Bà thông gia nghiện mua sắm, tiêu tiền như phá, bắt con dâu phải trả nhưng nhờ trông cháu thì chối đây đẩy
Thôi thì bà ấy không thương con dâu đã đành nhưng chẳng lẽ không thương con trai mình?
Gả con gái đi lấy chồng là nỗi lòng của nhiều bà mẹ chứ chẳng phải của riêng tôi. Hàng ngày đối mặt với bao nhiêu sóng gió trong cuộc sống gia đình đã đủ đau đầu rồi, nhưng cứ nghĩ đến những tủi thân của con gái ở nhà người ta tôi lại càng nặng lòng hơn.
Có lẽ, mỗi lần nhắc đến thông gia, nhiều người sẽ đến những mối quan hệ có chút chừng mực và khách sáo nhưng đối với tôi, đó lại là những câu chuyện đầy trăn trở và mệt nhọc.
Bà thông gia của tôi, một người phụ nữ quý phái và đầy sức sống, có một sở thích thành nghiện ngập luôn đó là mua sắm. Không phải là mua sắm những thứ cần thiết, mà là những cuộc vui chơi tiêu hoang không hồi kết. Bà có một đam mê bất tận với những chuyến shopping, những chiếc túi hàng hiệu, và không ngần ngại chi tiền cho những chuyến du lịch xa hoa mỗi khi có cơ hội. Tôi hiểu, mỗi người có quyền theo đuổi niềm đam mê của riêng mình, nhưng đó là khi họ tự chủ về tài chính.
Tuy nhiên, điều khiến tôi đau đầu nhất không phải là thói quen xa xỉ của bà, mà là việc bà không hề có nguồn tài chính ổn định để chi trả cho những sở thích ấy. Và thay vì tự lập và tiết kiệm, bà thường xuyên gây áp lực để con gái tôi phải đứng ra trả tiền cho những khoản mua sắm đó. Mỗi lần như vậy, lòng tôi lại quặn thắt khi phải lấy từ số tiền dành dụm của con gái, số tiền mà vợ chồng chúng nó có thể dùng để mua sữa, tã, bỉm cho con.
Điều trớ trêu là dù bà có thể dành cả ngày bên ngoài để mua sắm, bà lại không sẵn lòng dành chút thời gian nào để trông nom cháu mình. Khi con gái tôi nhờ bà ấy giữ cháu cho đến khi thằng bé đủ tuổi đi nhà trẻ để con bé có thể đi làm, câu trả lời luôn là một sự từ chối thẳng thừng với lý do “bận rộn” hoặc “đã có kế hoạch khác”. Tôi không thể hiểu nổi tại sao việc gặp gỡ bạn bè, đi chơi xa hay ngồi hàng giờ trong các trung tâm thương mại lại quan trọng hơn việc chăm sóc và dành thời gian cho cháu mình.
Cuối cùng, như các cụ đã nói, cháu bà nội tội bà ngoại, thương cháu thương con, tôi đành gác lại nhiều việc để ở nhà trông thằng bé. Tôi không thể không cảm thấy sự bất công cho con gái mình khi mà nó vừa phải làm việc vất vả để kiếm tiền, vừa phải chăm sóc con nhỏ, trong khi bà thông gia lại sống một cuộc sống vô tư, không lo lắng về bất kỳ trách nhiệm nào.
Video đang HOT
Đôi khi, tôi tự hỏi, liệu bà ấy có thực sự yêu thương và quan tâm đến gia đình con trai mình không, hay chỉ coi chúng nó là nguồn tiền bất tận cho những thú vui cá nhân? Tôi cảm thấy đứa con gái mình dứt ruột đẻ ra và yêu thương nuôi nấng đang bị cuốn vào một trò chơi mà luật lệ chỉ có một mình bà thông gia đặt ra, còn nó chỉ là một quân cờ bị đẩy đưa theo ý muốn của bà ấy.
Trong những đêm dài thao thức, tôi thường nghĩ về cách để thay đổi tình hình này. Tôi biết rằng mình cần phải đặt ra giới hạn và bảo vệ quyền lợi của bản thân và gia đình nhưng khổ nỗi mối quan hệ giữa 2 nhà thông gia luôn là mối quan hệ rất nhạy cảm. Khi vợ chồng chúng nó vẫn đang cố gắng nhẫn nhịn thì tôi đành phải đứng ngoài nhìn, xót con, thương cháu mà chẳng thể làm gì được.
