Ba ơi, mẹ đã khóc cạn hết nước mắt vì ba!
Ba có biết, thiếu ba, bữa cơm của mẹ hôm nào cũng chan đầy nước mắt…
Chưa bao giờ con muốn gia đình mình đổ vỡ, muốn bố mẹ ly dị và chúng con phải lựa chọn sống cùng mẹ hay cùng ba. Nhưng, con cũng không muốn ba tiếp tục cuộc sống như bây giờ, càng không muốn tâm can mẹ phải khổ sở, giằng xé vì những gì ba đang làm.
Ba ơi, mẹ đã khóc cạn nước mắt vì ba (Ảnh minh họa)
Ba là một người đàn ông không tốt, ba không tôn trọng mẹ, không yêu thương chúng con, ba chỉ yêu chính bản thân mình và không quan tâm đến cảm xúc của những người xung quanh, dù họ là ai.
Ba bỏ đi sống với người đàn bà khác đã mấy năm nay, mặc cho ông bà nội ngoại ngăn cản, mẹ và chúng con van xin, ba vẫn quyết tâm không quay về. Ba nói, ba yêu người phụ nữ đó, người phụ nữ và đứa trẻ đó rất quan trọng đối với ba. Người phụ nữ và đứa trẻ đó cũng cần có ba, chỉ có ba là chỗ dựa của họ.
Video đang HOT
Tại sao, một người phụ nữ xen ngang vào gia đình chúng ta, phá hoại hạnh phúc của gia đình chúng ta, làm khổ mẹ và chúng con thì lại quan trọng đối với ba như thế?. Còn mẹ và chúng con thì sao, không quan trọng tý nào đối với ba hay sao?. Có phải vì mẹ chỉ sinh ra chúng con là gái, còn người phụ nữ kia sinh cho ba được đứa con trai?.
Ba có biết rằng, khi ba đang vui vẻ bên họ thì mẹ con chúng con ở nhà khổ sở như thế nào không, mẹ lúc nào cũng rưng rưng nước mắt vì sự phản bội của ba. Bữa cơm gia đình hôm nào cũng chan đầy nước mắt vì những câu hỏi ngây ngô của em con. “Sao ba không về với mẹ con mình?”.
Nhiều lần quá uất ức, thương mẹ, con đã định tìm đến nơi ba và người đàn bà đó ở để cho hai người một trận, nhưng mẹ lại ngăn con lại. Mẹ nói không muốn để thiên hạ biết chuyện nhà mình, không muốn để ba xấu mặt với đồng nghiệp và mọi người xung quanh, không muốn sự nghiệp của ba bị ảnh hưởng. Hãy cứ để ba sống theo ý muốn của mình, rồi có ngày ba sẽ nghĩ lại.
Ba phản bội mẹ, nhưng lúc nào mẹ cũng khuyên chúng con không được giận ba, không được ghét bỏ ba, phải tôn kính ba, vì ba là người đã sinh ra chúng con.
Đấy mẹ yêu thương và lo lắng cho ba như vậy, mà tại sao chưa một lần ba nghĩ cho mẹ, nghĩ cho chúng con. Tiền lương hàng tháng ba cũng dành hết cho tổ ấm của riêng ba, còn con và mẹ chỉ thi thoảng ba mới đưa cho vài đồng còn một mình mẹ phải cáng đáng.
Mẹ không cần gì nhiều ở ba, mẹ chỉ yêu cầu mỗi tuần ba ở nhà 2 ngày với gia đình, đó là ngày thứ 7 và chủ nhật, ba đã hứa nhưng rồi ba lại không về mà cứ ở với người đàn bà kia. Ngay cả khi mẹ ốm, con và em con ốm, ba cũng không về với lý do bận hay con riêng của ba cũng đang ốm. Người đàn bà ấy cấm ba về với mẹ con con hay hay là bản thân ba không muốn trở về, con cứ nghĩ như vậy và chẳng thể hiểu nổi tại sao lại thế?.
Đã từ lâu rồi mẹ và chúng con không nở được một nụ cười. Mẹ không ly dị ba vì còn yêu ba và thương chúng con. Tất cả những gì mẹ và chúng con phải chịu đựng ngày hôm nay là tại ba và người đàn bà đó.
Con viết những dòng này, không biết ba có đọc được hay không, nhưng con vẫn viết. Hy vọng ba sẽ đọc được và hiểu những điều con muốn nói cùng ba. Mong ba hãy suy nghĩ và đừng để mẹ con khóc thêm vì ba!
Theo Đất Việt
Anh người mà em từng muốn bỏ cả thế giới để chạy theo
Em đã từng khờ khạo mà tin vào thứ tình yêu bất diệt. Em mơ mộng hão huyền rằng anh sẽ nắm lấy tay em và rồi chúng ta cùng đi hết con đường mình chọn...
Em đã từng tin rằng tình yêu giữa chúng ra đủ lớn để em có thể làm mọi thứ vì anh và cho anh ấy vậy mà em đã làm anh thất vọng nhiều như thế nào, khi anh rời xa Việt Nam và em vẫn ở đó ôm khư khư quá khứ cùng những kí ức khiến tim em thổn thức đau nhói mỗi mùa đông về...Chính xác cũng được bốn mùa đông như thế ta xa nhau...
4 mùa đông ở hai thành phố của hai đất nước cách xa nhau hàng nghàn km, và em vẫn chưa thể bỏ cái thành phố nơi em ở để chạy đến bên anh.
Người mà em từng muốn bỏ cả thế giới để chạy theo là người mà em biết yêu thương em vô điều kiện sau ba mẹ em. Anh_ người mà em từng nghĩ rằng nếu không có em ở bên cạnh anh sẽ chẳng làm nổi cái gì ra hồn, không có em bên cạnh anh sẽ quên làm cái nọ, quên làm cái kia, có làm anh cũng sẽ chảng bao giờ làm đúng thứ tự của nó cả, nếu không có em sẽ sẽ chẳng biết bắt đầu từ đâu và sẽ làm rối tung lên mọi thứ và to tiếng gọi em với giọng cáu bẳn xin trợ giúp....
Vậy mà đã 4 năm rồi đấy 4 năm anh vẫn ổn khi mà không hề có em bên cạnh, anh cũng chẳng kêu than hay hỏi em bất cứ điều gì về những khúc mắc anh gặp phải bên ấy cũng như chẳng một lần hỏi em hôm nay anh phải làm gi? như thế nào? 4 Năm nơi xứ người anh lướn hơn cả nhận thức lẫn suy nghĩ...đến cả lúc mình có cơ hội gặp nhau em còn chẳng đủ tỉnh táo và tự tin để thốt lên một câu hoài nghi là anh sao?
Buồn cười thật đấy thế mà ngày xưa em cứ cho rằng mình có thể bỏ cả thế giới này để chạy theo anh cơ đấy. Em nhầm rồi. Em không làm được và em nhầm anh ạ em yêu bản thân mình nhiều hơn, em yêu những thành viên của gia đình mình nhiều hơn và em yêu cái thành phố em đang sống nhiều hơn cái thành phố có anh...vậy đấy!!
Theo iBlog
Chuyện một bà mẹ nuôi con trai giống như con gái Tôi nói với con trai mình, bình đẳng là phải chấp nhận trở thành người dạy dỗ các con, còn vợ sẽ là trụ cột kiếm tiền nuôi sống gia đình. Sarah Stewart (ở Hà Lan) là một nhà văn và nhà báo chuyên viết về các vấn đề làm cha mẹ, nuôi dạy con cái. Trong một bài viết mới đăng trên...