Ba thân yêu!
Nhiều lúc con cãi lời ba, ba không mắng chửi con, ba chỉ lặng buồn không nói một lời.
Có lẽ trên đời này người yêu thương con nhất là ba, người luôn che chở con, giúp con vượt qua mọi khó khăn, thử thách cũng là ba. Tất cả những gì ba dành cho con đều xuất phất từ một trái tim luôn luôn đầy ắp yêu thương, trái tim của tình phụ tử thực sự. Trái tim đó có lẽ không đủ sức để làm tan chảy băng tuyết của mùa đông nhưng nó vẫn có đủ ấm áp để sưởi ấm cho con mỗi khi đông lạnh tràn về để rồi người phải truyền hơi ấm đó phải chịu đựng lạnh lẽo. Trái tim đó có lẽ không đủ sức để xua tan cái nóng nực của mùa hè nhưng nó vẫn đủ sức để quạt cho con thơ mỗi khi con cảm thấy nóng, thấy ngột ngạt để rồi những giọt mồ hôi trên khuôn mặt của người cứ lăn dài xuống mãi mà vẫn bảo “ Ba không nóng”.
Con vẫn còn nhớ cái thủa bé thơ, lúc con còn nhỏ lắm, cứ mỗi sáng sớm là ba lại chở con đi học, trường thì xa nhà, ngồi trên chiếc xe đạp lọc cà lọc cọc, con ngồi sau lưng và ôm ba thật chặt, vừa đi ba vừa hát cho con nghe, những điệu hát đó sao mà vui vẻ, hạnh phúc đến thế. Đến trước cổng trường, ba lại hỏi “ Con đã có tiền chưa?” thế rồi ba lại lục trong túi và đưa cho con 1000. Tờ 1000đ sao lúc đó đối với con lại lớn đến thế? Cứ đến bữa ăn, ba toàn nhường cho con ăn thức ăn ngon, ba chỉ ăn rau thôi, để rồi sau đó ba lại lặng lẽ ăn lại phần thừa của con, đó chỉ là xương cá, xương thịt mà ba vẫn ăn ngon miệng. Cứ mỗi lần đi chơi, ba lại mua cho con nhưng cây cà rem, mua đồ chơi cho con, rồi sau đó ba lại bảo “ Con về nhà đừng nói với mẹ ba đã mua cho con nghe chưa“. Thế rồi khi mẹ hỏi thì con lại bảo “Ba bảo con về nhà đừng nói với mẹ ba mua cho con những thứ đó“, nghe vậy ba lại ôm chầm lấy con, cứ nựng nịu con hoài.
Đến khi con về Huế học ba lại theo con. Ba chăm sóc con, yêu thương con để con đỡ nhớ nhà, ba che chở cho con mỗi khi con đau ốm. Dù ở trọ nhưng con vẫn vui biết bao vì có ba bên cạnh. Thức ăn ba nấu không ngon bằng mẹ nhưng mỗi khi ăn thì con cảm thấy sao lại ngon đến thế, hấp dẫn đến thế! Mọi việc ba làm đều vụng về nhưng khi con nhìn thấy thì con luôn cho rằng nó thật hoàn hảo, chắc không ai làm tốt hơn ba đâu. Khi con bước vào tuổi dậy thì, ba lại dạy con nhiều điều mới mẻ hơn nữa, cách nhìn cuộc đời bằng con mắt thứ ba, cách biết kiềm chế cảm xúc của mình. Nhiều lúc con cãi lời ba, ba không mắng chửi con, ba chỉ lặng buồn không nói một lời nào cả. Những lúc như thế con lại cảm thấy có lỗi với ba lắm, con muốn xin lỗi ba rằng con đã sai nhưng con không đủ can đảm để nói.
