, Mai hết đứng lại nằm, mãi rồi cũng đến lúc chồng về. Thoáng thấy bóng anh Mai chạy vội ra đón, nhưng đúng lúc ấy cô cũng bắt gặp cảnh chồng và cô gái phòng trọ bên cạnh mặt đối mặt nhau ở trước cổng ngõ. Nhìn họ có vẻ bối rối, Mai hắng giọng một tiếng rồi đon đả gọi chồng: “Anh về rồi đấy à, em mong anh mãi, vợ chồng mình đi chơi đi”. Chồng Mai nghe tiếng vợ thì giật mình và quay ngay vào bên trong với vợ.
Vào đến nhà, Mai vừa cười vừa nói:
Video đang HOT
- Anh có cô hàng xóm xinh ghê, giờ em mới thấy mặt. Con gái trong này nhìn quyến rũ thật đấy.
- Em thì… Sáng anh đi sớm, đêm mới về gặp ai nữa đâu mà biết xinh với xấu. Em chỉ nghĩ linh tinh.
- Ấy là em cứ nói thế. Anh cũng phải biết giữ mình đấy nhé. Em hiền thật nhưng không phải là không biết ghen đâu, một khi đàn bà đã ghen thì như thế nào anh chắc anh cũng chẳng lạ nữa.
Chồng mai ậm ừ cho qua rồi bảo cô chuẩn bị đi chơi. Mai thấy chồng cũng chưa có biểu hiện gì là có bồ nhí cả nên cô cũng yên tâm hơn.
Sáng hôm sau lúc chồng chuẩn bị chở Mai ra ga thì anh nhận được một cú điện thoại báo công trường đang có sự cố cần anh ra giải quyết gấp. Vậy là Mai bảo chồng để mình bắt xe ôm đi và giục anh nhanh chóng ra công trường. Nhưng vừa đi được nửa đường thì Mai sực nhớ ra là quên ví ở nhà trọ của chồng, vé tàu và giấy tờ cô để cả trong ấy. Mai liền bảo anh xe ôm quay lại.
Đến cổng Mai nhẹ nhàng mở cổng bước vào và bảo người xe ôm đứng đợi. Cô giật mình khi thấy phòng trọ của chồng không khóa. Rõ ràng lúc sáng cô đã nhìn thấy chồng khóa cửa rồi dẫn cô ra bắt xe ôm mà. Tiến lại gần hơn, Mai sững người khi nghe giọng của chồng và một cô gái vọng ra từ phòng trọ. Mai nhòm qua khe cửa thì thấy họ đang ở trên giường.
Mai nhòm qua khe cửa thì thấy họ đang ở trên giường. (Ảnh minh họa)
Máu trong người sôi lên Mai đạp tung cửa bước vào:
- Đây là sự cố anh cần giải quyết phải không? Anh chỉ chờ tôi đi khó là rước nó sang ngay, tôi thật không ngờ. Cái con ranh định cướp chồng bà bà phải cho một trận.
- Chị định làm gì tôi nào? Chị ở tận ngoài đấy chả nhẽ cứ bắt chồng mình ở đây phải nhịn chay sao?
- Mày còn già mồm thách bà à.
- Tôi thách đấy, thử xem người chị thế kia làm gì được tôi.
Thấy bên trong ầm ĩ, người xe ôm cũng bước vào xem sự thể thế nào. Thấy anh ta tới mắt chị bỗng sáng lên. “Anh vào đây, con này cướp chồng tôi, tôi thuê anh cho nó một trận cho nó chừa đi”. Chị vừa nói vừa rút một xấp tiền đặt vào tay anh ta, đúng là trời thương chị, chẳng ai ngờ tay xe ôm ấy lại chính là dân giang hồ, nhìn thấy vụ làm ăn tiền tươi hắn ta nhận lời ngay. “Chuyện nhỏ, nhưng tôi không đánh đàn bà, để tôi gọi người”.
Chỉ 5 phút sau cú điện thoại của gã xe ôm, 3 người đàn bà hùng hổ xuất hiện lao vào ả nhân tình của chồng Mai mà cào cấu, mà đấm đá. Cô ta chỉ còn biết khóc lóc thảm thiết van xin. Chứng kiến cảnh ấy Mai hả lòng hả dạ lắm.
- Còn dám thách chị nữa không em? Đừng có tưởng nhìn chị thế này mà dễ bắt nạt nhé. Cô nhìn xem, đến chồng chị còn phải ngồi kia há hốc mồm kinh ngạc đấy. Chắc anh ta cũng không ngờ.