Tôi từng gọi con rể sang để nói chuyện, tôi muốn biết tâm nguyện của nó thế nào. Thằng bé cũng có những nỗi khổ tâm của riêng mình. Bố nó mất lâu rồi giờ chỉ còn mỗi mẹ, biết rằng bà tiêu xài hoang phí làm khổ vợ con mình nhưng cũng chẳng bỏ được mẹ.
Tôi phân tích rõ ràng tình hình cho con rể nghe, yêu thương không có nghĩa là phải chiều chuộng vô độ. Bây giờ tiền không phải vỏ hến, cứ tiêu hết đi rồi đến khi chính bà thông gia có việc gì như ốm đau thì lấy đâu ra tiền mà lo?
Hôm vừa rồi, con gái tôi gọi điện xin về nhà ở 1 thời gian vì vợ chồng nó cãi nhau căng thẳng vì chuyện bà thông gia vay tín dụng để đi du lịch rồi giờ về bắt con cái chi trả. Bên tín dụng họ gọi điện liên tục, làm phiền kinh khủng cuộc sống của cả nhà. Hai vợ chồng nó vì chuyện này mà xích mích không thể giải quyết được…
Tôi bảo con gái cứ đưa cháu về nhà ở tạm đã rồi tính sau. Tôi có linh cảm vợ chồng nó đến phải ly dị vì bà thông gia mất thôi. Có vẻ như con gái tôi cũng quá mệt mỏi khi phải “nuôi” 1 cái thùng không có đáy ấy.
Tôi đau lòng chứ, nhưng lại không dám khuyên con gái dứt khoát, lời khuyên nào liên quan đến hôn nhân của người khác đều là không nên.
Tôi thật sự không hiểu, cùng là những người mẹ, tại sao tôi đau lòng con cái đến như vậy mà bà thông gia thì lại luôn hành hạ cuộc đời chúng nó? Thôi thì bà ấy không thương con dâu đã đành nhưng chẳng lẽ không thương con trai mình? Tại sao không xót những đồng tiền mà con cái nó làm ra để tiêu như phá thế?
Đi làm về muộn bị mẹ chồng nhiếc móc suốt bữa ăn, con dâu đáp trả một câu cả nhà chồng nghẹn đắng
Mẹ chồng đang hùng hổ mắng nhiếc con dâu, bị đáp trả một câu khiến bà nghẹn đắng không nói được thêm câu nào.
Tôi ở nhà chồng cũng đã được 3 năm. Từ ngày kết hôn tới giờ tôi luôn làm tốt vai trò của mình, ở nhà chăm chỉ làm hết các việc nhà. Hầu như mọi việc trong nhà đều một tay tôi làm, mẹ chồng và chồng không giúp gì. Cả em chồng đang tuổi ăn học cũng luôn lấy cớ học tập để trốn tránh việc nhà, cho dù đó là việc cá nhân.
Đi lấy chồng phải chấp nhận mọi chuyện, dẫu mẹ chồng hay em chồng có vô lý cũng phải nín nhịn cho yên thân. Vậy mà mẹ chồng cũng không vừa lòng, trong khi tôi gánh vác nhiều thứ trong nhà. Tôi đi làm vất vả nhưng sáng vẫn phải dậy sớm lo ăn sáng cho cả nhà, chuẩn bị cho bữa trưa. Chiều về là chưa được nghỉ ngơi đâu, phải nấu ăn, rửa bát, dọn nhà...
Mẹ chồng tôi rất khó tính, trong nhà ai cũng không dám cãi lại bà. Ngay cả bố chồng tôi cũng phải nhẫn nhịn, coi như không thấy những chuyện oái oăm của mẹ chồng. Vì thế bà càng được đà thể hiện uy quyền, ghê gớm trong nhà. Tôi là con dâu, dĩ nhiên phải hứng chịu nhiều nhất trước sự khó chịu của mẹ chồng.