Video đang HOT
Có lẽ trên đời này người yêu thương con nhất là ba (Ảnh minh họa)
Rồi những lúc khi ba mẹ cãi nhau, mẹ mắng ba bất tài, vô dụng. Ba cứ làm thinh, rồi ba nhìn về phía con với ánh mắt thật lạ kì, một ánh mắt dường như không hề có một nỗi oán hận nào cả, nó vẫn long lanh nhưng lại kiên quyết để không cho những giọt sương chảy xuống. Ba biết không, những lúc như thế con thương ba biết bao nhiêu! Con thương ba lắm ba à! Con thừa hiểu rằng tất cả những việc ba làm đều vì con. Một người đàn ông có thể mất tất cả nhưng không bao giờ được phép từ bỏ sự nghiệp của mình, vậy mà ba đã đi ngược lại với điều đó. Ba vì gia đình, ba vì con mà từ bỏ đi sự nghiệp của ba để theo con về Huế, ba không muốn con hư hỏng, không muốn con phải thiếu thốn tình cảm, không muốn con cô đơn, buồn tủi. Tại sao ba lại tốt với con quá vậy? Tại sao hả ba? Kiếp này làm sao con có thể trả hết công ơn của ba đây? Làm sao con có thể trả hết đây?
Bây giờ ngước nhìn lên bài vị của ba mà lòng con đau nhói, tim con đau lắm ba ạ! Con khóc nhiều lắm nhưng đã quá muộn rồi, bà đã không còn ở bên con nữa rồi, ba đã ra đi thật rồi. Con phải làm sao đây? Con phải làm sao để thực hiện những lời hứa của mình đây? Con đã hứa với ba sẽ xây nhà lầu cho ba ở, sẽ mua thật nhiều thức ăn ngon cho ba ăn, mua thật nhiều áo quần đẹp cho ba mặc nhưng con đã không còn cơ hội nữa rồi! Ba đã đi xa thật rồi! Cuộc đời ba nghèo, ba toàn sống vì gia đình, vì con mà chưa một lần ba nghĩ đến lợi ích của riêng mình cả. Con cảm ơn ba nhiều lắm ba à!
Nếu như có kiếp sau thì chúng ta đừng làm cha con nữa ba nhé. Con sẽ không muốn làm con của ba nữa đâu, con không muốn ba phải vì con thêm một lần nào nữa. Ba hãy sống vì bản thân của mình hơn ba nhé! Nhưng đó chỉ là chuyện của kiếp sau thôi, còn kiếp này thì con sẻ mãi bên cạnh ba, ba sẽ sống mãi trong trái tim con từ đây cho đến hết cuộc đời!
Con trai của ba!
Theo 24h
Gửi người em đã từng yêu!
Em cũng không nhớ là em đã khóc vì nhớ anh biết bao nhiêu lần nữa. Tình cờ vào facebook của một người bạn, em đã thấy hình của anh và người anh yêu. Cảm giác lúc đó trong em hơi ngỡ ngàng nhưng rồi em chợt nhận ra rằng tất cả nên kết thúc.
Vậy là chúng ta cũng đã chia tay được hơn 1 năm rồi còn gì. Hơn một năm không gặp nhau, không nhắn tin, không gọi điện, em tưởng chừng như ký ức đã thực sự ngủ yên. Nhưng hôm nay, dường như ký ức đó lại ùa về ở đâu đó sâu thẳm trong em. Người ta nói, mối tình đầu bao giờ cũng đẹp nhưng buồn lắm. Phải, với em, anh là mối tình đầu. Mối tình còn vẹn nguyên những cảm xúc ngây thơ nhất, trong sáng nhất và cũng đáng yêu nhất. Hồi đó, chúng ta yêu nhau và không có nhiều điều kiện đi chơi cùng nhau như giới trẻ bây giờ. Em yêu anh không phải vì anh hay tặng em những bó hoa rực rỡ, cũng không phải vì anh đẹp trai, lãng tử và học giỏi hơn em. Em yêu anh đơn giản vì một mẩu giấy nhỏ anh lén bỏ vào ngăn bàn học của em. Những dòng chữ thân thương ấy cho đến tận bây giờ em vẫn nhớ như in từng từ, từng chữ một.