Chồng Mai lúc này như bừng tỉnh, anh rối rít xin cô tha thứ nhưng Mai chẳng thèm để ý. Mai ra Bắc hôm trước hôm sau chồng cô cũng trở ra. Mai đã viết đơn ly hôn và thưa chuyện với bố mẹ chồng. Cả nhà chồng ai cũng choáng váng với màn đánh ghen của nàng dâu ngoan hiền, họ cũng không thể tưởng tượng con trai mình lại có lỗi với vợ như thế. Bố mẹ chồng khuyên can Mai hãy suy nghĩ lại, tạo cơ hội cho chồng sửa chữa lỗi lầm. Nhưng Mai thì đau đớn lắm, cứ nghĩ đến cái cảnh ả nhân tình thách thức mình cô lại càng giận chồng, chẳng còn thiết sống với một người đàn ông lừa lọc bạc tình ấy nữa.
Theo Blogtamsu
Thề sẽ không ở cữ nhà chồng nữa!
Một lần ở cữ nhà chồng khiến em bị ám ảnh cho đến mấy năm sau.
Hồi mang bầu, thấy mẹ chồng nhiệt tình nên em mới quyết định về đó sinh con. (ảnh minh họa)
Hồi mang bầu cu Tít, vì vợ chồng em đang phải thuê nhà trên Hà Nội nên đến khi sinh nở, tính đi tính lại chúng em đã quyết định về quê sinh con. Hai vợ chồng chân ướt chân ráo ra trường, cưới nhau rồi có con luôn nên chúng em chẳng có nhiều tiền dành dụm. Được cái bố mẹ hai bên đều không đến nỗi nào nên em cũng bớt lo khoản sắm đồ cho bé. Mẹ chồng em còn mạnh mồm tuyên bố "vì bây giờ mẹ mới có thằng cháu đích tôn đầu tiên nên mẹ sẽ sắm sửa mọi thứ, con chỉ việc ăn và đẻ thôi." Nghe mẹ nói thế vợ chồng em mừng ra mặt.
Em làm việc đến tháng thứ 8 thai kỳ thì xin nghỉ làm sớm để về quê chờ sinh. Ngày đó em cũng băn khoăn không biết nên về nhà mẹ đẻ hay mẹ chồng. Trong thâm tâm mình thì đương nhiên con gái nào chẳng muốn được ở cữ nhà mẹ đẻ, thế nhưng còn chồng mình, rồi bố mẹ chồng có cho phép không? Nhất là khi mẹ chồng em lại rất sốt sắng chuẩn bị đồ đạc cho mẹ con em. Bà cũng tự quyết định rằng em sẽ phải ở cữ 3 tháng mới được sang nhà ngoại. Thấy bố mẹ chồng nhiệt tình và cũng để đẹp lòng người lớn và chồng, em quyết định theo chồng về quê đẻ. Thời gian đó, chồng chỉ về ở với em được 1 tuần rồi lại lên Hà Nội làm. Những ngày sống xa chồng, giữa những người nhà chồng chẳng lạ nhưng cũng không thân thiết khiến em buồn lắm. Nói thật là em về làm dâu nhà chồng đã được gần 1 năm nhưng số ngày em ở cùng bố mẹ chồng chắc đếm được trên đầu ngón tay. Một vài tháng bọn em mới tranh thủ về quê chơi dịp cuối tuần. Vì vậy mà tình cảm bố mẹ chồng - nàng dâu cũng chẳng thắm thiết.
Những ngày ở nhà chồng chờ sinh, mẹ chồng cũng rất chu đáo chăm sóc mẹ con em. Vì rảnh rỗi nên dù bụng bầu to vượt mặt nhưng em vẫn cố gắng thức khuya, dậy sớm để cơm nước, dọn dẹp nhà cửa cho bố mẹ. Có lẽ vì thế mà bố mẹ hài lòng lắm lắm. Duy chỉ có em là vẫn buồn vì nhớ chồng và thèm được về với mẹ đẻ. Hơn 1 tháng sau đó em sinh nở. Ngày hôm đó, em thấy bụng đau lâm râm, liền bảo với mẹ chồng thì bà bảo chắc sắp sinh đấy. Em vội chuẩn bị đồ đạc để ra bệnh viện nhưng bà ngăn lại bảo cứ từ từ đã, chưa đẻ được đâu mà lo. Mãi đến chiều, khi em đau quá, mẹ mới nhờ người chở em ra viện. Lúc đó dù đau lắm nhưng em vẫn thắc mắc không hiểu vì sao mẹ không muốn cho em ra viện sớm. Ngồi ở phòng chờ sinh, em nghe mẹ nói với chồng em rằng: "Mẹ đã bảo rồi, cái Lan chưa đẻ được đâu. Ra đây làm gì cho tốn tiền viện phí, tốn cả tiền cơm nước cho người phục vụ". Em dần hiểu ra rằng, mẹ dù rất nhiệt tình đón cháu nội nhưng dường như bà hơi keo kiệt. Nghĩ lại mới thấy hồi 1 tháng về chờ sinh, mẹ chẳng một lần đi chợ mua thức ăn cho em mà ngày nào em đưa tiền mẹ mới mua. Có ngày mẹ còn bảo em tháng cuối rồi ăn nhiều sẽ khó đẻ. Em thì chẳng nghĩ gì đến những câu nói đó...