Điều kỳ lạ là tôi chưa bao giờ thấy mẹ chồng tươi cười, khen ngợi con dâu lấy một câu, dẫu chỉ là động viên. Bà giữ thái độ dửng dưng, khó tính, ngay cả khi con dâu đã làm mọi thứ rất tốt. Tôi đi làm, cũng chỉ muốn phụ giúp gia đình, lo cho tương lai của con sau này. Vậy mà mẹ chồng luôn lấy cớ tôi đi làm ở công ty ra để soi mói, mắng mỏ.
Bị mẹ chồng mắng mỏ, con dâu đã phải đáp trả khiến bà bẽ mặt. Ảnh minh họa
Sống cảnh đi làm có lương, làm hết việc nhà, nhưng không khác nào là kẻ ăn bám trong mắt mẹ chồng và em chồng. Dạo này công ty nhiều việc, tôi đi sớm và về muộn hơn một chút so với bình thường. Đã nói trước với cả nhà như vậy rồi, nhưng mỗi khi chào mẹ chồng để đi làm mà trông mặt bà coi tôi không khác gì kẻ thù.
Về muộn cũng bị bà nói cho thậm tệ, mà tôi cũng đâu về quá muộn. Chỉ không kịp giờ nấu cơm, mọi thứ tôi chuẩn bị sẵn, mẹ chồng chỉ nấu chút là xong bữa cơm. Ngồi vào mâm cơm, là lúc tôi bị mẹ chồng chì chiết: "Chả ai sướng như con dâu nhà này, đi chơi cho đã rồi về nhà có người hầu hạ cơm nước. May mà tôi hiền lành thương con, thương cháu, chứ phải nhà khác họ đuổi cổ thẳng".
Ấm ức vì mấy ngày liền bị mẹ chồng đối xử tệ bạc cũng chỉ đi về muộn, mà tôi đâu có được ai làm giúp được gì. Mọi việc nhà đều được mẹ chồng phần cho con dâu về làm. Không chịu đựng được nữa, tôi đành đáp lại: "Trong bữa ăn con cũng không muốn có lời qua tiếng lại, nhưng mẹ đã nói thế con cũng xin phép có ý kiến ạ. Cuối năm công ty nhiều việc, nên về muộn hơn một chút, điều này chắc cả nhà đã biết từ mấy năm nay. Giờ con đi làm có được đồng lương cao, hơn gấp mấy lần chồng con thì đương nhiên thời gian sẽ bận và áp lực hơn. Từ mai con xin phép nghỉ làm, xem nhà mình sẽ chi tiêu ra sao ạ".
Sau câu nói của tôi, cả nhà im bặt, mẹ chồng không thể nói gì hơn mặc dù bà rất tức giận. Tôi thấy mọi người cố ăn mà nghẹn đắng, lo sợ nếu tôi giận dỗi, bỏ việc thì nhà cửa không biết lấy tiền đâu ra chi tiêu. Hàng tháng, tôi có bao nhiêu tiền lương cũng đều phục vụ gia đình hết, còn lo tiền ăn học cho cô út nhà chồng. Chồng tôi lương tháng 5 triệu, anh ấy tiêu gần hết, sao mà trông mong được.
Mấy hôm nay mẹ chồng không còn soi mói chuyện tôi đi làm sớm về muộn nữa. Tôi được yên thân, nhưng trong lòng vẫn còn ấm ức, đi làm không dám nghỉ ngày nào vì sợ giảm thu nhập, vậy mà bị nhà chồng nói ra nói vào. Tôi có nên nhân việc này cắt bớt số tiền đưa cho mẹ chồng hàng tháng? Nếu như không chịu nổi sự chèn ép của mẹ chồng và em chồng, tôi có nên ra ngoài ở riêng? Hãy cho tôi lời khuyên!
Con dâu cả tuần vứt rác 1 lần khiến nhà tôi bốc mùi nồng nặc nhưng cứ hễ nhắc nhở là bà thông gia lại bênh chằm chặp Làm sao tôi có thể biến cái nhà mình thành bãi rác bằng đứa con dâu nói mãi không nổi này được? Gia đình tôi mới đây đã trải qua một biến cố không nhỏ khi đứng trước sự thật rằng con dâu mình, người mà từ lúc đầu chúng tôi luôn kỳ vọng sẽ là người bạn đồng hành cùng con trai...