Rồi chúng ta cũng trưởng thành hơn. Vào đại học, chúng ta bắt đầu bước sang những ngã rẽ hoàn toàn khác nhau. Tuy không học cùng thành phố nhưng chúng ta vẫn không xa rời nhau. Tình yêu của chúng ta cứ lớn dần lớn dần với những cảm giác nhớ nhung đôi khi muốn vỡ òa trong nước mắt. Em cũng không nhớ là em đã khóc vì nhớ anh biết bao nhiêu lần nữa. Những lúc ấy, em lại gọi điện cho anh. Nhưng anh không nghe máy mà lại nhắn tin cho em. Em hỏi tại sao lại như vậy. Mãi sau này khi ôm em vào lòng anh mới nói cho em hiểu. Anh biết nếu anh nghe máy thì em sẽ càng khóc nhiều hơn, nhớ anh nhiều hơn mà đối với anh " Thà để anh phải chịu đau khổ còn hơn là để người con gái anh yêu phải khóc vì anh". Sau những dòng tin nhắn ngọt ngào ấy, anh lại gọi điện cho em vì anh biết đã đến lúc kể những câu chuyện thật vui cho cô gái mít ướt của mình rồi. Kỷ niệm bên nhau đã từng thật đẹp, phải không anh?
Trong chuyện chia tay, với anh và em cả hai đều không có lỗi (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi lớn hơn một chút chúng ta cũng biết quan tâm đến gia đình của mình nhiều hơn. Anh và em ra trường công tác tại hai thành phố khác nhau. Em vẫn làm ở Hà Nội, còn anh - anh về quê công tác theo sự sắp đặt của gia đình. Em hiểu, vì anh là con một nên bố mẹ anh không nỡ để cho anh đi làm ăn xa, vì anh là con một nên anh muốn được ở gần nhà để chăm sóc bố mẹ lúc về già. Những điều anh nói, những việc anh làm, em đều hiểu cả. Em không trách anh bởi vì đó là sự lựa chọn của những con người đã thực sự trưởng thành. Câu nói chia tay đến với chúng ta nhẹ nhàng lắm. Em cũng không khóc nhiều nhưng em cũng ít cười hơn và cũng ít tiếp xúc với mọi người hơn. Còn anh, sau hơn 1 năm xa cách cuối cùng anh cũng đã tìm được một người con gái mà anh yêu thực sự. Con bạn thân em bảo: " Nó có người yêu rồi đấy, mà nghe đâu là sắp lấy rồi thì phải, mày cũng nhanh nhanh lấy chồng đi cho tao nhờ". Khi nghe con bạn nói, em chỉ cười thôi anh à. Nhưng có lẽ cũng đã đến lúc em từ bỏ giấc mơ viên mãn của mối tình đầu để đến với một nửa hạnh phúc khác đã chờ đợi em từ rất lâu rất lâu rồi anh ạ.
Trong chuyện chia tay, với anh và em cả hai đều không có lỗi. Em cũng không oán trách số phận tại sao lại không cho chúng ta đến với nhau. Bởi vì anh nói: " Em là một cô gái mạnh mẽ và cá tính. Hạnh phúc là do em lựa chọn. Dù quyết định của em là thế nào đi chăng nữa thì anh sẽ vẫn yêu em và tôn trọng quyết định đó của em". Và rồi, em đã chọn xa anh. Em đã từng thầm ghen tị với cô gái mà anh đang yêu. Nhưng trên hết em vẫn thầm cảm ơn cô ấy vì cô ấy chính là người đã giúp anh lấy lại niềm tin vào một tình yêu thật sự. Có lẽ kỷ niệm của mối tình đầu sẽ thật khó phai mờ nhưng em tin chắc một điều rằng nếu có quyết tâm thì ta nhất định sẽ làm được. Em sẽ giữ kỷ niệm đó lại như một món quà đặc biệt mà cuộc đời này đã ưu ái ban tặng cho những người con gái như em. Đừng nhớ em nữa nhé vì giờ đây em cũng sẽ phải lựa chọn hạnh phúc cho riêng mình. Một lần cuối nói "yêu anh"!
Theo 24h
Nụ hôn trong gió (P.5) Thấy Hoàng Sơn ngồi với tôi, cô ta lao vào giật tóc, cào cấu tôi không thương tiếc. Tôi hướng mắt lên sân khấu khi không khí bữa tiệc đã chuyển sang thứ âm nhạc nhẹ nhàng. Mọi thứ như lắng xuống, không khí ồn ào đã thay vào đó là sự sâu lắng trong từng nốt nhạc. Chất men của chai bia...