Những ngày ở cữ mới thấm thía cái tính keo kiệt của mẹ chồng. Từ ngày ở bệnh viện về ngày nào mẹ cũng chỉ cho em ăn cơm trắng và rau luộc. Mẹ bảo sản phụ ăn uống tùm lum sẽ khiến con bị đau bụng. Mặc dù thời gian ở bệnh viện bác sĩ đã nói rõ ràng rằng em có thể ăn uống mọi thức miễn là ăn chín uống sôi. Đang dạ bầu bí ăn khỏe, đến khi đẻ xong vừa mệt lại tiết sữa cho con nên em luôn trong tâm trạng thèm ăn và đói. Nhiều lúc đói quá bảo anh xã mua cho gói bánh ăn thêm mà mẹ chồng nhìn thấy là bà mắng liền, bà bảo không nghe lời bà, con đau bụng thì đừng trách. Hình như sợ em "ăn vụng", mẹ chồng còn "tịch thu" gói bánh sang phòng bà luôn. Nhiều lúc đói quá em toàn phải "ăn vụng" khi không có mặt mẹ.
Nhưng 1 tuần đầu sau sinh còn có anh xã ở nhà. Sau đó, chồng em lại về Hà Nội để đi làm. Những ngày đó mới thật buồn và khổ. Hồi mang thai, thấy mẹ chồng nhiệt tình thế nên em mới quyết định về đây ở cữ, ai ngờ... Có hôm mẹ đẻ em sang chăm, ở lại ăn cơm mà mẹ chồng chẳng mua lấy một tí thức ăn. Em xấu hổ với mẹ đẻ vô cùng.
Em bị ám ảnh những ngày ở cữ nhà chồng. (ảnh minh họa)
Buồn nữa là không hiểu do cơ địa hay do chế độ ăn uống của em đạm bạc mà hồi mới sinh em rất nhiều sữa nhưng càng ngày sữa càng ít. Đến tháng thứ 2 sau sinh đã không đủ sữa cho con. Được thể, mẹ chồng còn mắng em: "Chỉ việc ăn với đẻ mà cũng không làm được". 1 tháng đầu, Tít nhà em chỉ tăng được 0,7kg, thế là ngày ngày bà lấy cháu ra để mắng em: "Khổ thân cháu tôi, bú mỏi mồm mà chẳng no. Cứ đà này sẽ suy dinh dưỡng mất thôi".
Sau sinh, vừa mệt mỏi, đau đớn lại kèm áp lực mẹ chồng keo kiệt, khó tính nên em đã bị stress nặng. 2 tháng sau sinh em gầy tong teo hơn cả ngày chưa mang bầu. Hôm đó, mẹ đẻ em sang chơi, thấy mặt em xanh lét lại gầy gò, mẹ thương quá nên đã quyết tâm xin em về nhà bà để chăm sóc. Ấy vậy mà mẹ chồng em dứt điểm không cho. Bà bảo kiểu gì cũng phải hết 3 tháng 10 ngày mới được đi đâu thì đi. Em đã phải ở đó hết thời gian ở cữ mới được sang nhà ngoại đấy.
3 tháng ở cữ nhà chồng nói không ngoa nhưng đúng như ở trong địa ngục. Giờ đây Tít đã được 2 tuổi rồi nhưng em vẫn còn ám ảnh những ngày ở cữ nhà chồng. Nếu có tập hai, dù nghèo em cũng sẽ quyết tâm ở cữ trên này cùng chồng hoặc về nhà mẹ đẻ. Em sợ ở cữ nhà chồng lắm rồi!
Theo VNE
Cú sốc "thay máu" hoàn toàn hôn nhân của tôi Đợi em phân chia xong xuôi, tôi lẳng lặng nói một câu duy nhất: "Em cứ lấy bất cứ thứ gì em muốn. Còn anh, khi ra khỏi nhà này, sẽ chỉ lấy duy nhất một thứ, đó là em". ảnh minh họa Liên quan đến vấn đề phân chia tài sản, xin được góp vui bằng câu chuyện về một lần ly...